Giả Cán Bộ

Chương 432: Chương 432: Mời đến dự tiệc




Dương Tử Hiên chủ trì cải cách xí nghiệp nhà nước tại Hồng Thủy huyện, chủ yếu là “hạn chế sản lượng trong kho”, “tăng giống chất lượng tốt”, “thanh lý khoản nợ tam giác” để chuyển biến cơ chế kinh doanh.

Lúc ấy cải cách xí nghiệp nhà nước tại Hồng Thủy huyện, thậm chí còn đưa lên tòa báo chính phủ, cũng bởi vì chuyện này mà Dương Tử Hiên lần đầu tiên tiến vào tầm mắt Trần Chí Ôn.

“Lúc ấy cậu ở Hồng Thủy huyện, không phải đã làm qua cải cách cơ chế chuyển biến kinh doanh sao? Con đường này không thể thực hiện được sao?” Hứa Ấn Gia nhíu mày hỏi.

Dương Tử Hiên lắc đầu nói: “Tôi ở Hồng Thủy huyện chỉ làm một ít công tác da lông, Chí Ôn chủ tịch tỉnh hai năm qua cũng một mực phổ biến kinh nghiệm Hồng Thủy huyện chúng tôi chuyển biến cơ chế kinh doanh xí nghiệp nhà nước trong toàn bộ tỉnh!”

“Ở không ít xí nghiệp vừa và nhỏ, xác thực là biến cục diện từ lỗ lã thành buôn may bán đắt, nhưng ở chút ít xí nghiệp trực thuộc tỉnh, thậm chí xí nghiệp nhà nước to lớn trực tiếp lệ thuộc trung ương lại không thể làm được!”

“Tựa như cải cách Tuệ Thành, là cải cách đầu tiên nhắm ngay vào công nhân viên chức bên trong xí nghiệp, cái này ở thành phố kinh tế xã hội phát đạt phía nam có thể đi thông, hơn nữa sẽ được các nơi phổ biến tiếp nhận!”

“Nhưng ở thị trường kinh tế phương bắc, nơi xã hội tương đối phong bế, sẽ tạo thành vấn đề xã hội nghiêm trọng, làm cho rất nhiều công nhân viên chức nghỉ việc sớm như vậy, thất nghiệp nghiêm trọng sẽ nhanh chóng diễn biến thành nguy cơ xã hội, tạo thành đánh trả xã hội tương đối lớn.”

“Theo hệ thống xí nghiệp quốc doanh từ từ tan rã, giai tầng dân nghèo thành thị sẽ từ từ xuất hiện, nhân khẩu thất nghiệp cũng sẽ trở thành vấn đề xã hội nghiêm trọng!”

Dương Tử Hiên thở dài, một ở bên trong thời không song song khác, rất nhiều công nhân viên chức xí nghiệp nhà nước nghỉ việc đều có cuộc sống khó khăn, tạo thành rất nhiều vấn đề xã hội.

Mặt Trần Chí Ôn cũng bắt đầu trầm trọng, nói: “Đây đúng là vấn đề cải cách rất nhiều người xem nhẹ, nếu như đồng chí Văn Thanh khư khư cố chấp, chỉ vì cải cách phá sản rồi gây dựng lại xí nghiệp nhà nước trước mắt mà phổ biến hình thức này, chỉ sợ đám công nhân viên chức xí nghiệp nhà nước nghỉ việc kia sẽ náo loạn ngất trời! Hắn đây là đang khiêu vũ trên mũi đao!”

Đây chính là một cái hố to, không ít người đều đưa đôi mắt trông mong nhìn Hoàng Văn Thanh lật thuyền.

Nhưng Trần Chí Ôn lại không thể đưa đôi mắt trông mong nhìn Hoàng Văn Thanh triệt để lật thuyền!

Với tư cách thường vụ phó chủ tịch tỉnh, với tư cách là trợ thủ tối quan trọng nhất của chủ tịch tỉnh, bởi vì công nhân viên chức nghỉ việc dẫn đến vấn đề xã hội quy mô lớn và các vụ kêu oan quần thể, Trần Chí Ôn cũng không thể hoàn toàn trốn tránh trách nhiệm.

Ở trong mắt lãnh đạo tầng trên không chỉ có Hoàng Văn Thanh phải gánh chịu trách nhiệm cải cách thất bại, Trần Chí Ôn cũng không thể không đếm xỉa đến.

Trần Chí Ôn năm nay mới gần năm mươi, cách cấp chính bộ đã chỉ có một bước ngắn thôi, tăng thêm trước kia có trợ giúp đắc lực, áp dụng chính sách co rút nhanh tài chính, cường độ phe phái ở trên tầng ủng hộ đầy đủ, tiền đồ chính trị là cực kỳ rộng lớn.

Trần Chí Ôn phải lẩn tránh xuất hiện cục diện quá nghiêm trọng, Hoàng Văn Thanh muốn được ăn cả ngã về không, đặt tiền đồ ở trên mặt cải cách xí nghiệp nhà nước, Trần Chí Ôn không cần phải đi theo chôn cùng Hoàng Văn Thanh.

“Lần này chủ tịch tỉnh cũng gặp phải lựa chọn!” Dương Tử Hiên nhếch miệng, khóe miệng hiện lên một nụ cười, hắn có thể đoán được suy nghĩ trong nội tâm Trần Chí Ôn, nhưng hắn không biết vạch trần, trí tuệ chính trị vài người đang ngồi đều không cần đặt ra nghi vấn.

Trần Chí Ôn cũng không để ý đến ý tứ ẩn trong lời nói của Dương Tử Hiên, liền nói: “Tôi là thường vụ phó chủ tịch tỉnh, trơ mắt nhìn số lượng công nhân viên chức lớn như vậy nghỉ việc, hơn nữa lại không có kỹ năng công tác khác!”

“Tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, một khối cải cách này, bây giờ tôi vẫn đang phân công quản lý, đồng chí Văn Thanh muốn nắm lại, vẫn không thể triệt để vượt qua tôi!”

“Nếu như chủ tịch tỉnh không muốn phát sinh tình huống như vậy, có thể đi lối tắt khác, đưa ra phương án cải cách của bản thân, bản thân ngài chính là người được phân công quản lý công tác tái cơ cấu, nều có thể làm tốt công việc này, cũng cực kỳ chói mắt!” Dương Tử Hiên chậm rãi nói.

Đồng tử Trần Chí Ôn đột nhiên co rút lại!

Lối tắt khác?

Nói thì rất nhẹ nhàng linh hoạt, nói trắng ra, chính là hình thành trận doanh đối lập với Hoàng Văn Thanh trên mặt cải cách xí nghiệp nhà nước.

Hai cự đầu lớn chính phủ tỉnh một lần nữa hình thành trận doanh đối lập, Đại Danh hệ và một hệ quan viên Hoàng Văn Thanh đang âm thầm phân cao thấp lần nữa, thật sự là thế nào mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, kinh động đến tất cả tỉnh.

Loại đấu tranh chính trị trình tự này, phải so với vật lộn đọ sức cận thân còn hung hiểm hơn nhiều lắm, không biết bao nhiêu người bởi vì chút ít cuộc đấu tranh này mà thay đổi vận mệnh.

“Cái này có thích hợp không?” Trần Chí Ôn hơi híp lại mắt, không hề nói lời cự tuyệt.

“Cải cách đã là một từ ngữ rất mốt, kể cả vị thủ tướng chủ sự quốc vụ viện cường ngạnh kia cũng thời thời khắc khắc thôi động các hạng mục cải cách!”

“Bắt đầu từ năm 92 trở ra, cải cách xí nghiệp nhà nước không thể bảo là không chói mắt, quang mang cải cách sẽ chiếu đến vài chục năm sau này, xí nghiệp quốc hữu là nhân vật chủ yếu trong kinh tế Trung Quốc, là con trai trưởng nước cộng hoà, cải cách xí nghiệp nhà nước sẽ quyết định thành bại cải cách thể chế cả nền kinh tế!” Ánh mắt Dương Tử Hiên thanh tịnh, ngữ khí rất kiên định.

Ý ở ngoài lời đã rất rõ ràng rồi, nếu như Trần Chí Ôn muốn muốn tiếp tục đi lên trên tiền đồ chính trị, cải cách xí nghiệp nhà nước chính là vòng tròn luẩn quẩn chủ yếu.

Nếu như Trần Chí Ôn muốn tiếp tục tiến bộ lên chức, cũng phải làm ra thành tích trong công cuộc thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước.

Trần Chí Ôn trầm ngâm một hồi, sau đó mới mở miệng cười nói: “Cậu đã tính trước rồi, chắc cậu cũng có ý nghĩ của mình, nói ra để tôi tham khảo một tý!”

Dương Tử Hiên cười nói: “Hoàng Văn Thanh chủ tịch tỉnh tuy cũng muốn phá vòng vây khỏi đống chuyện phiền, nhưng ông ta chuyển biến phương thức kinh doanh theo hướng tiêu cực, điều đó không có khả năng làm ra đột phá.”

“Muốn cải cách xí nghiệp nhà nước, có một vấn đề không thể bỏ qua, đó chính là vấn đề cải cách quyền tài sản xí nghiệp nhà nước, mục đích cuối cùng nhất của cải cách xí nghiệp nhà nước, chính là thành lập chế độ quản lý xí nghiệp lớn!”

“Năm nay giọng nói kêu gọi đưa pháp luật công ty ra sân khấu đã rất kịch liệt rồi, chậm nhất là kéo dài tới sang năm, pháp luật công ty sẽ được đưa ra sân khấu!”

“« Pháp luật công ty » chính thức ban bố, xí nghiệp trong nước sẽ đi vào thời kì lệ quy phạm hoá quản lý với đường ray nối ra quốc tế, nếu như Chí Ôn chủ tịch tỉnh muốn làm ra chút thành tích trên mặt cải cách xí nghiệp nhà nước, vậy thì không nên ngại thành lập chế độ xí nghiệp lớn ở chính giữa các xí nghiệp quốc hữu!” Dương Tử Hiên nói thẳng ra cách nghĩ trước mắt của mình.

Muốn thoáng cái đều đổi xí nghiệp quốc hữu thành hình thức xí nghiệp đầu tư cổ phần là không thực tế, vậy trước tiên cứ làm chút văn vẻ ở trên chế độ thành lập xí nghiệp lớn.

Trần Chí Ôn bỗng nhiên cười một tiếng rồi nói: “Cậu không đến Ủy Ban vạch định chính sách của chúng ta thật là đáng tiếc, chỉ là ban đầu để cho cậu đi Ban Kỷ Luật Thanh tra là ý tứ của Tôn Thanh Vân bí thư!”

“Nhưng ở Ban Kỷ Luật Thanh tra cũng tốt, hiện tại cậu cũng kiêm vị trí phó sở trưởng sở giám sát, có thể tiến hành giám thị đối với vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước!”

Nói đến quyền giám thị, khóe miệng Dương Tử Hiên liền toát ra một nụ cười đắng chát: “Tối hôm qua chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh đã nói rõ ràng cho tôi biết, giám sát giám thị về cải cách xí nghiệp nhà nước của tôi tại sở công tác đều đưa cho phó sở trưởng Long Mẫn, nói tôi bận quá rồi, khả năng là bận không quản nổi việc này!”

Trần Chí Ôn nhíu mày nói: “Xem ra đồng chí Văn Thanh sợ cánh tay của cậu rồi! Nhưng việc sở giám sát giám thị cải cách xí nghiệp nhà nước, bản thân chính là xứng đáng với công tác, ông ta lén quăng quyền giám thị của cậu ra như vậy, dường như có chút hành động theo cảm tình!”

“Như vậy đi, tôi sẽ khởi động thành lập tiểu tổ cải cách thể chế công tác ở chính phủ tỉnh, đề danh cậu cậu kiêm nhiệm phó tổ trưởng! Giám thị công tác cải cách xí nghiệp quốc hữu!” Trần Chí Ôn cho Dương Tử Hiên một liều thuốc an thần.

“Thật sự không được, cậu sẽ trực tiếp kiêm nhiệm chức phó chủ nhiệm Ủy Ban vạch định chính sách!” Ngữ khí Trần Chí Ôn rất kiên định, lần này hắn đã quyết tâm điều Dương Tử Hiên đến chính phủ bên này.

“Chỉ sợ sẽ có một ít lực cản đó?” Dương Tử Hiên cảm thấy hơi kinh ngạc, nhưng đây là một đường ra không tệ.

Ủy Ban vạch định chính sách là nơi tương đối dễ dàng làm ra chiến tích, cũng có thể làm không ít chuyện hiện thực.

Theo con đường làm quan để xem xét, Ủy Ban vạch định chính sách cũng là một ván cầu nhảy lên trên rất không tệ!

Ngủ đông ở ẩn tại Ban Kỷ Luật Thanh tra đã không sai biệt lắm, gần qua một năm rồi, cũng phải làm chuẩn bị nhậm chức đến vị trí lãnh đạo đảng chính mấu chốt rồi.

“Về vấn đề lực cản, cậu cũng không cần cân nhắc nữa, trong khoảng thời gian này, cậu sửa sang lại cách nghĩ và tư liệu về phương diện thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp quốc hữu một tý, một tuần sau làm một cái báo cáo kỹ càng cho tôi, tôi và đồng chí Văn Thanh, Chu bí thư sẽ thương lượng một chút, đặt ở trên mặt bàn hội nghị thường ủy để thảo luận! Bản thân cậu chính là phó sở trưởng sở giám sát, kiêm nhiệm phó chủ nhiệm Ủy Ban vạch định chính sách cũng nói được!” Trần Chí Ôn giơ tay lên quyết định.

Có thể có được một cái kết quả như vậy, làm Dương Tử Hiên rất bất ngờ, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn.

Hứa Ấn Gia nói cách nghĩ muốn đến An Thuyền nhậm chức, lúc này Trần Chí Ôn liền tỏ thái độ ủng hộ.

Thành phố An Thuyền tiếp giáp thành phố Tử Kim, tiềm lực phát triển cực lớn, nếu như Hứa Ấn Gia có thể đến An Thuyền nhậm chức, đối với Trần Chí Ôn mà nói, cũng là một cường viện.

……………..

Sau khi nói chuyện xong, mọi người đứng dậy rời đi, Trần Chí Ôn không đi xe chính phủ tỉnh tới đây, mà là xe công vụ đơn vị cấp dưới chính phủ tỉnh, cũng tránh để cho quá chói mắt, bị người nhận ra.

Đại viện Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, đại viện Tỉnh phủ đều là ở đại đạo Bắc Sơn, nhưng Dương Tử Hiên nhưng không ngồi xe Trần Chí Ôn, mà là tách ra ngồi xe trở về.

Đến giữa đường, Dương Tử Hiên lại nhận được điện thoại, là Trang Đạo Hiền mời.

Cú điện thoại này lại làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy hơi ngoài ý muốn.

“Tử Hiên sao? Đêm nay không có hoạt động gì khác không? Nếu không có chuyện khác, tôi muốn mời cậu tham gia gia yến đêm nay ở nhà chúng tôi!”

…….

Ánh nắng chiếu thẳng xuống dưới đường, xe ô tô qua lại trong thành thị, tùy ý có thể thấy được xe do ô tô nhà máy Tử Kim và người đầu tư bên ngoài hợp tác sản xuất chế tạo.

Nhà máy ô tô Tử Kim, với tư cách xí nghiệp trung ương, dựa vào phương thức hợp tác với chủ đầu tư bên ngoài, làm sống dậy cả nhà máy, là số ít xí nghiệp trung ương to lớn đi ra khỏi âm ảnh lỗ lã trong tỉnh.

Dương Tử Hiên coi như là nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra vì sao Trang Đạo Hiền lại gọi điện thoại cho hắn, mời hắn tham gia gia yến.

Trước kia Dương Tử Hiên và phái bản địa đã từng tiến hành hợp tác, mặc dù hai nhà có qua trao đổi lợi ích ngắn ngủi, nhưng quan hệ giữa hai bên cũng không đến mức thân mật như thế này, có thể đến tình trạng mời tham gia gia yến.

Tiếp xúc qua mấy lần với Trang Đạo Hiền, Dương Tử Hiên cũng biết Trang Đạo Hiền là một người không thấy con thỏ không vung ưng, đã mời hắn tham gia gia yến, khẳng định cũng sẽ không ngoài mục đích gì đó.

Vừa định mở lời thoái thác, liền nghe Trang Đạo Hiền nói: “Chúng tôi mời mời người bạn bè, có người nói là bạn bè của cha cậu, muốn gặp cậu!”

Dương Tử Hiên đúng là cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không phải chuyện đùa đâu, từ nơi nào xuất hiện một người bạn của cha rồi? Chẳng lẽ phái bản địa đã biết thân phận mình?

Nhưng ngẫm lại cũng rất không có khả năng, hồ sơ của hắn một mực đều ở lại phòng tổ chức Tỉnh ủy, đẳng cấp giữ bí mật hồ sơ không thấp, coi như là bên trong phòng tổ chức, cũng chỉ có vị phó trưởng phòng phân công quản lý hồ sơ mới biết rõ lai lịch chân chính của Dương Tử Hiên.

Nhưng người như Trang Đạo Hiền không phải là dạng ưa thích nói láo với hậu bối.

Trang Đạo Hiền không biết chi tiết về mình, cái gọi là bạn của cha hẳn không phải là đang cố bố trí nghi trận, thăm dò bối cảnh hắn.

Mà bạn của cha hắn rốt cuộc là từ đâu xuất hiện đây? Hắn từ đâu biết mình đang ở La Phù tỉnh đây? Đã biết rõ hắn đang ở La Phù tỉnh, tại sao tới La Phù tỉnh, không trực tiếp tìm hắn, mà muốn thông qua Trang Đạo Hiền truyền lời đây?

Trong này nhiều điểm khả nghi lắm, Dương Tử Hiên chần chờ một chút, cảm thấy tất yếu vẫn nên đi gia yến này một lần, hắn phải đến xác nhận xem cái gọi là cố nhân của cha có phải là chút ít thế lực bên trong Dương gia đến La Phù tỉnh thăm dò hắn hay không.

…….

Tình huống giao thông thành phố Tử Kim làm cho người ta phát bệnh, lúc này đúng vào thời gian đi làm, tắc đường cực kỳ nghiêm trọng, loại tình huống quy hoạch bừa bộn này, thẳng đến mười năm về sau vẫn chưa được cải thiện hữu hiệu.

Dương Tử Hiên nhìn nhìn đồng hồ trên tay, thời gian đã muốn không sai biệt lắm.

Hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đúng hạn tổ chức, đám thường ủy cơ hồ đều đã trình diện rồi, vị trí Dương Tử Hiên trống không, đám thường ủy đều là nhìn quanh lẫn nhau, nhưng không có ai nói cái gì.

Nhân vật chủ yếu hội nghị hôm nay là Dương Tử Hiên.

Tự tay viết chung kết cho tính mạng chính trị của một bí thư thị ủy tiền đồ vô lượng, đối với rất nhiều thường ủy đang ngồi mà nói, chính là một sự tình đáng để tự hào.

Tiếp xúc với các loại âm u nhiều mặt, khó tránh khỏi trong lòng cũng nhiều một tia âm u.

Tự tay chung kết một quan lớn cao cao tại thượng này, là một loại khoái cảm khó có thể kể ra.

Có thể nhấc lên một hồi địa chấn chính trị mỗi người cảm thấy bất an ở thành phố An Thuyền, Dương Tử Hiên đã dựng nên uy vọng của chính mình ở bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra, không có ai giám như lúc trước, coi Dương Tử Hiên là một thằng nhỏ để đối đãi.

Thuộc Bình nhìn vị trí trống không, nhìn bốn phía trầm mặc, trong nội tâm thầm thở dài, Dương Tử Hiên đã thành một hiện tượng, không có khả năng dựa vào họp muộn mà làm khó dễ hắn.

Mặt Trương Luân rất bình tĩnh ngồi ở trung ương, không người nào có thể đoán được tâm tư của hắn, dường như không nhìn thấy việc Dương Tử Hiên đến muộn.

Thuộc Bình thở dài một tiếng, chính là loại thái độ mập mờ chẳng quan tâm này của Trương Luân đã làm cho Dương Tử Hiên chậm rãi trưởng thành, có thể chống lại hắn, phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này, Trương Luân cũng muốn mưu cầu việc cân đối bên trong để tránh tình trạng Thuộc Bình độc đoán.

“Các vị đồng chí lãnh đạo, thật có lỗi, tôi tắc đường ở trên Bắc Sơn, đến đây hơi muộn.”

Dương Tử Hiên đẩy cửa ra, không kịp thở đi vào trong, mọi người trong phòng họp đồng loạt đưa ánh mắt chuyển qua trên người Dương Tử Hiên.

“Chúng ta hôm nay chủ yếu là thảo luận vấn đề nguyên bí thư thị ủy thành phố An Thuyền Đường Đại Minh xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, không tuân theo quy định và phạm tội!”

“Trước mắt cơ bản đã tra ra, Đường Đại Minh liên quan đến tội nhận hối lộ và hãm hại cán bộ cao cấp quốc gia, tư liệu về hành vi phạm tội đã được phát đến trên tay các vị rồi, hôm nay hội nghị của chúng ta chính là làm ra kết quả xử lý cuối cùng đối với đồng chí Đường Đại Minh!”

“Đưa ra ý kiến thống nhất đệ trình Tỉnh ủy, đồng chí Tử Hiên là người chủ đạo án kiện lần này, vậy hãy để đồng chí Tử Hiên nói chuyện trước xem kết quả xử lý thế nào mới thỏa đáng.” Trương Luân mở miệng nói chuyện đầu tiên, ném lời đầu cho Dương Tử Hiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.