Trong lời nói của Phan Trường Hải chứa đầy sự châm chọc, ý tứ là Dương Tử Hiên chưa quen thuộc nghiệp vụ trong Ủy ban hoạch định chính sách.
Viên Đồng Tài lập tức tiếp lời, nói: “Đồng chí Trường Hải là lão đồng chí trong Ủy ban hoạch định chính sách chúng ta, chủ quản phương diện công tác xí nghiệp nhà nước này nhiều năm, nghiệp vụ rất cao!”
“Đồng chí Dương Tử Hiên, cậu có cái gì không rõ, có thể thỉnh giáo đồng chí Trường Hải nhiều hơn...... Còn có, nếu như loại người chưa quen thuộc nghiệp vụ như cậu tiếp tục làm loạn nữa mà nói, tôi sẽ đệ trình ủy ban tỉnh và hội nghị đảng, điều chỉnh phân công của cậu.”
Lời nói đã nói đến đây, coi như là cực kỳ nghiêm khắc, còn muốn điều chỉnh tình trạng phân công của Dương Tử Hiên.
Thời điểm Phan Trường Hải nghe được mấy chữ “điều chỉnh phân công” này, trên mặt mập mạp nhiều hơn chút vẻ tươi cười, đây chính là kết quả hắn chờ mong, tự nhiên không lý do bị Dương Tử Hiên đá ra khỏi khối thịt béo “cải cách xí nghiệp nhà nước”, hắn dĩ nhiên muốn đoạt lại.
Dương Tử Hiên có chút không nhịn được mà cười lên một tiếng, nói: “Xin hỏi Viên chủ nhiệm, Phan phó chủ nhiệm, các anh không biết bảo vệ môi trường là quốc sách hả? Từ lúc lập ra, đây chính là quốc sách rồi, hội đồng nhân dân gần đây cũng gia tăng công tác lập pháp ở phương diện bảo vệ môi trường!”
“Phan phó chủ nhiệm nói tôi đưa ra chỉ thị phê không căn cứ có chính sách và căn cứ pháp luật, chẳng lẽ anh không biết pháp luật, hay không hiểu chính sách? Tôi thật sự không hiểu nổi.”
Dương Tử Hiên cũng không trực tiếp nhắm đầu mâu ngay vào Viên Đồng Tài, dù sao, chỉ cần một ngày Viên Đồng Tài không thối, chính là lãnh đạo của mình, nhưng đối với đồng liêu Phan Trường Hải này, hắn không cần khách khí như vậy.
Phan trường Hải tức giận đến mức mặt đỏ bừng, nói: “Cậu nói chuyện phiếm hả! Tỉnh ủy ủy ban tỉnh đưa ra các chính sách cụ thể, chưa từng có yêu cầu nghiêm khắc đối với việc xí nghiệp bảo vệ môi trường.”
Dương Tử Hiên cười lạnh hai tiếng, nói: “Chiếu theo lời Phan chủ nhiệm ngài nói, có phải là chỉ cần Tỉnh ủy ủy ban tỉnh chưa đưa ra chính sách cụ thể, anh có thể làm như không thấy đối với chính sách và quốc sách trung ương? Trong mắt anh, chẳng lẽ chỉ có Tỉnh ủy ủy ban tỉnh, không có đảng trung ương và quốc vụ viện? Quan điểm của anh, thật đúng là hiếm thấy.”
“Cậu đang ngậm máu phun người! Tôi nói trong mắt tôi chỉ có Tỉnh ủy ủy ban tỉnh lúc nào hả?”
Phan Trường Hải bị Dương Tử Hiên nói đến mức luống cuống tay chân, rối loạn trận tuyến.
Dương Tử Hiên xiên hai tay ở trước ngực, bình tĩnh nói: “Anh có ý tứ này hay không, chính anh rõ ràng! Bảo vệ môi trường là quốc sách, hội đồng nhân dân gần đây cũng đang gia tăng lập pháp bảo vệ môi trường! Tình huống Đông Nhuộm thế nào, tôi tin tưởng anh càng thêm rõ ràng hơn tôi!”
“Hàng năm, bởi vì Đông Nhuộm trực tiếp gây ô nhiễm sông Lục Nha, ảnh hưởng đến cuộc sống cư dân phụ cận, tập thể chạy tới ủy ban tỉnh kiện, cũng không phải lần một lần hai! Cả đầu sông Lục Nha phát ra mùi tanh tưởi, thật sự xứng với mấy chữ “sông màu xanh biếc”, tôi tin tưởng, chỉ cần không phải người mù lòa, đều có thể nhìn rõ ràng.”
“Lần này Đông Nhuộm đưa báo cáo lên, muốn để hai dây truyền sản xuất lên ngựa, vẫn là trực tiếp xả nước ô nhiễm vào sông Lục Nha! Không có một tí tại ý thức nào trên mặt bảo vệ môi trường, tôi dựa vào cái gì mà để cho nó thông qua?”
“Hiện tại tôi có thể đưa ra một câu nói đe dọa, nếu Đông Nhuộm một ngày không xử lý nước ô nhiễm, chỉ cần tôi còn ở lại chỗ này, trên vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, trông coi khối xí nghiệp nhà nước này, Đông Nhuộm khỏi phải nghĩ đến chuyện đi chương trình bình thường để thông qua dây truyền sản xuất mới... Ai cầu xin cũng không được!”
Dương Tử Hiên mạnh mẽ đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài, trong phòng họp chỉ còn lại có giọng nói ong ong chấn động, mọi người hai mặt nhìn nhau.
Phan Trường Hải yên lặng trong chốc lát, lập tức đứng lên nói với Viên Đồng Tài: “Chủ nhiệm! Ngài xem hắn đi, còn ra bộ dáng gì nữa đây? Tôi cảm thấy người này không thể ở lại Ủy ban hoạch định chính sách chúng ta nữa, nào có người bá đạo ngang ngược như hắn?”
Một phó chủ nhiệm khác quan hệ rất gần với Phan Trường Hải là Tạ Lập Tân, cũng nói phụ họa theo: “Xác thực là quá kiêu ngạo rồi, thái độ quá ác liệt rồi, liệu có tổn hại đến hình tượng nghành chúng ta không? Đẩy cửa ra như vậy, còn giống một cán bộ quốc gia sao?”
Khuôn mặt Viên Đồng Tài âm trầm, không nói một lời, nhìn những người trước mắt đang bơm kích, trong nội tâm rất căm tức đối với thái độ vừa rồi của Dương Tử Hiên.
Căn bản là không để hắn, lãnh đạo chủ nhiệm này vào mắt.
Nhưng Viên Đồng Tài không phải người ngu, cũng sẽ không đơn giản nghe bọn người Phan Trường Hải giựt giây hai câu, liền trực tiếp đi đánh nhau với Dương Tử Hiên, trực tiếp đi ủy ban tỉnh Tỉnh ủy lên án Dương Tử Hiên, như vậy là không sáng suốt.
Đi ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy yêu cầu xử lý Dương Tử Hiên, chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, tuy có thể làm cho Dương Tử Hiên bị phê bình nghiêm khắc, nhưng bản thân Viên Đồng Tài lại hình thành thế như nước lửa với thế lực sau lưng Dương Tử Hiên.
Đồng thời cũng sẽ để lộ mâu thuẫn bên trong Ủy ban hoạch định chính sách ra bên ngoài, cũng sẽ làm cho ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy cho rằng Viên Đồng Tài hắn không khống chế được các thành viên bên dưới, cho là hắn chưa đủ năng lực.
Chuyện ngu xuẩn lưỡng bại câu thương như vậy, Viên Đồng Tài sẽ không làm.
Tuy hắn không đi ủy ban tỉnh trách cứ thái độ ác liệt của Dương Tử Hiên, nhưng không có nghĩa là hắn không thể làm cho Dương Tử Hiên gặp phải khó khăn.
Viên Đồng Tài liền hạ lệnh, vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước là công tác trọng điểm trong toàn bộ tỉnh, văn bản tài liệu liên quan đến cải cách xí nghiệp nhà nước, cần phải đi qua lãnh đạo chủ quản và hắn, người đứng đầu này đích thân đưa ra chỉ thị phê, mới có thể có hiệu lực.
Thời điểm Dương Tử Hiên nghe được tin tức này, đã ngồi trong quán trà uống trà rồi, nghe Hồ Khải báo cáo qua điện thoại.
Dương Tử Hiên cười cười, nói: “Thật sự là vui, buổi chiều tôi đóng cửa phòng họp, Viên Đồng Tài liền hạ lệnh hạn chế quyền lực của tôi...Trực tiếp cướp quyền hành cải cách xí nghiệp nhà nước vào trong tay hắn, hắn lại tính toán rất hay.”
Thạch Phong Tín ngồi ở đối diện Dương Tử Hiên, ăn bánh bao hấp, để đũa xuống, cười nói: “Chắc Viên Đồng Tài vẫn chưa biết biến cố trên hội thường ủy buổi chiều hôm nay, vẫn còn ngĩ đến mộng đẹp phó chủ tịch tỉnh, vẫn chưa lên làm phó chủ tịch tỉnh, nhưng đã có tỉnh quan uy và khí phách của phó chủ tịch rồi.”
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: “Tuy Viên Đồng Tài không có tài năng gì, là người trung dung, nhưng vẫn tương đối cẩn thận, chắc là có người ở bên cạnh kích động hắn...”
“Nhất định là Phan Trường Hải kích động rồi, hắn đã sớm cảm thấy tôi không vừa mắt, lần này cố ý dùng vấn đề Đông Nhuộm để đâm chọc tôi, muốn dùng Viên Đồng Tài đánh tôi, Viên Đồng Tài cũng không phải người ngu, há có thể không nhìn ra?”
Thạch Phong Tín vừa cười vừa nói: “Bọn hắn tính toán nhiều hơn nữa, không phải vẫn không chạy thoát năm ngón tay của cậu sao?”
“Buổi chiều hôm nay, hội thường ủy đã quyết định lập tức tiến hành lập án điều tra đối với bọn người Vương Hiểu Xuân, lãnh đạo chủ yếu nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, tiến hành cách ly thẩm tra đối với Phan Trường Hải... Chắc cái này có thể là một án lớn cuối cùng trước khi lễ mừng năm mới diễn ra, phải không, hahaha…?”