Tại thời điểm biết tin tức Hồ Tự Lập bị thị ủy thành phố Tử Kim chuẩn bị tiến hành cảnh cáo xử phạt trong đảng, Dương Tử Hiên đang ngồi trên bụng bóng loáng của một cô gái, da thịt non mềm, lại làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy mê say.
Đến tỉnh thành, về sau, Dương Tử Hiên cơ hồ đều sống trong thời gian luyện đồng tử, làm cho Dương Tử Hiên vẫn còn ở tuổi tình dục bừng bừng phấn chấn cảm thấy khó có thể chịu đựng.
Thật lâu không đụng vào da thịt mềm nhẵn giống như là tơ lụa rồi, ngón tay Dương Tử Hiên nhẹ nhàng sờ sờ ở phía trên, cô gái bên dưới ngẫu nhiên phát ra giọng nói gợi tình, lại càng làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy không nhịn được.
“ Mới qua thời gian bao lâu, giống như là một con trâu vậy, chỉ biết cày hùng hục thôi! “ Trên mặt Trương Bích Tiêu chất đầy vẻ ửng đỏ và lười biếng sau khi xong việc.
“ Oan uổng quá, anh hùng hục ở đâu vậy? Anh làm việc đúng là cực kỳ có kỹ xảo, nếu là con trâu thì làm sao hiểu được nhiều kiểu như vậy. “ Dương Tử Hiên cười xấu xa nói.
Trương Bích Tiêu tức giận trừng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên, vừa rồi trải qua mấy trận đại chiến, làm cho nàng rất mệt mỏi, ngay cả lời nói cũng không muốn nói.
Bộ dáng này vô cùng quyến rũ, làm cho Dương Tử Hiên không nhịn được nữa.
“ Đến đây, để cho anh tiếp tục thăm dò... “
Sáng sớm, luồng ánh mặt trời thứ nhất bắn vào trong phòng, chiếu sáng cả gian phòng.
Trên giường đơn xanh trắng, thân thể hai người nam nữ đang dây dưa cùng nhau, không khí có chút nóng bức, cả hai đều không đắp chăn, làn da tuyết trắng của cô gái quấn quít cùng thân thể người đàn ông có chút sắc đồng lộ ra trong không khí.
Dương Tử Hiên thử “ sâu cạn “ Trương Bích Tiêu một đêm, lúc này, đang nằm nghiêng thân thể nhìn thứ rung động trong ngực Trương Bích Tiêu.
“ Tôi thấy mắt em mở ra rồi! “
Dương Tử Hiên cười xấu xa, hai tay tìm được miếng thịt thừa trước ngực Trương Bích Tiêu, véo một cái, Trương Bích Tiêu không chịu được đau xót, bị Dương Tử Hiên trêu chọc đến mức nhõng nhẽo tươi cười, hai bánh bao vốn trắng nõn tự nhiên vểnh lên, lại làm cho thằng em Dương Tử Hiên lên theo...
Lúc này, Dương Tử Hiên đã không còn là cái loại thiếu niên trẻ trung vô tri, vô luận là trên mặt tâm lý hay là trên sinh lý, hắn đều thuộc về một người đàn ông hoàn toàn thành thục, đương nhiên cũng không nhịn được loại khiêu khích này nữa.
Vì vậy, giường đơn trắng xanh lại lần nữa bị tàn phá, Trương Bích Tiêu chăm chú bấu ngón tay dài nhọn vào giường đơn, giống như là muốn phá tan cái giường đơn...
...
Trương Bích Tiêu đến tỉnh thành là tham gia hội nghị công tác du lịch toàn bộ tỉnh, địa phương hai người triền miên là một căn phòng cao cấp dưới cờ Dương Ban Mai Xích, phòng cao cấp này là Dương Tử Hiên bảo Từ Minh mua lại.
Trước kia Dương Tử Hiên đã cân nhắc qua chuyện Trương Bích Tiêu tới tỉnh thành, cho nên mới bảo Từ Minh mua.
Chủ yếu là Dương Tử Hiên sợ thời điểm mình đến khách sạn ở, sẽ bị người theo dõi và phát hiện ra, phòng ở nhà mình lại không có cái lo lắng này.
Hai người triền miên qua đi, liền một trước một sau rời khỏi phòng ở, Dương Tử Hiên vừa tới văn phòng, Hồ Khải đã đi vào.
“ Tiểu Khải, chuyện gì vậy? “ Hồ Khải vào nhanh như vậy, Dương Tử Hiên biết chắc là có chuyện khẩn cấp gì đó xảy ra.
“ Dương sở, vừa rồi Tỉnh ủy bên kia gọi điện thoại tới, là điện thoại của La thư ký trưởng, ông ta bảo ngài đi qua đó một chút, có sự tình quan trọng muốn thương lượng với ngài. “ Hồ Khải bây giờ càng lúc càng quen thuộc công tác thư ký, nói vài câu đã bàn giao mọi việc rõ ràng.
Dương Tử Hiên nhíu mày, La Tử Cường này thật đúng là tự cọi mình như một nhân vật, vẫn muốn chỉ huy mình như vậy, chưa nói hắn không phải là thượng cấp lãnh đạo của mình, coi như là thượng cấp lãnh đạo như Thuộc Bình chỉ huy mình, Dương Tử Hiên hắn cũng không nhất định nghe theo.
“ Cậu trở về, trả lời cho La thư ký trưởng, nói tôi không rảnh đến văn phòng của hắn, bảo hắn có việc, cứ gọi điện thoại đến phòng làm việc của tôi! “ Dương Tử Hiên phất phất tay áo nói.
Hồ Khải ngầm hiểu gật gật đầu, hắn cũng hiểu được La thư ký trưởng này thật sự là có chút hung hăng càn quấy, thật đúng là đã cho rằng Dương sở như thuộc hạ của hắn.
...
La Tử Cường bốp một tiếng, cúp điện thoại, khóe miệng lộ ra một tia lạnh như băng, Dương Tử Hiên này thật đúng là càng ngày càng tự cao tự đại rồi, chính mình không đến thì thôi, ngay cả điện thoại cũng không thèm gọi cho mình một cuộc, còn để cho thư ký ra mặt đùn đẩy nữa.
Rút điếu thuốc ra, hút mấy hơi, La Tử Cường mới bình phục tâm tình, trong khoảng thời gian này, La Tử Cường cũng cảm thấy rất nhiều chuyện đều không thuận lợi, Dương Tử Hiên năm lần bảy lượt nghịch ý của mình, đổi lại lúc trước, khi lão Hà ngồi ở trên vị trí Dương Tử Hiên hiện tại, nào dám làm như vậy.
Trước kia La Tử Cường goi cho lão Hà một cuộc điện thoại, lão Hà có thể lĩnh ngộ ý đồ của hắn, biết rõ nên làm ra sao mới không đắc tội hắn, nhưng hiện tại, Dương Tử Hiên lại không sợ đắc tội hắn chút nào, năm lần bảy lượt nghịch ý của hắn, cái này lại làm cho La Tử Cường cảm thấy rất ngột ngạt.
Mấy ngày hôm trước, La Tử Cường cũng nghe nói, Dương Tử Hiên ở trên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, bị nhiều thường ủy phê bình, cuối cùng là được Trương Luân bao che khuyết điểm bảo vệ qua đi, cuối cùng, Dương Tử Hiên không gặp phải bất cứ đả kích nào đáng nói.
La Tử Cường cũng biết cụ thể một vài nguyên nhân Dương Tử Hiên bị lãnh đạo Tỉnh ủy phê bình, là do Dương Tử Hiên xích mích với cục công an thành phố Tử Kim.
Biết được tin tức này, trong lòng La Tử Cường cảm thấy cao hứng một hồi, vốn tưởng rằng có thể chứng kiến Dương Tử Hiên ăn đòn rồi run như cầy sấy, ai biết cuộc sống thay đổi bất ngờ, chưa qua vài ngày, cục công an thành phố Tử Kim đã bị thị ủy thành phố Tử Kim ra thông báo phê bình.
Ngay cả cục trưởng cục công an thành phố Tử Kim cũng phải nhận xử phạt rồi, La Tử Cường thật đúng là đã mở rộng tầm mắt, lúc trước hắn biết rất rõ ràng, Dương Tử Hiên ở trên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, chính là bị bí thư thị ủy thành phố Tử Kim Nhậm Đoàn phê bình.
Ai biết, mới chưa qua được mấy ngày, Nhậm Đoàn liền tự mình đánh vào mặt mình, phải ra thông báo phê bình cục công an thành phố Tử Kim.
Cái này thật là làm cho La Tử Cường trăm mối vẫn không có cách giải.
Chẳng lẽ Dương Tử Hiên này thật đúng là lợi hại như vậy, thoáng cái là có thể tiến hành trả đũa đối với Nhậm Đoàn, quan to cấp tỉnh bộ như vậy rồi? Có thể làm cho Nhậm Đoàn lập tức tự mình đánh vào mặt mình?
La Tử Cường không tin Dương Tử Hiên lợi hại như vậy, cho nên, La Tử Cường vẫn muốn tiếp tục làm cho Dương Tử Hiên ăn thiệt thòi lớn.
Nghĩ tới đây, La Tử Cường cắn răng cầm lấy điện thoại, bấm điện thoại văn phòng Dương Tử Hiên.
“ Dương cục trưởng à? Uy phong của cậu thật đúng là to! “
La Tử Cường không còn ý định dùng khuôn mặt vui mừng chào hỏi Dương Tử Hiên nữa, dù sao Dương Tử Hiên cũng không cho hắn sắc mặt hoà rồi, hắn không cần phải giả trang cái gì ở trước mặt Dương Tử Hiên.
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười lạnh, hỏi: “ Không biết La phó thư ký trưởng nói những lời này là có ý gì? “
La Tử Cường lạnh lùng cười một tiếng, nói: “ Hừ hừ, trong lòng cậu tự hiểu ý của tôi nghĩa là gì! “
Dương Tử Hiên hơi híp hai con mắt lại, bình tĩnh cười nói: “ Thư ký trưởng mạnh như thác đổ, tâm tư ngài, không phải chúng tôi, loại tiểu nhân vật này có thể phỏng đoán! “
La Tử Cường hừ lạnh một tiếng, không có ý định tiếp tục đánh trận chiến nước miếng này cùng Dương Tử Hiên, hắn nói: “ Tử Hiên đồng chí, tôi nghe nói các cậu tại tiến hành cách ly thẩm tra đối với đồng chí Hứa Chí Văn, về sau, còn đình chỉ cung cấp đồ ăn cho đồng chí, có phải vậy không? “