Giả Cán Bộ

Chương 402: Chương 402: Dự thính




Trương Luân đề nghị để cho Dương Tử Hiên, thành viên lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, người chủ đạo cả bản án tham gia dự thính hội nghị thường ủy Tỉnh ủy.

Đề nghị được Tôn Thanh Vân đồng ý, mặc dù Chu Trì Khôn không có ấn tượng gì đối với Dương Tử Hiên, nhưng Trương Luân và Tôn Thanh Vân đều đồng ý, hắn cũng lập tức đồng ý để Dương Tử Hiên tham gia hội nghị thường ủy Tỉnh ủy.

Hội nghị thường ủy cử hành tại lễ đường Tử Dương, tuy đã công tác tại đại viện Tỉnh ủy thời gian không ngắn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Dương Tử Hiên bước vào nơi quyền lực đầu mối quan trọng nhất La Phù tỉnh, kiến thức tầng quyền lực quan trọng nhất La Phù tỉnh phân tranh và đấu sức này.

Bất kể là trước đây hay là hiện tại, con đường đi đến lễ đường Tử Dương đều khoác tầng một cái khăn che mặt thần bí, bởi vì toàn bộ quyền lực đầu mối cơ quan Tỉnh ủy chính phủ tỉnh đều ở trên con đường này.

Lễ đường Tử Dương là một khu nhà phong cách Châu Âu, tuy trải qua nhiều năm mưa gió ăn mòn và ánh mặt trời chiếu vào, vẫn đứng lặng lẳng lặng tại trung ương Bắc Sơn đường.

Có tán cây ngô đồng nước Pháp cực lớn, cơ hồ có thể bao phủ cả lễ đường vào bên trong, đường đi hẹp dài bên dưới, phảng phất như vĩnh viễn đều yên tĩnh như vậy.

Cửa lớn của lễ đường dường như đóng cửa quanh năm, lại càng làm cho những người đứng xa xa thoáng nhìn vào nó, trong lòng tăng thêm tâm tình kính sợ.

Khu biệt thự nhỏ này được xây dựng vào đầu thế kỷ hai mươi, do nhà thiết kế Tây Ban Nha nổi tiếng thiết kế, quan lớn chính phủ và quốc dân Đảng đã từng ở đây, thành lập đất nước xong, về sau, nơi đây liền trở thành nơi quyết định vận mệnh chính trị kinh tế La Phù tỉnh, một đại tỉnh có hơn một trăm triệu nhân khẩu mênh mông này!

Khu biệt thự nhỏ được tu sửa bảo dưỡng rất tốt, trước cửa lớn cũng có chiến sĩ cảnh sát canh gác.

Dương Tử Hiên theo thật sát sau lưng Trương Luân, cùng nhau tiến vào, mặc dù đã gặp không ít quan lớn, nhưng chân chính bước vào nơi chúa tể, cai quản vận mệnh chính trị kinh tế hơn một trăm triệu nhân khẩu toàn bộ tỉnh, cùng với sự phát triển của 21 vạn ki-lô-mét vuông đất đai, Dương Tử Hiên vẫn có thể cảm giác được sự kính sợ đang đập vào mặt mình.

Dương Tử Hiên và thư ký của Chu Trì Khôn đi ở cuối cùng, thư ký Chu Trì Khôn, với tư cách thư ký Bí thư Tỉnh ủy, cũng có tư cách dự thính hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, thường xuyên kiến thức khói lửa trong hội nghị thường ủy Tỉnh ủy.

Từ cửa lớn tiến vào phòng họp, đập vào mắt chính là lá cờ đảng treo ở chính giữa lễ đường.

Chu Trì Khôn liền ngồi xuống phía trước cờ đảng, các thường ủy, phó bí thư khác đều dựa theo vị trí ngồi xuống, trong thể chế, sắp xếp thứ tự ngồi luận bối phận rất quan trọng, cho nên, sắp xếp chỗ ngồi cũng là một học vấn, địa vị ai quan trọng, ai không quan trọng, quan hệ cùng người đứng đầu thế nào, nhân duyên thế nào, từ chỗ ngồi cũng có thể nhìn ra một hai.

Nhất là hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, một hội nghị quan trọng như vậy, ngồi xuống thế nào, càng là một học vấn quan trọng, không được phép xảy ra một chút lỗi lầm.

Dương Tử Hiên dự thính, ngồi ở đằng sau Trương Luân, theo từ trong túi quần móc ra một quyển vở nhỏ, chuẩn bị ghi chép những điều xảy ra ở hiện trường.

Quét nhìn một vòng, thần sắc đám thường ủy đều nghiêm túc và trang trọng, Chu Trì Khôn để cho phó thư ký trưởng Tỉnh ủy thông báo tổ chức hội nghị thường ủy khẩn cấp, nhưng lại không nói rõ nội dung chủ yếu của hội nghị.

Chu Trì Khôn đã không nói rõ, những thường ủy này đương nhiên cũng sẽ tự đến hỏi, rửa mặt thoáng sửa sang lại trang phục một tý, liền đi tới cái lễ đường này.

Trang Đạo Hiền cũng có chút kỳ quái, vì cái gì lại tổ chức hội nghị thường ủy khẩn cấp, gần đây chuyện phát sinh ở La Phù tỉnh cũng tương đối nhiều, không biết có phải là xuất hiện sự kiện có tính đột phát hay không, có thể làm cho Chu Trì Khôn vội vàng tổ chức hội nghị như thế.

Trước khi hắn đến cũng đã hỏi thăm một chút, dù sao hắn cũng là Trưởng thư ký tỉnh ủy, đối với việc nghe ngóng tin tức, xem như tiện nhất, nhưng vẫn chưa nghe được gì, cũng suy đoán ra là Chu Trì Khôn và người phụ trách liên quan cố ý phong tỏa tin tức, cũng không tiếp tục uổng phí thời gian, trực tiếp đi tới lễ đường, thời điểm hắn chứng kiến Dương Tử Hiên ngồi tại chỗ đằng đuôi, hắn đã biết rốt cuộc hội nghị muốn thảo luận cái gì.

Trang Đạo Hiền bỗng nhiên cảm thấy một hồi hoảng hốt, muốn nhìn Dương Tử Hiên để hỏi, nhưng thường ủy bên người hết lần này tới lần khác lại cứ lôi kéo hắn trò chuyện, làm cho hắn không có cách nào khác thông qua sắc mặt Dương Tử Hiên nhìn ra manh mối gì.

Dương Tử Hiên cũng phát hiện vẻ khác thường của Trang Đạo Hiền, khóe miệng mỉm cười, hắn đương nhiên biết rõ Trang Đạo Hiền đang lo lắng cái gì, dù sao trước kia, hắn và Trang Lộ Lộ đã làm ra hiệp nghị miệng, Trang Đạo Hiền không biết trong tay đám cao tầng Tỉnh ủy Chu Trì Khôn có nắm giữ nhược điểm của hắn không, không biết Dương Tử Hiên có đệ trình vấn đề của Trang Lộ Lộ và người phái bản địa đến Tỉnh ủy hay không?

Cứ để cho Trang Đạo Hiền lo lắng thoáng một tý cũng tốt, hắn chưa thông báo cho Trang Đạo Hiền, là muốn để cho Chu Trì Khôn và cao tầng Tỉnh ủy giết Trang Đạo Hiền trở tay không kịp, làm cho Trang Đạo Hiền không hề chuẩn bị tâm lý và điều kiện chính trị đến dự họp hội nghị này.

Như vậy sẽ càng dễ tạo thành ảnh hưởng và trùng kích đối với Trang Đạo Hiền, càng có thể từ trong tay phái bản địa, vớt ra càng nhiều tài nguyên chính trị.

Tiến nhập lễ đường, về sau, thần sắc Trang Đạo Hiền liền yên ổn bình tĩnh rồi, trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm thán phục, không hổ danh là hạch tâm đời thứ hai của phái bản địa, chỉ cần là phần công phu hàm dưỡng chính trị này, cũng không phải là người nào cũng có thể làm được.

“Hôm nay tổ chức hội nghị khẩn cấp, là bởi vì trong tỉnh chúng ta đã xảy ra sự cố chính trị vô cùng ác liệt, một khi xử lý không tốt, sẽ trở thành một tai nạn chính trị!”

“Đối với lãnh đạo đảng uỷ chúng ta, sẽ có ảnh hưởng chính trị cực lớn, tôi không nói chuyện giật gân, mời đồng chí Trương Luân nói cho mọi người biết một chút về sự kiện hãm hại chính trị ác liệt phát sinh ở thành phố An Thuyền!” Giọng nói Chu Trì Khôn lạnh lùng mà rất có khí phách.

Thời điểm Bí thư Tỉnh ủy này gánh cương vị chủ tịch tỉnh tại Lỗ Đông tỉnh, đã lấy tác phong công tác cường ngạnh để nổi danh, từ giọng nói chuyện và biểu lộ khuôn mặt, có thể nhìn thấy một hai.

Hoàng Văn Thanh hơi híp hai con mắt lại, ngồi ở bên cạnh hắn là Trần Chí Ôn đã triệt để vạch mặt, trước kia Trần Chí Ôn tìm Tôn Thanh Vân nói chuyện, đã biết rõ, lần này hội thường ủy nên bày tỏ thái độ gì.

Hoàng Văn Thanh thì là vẻ mặt nghi hoặc và phẫn uất, hắn là một tỉnh trưởng, hơn nữa cũng là phó bí thư Tỉnh ủy, trước khi họp, Chu Trì Khôn ngoại trừ để cho người ta thông báo hắn đến họp, nhưng lại không chịu để lộ nội dung hội nghị.

Trương Luân lên tiếng rất máy móc, hội nghị thường ủy Tỉnh ủy không phải là nơi để diễn thuyết, không khí rất nghiêm túc và trang trọng, tất cả mọi người đều tự giác trở nên nghiêm túc và trang trọng và trầm trọng, ai cũng sẽ không lên tiếng bừa bãi, một lời sai sẽ tạo thành mối hận thiên cổ, cũng không phải sự tình bình thường.

“... Chuyện trải qua là như vậy, bí thư thị ủy An Thuyền Đường Đại Minh, vì che dấu sự thật hắn là kẻ mưu sát thị trưởng thành phố An Thuyền Đường Lập, không ngừng chế tạo rất nhiều chướng ngại cho tổ công tác, do Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi liên hợp với nhân viên công tác văn phòng tỉnh ủy, tiến vào chiếm giữ thành phố An Thuyền!”

“Ý đồ ngăn cản tổ điều tra liên hợp chúng tôi điều tra ra chân tướng, thậm chí không tiếc sai khiến thành phố cục trưởng cục công an An Thuyền, Mai Tụng, cùng với chủ cửa hàng điện gia dụng thành phố An Thuyền, Dễ Hoán Hoa, cùng nhau ăn mòn đồng chí Trịnh Mộc Đa trong tổ điều tra liên hợp!”

“Làm cho cuộc sống Trịnh Mộc Đa xa đọa hủ hóa, ý đồ dùng cái này để bôi đen hình tượng tổ liên hợp, ảnh hưởng đến tư duy lãnh đạo tỉnh ủy, tình tiết vô cùng ác liệt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.