Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích hôm nay tổ chức hội nghị ban giám đốc.
Dưới sự dẫn đường của Dương Tử Hiên, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích và hệ thống công ty nằm dưới sự quản lý của cổ phần Dương Ban Mai Xích là điện tử Dương Ban Mai Xích, điện gia dụng Bất Dương Mai, tại một ngày xác định trong tháng, liền tổ chức hội nghị, bàn bạc việc thành lập chế độ xí nghiệp lớn và tiến cử phương pháp quản lý tiên tiến.
Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích đã sớm thành lập chế độ ban giám đốc, Tô Ban Mai đảm nhiệm chủ tịch.
Tuy Trương Bích Tiêu nắm giữ quá 50% cổ phần công ty Dương Tử Hiên có được trong hiệp nghị miệng, nhưng chỉ là một cổ đông bình thường.
Tô Ban Mai là thành viên ban giám đốc, Từ Minh cũng là một thành viên ban giám đốc.
“Tối hôm qua tôi đã nói chuyện đến tận đêm khuya với những người sáng lập chủ yếu trong công ty chúng ta rồi, đề tài thảo luận chủ yếu đêm nay chính là phương hướng quy hoạch phát triển điện gia dụng Bất Dương Mai chúng ta!” Tô Ban Mai ngồi ở trước cái bàn gỗ lim hình trứng thật dài, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Rất khó tưởng tượng nàng là một cô gái mới hai mươi, đã cầm quyền công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, một xí nghiệp dân doanh có quy mô tại La Phù tỉnh như vậy.
Đây là lần đầu Tô Ban Mai và Trương Bích Tiêu mặt đối mặt, ngồi cùng nhau họp bàn công việc.
Không khí hội nghị có chút xấu hổ, tất cả thành viên đều quần áo chỉnh tề, Trương Bích Tiêu không ngồi ở đối diện Tô Ban Mai, mà là ngồi ở bên cạnh Trần Ấu Trúc.
Chính giữa cách nhau vài cái ghế trong không, như vậy nàng và Tô Ban Mai có thể coi như không nhìn thấy nhau.
Lúc Tô Ban Mai nói chuyện, hơi hữu ý vô ý cường điệu một chút mấy chữ “nói tới đêm khuya” này.
Trương Bích Tiêu có chút không được tự nhiên xê dịch bờ mông đầy đặn ở trên mặt ghế, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ hiện lên vẻ mất tự nhiên, trong nội tâm hận đến nghiến răng ngứa lợi, thầm nói: “Sớm biết Tô Ban Mai không phải là cô gái ngây thơ như vậy, hết lần này tới lần khác, đêm qua mình còn để hắn leo lên, hiện tại xấu hổ rồi...”
Trong nội tâm Trương Bích Tiêu cũng hối hận muốn chết, sớm biết như vậy, hôm nay nên xin nghỉ bệnh, nội dung trong ban giám đốc, tự nhiên có Trần Ấu Trúc và Từ Minh truyền đạt cho nàng, cũng không cần xấu hổ như hiện tại.
Trần Ấu Trúc cũng không phải là người ngu, đã sớm ngửi được quan hệ giữa Tô Ban Mai và cô gái Trương Bích Tiêu cường thế tiến vào công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này vi diệu, hai người đều không chào đón đối phương.
Nàng cũng không phải là cô gái tỉnh tỉnh mê mê, lập tức liền đoán được, chỉ sợ hai cô gái này đều có quan hệ mật thiết với Dương Tử Hiên.
Thật sự không biết người kia có cái gì tốt, lại có thể được hai cái cô gái thiên kiều bá mị, tài giỏi xinh đẹp trả giá vì hắn như vậy.
Người bình thường, có thể có được một người trong hai cô gái làm vợ, đã phải gõ mõ rách cả dùi ba đời rồi, không biết người kia làm cái gì mà lại có vận khí cứt chó như vậy.
Trần Ấu Trúc tiến vào công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, đồng thời còn phụ trách quản lý tài vụ điện gia dụng Bất Dương Mai và điện tử Dương Ban Mai Xích.
Sau khi nàng tiến vào công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, đảm nhiệm phó tổng giám sát tài vụ trong ngắn hạn, về sau, lập tức nhậm vị trí tổng thanh tra tài vụ.
Nhiệm vụ là trợ giúp công ty mẹ là công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích khống chế hai công ty cổ phần con bên dưới, thành lập đội ngũ quản lý tài vụ hiệu suất cao, cải biến tình huống tài vụ tương đối rối loạn của ba công ty lúc đầu.
Đối với lịch sử công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích và hai công ty con do công ty mẹ khống chế cổ phần, nàng cũng đã nhiều lần nghiên cứu.
Biết được mặc dù nói công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích là xí nghiệp dân doanh, nhưng từ khi sinh ra đời đến nay, đều bị âm ảnh một người bao phủ, Trần Ấu Trúc liếc nhìn mấy thành viên ban giám đốc ngồi bốn phía, trong nội tâm âm thầm thở dài, chỉ sợ những người này đều điên cuồng sùng bái Dương Tử Hiên.
Cả cái công ty này, chỉ sợ là không thể thoát ly được âm ảnh của Dương Tử Hiên bao phủ xung quanh.
“Người kia, chỉnh một tên gian thương, vậy mà hắn còn là người có mặt mũi trong thể chế, hắn thật sự là không ra gì...” Trần Ấu Trúc cắn răng nói thầm.
Không khí trong phòng họp rất nặng nề.
Phòng họp ban giám đốc tạm xác định tại Hợp Thành Hoàng building, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích thuê hai tầng lầu, Dương Tử Hiên lại đề nghị, đợi cho tài chính hơi đầy đủ một chút, về sau, lập tức mua lại toàn bộ các tầng lầu.
Hợp Thành Hoàng building nằm tại khu vực hoàng kim đường Hồng Sơn, bốn phía đường Hồng Sơn có hai lớn hồ nước vây quanh, cách đại đạo Bắc Sơn đặt Tỉnh ủy và chính phủ tỉnh có bán kính nửa km.
Trong phạm vi nửa km này, có rất đông cơ quan Tỉnh ủy chính phủ tỉnh, ẩn chứa tài nguyên hành chính rất mạnh, có tiềm lực phát triển không gian và tăng tỉ lệ kinh doanh cực lớn.
Trong tương lai mười năm sau, sẽ phát triển trở thành một nơi gần tương đương với đường Giang Hải, trở thành Giang Hải của thành phố Tử Kim.
Đường Giang Hải sau này sẽ phát triển trở thành con đường chính ở Thành Đô đường, giống với đường Tuệ Thành ở Bắc Kinh, đường Nam Kinh thành phố Hoàng Bộ, là những con đường thương mại nổi tiếng trong nước.
Đường Hồng Sơn, với tư cách con đường nối thẳng tới trung tâm, tuy còn cách Giang Hải một khoảng, nhưng quy mô phát triển cũng hết sức kinh người.
Tuy Dương Tử Hiên không thích tại phạm vi mình nhậm chức làm công việc nhạy cảm như khai phá bất động sản, dù sao thì việc khai phá bất động sản cũng phải ỷ lại rất nhiều vào tài nguyên hành chính địa phương.
Tuy không người nào có thể cầm Dương Tử Hiên và việc Dương Tử Hiên khống chế cổ phần để nói chuyện, nhưng Dương Tử Hiên vẫn muốn lẩn tránh, miễn để cho người ngoài phỏng đoán không tốt, khẳng định cũng có một chút ảnh hưởng đối với hắn.
Nhưng đối với Hợp Thành Hoàng building, không gian có tỉ giá tăng trưởng cực lớn như vậy, Dương Tử Hiên vẫn muốn có thể lập ra thành địa bàn của mình.
Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, với tư cách xí nghiệp dân doanh khống chế cổ phần, xin ngân hàng cho vay dường như là rất khó, tài sản kỹ thuật và tài sản máy móc cũng không thể đủ tư cách làm thế chấp, chỉ có cách cầm đất đai và bất động sản, những tài sản cố định này đi thế chấp, mới có thể tương đối dễ dàng lấy được tài chính từ ngân hàng và các cơ quan khác.
Dương Tử Hiên định hướng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích mau chóng mua lại Hợp Thành Hoàng building làm địa bàn, cũng là suy nghĩ vì ngày sau.
“Hắn đề nghị điện gia dụng Bất Dương Mai và điện tử Dương Ban Mai Xích chúng ta kề vai chiến đấu tại thị trường Hoa Đông, nhanh chóng đẩy mạnh tiến độ chiếm thị trường của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích tại thị trường Hoa Đông!”
Tô Ban Mai mặc một bộ áo sơmi cộc màu xanh nhạt, cánh tay trắng nõn óng ánh đặt trên mặt bàn hình trứng, tóc dài thanh tú rũ xuống trên cái cổ thon dài.
“Đề nghị điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai chúng ta chỉnh hợp tài nguyên tại thị trường Hoa Đông, tránh việc lặp lại phí xây dựng!”
“Điện gia dụng Bất Dương Mai dùng mấy cửa hàng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ của điện tử Dương Ban Mai Xích đã khai thác tại Hoa Đông làm căn cứ địa, tiến công thị trường Hoa Đông, sử dụng con đường tài nguyên điện tử Dương Ban Mai Xích đã trải rộng ra tại thị trường Hoa Đông...” Giọng nói thanh thúy của Tô Ban Mai vang vọng phòng họp.
Trương Bích Tiêu nhíu mày.
Như vậy, trước kia điện tử Dương Ban Mai Xích bỏ bao công sức tạo dựng lên con đường tài nguyên tại thị trường Hoa Đông, tại vài đại thành thị phát đạt ở tỉnh Nam Tô, thành phố Hoàng Bộ, thành thị phát đạt tỉnh Giang Nam, đều trực tiếp chuyển thành cửa hàng kinh doanh của điện gia dụng Bất Dương Mai.
Điện tử Dương Ban Mai Xích, dùng Lý Kim Dương cầm đầu một đám nhân tài quản lý tiêu thụ cao cấp, có thể nói là đã giúp điện tử Dương Ban Mai Xích khai hoang thị trường Hoa Đông, không thể bỏ qua công lao.
Lúc này điện gia dụng Bất Dương Mai lại nói muốn cầm lấy hết chút tài nguyên này đi, chẳng phải là sẽ làm rét lạnh những quản lý tiêu thụ cao tầng kia sao?
“... Như vậy có thỏa đáng không? Tôi sợ sẽ xảy ra mâu thuẫn không tất yếu...” Trương Bích Tiêu nhíu mày nói, ngón tay như củ hành tây nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn.
Trần Ấu Trúc lên tiếng nói trước: “Mâu thuẫn bên trong sao? Hiện tại nhân viên trong điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai xác thực là chưa giao lưu đầy đủ!”
“Giữa hai công ty, ngoại trừ đều là công ty con cấp dưới thuộc về công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích khống chế cổ phần, ngoại trừ quan hệ mật thiết trên mặt tài vụ, nhân viên giữa hai công ty đều chưa giao lưu nhiều lắm, tạo thành quan hệ cạnh tranh nhất định!”
“Tôi cảm thấy việc này không phải là chuyện gì tốt, đương nhiên chuyện này cũng có quan hệ đến mâu thuẫn giữa người lãnh đạo chủ yếu trong hai công ty!”
Nghe được câu này, Trương Bích Tiêu và Tô Ban Mai không nhịn được mà đỏ mặt lên, các nàng đương nhiên biết rõ ý tứ trong lời nói của Trần Ấu Trúc.
Trương Bích Tiêu và Tô Ban Mai, hai người phụ trách chủ yếu công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, đều cố ý tránh mặt đối phương, thậm chí không muốn nhắc tới đối phương, trong cả công ty, đã không phải là bí mật gì.
Văn phòng cũng có chính trị của văn phòng.
Người phụ trách chủ yếu của điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai có mâu thuẫn, người của hai công ty, cũng khó tránh khỏi sinh ra tâm tình mâu thuẫn nhất định.
Thực tế, Trương Bích Tiêu và Tô Ban Mai đều là mỹ nữ, sức cuốn hút đối với thủ hạ rất mạnh.
“Điện tử Dương Ban Mai Xích cùng điện gia dụng Bất Dương Mai vốn chính là một thể, tuy hai mà một, tôi cảm thấy, việc làm tiêu biến mâu thuẫn giữa hai công ty cũng là chuyện rất quan quan trọng!”
“Điện tử Dương Ban Mai Xích là công ty chuyên sản xuất tiền mặt, liệt điện gia dụng Bất Dương Mai vào công ty sản nghiệp chiến lược tương lai!”
“Tôi cảm thấy ước nguyện ban đầu của người kia là muốn mượn lần này để chỉnh hợp tài nguyên hai công ty, xóa bỏ hoàn toàn những mâu thuẫn ở bên trong công ty vẫn chưa phát triển mạnh mẽ đi!”
“Nếu đợi cho đến lúc công ty đã phát triển, trở nên hùng mạnh, hoặc là tại thời kỳ khuếch trương mấu chốt mà mâu thuẫn bạo phát ra ngoài, vậy thì sẽ rất nguy hiểm!”
Đối với tài hoa buôn bán của Dương Tử Hiên, Trần Ấu Trúc vẫn rất thưởng thức, nhưng quan hệ mập mờ với cả hai mỹ nữ Tô Ban Mai, Trương Bích Tiêu, lại làm cho Trần Ấu Trúc cảm thấy hơi khinh thường.
“Tôi nói Tô tổng và Trương tổng này, muốn giải quyết triệt để mâu thuẫn bên trong, đầu tiên hai người các vị phải nắm tay giảng hòa, dùng tư thế thân ái lộ diện ở trước mặt công nhân, không thể luôn tránh né đối phương!”
“Như vậy mới có thể chậm rãi tan rã ngăn cách và hàng rào giữa hai công ty, bây giờ tôi vẫn đang được phân công quản lý tài nguyên nhân lực, tôi đã từng muốn điều mấy nhân tài tiêu thụ điện tử Dương Ban Mai Xích đến điện gia dụng Bất Dương Mai để làm phong phú nhân tài!”
“Nhưng thời điểm nói chuyện cùng bọn họ, đều là tương đối mâu thuẫn, không muốn từ điện tử Dương Ban Mai Xích đến điện gia dụng Bất Dương Mai, tôi cũng tạm thời không thể miễn cưỡng bọn họ đi qua điện gia dụng Bất Dương Mai!”
“Nhưng điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai nhất định phải thân như một nhà, nhân tài giao lưu với nhau!” Trần Ấu Trúc nói rất rõ ràng.
Hội nghị trở nên trầm mặc trong chốc lát, Tô Ban Mai mới chậm rãi nói: “Lời Ấu Trúc nói rất thực tế, tôi chắc người kia cũng có ý tứ này, hắn cũng đã nói rồi, phương hướng điện tử Dương Ban Mai Xích không phải con đường tiêu thụ, điện tử Dương Ban Mai Xích cũng không phải muốn làm thương nhân con đường tiêu thụ thành phẩm!”
“Nghiệp vụ buôn bán chủ yếu của điện tử Dương Ban Mai Xích cũng không phải là máy nhắn tin, thời kì hoàng kim của máy nhắn tin cũng chỉ trong mấy năm này, rất nhanh sẽ bị sản phẩm điện tử mới thay thế!”
“Điện tử Dương Ban Mai Xích phải dần dần rời khỏi con đường kinh doanh thị trường, đi lên trên nghiệp chế tạo linh kiện điện tử, phát triển theo kiểu thương nhân sản xuất chủ chốt, hiện tại chỉ là giai đoạn tích lũy tài chính mà thôi...”
Lời nói này, trước kia Dương Tử Hiên cũng đã đề cập với Trương Bích Tiêu, nhưng chưa hoàn toàn nói xong, lần này Tô Ban Mai nói ra, coi như là chính thức định vị phương hướng phát triển cho điện tử Dương Ban Mai Xích.
Lúc trước điện tử Dương Ban Mai Xích đăng kí, là hi vọng Dương Ban Mai Xích có thể phát triển nghiệp vụ máy nhắn tin và đài phát thanh, sản nghiệp điện tử cao cấp liên hoàn.
“... Mà điện gia dụng Bất Dương Mai, mục đích phát triển cuối cùng nhất là chuyển biến đến con đường tiêu thụ cuối cùng, hình thành sản nghiệp điện gia dụng liên hoàn, khống chế con đường tiêu thụ điện gia dụng!”
“Cho nên, từ việc định vị hai công ty không có xung đột để xem xét, lúc này điện tử Dương Ban Mai Xích thành lập con đường tiêu thụ, cũng có thể chuyển đến dưới cờ của điện gia dụng Bất Dương Mai, bảo đảm cung cấp tài chính sung túc và con đường tài nguyên để điện tử Dương Ban Mai Xích phát triển về hướng sản nghiệp điện tử liên hoàn...”
“Đều đã xác định mục đích này rồi, cũng không cần phải do dự nữa, tôi cảm thấy, cứ dựa theo người kia nói, điện gia dụng Bất Dương Mai sẽ mạnh mẽ sử dụng cửa hàng kinh doanh và con đường tài nguyên Dương Ban Mai Xích thành lập tại thị trường Hoa Đông trong giai đoạn trước!”
“Nhanh chóng lập cửa hàng ở thị trường Hoa Đông, hơn nữa còn thành lập nhãn hiệu tiêu thụ điện gia dụng, đồng thời giảm bớt đầu tư tài nguyên của điện tử Dương Ban Mai Xích!”
“Chuyển một đám nhân tài tiêu thụ dưới cờ đến dưới cờ điện gia dụng Bất Dương Mai, do điện gia dụng Bất Dương Mai và điện tử Dương Ban Mai Xích thống nhất tiến hành tuyên truyền thị trường và đầu tư quảng cáo!”
“Điện tử Dương Ban Mai Xích giai đoạn hiện nay cần chuyên chú vào nghiệp vụ đài phát thanh, hơn nữa còn bắt đầu chuẩn bị xây dựng nhà xưởng lắp ráp sản phẩm điện tử, máy nhắn tin, điện thoại di động...” Tô Ban Mai nhìn nhìn nội dung trên quyển vở của mình, mới làm một cái tổng kết báo cáo, coi như là lần đầu tiên họa lên một dấu chấm tròn trong hội nghị hội đồng quản trị chính thức của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Trước khi Trần Ấu Trúc và Trương Bích Tiêu tiến vào công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, Tô Ban Mai và Từ Minh đều là gặp mặt nhau nói chuyện, rất ít khi chính thức họp.
...
Chính phủ tỉnh tổ chức hội nghị công tác thường vụ, thảo luận công tác trọng điểm giai đoạn đầu năm ở toàn bộ tỉnh.
Hoàng Văn Thanh lần đầu lộ ra dã tâm mới của mình, định vị thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước là trọng điểm công tác trong giai đoạn tiếp theo, ngoài ra còn không thay đổi chủ đề kêu gọi đầu tư —— Hoàng Văn Thanh hy vọng có thể thông qua thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước, thực hành đột phá toàn diện trên mặt chính trị kinh tế, hiện tại có thể nói Hoàng Văn Thanh đang rơi vào tình cảnh trước có sói đói, phía sau có truy binh.
Phía trước có Chu Trì Khôn, Chu Trì Khôn ở Lỗ Đông tỉnh làm công tác kinh tế đã được trung ương tán thành, đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy La Phù tỉnh, đương nhiên còn muốn bảo trì công tác đặc biệt của mình và chiến tích kinh tế mới.
Trong ngắn hạn, Chu Trì Khôn và Hoàng Văn Thanh đang tranh đoạt kinh tế chiến tích, đây là chuyện tất nhiên có thể nhìn thấy.
Đằng sau lại có người địa vị chính trị không kém Hoàng Văn Thanh, hai người Nhậm Đoàn, Trần Chí Ôn.
Nhậm Đoàn cùng Trần Chí Ôn đều có thể vừa sải bước tiến vào vị trí chủ tịch tỉnh, nếu như Hoàng Văn Thanh tiếp tục để cho trung ương thất vọng, rất có thể sẽ phải chuyển vị trí cho Nhậm Đoàn và Trần Chí Ôn.