Giả Cán Bộ

Chương 628: Chương 628: Đưa lên báo




“Thế lực chính trị địa phương tỉnh Giang Nam và tỉnh Nam Tô cực kỳ cường đại, chính sách Hoàng Phổ cởi mở, so với hai cái tỉnh này thì tương đối dễ dàng nắm bắt!”

Trần Ấu Trúc đưa ra một chút khó khăn gặp phải trước mắt: “Nhất là tỉnh Nam Tô, tôi chắc chắn chúng ta tạm thời không bắt được, ủy ban tỉnh tỉnh Nam Tô chuẩn bị đưa ra sân khấu chính sách hạn chế xí nghiệp điện gia dụng tỉnh ngoài tiến vào, thế lực bảo vệ chủ nghĩa địa phương cực kỳ cường đại.”

Dương Tử Hiên nhíu mày, hỏi: “Còn có loại sự tình này sao?”

“Cậu là ông chủ lớn, đưa ra chút ít đề nghị mạnh như thác đổ là được rồi, nào biết chuyện của chúng tôi, những người này chấp hành đề nghị của cậu, đang dốc sức làm vất vả thế nào đây?” Trần Ấu Trúc kêu khổ.

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: “Cái này là do vấn đề năng lực chấp hành, các cô có thể mở hội nghị hội đồng quản trị, thảo luận giải quyết tập thể, tôi tìm cô đến, chủ yếu là nói về công ty Xuân Huy, bởi vì lỗ lã nghiêm trọng và mục nát tham ô tập thể, sắp sửa treo biển bán ra rồi.”

“Cái gì?” Trần Ấu Trúc vốn là kinh ngạc hỏi, sau đó lập tức mừng rỡ nói: “Cậu xác định à?”

“Đừng cao hứng sớm như vậy, lần này treo biển bán ra là cho cả thị trường kinh tế tham gia, sẽ tuân theo quy luật tuần hoàn giá thị trường, giá cả do người!”

Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói: “Hiện tại tuy tôi kiêm quản thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp, nhưng các hạng mục công việc cụ thể khi bán công ty Xuân Huy, tôi sẽ lảng tránh, không âm thầm can thiệp, miễn để cho người ta lên án.”

“Cậu không cản trở chúng tôi cạnh tranh là được rồi.” Trần Ấu Trúc cười nói: “Thì ra lần trước cậu nói chuyện với tôi, bảo tôi chuẩn bị tiến vào nghành chế tạo điện gia dụng, nguyên nhân là ở chỗ này, cậu đã sớm tính toán tốt chuyện bán Xuân Huy ra rồi?”

“Điện gia dụng Bất Dương Mai phải thật sự mạnh mẽ, tất nhiên cũng cần chiếm cứ thị phần nhỏ nhoi trên mặt chế tạo điện gia dụng, từ tình huống cả nước để xem xét, đại bộ phận xí nghiệp chế tạo điện gia dụng đầu sỏ đều phân bố tại Châu Phật Sâu, còn có cả vùng duyên hải Đông Nam.”

Dương Tử Hiên bình tĩnh nói: “Dương Ban Mai Xích muốn phát triển, tất nhiên chỉ có thể thông qua thu mua một ít xí nghiệp chế tạo ưu tú, nhanh chóng chiếm cứ thị phần sản xuất nhỏ nhoi, tuy công ty Xuân Huy cơ bản đã bị lấy hết rồi, nhưng còn có một đám công nhân thuần thục và một đám nhân viên kỹ thuật, nhóm người này mới đáng giá, các cô có thể nắm bắt Xuân Huy hay không, phải xem năng lực PR của các cô.”

“Có thể lộ ra giá và yêu cầu không?”

Dương Tử Hiên lắc đầu, cười nói: “Cô khỏi phải nghĩ đến chuyện làm cho tôi phạm sai lầm chính trị, tôi sẽ không tiết lộ sớm đâu.”

Trần Ấu Trúc ưu nhã vén sợi tóc trong tai một chút, trắng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên, nói: “Quả nhiên là quan liêu...!”

Thời điểm từ cửa hàng chăm sóc sắc đẹp đi ra ngoài, Dương Tử Hiên thoáng nhìn thấy thân ảnh Hỷ Chí Đặc, không ngờ Hỷ Chí Đặc cũng tới nơi này tiêu sài.

Hỷ Chí Đặc cùng cùng một bạn học nữ học viện kinh tế tới nơi này chăm sóc sắc đẹp, cô gái trái một câu Đặc ca, phải một câu Đặc ca, giọng nói ỏn à ỏn ẻn, thiếu chút nữa làm cho Dương Tử Hiên nổi đầy da gà.

“Nơi này chính là địa phương những quan lại quyền quý trong tỉnh đến, bình thường bản thân anh cũng không nỡ tới một lần, chỉ có lúc mang theo bảo bối như em, anh mới bỏ được đắn đo, em nên biết mình phải làm gì chứ?”

“Biết rồi, đã biết, Đặc ca hiểu rõ em nhất, đêm nay em sẽ không trở về ký túc xá nữa!”

Sắc mặt Hỷ Chí Đặc lộ ra một tia tươi cười gian tà, vỗ một cái trên mông đít cô gái, nói: “Coi như là em thức thời, nhanh qua đó chọn mấy chuyên gia làm đẹp chăm sóc bản thân đi.”

Lúc hai người anh anh em em, đột nhiên nhìn thấy Dương Tử Hiên, vẻ mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, bạn học nữ kia, Dương Tử Hiên cũng quen biết, là một nữ nghiên cứu sinh trong ban, đã có bạn trai, không ngờ lại bị Hỷ Chí Đặc câu kéo.

Dương Tử Hiên không nói gì, cũng không hướng hai người chào hỏi, trực tiếp ra khỏi cửa hàng.

“Người vừa rồi kia, không phải là bạn học lớp chúng ta sao, cái quái gì đây, sao lại chảnh như vậy, thậm chí ngay cả mời cũng không chịu mở lời.” Cô gái nhìn bóng lưng Dương Tử Hiên biến mất, liền giận dỗi nói vài câu.

Lời còn chưa nói hết, Hỷ Chí Đặc liền quăng một cái tát tới, hung ác nói: “Em thì biết cái gì, em biết hắn thân phận là gì hả? Về sau cách hắn xa một chút, càng xa càng tốt, đừng nói em không thể trêu, đến anh cũng không thể trêu.”

…..

Bán toàn bộ công ty Xuân Huy ra, tin tức này truyền đến trong công ty Xuân Huy, cũng không khiến bao nhiêu người ngạc nhiên, bởi vì phát sinh sự kiện mục nát tham ô, tất cả cao tầng Xuân Huy đều là lòng người bàng hoàng, đâu còn vương vấn chuyện công ty Xuân Huy bị bán?

Sau khi báo tỉnh chí đăng tin tức này, lại kích động ngàn tầng sóng, rước lấy rất nhiều tranh luận.

Dương Tử Hiên nhìn Hồ Khải sửa sang lại một ít quan điểm tranh luận, trong đó có bài văn của Hỷ Lại Thừa, công khai tỏ vẻ đây là bán vãi tài sản quốc hữu, cười cười nói: “Án ngân hàng tư nhân Hỷ Lại Thừa không đánh đổ hắn, một nhân viên cấp chính ban thành phố Tử Kim bị hắn đẩy ra làm kẻ chết thay, hiện tại lại lập tức quay giáo đâm tôi một kích!”

Hồ Khải cười cười, nói: “Hắn phản đối thì cứ để hắn phản đối đi, hắn là phó bí thư chuyên trách thành phố Tử Kim, công tác kinh tế trong tỉnh và hắn, bắn đại bác cũng không tới, không tới phiên hắn khoa tay múa chân. “

“Hỷ Lại Thừa có thể mặc kệ, chỉ là, nhiều chuyên gia lĩnh vực kinh tế học trong nước nhảy ra, mắng to, chỉ trích đối với hình thức này, nói đây là bán vãi tài sản quốc hữu, thật sự là không thể mặc kệ!”

Dương Tử Hiên nhíu mày, nhìn mấy chuyên gia tên tuổi nổi danh trên tay, đều là một vài giáo sư có lực ảnh hưởng tại lĩnh vực kinh tế trong nước.

Chuyên gia trị quốc, tinh anh trị quốc, là một trong những đặc thù sau khi Uông Thong Long lên đài chấp chính.

Rất nhiều chính sách kinh tế, hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp, đều xuất xứ từ ý kiến của số ít tinh anh và chuyên gia.

Đủ loại chuyên gia và tinh anh đều thể hiện lực ảnh hưởng trong các ngành sản xuất, đồng thời, cũng đại biểu cho lợi ích của cả một giai tầng.

Từ ánh mắt của Dương Tử Hiên, một người đời sau để xem xét, những chuyên gia này, rất nhiều người đều có lợi ích riêng của mình, rất khó đứng ở trên lập trường hoàn toàn khách quan, tại thời điểm hỗ trợ quốc gia xác định tiêu chuẩn ngành sản xuất, nhiều khi đều kẹp theo tập đoàn lợi ích.

Cho nên, đời sau mới có nhiều chuyên gia nói một ít ngôn luận không phù hợp với lợi ích công chúng, rất vớ vẩn, bị dân mạng đùa giỡn xưng là “gạch gia” “gọi thú” “ruồi“.

Đương nhiên, cũng không thể hoàn toàn phủ nhận, chối bỏ công trạng của những chuyên gia này, ở trình độ nhất định, bọn hắn đã dùng học thức của mình đẩy mạnh sự phát triển của quốc gia, quả thật có một ít giáo sư không màng danh lợi, nghiên cứu trợ giúp quốc gia.

Dương Tử Hiên nhìn danh sách những chuyên gia nhảy ra chỉ trích hắn lần này, đều là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy! Nhân vật có sức ảnh hưởng tại giới học thuật!

“Xem ra thả ra tin tức Xuân Huy bị đấu giá trên báo tỉnh là đúng, thăm dò phản ứng khắp nơi.” Dương Tử Hiên cười cười, nói: “Những chuyên gia này đều có lập trường tương đối bảo thủ, nhìn như bảo toàn lợi ích xí nghiệp nhà nước, kỳ thật sau lưng vẫn cất giấu tâm tư riêng.”

“Cậu xem những chuyên gia này đi, sau lưng đều kiêm nhiệm danh hiệu cố vấn của xí nghiệp trung ương to lớn, một khi loại trào lưu tư tưởng bán vãi xí nghiệp quốc dân này biến thành phong trào, bọn hắn ít nhất cũng sẽ bị giảm một phí cố vấn.” Cánh tay Dương Tử Hiên gõ gõ trang giấy, lắc đầu, cười cười nói: “Chuyên gia...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.