Giả Cán Bộ

Chương 131: Chương 131: Ngô thiếu (1+2)




Từ trên sơ yếu lý lịch để xem xét, Hồ Khải đã từng đảm nhiệm qua phó chủ tịch hội văn học học sinh trong La Phù đại học, trên báo chí cấp tỉnh, đã phát biểu quá nhiều bài văn vẻ, phương diện giao tiếp cũng rất không tệ.

Chọn xong thư ký, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Trần Long Sinh, nói: “ Bí thư, tối hôm qua đã tiến hành thẩm vấn đối với kia ba công nhân viên chức chỉ huy nện xe rồi, chỉ là, bọn hắn đều nói, tất cả đều là hành vi cá nhân của chính bọn hắn, là bọn hắn bất mãn đối với lãnh đạo khu công nghiệp, lúc này mới kích động công nhân nhà máy chế biến giấy viên chức đến nện xe náo loạn, không quan hệ đến lãnh đạo nhà máy chế biến giấy! “

Dương Tử Hiên không biết Trần Long Sinh có biết cục công an có nội ứng nhà máy chế biến giấy hay không, thậm chí trong đội ngũ thẩm vấn cũng có nội ứng nhà máy chế biến giấy, chỉ là, nghe ngữ khí của Trần Long Sinh, Dương Tử Hiên liền biết, hắn không muốn để ý đến chuyện này.

“ Như vậy à? “

Dương Tử Hiên dừng một chút, mới tiếp tục nói: “ Vậy cũng không cần phải thả bọn hắn, tiếp tục thẩm vấn đi. Không phải còn có ba người nữa sao, thẩm vấn xong ba người này rồi, hãy nhìn lại xem lúc nào mới cần thả người, tôi nói lão Trần này, anh có thân tín gì không, kiếm mấy người đi thẩm vấn ba người còn lại đi. “

Dương Tử Hiên vừa nói như vậy, Trần Long Sinh lập tức hiểu ra, hơn phân nửa là bên trong cục công an có nội ứng của nhà máy chế biến giấy, cho nên. Dương Tử Hiên mới phân phó hắn. phái thân tín của mình đi thẩm vấn ba người còn lại.

“ Bí thư, cậu biết tôi đưa toàn bộ thân tín của mình đi thẩm vấn như vậy, rất dễ làm cho người ta nói xấu sau lưng, nhất là mấy phó cục trong cục, đều sẽ hoài nghi tôi bao che tội phạm. “ Trần Long Sinh vẻ mặt khó xử nói.

Dương Tử Hiên thầm mắng một tiếng cáo già, Trần Long Sinh này thật sự là một chút thiệt thòi cũng không muốn ăn, ngoài miệng nói: “ Trần cục, anh cứ nói cho mấy phó cục biết, lần này là tôi tự mình phân phó hạ lệnh là được rồi, bảo bọn họ từ từ phối hợp cho tốt. “

Có những lời này của Dương Tử Hiên, Trần Long Sinh mới cười rộ lên, nói: “ Không có vấn đề, tôi nhất định sẽ an bài tốt, nhất định chuyển đạt ý tứ của bí thư cho mọi người, bọn hắn cũng sẽ từ từ phối hợp. “ Loại sự tình đắc tội với người khác này, Trần Long Sinh không hề muốn làm.

...

Vừa buông điện thoại gọi Trần Long Sinh xuống, điện thoại lại vang lên linh linh.

Dương Tử Hiên cầm lên, vừa tiếp xúc với ống nghe, lại là một thanh âm nam tử có chút lạ lẫm.

“ Đồng chí Dương Tử Hiên khu công nghiệp sao? Tôi là Lý Chí Hồng. “ Thanh âm nam tử trong điện thoại có vẻ hơi khàn khàn.

Dương Tử Hiên trong lòng sững sờ, không nghĩ tới, thường ủy thị ủy, thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng này, vậy mà tự mình gọi điện thoại đến đây, hắn lập tức ngây dại, không biết ý đồ Lý Chí Hồng gọi điện thoại là gì đây.

Chẳng lẽ thành phố đã biết đại sự nhà máy chế biến giấy náo loạn này rồi, cho nên Lý Chí Hồng mới đích thân xuất quân, tự mình gọi điện thoại đã tới hỏi?

“ Đúng vậy, tôi là Dương Tử Hiên, Lý thị trưởng có dặn dò gì sao? “ Dương Tử Hiên cẩn thận từng li từng tí nói.

“ Là như vậy, nghe nói khu công nghiệp các cậu khảo sát kêu gọi thương nhân tại Tô thành phố có thành quả rõ rệt, ký kết không ít hiệp nghị sơ bộ, xí nghiệp gia công nổi tiếng Đài Loan, Hiện Hải điện tử, lại càng cùng khu công nghiệp các cậu ký kết chính thức hiệp nghị đầu tư, lần này, công tác kêu gọi thương nhân của khu công nghiệp các cậu rất là không tệ. “ Trong lời nói của Lý Chí Hồng không thiếu từ tán dương.

“ Những người phụ trách xí nghiệp ký kết hiệp nghị sơ bộ kia, sắp tới trong phỏng chừng sẽ đến khu công nghiệp khảo sát thực địa rất dày đặc, khu công nghiệp các cậu phải làm tốt giai đoạn công tác tiếp đãi trước, còn có một vài vấn đề cụ thể chi tiết, tỉ mỉ, tôi sẽ thương lượng cùng với cậu một chút. “

Lý Chí Hồng nhìn nhìn nhật trình trên bàn, nhìn chương trình an bài trong một ngày của mình, phát hiện lúc xế chiều có lẽ là rất nhàn rỗi, liền nói: “ Ngày mai cậu có rảnh không, xế chiều, cậu đến ủy ban thành phố, vào phòng làm việc của tôi đến, tôi và cậu sẽ thương lượng cụ thể một chút về vấn đề tiếp đãi những khách thương này, còn cả một vài vấn đề khác nữa. “

Dương Tử Hiên vội vàng gật đầu trả lời vâng dạ với Lý Chí Hồng, sau khi Lý Chí Hồng để điện thoại xuống, Dương Tử Hiên mới chậm rãi úp điện thoại.

Nhen nhóm một điếu thuốc, trong nội tâm Dương Tử Hiên suy nghĩ về câu nói sau cùng của Lý Chí Hồng, Lý Chí Hồng cuối cùng còn nói, muốn cùng hắn thương lượng một vài vấn đề khác, những vấn đề này, Lý Chí Hồng cũng không muốn làm rõ trong điện thoại, có nghĩa đây đều là một ít vấn đề muốn đóng cửa lại để thương lượng riêng.

Dương Tử Hiên bỗng nhiên nhớ đến lời Trương Bích Tiêu nói qua, tiền bí thư thị ủy Tống Tư An thật ra cũng không ủng hộ thiết lập khu công nghiệp Nam Hồ.

Tống Tư An cho rằng, sản nghiệp chủ đạo Nam Hồ ủng hộ là sản nghiệp liên hoàn sản xuất tài nguyên khoáng sản, ví dụ như sản nghiệp sắt thép, sản nghiệp kim loại màu, ô tô, sản nghiệp vật liệu xây dựng, căn bản không cần phải thiết lập một khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật để dẫn đường cho Nam Hồ phát triển kinh tế.

Lúc ấy, thị ủy ủy ban thành phố có không ít người mang quan điểm này, đều cho rằng khu công nghiệp Nam Hồ là tiến hành vẽ rắn thêm chân, sẽ là kí sinh kéo chân sau của kinh tế Nam Hồ, hiện tại, những lão nhân tại thành ủy ủy ban thành phố này vẫn có một chút mâu thuẫn đối với khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ.

Nhưng Thạch Phong Tín rất cường thế, cùng với uy vọng cực lớn bên trong tầng cán bộ Nam Hồ, khiến cho khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ cuối cùng vẫn có thể thiết lập.

Tuy nhiên, dưới sự thống trị của Giản Văn Phong, cái khu công nghiệp này xác thực đã trở thành một vết sẹo kinh tế của Nam Hồ thành phố, là một công trình nát đuôi, cũng trở thành một trong những vết thương trí mạng trên con đường làm quan của Thạch Phong Tín, khó có thể che dấu.

Dương Tử Hiên không biết, Lý Chí Hồng, với tư cách thành viên tổ chức Tống Tư An lưu lại trên danh nghĩa, lúc trước có phải là cũng phản đối cái khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ này hay không, nếu như lúc trước Lý Chí Hồng phản đối, vậy thì bây giờ lại vì cái gì thúc đẩy, khiến hắn chuyển biến trở thành ủng hộ khu công nghiệp?

Đi ra khỏi văn phòng, Dương Tử Hiên nhìn thân ảnh bận rộn bên trong văn phòng đảng chính, trong mắt hiện lên một tia hàn ý, trong những người này, khẳng định cũng có nội ứng, bằng không thì nhóm người nhà máy chế biến giấy kia căn bản không có khả năng biết được thời gian mình từ Tô thành phố trở về khu công nghiệp lúc nào, cũng không thể đúng lúc mình trở lại cao ốc văn phòng đảng chính, liền ngăn chặn xe của mình, sau đó liền mãnh liệt nện xe của mình.

Xem ra, phải nghĩ ra biện pháp gõ gõ những nội ứng bên trong văn phòng đảng chính kia.

“ Bí thư, ngài muốn đi đâu vậy? “ Lý Bất Phàm xem xét Dương Tử Hiên đi ra, liền gấp gáp bước lên phía trước hỏi, hiện tại, Lý Bất Phàm là phó chủ nhiệm bảo đảm công tác hằng ngày của Dương Tử Hiên.

“ Theo tôi đến nhà máy chế dược bên khu công nghiệp xem một chút. “ Dương Tử Hiên phân phó.

Ra ngoài cửa, Dương Tử Hiên liền ngồi ở trên ghế lái, hiện tại, Lưu Bất Khắc bị Dương Tử Hiên phân phó đến cục công an, chỉ có thể tự mình làm lái xe.

Lý Bất Phàm thì kinh sợ, không biết ngồi ở đâu mới tốt, chính hắn không biết lái xe, nhưng bắt lãnh đạo bí thư lái xe cho mình, Lý Bất Phàm cũng là toàn thân không được tự nhiên.

“ Ngồi ở phía sau đi, lão Lưu bị tôi phân phó đi cục công an rồi, không có nhiều quy củ như vậy đâu. “ Dương Tử Hiên ngồi ở trên ghế lái, từ kính sau xe chứng kiến Lý Bất Phàm như ngồi trên đống lửa, bộ dáng đứng ngồi không yên, trong lòng âm thầm buồn cười, nhưng hắn cũng âm thầm cảm khái, quyền lực thật sự mang cho người lực uy hiếp cực lớn, khó trách người ta nói, quan lớn hơn một bậc đè chết người.

Khu công nghiệp nhà máy chế dược, cũng gọi là khu du học sinh gây dựng sự nghiệp, xem như một nơi tương đối hoàn thiện trong khu công nghiệp hiện tại.

Các phương diện đều tương đối đầy đủ, kỳ thật, cái khu công nghiệp này có đủ phương tiện trụ cột chủ yếu từ giao thông đến điện lưới như vậy, có lẽ là do lúc trước, Thạch Phong Tín chỉ thị ủy ban thành phố, dùng để hình thành khu vực mặt tiền cửa hàng thật đẹp cho khu công nghiệp.

Trong lúc Giản Văn Phong tại nhiệm, cơ bản không hề đầu tư xây dựng qua cái khu công nghiệp mặt tiền này, ngược lại là thích lập công, đầu tư mấy cái khu vực khác trong khu công nghiệp, đáng tiếc, một xí nghiệp cũng không đi vào trong đó, chỉ hứa hẹn đầu tư thêm tài chính vào khu công nghiệp, dạo qua một vòng, lại đi ra ngoài.

Trong lúc Giản Văn Phong tại nhiệm, dữ liệu kinh tế cơ bản trong khu công nghiệp lại làm được rất đẹp, hàng năm, dữ liệu kinh tế cùng tỉ lệ tăng trưởng, ở bên trong các khu công nghiệp cả La Phù tỉnh to lớn, đều là ở giai đoạn trung đẳng, một mực không có trở thành đuôi xe đi sau.

Cho nên khu công nghiệp Nam Hồ một mực không bị ủy ban tỉnh La Phù hạ lệnh huỷ bỏ, cũng không thể bỏ qua công lao của Giản Văn Phong, nhắc tới cũng là một sự kiện rất đang để châm chọc.

Cục công tác thống kê, kế hoạch, thẩm tra ủy ban thành phố Nam Hồ, những nghành này dĩ nhiên rất rõ ràng đối với chi tiết ẩn trong khu công nghiệp.

Chỉ là, Giản Văn Phong coi như là loại người khéo léo, chuẩn bị thỏa đáng cung phụng cho những người cục kế hoạch, công tác thống kê, cho nên, số dữ liệu kinh tế của khu công nghiệp cũng thường xuyên rất tốt đẹp, không ít người trong ủy ban thành phố cũng lén gọi Giản Văn Phong là “ số dữ liệu bí thư “, coi như là một chuyện đáng chê cười.

Chỉ là, Dương Tử Hiên có lẽ vẫn rất cảm kích “ số dữ liệu bí thư “ này, Giản Văn Phong trước kia là phó thị trưởng tại ủy ban thành phố, cũng là thành viên đảng ủy ủy ban thành phố, các mối quan hệ cũng không thiếu.

Từ ủy ban thành phố, hắn đã kéo không ít tài chính đến khu công nghiệp, tuy đều không dùng tại nơi thực sự cần, nhưng vẫn nổi lên nhiều khu công nghiệp đẹp mắt.

Chính là vì có mấy cái khu công nghiệp đẹp mắt này, Dương Tử Hiên mới dám quy mô kêu gọi thương nhân tại Tô thành phố, bằng không thì, nếu ngay cả mấy cái giàn trồng hoa này đều không được dựng tốt, Dương Tử Hiên thật đúng là không dám kêu gọi thương nhân quy mô rồi, khách thương người ta đi tới khu công nghiệp chứng kiến ngay cả điện lực, thông tin, con đường….các phương tiện trụ cột đều không xây tốt, chỉ sợ liền lắc đầu rời đi.

Dương Tử Hiên điều khiển chiếc xe dừng lại tại cửa ra vào khu nhà máy chế dược, phát hiện chỗ đó cũng có một loạt xe ngừng lại, không ít xe tốt hơn nhiều so với Phú Khang số 1 của bí thư khu công nghiệp Dương Tử Hiên.

“ Chậc chậc, tôi nói lão Lý, hiệu quả và lợi ích kinh tế nhà máy chế dược này thật đúng là khá tốt, ông xem, không ngờ nhà máy chế dược lại nhiều người giàu có như vậy, xe họ đi, nếu so với xe của tôi đây, bí thư khu công nghiệp còn tốt hơn hơn mấy lần! “ Dương Tử Hiên chỉ vào một cái Lộ Hổ (Mẹc) trong đó.

Đầu năm nay, có thể lái được được Lộ Hổ(Mẹc), thật đúng là không đơn giản, chính là phải đi con đường buôn lậu, không có vài nhân mạch và quan hệ, thật đúng là không làm được.

Lý Bất Phàm cũng chưa từng tới khu nhà máy chế dược, thoáng nhìn thấy nhiều xe như vậy, cũng là sững sờ, không nghĩ tới, địa phương khu công nghiệp này, còn cất giấu một mảnh người giàu có, những cái xe này, hơn phân nửa đều là của chút ít ông chủ nhà máy chế dược.

Nghĩ tới việc những ông chủ nhà máy chế dược này bình thường đều thường xuyên đi quản ủy hội cùng công ủy khu công nghiệp bên kia, bộ dáng kêu cha gọi mẹ, khóc than, cầu cho vay rất đáng thương, Lý Bất Phàm không khỏi sợ hãi thán phục một hồi, con người thật đúng là không thể xem tướng mạo.

“ Đi thôi, chúng ta đi vào, thăm viếng những nhà máy chế dược này một tý, nhìn xem những nhà máy chế dược này có phải thật sự là đang hạ nồi không có gạo hay không!”

“Ngay cả tổng giám đốc nhà máy chế dược Thánh Đông, đầu rồng ngành sản xuất chế dược trong cái khu công nghiệp này, cũng đã bị bần cùng, đến mức phải uống thuốc độc tự sát đó! “ Dương Tử Hiên không hề nhìn từng dãy xe sáng loáng, quay đầu liền đi ở trên đường lớn trong khu công nghiệp.

Hai người cải trang vi hành trong khu công nghiệp một phen, vừa đi vào trong khuôn viên, liền nhìn thấy một ngôi nhà, thoạt nhìn coi như sạch sẽ, có một chút cấp bậc như nhà hàng, hai người liền đi vào, ngồi xuống tại một cái vị trí gần cửa sổ, cách đó không xa, có thể trông thấy Hồng Hà uốn lượn đi qua bên ngoài khu công nghiệp.

Vừa ngồi xuống, đã nhìn thấy mấy nam nhân bụng phệ vây quanh một nam tử mập mạp ước chừng trên dưới hai mươi đi vào trong nhà hàng.

“ Ngô thiếu, chọn nơi này đi, tại đây tính toán là nhà hàng tốt nhất trong khu công nghiệp chúng ta rồi, ngài cứ ở đây trước, buổi tối lại mời ngài đi Hoàng Hồ hưu nhàn bên kia chơi đùa.”

“Hoàng Hồ hưu nhàn bên kia thực sự có thể xem như thiên đường nhân gian, nói thật với ngài, Hoàng Hồ hưu nhàn mở ra, chính là một ít lãnh đạo thành phố đều lái xe đi vào bên trong chơi, có mấy lão lãnh đạo còn ở vui bên trong đến quên cả trời đất, ngay cả nhà cũng không muốn trở về, cả ngày pha trộn ở bên trong! “ Một người nam tử bụng phệ trong đó cười hắc hắc, nói.

“ Đúng vậy, đúng vậy, Hoàng Hồ hưu nhàn có một ngoại hiệu, Ngô thiếu ngài biết không? “

Mấy nam tử trung niên đều vây quanh thanh niên mập mạp này, vẻ mặt nịnh nọt cùng cách nói chuyện rất khiêm tốn, lộ ra là nam tử trẻ tuổi được xưng là Ngô thiếu này, mới chính là nhân vật hạch tâm trong đám người này.

Ngô thiếu nghi hoặc, hỏi: “ Không biết, tôi còn chưa đi qua Hoàng Hồ hưu nhàn nữa, không nghĩ tới, địa phương khu công nghiệp này, vậy mà cất giấu một cái địa phương mỹ diệu như vậy, đêm nay sẽ đi nếm thử tư vị, nếu như phù hợp với khẩu vị của tôi mà nói, như vậy, về sau, tôi liền cắm rễ ở cái Hoàng Hồ hưu nhàn này, ha ha ha! “

Nói xong, nam tử gọi Ngô thiếu chính là cười một hồi dâm dâm, thịt béo trên người cũng run run lên, cực kỳ khó coi.

“ Ngô thiếu, cái Hoàng Hồ hưu nhàn này có một ngoại hiệu, gọi là tiểu Hongkong, người bình thường đi vào, cũng chỉ là có thể uống chút trà, ăn ít cơm, nhưng chỉ cần có người quen dẫn đầu, có thể hưởng thụ phục vụ giành cho những khách quý bên trong kia! “ Một người nam tử bên cạnh cười hắc hắc nói.

“ Phục vụ khách quý? “

Ngô thiếu liếm liếm bờ môi, nói: “ Hàng bên trong thế nào? Có loại hương vị như Chú Thanh Nam không? “

“ Hắc hắc, Ngô thiếu, cái này phải chính ngài đi thể nghiệm, khả năng không có hàng cực phẩm như Chú Thanh Nam, nhưng cũng không tệ đâu. “ Một người trung niên nam tử tranh thủ thời gian nói, không để cho hiện trường xuất hiện vẻ tẻ ngắt.

“ Hừ Chú Thanh Nam thối tha này, lão tử ám chỉ nàng nhiều lần như vậy, bảo nàng ngủ cùng tôi một đêm, nàng đều hờ hững, tôi xem Thánh Đông chế dược của nàng có thể chống đỡ tới khi nào, đến lúc đó, tôi muốn nàng quỳ xuống để van cầu tôi! “ Trên mặt Ngô thiếu đầy vẻ dữ tợn, lớp mỡ run rẩy nói.

“ Chú Thanh Nam là mỹ nữ du học sinh, năm đó đọc sách ở nước Mỹ, người theo đuổi nàng cũng rất nhiều, chỉ là, nàng cũng không hề động tâm, tầm mắt nàng cực kỳ cao, hơn nữa, trên người cũng có được vẻ thanh cao của phần tử trí thức, lại để cho nam nhân tầm thường thật đúng là không dám tới gần.”

“Nghe nói, Lục Thánh Đông trợ giúp rất lớn đối với phụ thân của nàng, hơn nữa, cũng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng Chú Thanh Nam, cuối cùng mới ôm mỹ nhân quay về nước, thực chất, Chú Thanh Nam cũng không phải quá ưa thích hắn. “

“ Hừ hừ! “ Ngô thiếu cười lạnh một tiếng.

“ Tri thức mỹ nữ thì như thế nào, nàng thanh cao thì như thế nào, một ngày nào đó, tôi cũng sẽ bắt nàng quỳ gối dưới chân tôi, hát bài hát bị chinh phục! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.