Uống xong cà phê, Dương Tử Hiên phát hiện mình đã đặt mình trong phòng, trên cái giường rộng thùng thình, quần áo lẳng lặng đặt tại cách đó không xa.
Trong lồng ngực là Trương Tuyết Bách đang ngủ say, không hề nghi ngờ, Trương Tuyết Bách là loại cô gái rất có mùi vị quyến rũ, đêm nay ăn mặc là một cái váy dài, cổ áo chữ v có khuynh hướng hơi thấp, ghé vào trên đùi hắn, ngủ say sưa.
Dương Tử Hiên không nhịn được, muốn giơ tay lên xoa bóp khuôn mặt của nàng, khả năng là nguyên nhân dục vọng trong nội tâm một mực tác quái, tim của hắn đập rất lợi hại, cảm giác dường như là không dám khinh nhờn giai nhân.
Nhưng cuối cùng vẫn là một tia tà niệm trong nội tâm chiếm thượng phong, một tay bắt đầu nhéo nhéo trên khuôn mặt trắng nõn của Trương Tuyết Bách.
Cái tay còn lại cũng bắt đầu già không nên nết, nhích tới nhích lui ở trên lông mi mí mắt nàng rồi, nguyên nhân có thể là do uống say, Trương Tuyết Bách một mực không tỉnh lại, Dương Tử Hiên bắt đầu đánh bạo, đưa cánh tay đến dưới váy dài của nàng, tiếp theo là đưa cánh tay đến trước ngực của nàng, đi bắt xoa bóp.
Cách lớp áo ngực xoa bóp hai cái, Trương Tuyết Bách như là phát giác được thân thể của mình bị người khác vuốt ve, trở mình quay đi, Dương Tử Hiên liền thấy được con ngươi tỏa sáng của Trương Tuyết Bách, dọa cho Dương Tử Hiên nhảy dựng, lui về phía sau một chút.
“ Tuyết Bách, tôi...không phải tôi cố ý, tôi không khống chế nổi bản thân mình... “ Dương Tử Hiên nuốt nước miếng một chút, có chút hổ thẹn áy náy nói.
Mặt mũi Tuyết Bách tràn đầy vẻ ửng đỏ, váy dài vì trở thân mình mà loạn hết cả lên, hai đùi tuyết trắng da thịt lõa lồ mảng lớn ở bên trong không khí, chân trắng mà thon dài, hai cái đùi giao thoa với nhau, có vẻ cực kỳ mị hoặc và gợi cảm...
Trương Tuyết Bách cho Dương Tử Hiên một nụ cười khinh khỉnh, ngón tay dài nhọn đặt ở chính giữa bờ môi đỏ tươi, thở dài một tiếng, ý bảo Dương Tử Hiên không chỉ nói lời nào nữa, nhưng hai tay lại chậm rãi vòng về phía cổ Dương Tử Hiên.
Lúc này không tiếng động đã thắng có tiếng.
Nhẹ nhàng kéo một phát, Dương Tử Hiên triệt để ôm Trương Tuyết Bách vào trong ngực lần nữa, gắn chặt thân thể mềm mại mà ấm áp của nàng lên trên người mình, hai tay vòng qua bờ eo của nàng, rất mềm mại, cảm giác như không có xương cốt.
Ham muốn của thanh niên luôn có vẻ hung mãnh mà kịch liệt, Dương Tử Hiên nhếch đầu lên, muốn đón nhận môi của nàng.
Tuyết Bách không giãy dụa chút nào, nhắm mắt lại, hai tay ôm đầu Dương Tử Hiên, chủ động đưa bờ môi đỏ tươi tới, hai cái đầu lưỡi rất nhanh liền quấn lại với nhau, đầu lưỡi không ngừng liếm láp lẫn nhau.
“ Tuyết Bách, chị quá nóng... “
Dương Tử Hiên một bên thỏa thích mút đầu lưỡi căng mà mềm trượt của Trương Tuyết Bách, tay thì già không nên nết, tiến vào trong váy dài của nàng.
Cái tay này không phải từ trong váy với vào, mà là trực tiếp vạch lớp vải bên trên ra, hung hăng cắm vào khe rãnh bầu ngực trắng nõn kia, chạy giữa hai vú của nàng, trắng nõn mà mềm mại, đẫy đà mà rất đàn hồi...
Ham muốn của hai người này đều chậm rãi nhảy lên tận đỉnh đầu rồi, trong miệng mũi Tuyết Bách không tự giác mà phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, càng giống là xuân dược, kích thích cảm quan của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên thừa cơ tháo lỏng đai lưng Tuyết Bách ra, váy dài cũng bị hắn kéo đến tận bên hông, lộ ra quần lót nhỏ màu trắng, hai tay nhanh chóng đâm vào trong quần lót, vuốt ve cặp mông căng tròn, sau đó lại muốn đi lên phía trước, thân thể Tuyết Bách bỗng nhiên rung mạnh một cái...
Khuôn mặt Tuyết Bách trước mắt chậm rãi mơ hồ, chậm rãi mơ hồ...
“ Dương sở, rốt cục ngài cũng đã tỉnh rồi? “
Một giọng nói thanh thúy triệt để làm cho Dương Tử Hiên tỉnh lại, trong phút chốc, Dương Tử Hiên đã ngồi bật dậy, phát hiện lúc này mình đang ngồi ở trên giường, bên người cũng không phải là chị Tuyết Bách tràn đầy mùi vị cô gái kia, mà là Khả Cũng, thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.
Thì ra là một hồi mộng xuân.
Trên trán Dương Tử Hiên đầy dấu vết mồ hôi, Khả Cũng vội vàng lấy khăn mặt, xoa xoa trên trán Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cảm thấy quần lót dưới thân thể dinh dính, đoán chừng là hậu quả khi ngủ trong xuân mộng, ánh mắt có chút xấu hổ liếc nhìn Khả Cũng.
Giữa ban đêm mùa hạ, quả nhiên là dễ dàng mơ thấy loại mộng xuân này.
“ Ai đưa tôi về đến đây vậy? “ Dương Tử Hiên nhìn Khả Cũng, mở miệng hỏi, không muốn để cho nàng phát hiện dưới thân thể của mình đang bắn ra thứ không đáng nói.
“ Là Lưu lái xe đưa ngài trở lại đây, nói ngài uống đến say mèm, không phải vậy sao? “ Khả Cũng nhẹ nhàng lau dấu vết đổ mồ hôi trên trán Dương Tử Hiên.
“ Tuyết Bách đâu rồi? “ Khi Dương Tử Hiên nhắc tới cái tên này, cũng có chút khó có thể mở miệng, hắn nhớ được vừa rồi mình đang ở trong mộng, kết hợp cùng nàng.
“ Tuyết Bách là ai? Sao tôi không phát hiện ra người này? “ Khả Cũng có chút nghi hoặc liếc nhìn con mắt Dương Tử Hiên.
Nhớ tới chuyện vừa rồi, lúc hắn đang ở trong mộng, cũng không ngừng kêu cái tên này, trong lòng Khả Cũng bỗng nhiên hiện lên một tia ghen ghét, không biết Tuyết Bách này rốt cuộc là cô gái như thế nào, vậy mà có thể làm cho đàn ông ưu tú như Dương Tử Hiên nóng ruột nóng gan như thế.
So sánh với những học sinh trong trường học, ngây thơ không biết gì kia, Khả Cũng càng cảm thấy Dương Tử Hiên rất lợi hại, so với nàng, so với chút ít nam sinh trong trường nàng học kia thì không lớn hơn được bao nhiêu, nhưng người ta lúc này đã là nhân vật rất lớn bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
Mà đám đám học sinh trong trường học kia lúc này vẫn còn đang mang dáng vẻ kệch cỡm, suốt ngày viết thư tình, nói đầy lời tâm tình mê người, so sánh với nhau, Khả Cũng càng ưa thích Dương Tử Hiên, loại đàn ông thành thục đã được công thành danh toại này hơn.
Dương Tử Hiên có thể cảm giác được trong ánh mắt Khả Cũng có một tia khác thường, nhưng Dương Tử Hiên không dám trêu chọc thiếu nữ vẫn chưa biết mùi đời như vậy.
Hiện tại các khoản nợ tình của hắn đúng là không ít, hắn cũng không muốn tiếp tục đeo lên lưng nữa, vội vàng tìm cái cớ, ra ngoài cửa phòng, đến phòng tắm, tắm rửa bằng nước lạnh, thay đổi một thân quần áo khô ráo.
Một lần nữa về phòng, Khả Cũng đã biến mất, Dương Tử Hiên kinh ngạc nhìn một ly trà xanh còn nóng hổi trên mặt bàn, thở dài một hơi, cô gái này thật đúng là khéo hiểu lòng người.
Bưng trà xanh lên, Dương Tử Hiên đến phía trước cửa sổ, nhìn bóng đêm cách đó không xa, chứng kiến một căn phòng Thuộc Bình ở cách đó không xa có ánh đèn vẫn sáng, không biết có phải là đang suy nghĩ nên làm thế nào để tiếp tục xếp đặt, thiết kế hãm hại Dương Tử Hiên hắn hay không.
Dương Tử Hiên cũng không thể tưởng được năng lực Hồ Tự Lập lại lớn như vậy, chuyện vừa xảy ra tối hôm qua, hôm nay liền có thể chọc đến trên cao tầng Tỉnh ủy.
Nhưng Dương Tử Hiên cũng không phải là thiện nhân, Hồ Tự Lập dám náo loạn như vậy, Dương Tử Hiên hắn khẳng định cũng phải đánh trả một phen thật ác.
Hiện trong tay hắn nắm giữ nhiều khoản chi không rõ ràng của cục công an thành phố Tử Kim, nhưng nếu như hắn cứ đem những hạng mục này đệ trình lên trên, chỉ sợ cũng vô pháp tiến hành hữu hiệu đả kích đối với cục công an thành phố Tử Kim.
Xem ra phải thay đổi lối tắt rồi, nghĩ tới đây, Dương Tử Hiên liền nhớ tới Tiết Kế Ngay.
Dương Tử Hiên cũng nghe qua một ít lời đồn đại, sau khi Tiết Kế Ngay nhậm chức thị trưởng thành phố Tử Kim, về sau, quan hệ cùng bí thư thị ủy Nhậm Đoàn này không được coi là tốt, qua thời kỳ thăm dò ban đầu, hai người bây giờ còn đang trong thời kỳ ma sát, cũng là thời kì tranh đấu gay gắt nhất, Dương Tử Hiên có ý định mượn sức mạnh của Tiết Kế Ngay.
Sáng ngày ngày hôm sau, Dương Tử Hiên không lập tức đi cao ốc Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, mà là hẹn Tiết Kế Ngay, hẹn bằng cách gọi điện thoại trực tiếp tới điện thoại tư nhân của Tiết Kế Ngay.
Bởi vì hai người hợp tác, nhất định phải giữ bí mật, như vậy mới có thể có công hiệu bất ngờ, nếu như bị Nhậm Đoàn, Hồ Tự Lập, những người này biết rồi, vậy thì sợ rằng bọn họ sẽ có phòng bị, không làm ra được tác dụng tập kích bất ngờ.
Đây là lần đầu tiên Dương Tử Hiên đối mặt với Tiết Kế Ngay, người danh tiếng nhất trong những thành viên dự bị Đại Danh hệ hiện nay, trước kia, hai người đều chỉ nghe danh mà không gặp mặt nhau một lần.
“ Tử Hiên, nói đến đây, tôi còn phải cảm tạ cậu đó. “ Tiết Kế Ngay nghiêng thân thể, vừa cười vừa nói.
Dương Tử Hiên hơi kinh ngạc, hỏi: “ Thị trưởng nói chuyện gì đó? Tại sao phải cảm tạ tôi? “
Tiết Kế Ngay cười ha ha một tiếng, nói: “ Lúc trước tôi từ bí thư thị ủy Ba Dương, thăng nhiệm đến thành phố Tử Kim làm thị trưởng, có một đối thủ cạnh tranh hữu lực bị cậu đánh xuống dưới, cậu đã quên rồi sao? “
Dương Tử Hiên thoáng trầm tư, lập tức ngẩng đầu lên, vừa cười vừa nói: “ Tôi nhớ ra rồi, thị trưởng ngài nói về bí thư thị ủy Ích Châu, Vương Minh Phàm à?”
“Lúc ấy hắn muốn đào góc tường khu công nghiệp kinh tế Nam Hồ chúng tôi, vốn là khu công nghiệp kinh tế chúng tôi kêu gọi đầu tư, đưa Hiện Hải tập đoàn tới, Vương Minh Phàm hắn vậy mà lại muốn dùng ưu đãi thu thuế và giá đất mạnh hơn cướp qua, trong nội tâm tôi đương nhiên không cam lòng. “
“ Ha ha, lúc ấy cậu đúng là đã giúp tôi một cái đại ân, lúc ấy tiếng hô để Vương Minh Phàm thăng nhiệm phó tỉnh cũng rất cao. “
Tiết Kế Ngay vừa cười vừa nói: “ Từ góc độ này mà nói, hợp tác giữa chúng ta cũng đã có tiền lệ, hi vọng lần này chúng ta có thể hợp tác thành công lần nữa! “
“ Lão ca tôi xin dùng trà thay rượu, tạ ơn cậu trước! “ Tiết Kế Ngay giơ chén trà lên, hướng Dương Tử Hiên uống một hơi cạn sạch, nói: “ Tôi còn phải đi đến văn phòng thành phố, xử lý một ít văn bản tài liệu, chủ trì mấy hội nghị, không thể uống rượu. “
Dương Tử Hiên không dám kiêu ngạo, vội vàng đáp lễ một ly, cảm thấy Tiết Kế Ngay này đúng là lực lượng trung kiên tương lai của Đại Danh hệ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất có thể sẽ tiếp nhận bí thư thị ủy thành phố Tử Kim của Nhậm Đoàn, về sau là tiến vào Thường ủy lãnh đạo tỉnh ủy, tiến vào quyền lực đầu mối La Phù tỉnh, tiền đồ không thể đong đếm, Dương Tử Hiên không dám sĩ diện ở trước mặt Tiết Kế Ngay.
“ Lão đệ, sự tình cậu làm ở cục công an thành phố Tử Kim, tôi cũng nghe nói rồi, khả năng là cậu không biết Hồ Tự Lập này.”
“Hồ Tự Lập là người có chủ nghĩa đỉnh núi rất nặng, một mực coi cục công an là một mẫu ba phần đất đai của hắn, không cho phép người khác đưa loạn cánh tay vào, một mực đều công tác chiến tuyến công an ở thành phố Tử Kim, có thể nói là nguyên lão chiến tuyến công an Tử Kim, lãnh đạo thành phố Tử Kim đều phải cho hắn vài phần mặt mũi. “
“ Không dối gạt lão đệ cậu, tôi cũng không nhất định có thể chỉ huy được hắn, cậu đã từng làm người đứng đầu đảng uỷ ở địa phương, chắc cũng biết được tầm quan trọng khi khống chế cơ quan mạnh như cục công an.”
“Cho nên, một mực không thể khống chế cục công an, là một khối tâm bệnh của tôi, cũng như Nhậm Đoàn bí thư, nguyên nhân chính là Hồ Tự Lập này vắt ngang ở bên trong, không cho phép chúng tôi nhúng cánh tay vào. “ Ngữ khí Tiết Kế Ngay có chút bất đắc dĩ.
Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Như vậy Nhậm Đoàn bí thư hẳn là đã bí mật đạt thành hiệp nghị gì đó cùng Hồ Tự Lập, bằng không thì Nhậm Đoàn bí thư không thể phê bình tôi trên hội thường ủy Tỉnh ủy, cũng sẽ không nói cùng Trương Luân, yêu cầu huỷ bỏ chức vụ tổ trưởng tổ kiểm soát của tôi. “
Tiết Kế Ngay gật gật đầu, nói: “ Chuyện này rất phiền phức, hiện tại tôi và bí thư Nhậm Đoàn cũng đang trong thời kỳ ma sát, hắn là người đứng đầu thị ủy, là lớp trưởng thành phố Tử Kim!”
“Hắn vốn đã có ưu thế tự nhiên, ở trên cao nhìn xuống, lần này, nếu như hắn nhanh chân đến trước, khống chế cục công an, so sánh lực lượng giữa hai người chúng tôi sẽ càng chênh lệch, chỉ sợ hắn sẽ càng thêm cường thế, các hạng mục biện pháp kinh tế tôi phổ biến chỉ sợ sẽ càng thêm gian nan. “
Tiết Kế Ngay nói lời này, xem như đã nói rõ ràng với Dương Tử Hiên, coi như là thành thật với nhau.
Dù sao, Tiết Kế Ngay đã là một người quan lớn cấp tỉnh bộ, dưới tình huống bình thường, không thể nào nói lời như vậy đối với một tiểu bối.
Cái này cũng đã nói rõ, bản thân Tiết Kế Ngay cũng chưa hoàn toàn coi Dương Tử Hiên là một tiểu bối, mà là một minh hữu, một người đáng giá để hợp tác.
Dương Tử Hiên cũng biết, tuy Tiết Kế Ngay và mình cùng thuộc một phe phái, nhưng cũng chỉ bảo trì nhất trí ở phương hướng chính trị, tại phong cách và phương hướng thi hành biện pháp chính trị cụ thể, chắc chắn sẽ không bảo trì nhất trí.
Dù sao, vô luận là Dương Tử Hiên hay là Tiết Kế Ngay, đều có mưu cầu chính trị của riêng mình, mưu cầu chính trị hai người bất đồng, định vị cuối cùng cũng chỉ có thể là minh hữu, mà không phải là bạn bè tựa như Hứa Ấn Gia.
“ Vậy ý của thị trưởng ngài là thế nào? “ Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên vẻ mỉm cười, Tiết Kế Ngay nói rõ ràng với hắn, trong lòng của hắn liền thoải mái hơn nhiều.
“ Lần này cậu đã ăn phải một cái bồ hòn rất lớn rồi, khẳng định cậu cũng có không ít lời oán hận đối với đồng chí Hồ Tự Lập rồi, tôi cảm thấy lần này chúng ta hợp tác với nhau, mục tiêu trực tiếp đối địch chính là Hồ Tự Lập này. “ Tiết Kế Ngay cười nhạt một tiếng rồi nói.
“ Cho nên, tôi cần phải biết trước mắt cậu đang nắm giữ được bao nhiêu nhược điểm của cục công an? Những nhược điểm này đối với thành phố Tử Kim cục công an, đối với bản thân Hồ Tự Lập, có bao nhiêu lực sát thương? “ Tiết Kế Ngay cũng hi vọng Dương Tử Hiên có thể nói rõ tất cả với hắn.
Dương Tử Hiên có thể lý giải, dù sao Tiết Kế Ngay cũng đã là quan lớn cấp tỉnh bộ, không thể làm chuyện không nắm chắc, cũng không thể đi nhầm một nước cờ chết.
Tiết Kế Ngay khẳng định cần phải biết lá bài tẩy của Dương Tử Hiên hắn là gì, phải biết rõ lá bài tẩy của Dương Tử Hiên hắn có thể ném Hồ Tự Lập đi hay không? Có thể tạo thành lực sát thương khá lớn đối với Hồ Tự Lập hay không?
“ Trước mắt tôi nắm giữ một bộ phận khoản chi không tuân theo quy định của cục công an, một bộ phận khoản chi này không thể trực tiếp gây ra lực sát thương khá lớn đối với bản thân Hồ Tự Lập hoặc là cục công an. “ Dương Tử Hiên cũng ăn ngay nói thật.
“ Dù sao, cơ quan công an cũng tương đối đặc thù, số lượng nhân viên cảnh sát tương đối nhiều, tiền lương phổ biến khá thấp, tài chính ủng hộ từ trên xuống không quá nhiều, cần tự chủ kiếm tiền, bởi vậy, rất nhiều khoản không hợp lý cũng là chuyện rất bình thường. “ Dương Tử Hiên có chút buồn rầu nói.
Tiết Kế Ngay nhíu mày, nói: “ Như vậy, dựa theo ý kiến của cậu, mấy cái gì đó cậu nắm giữ trước mắt, căn bản không tạo thành uy hiếp đối với Hồ Tự Lập?”
“Đã không tạo thành uy hiếp, làm sao Hồ Tự Lập lại phát hỏa lớn như vậy, thoáng cái sẽ đã chọc cậu đến thị ủy, thậm chí giựt giây Nhậm Đoàn bí thư, chọc đến cao tầng Tỉnh ủy? Cái này không hợp lý! “
Dương Tử Hiên cười cười, nói: “ Thị trưởng không nên gấp, tuy những chuyện này không tạo thành uy hiếp trực tiếp đối với Hồ Tự Lập, nhưng chỉ cần chúng ta từ từ xào nấu một chút, có thể tạo thành uy hiếp cực lớn đối với Hồ Tự Lập! “
“ Làm sao có thể? “ Tiết Kế Ngay nghi hoặc hỏi.
Lúc trước hắn cũng nghe một số người trong phái nói về Dương Tử Hiên này, tuy vẫn trẻ tuổi, nhưng ý đồ xấu đặc biệt nhiều.
Cho nên, Tôn Thanh Vân cùng Trần Chí Ôn mới quyết định bỏ Dương Tử Hiên vào Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nơi lực lượng phe phái Đại Danh cực kỳ bạc nhược yếu kém.
Hy vọng có thể dựa vào đầu óc và ý đồ xấu của Dương Tử Hiên, thành lập khởi một mảnh thế lực dòng chính tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hộ giá hộ tống cho các cán bộ Đại Danh phe phái tại tất cả thành phố và cơ quan trực thuộc tỉnh.
“ Đúng đấy... “ Dương Tử Hiên ngắm nhìn chung quanh một chút, phát hiện chung quanh không có người nào khác, mới nói ý nghĩ của mình ở bên tai Tiết Kế Ngay.