Giả Cán Bộ

Chương 186: Chương 186: Quá hấp tấp




Lý Chí Hồng như là đã sớm đoán được Dương Tử Hiên sẽ đến, thay đổi thân thể, trở về phía sau bàn làm việc, vừa cười vừa nói: “ Tử Hiên, ngồi đi! “

Dương Tử Hiên ngồi thẳng người rất quy củ, đưa văn kiện trong tay cho Lý Chí Hồng, nói: “ Thị trưởng, đây là phương án tiếp đãi đoàn khảo sát Tô thành phố khu công nghiệp chúng ta làm ra, xin ngài xem qua một tý! “

Lý Chí Hồng có chút không nhịn được mà cười phá lên, tiếp nhận văn bản tài liệu, cười cười, thầm nghĩ, tiểu tử cậu, rõ ràng là đã thu được tiếng gió ngày mai hội thường ủy sắp sửa thảo luận sự tình phó thị trưởng, muốn chạy đến chắp nối một chút, vậy mà vẫn mang theo công sự đến đây.

Chỉ là, Dương Tử Hiên trấn định như vậy, thật sự khiến hắn có chút thoả mãn, người trẻ tuổi này, đối mặt với cơ hội lên chức phó thị trưởng, vẫn có thể trấn định như vậy, thật đúng là không thấy nhiều.

Phải biết rằng, Cứu Uy Tân cùng Từ Á Bình đã một bó tuổi rồi, vậy mà đều không thể ngồi yên, hai ngày này không hề yên tĩnh, liên tục qua lại thể hiện trước mặt các thường ủy thị ủy.

Lý Chí Hồng thoáng nhìn đống văn bản tài liệu một chút, liền đặt xuống bàn, vừa cười vừa nói: “ Cái phương án tiếp đãi này, bộ máy khu công nghiệp các cậu tự mình quyết định là được rồi, không cần phải mọi chuyện đều hướng thành phố báo cáo, thành phố chúng ta cũng không thể làm cho khu công nghiệp các cậu không có một chút quyền tự chủ nào! “

Dương Tử Hiên nghe ra lời ngầm trong câu nói của Lý Chí Hồng, Lý Chí Hồng rõ ràng cho thấy là muốn nói, Dương Tử Hiên làm việc này, là ý của tuý ông không phải ở rượu (có dụng ý khác), sự tình nhỏ như vậy, cũng đi một chuyến đến thành phố.

“ Nói đi, mục đích chuyến này của cậu chắc chắn không phải chỉ vì báo cáo cái văn bản tài liệu này với tôi thôi chứ? “ Lý Chí Hồng ném văn bản tài liệu lên trên mặt bàn, liếc nhìn Dương Tử Hiên rồi hỏi.

Dương Tử Hiên không dám sĩ diện ở trước mặt Lý Chí Hồng, loại nhân vật thành tinh này, ho khan hai tiếng để thoáng che dấu xấu hổ của chính mình một tý, có chút do dự hỏi: “ Thị trưởng, nghe nói ngày mai tổ chức hội thường ủy, sẽ đàm luận về vấn đề phó thị trưởng, có sự việc như vậy sao? “

Lý Chí Hồng thầm nghĩ, tưởng cậu giả trang trấn định thế nào, câu nói đầu tiên đã lộ ra là giấu đầu lòi đuôi rồi.

“ Đúng là có một sự việc như vậy, cậu cũng là một trong những người được đề cử! “ Lý Chí Hồng dùng ngữ khí rất nhạt để nói, làm cho người ta cân nhắc không thấu.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên lộp bộp một tiếng, Lý Chí Hồng nói rõ ràng với hắn như thế là có ý gì, chẳng lẽ Lý Chí Hồng đã chết tâm bầu cho mình rồi?

Lý Chí Hồng đứng dậy, thay đổi chén trà khác, một lần nữa ngồi trở lại mặt ghế, cười nói: “ Như thế nào, vừa nghe thấy cậu cũng là một trong những người được đề cử, liền không nói gì nữa sao? Mất hứng rồi à? “

Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút mới lên tiếng: “ Tôi nghĩ đến cách nên như thế nào để chiến thắng! “

Lý Chí Hồng cười cởi mở, nói: “ Tiểu tử cậu lại đánh bàn tính rất tốt, muốn chiến thắng việc này, chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu, đoán chừng là phải toàn bộ thường ủy thị ủy cùng nhau biểu quyết cậu, hiện tại có muốn cũng vô dụng! “

“ Vừa rồi tôi đi ở cửa ra vào, nhìn thấy Cứu tổng Nam thép mặt mũi tràn đầy hồng quang từ trong tòa nhà chính phủ thành phố đi ra, hắn vừa mới hướng thị trưởng ngài báo cáo công tác sao? “ Dương Tử Hiên giống như cười mà không phải cười nói.

Lý Chí Hồng sững sờ, lập tức nhíu mày, hỏi: “ Ngày hôm qua hắn đã tới chỗ tôi, tại sao hôm nay lại đến? “

Chẳng lẽ?

Sắc mặt Lý Chí Hồng biến hóa, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, cái ủy ban thành phố này, trừ mình là thường ủy ra, còn có một La Trạch Minh, cũng phân là một phiếu thập phần quan trọng, Cứu Uy Tân hôm nay đã không đến chỗ mình ở đây, vậy thì nhất định là đi La Trạch Minh nơi đó rồi.

Cứu Uy Tân đúng là một trong những cán bộ phái bản địa đáng tin nhất, là một cán bộ Thạch Phong Tín thập phần coi trọng, cũng có quan hệ thập phần tốt cùng Lý Chí Hồng hắn, trước kia một mực đều không quan hệ với La Trạch Minh, vậy mà hôm nay lại đi bái phỏng La Trạch Minh?

Trong lòng Lý Chí Hồng bỗng nhiên hiện lên một cảm giác bị phản bội, thập phần đau đớn.

Tuy hiện tại Lý Chí Hồng và La Trạch đang ở trong tuần trăng mật, Lý Chí Hồng cũng là tương đối phối hợp với La Trạch Minh, khai triển, mở rộng công tác tại ủy ban thành phố, nhưng thực chất bên trong đầu Lý Chí Hồng là tuyệt đối không có ý định sống ở phía dưới bóng mờ của La Trạch Minh.

Chỉ là, hiện tại, Lý Chí Hồng cơ hồ đã bị đứt gãy tất cả quan hệ với các lãnh đạo tỉnh có phân lượng, Lý Chí Hồng một mực không có cơ hội đáp lên tuyến mấy lãnh đạo tỉnh có tiếng nói, cho nên mới phối hợp công tác với La Trạch Minh bối cảnh cường đại trước, rình rình, tìm cơ hội mà động.

Nhưng Lý Chí Hồng không nghĩ tới, chính mình còn chưa đáp lên tuyến đường của lãnh đạo tỉnh có phân lượng, tiểu đệ của mình đã phản bội trước rồi.

“ Thời điểm tôi lên bậc thang, vừa vặn nghe được một nam tử tai to mặt lớn bên cạnh hắn nói chuyện, cũng bắt đầu xưng hô hắn là Cứu phó thị trưởng rồi? “ Dương Tử Hiên cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt Lý Chí Hồng, không nghĩ tới, chính mình chỉ thử dò xét một lần, liền khiến cho sắc mặt Lý Chí Hồng đại biến, hắn biết mình đi một bước này đúng rồi.

“ Thị trưởng, có phải là người được đề cử phó thị trưởng này đã xác định rồi phải không? Tôi chỉ là người làm nên thôi sao? “ Tròng mắt Dương Tử Hiên chuyển động, nhẹ giọng hỏi.

Cái trán Lý Chí Hồng nhăn càng sâu rồi, Cứu Uy Tân này thật đúng là càng ngày càng lớn gan, kỳ thật, hắn cũng một mực nghe nói, Cứu Uy Tân làm Nam thép phát triển, về sau, cũng bắt đầu kiêu ngạo hung hăng càn quấy hơn.

Trước đây hắn vẫn luôn là cười trừ, không để ý tới chuyện này cụ thể là như thế nào, nhưng hiện tại xem ra, Cứu Uy Tân này đã đến thời điểm phải gõ một chút.

“ Không thể nào, cậu và Cứu Uy Tân, Từ Á Bình, đều là người được đề cử, kết quả cụ thể còn phải xem kết quả thảo luận hội thường ủy ngày mai nữa! “ Bởi vì sự tình Cứu Uy Tân phản bội, có Lý Chí Hồng vẻ có chút hết hào hứng.

“ Vậy, thị trưởng, nếu như không có chuyện gì khác, tôi xin đi ra ngoài trước! “ Dương Tử Hiên biết rõ, mục đích của mình đã đạt đến, cũng không nên ở lâu.

Lý Chí Hồng khoát tay áo, nói: “ Đi về trước đi, không cần mang gánh nặng tư tưởng, ủy ban thành phố đối với thành tích của cậu ở khu công nghiệp trong khoảng thời gian này, có lẽ vẫn là thập phần tán thành, các đồng chí tổ đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy đánh giá về cậu cũng tương đối cao, yên tâm trở lại nghỉ ngơi một ngày đi, ngày mai, khi hội thường ủy mở ra, sẽ có kết quả! “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, cầm lấy văn bản tài liệu trên bàn, đi ra khỏi văn phòng.

Ra ngoài văn phòng, Dương Tử Hiên cũng không đi chỗ Thạch Phong Tín, hiện tại đi chỗ Thạch Phong Tín thật sự là quá nhạy cảm, nếu như lưu lại ấn tượng muốn chạy quan cho Thạch Phong Tín, sẽ hoàn toàn có kết quả ngược lại.

“ Bí thư, bây giờ chúng ta đi nơi nào? “ Lưu Bất Khắc xem xét khóe môi Dương Tử Hiên nhếch lên, khuôn mặt hiện lên vẻ vui vẻ nhàn nhạt, chỉ biết hôm nay Dương Tử Hiên đến đây đã thập phần thành công.

“ Đi chỗ Tống tham mưu trưởng một chút! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Trên đường đi, Dương Tử Hiên vẫn chậm rãi ngẫm lại dư vị tất cả mọi chuyện vừa phát sinh tại văn phòng Lý Chí Hồng.

Dương Tử Hiên tin tưởng, hiện tại, ở trong lòng Lý Chí Hồng, khẳng định là có một cây gai rồi, cây gai đó đâm chọc, rất có thể sẽ làm cho Lý Chí Hồng có khuynh hướng nghiêng về phía mình, xa cách Cứu Uy Tân.

Cứu Uy Tân là một trong những nhân vật thập phần kiệt xuất lớn lên ở bản địa Nam Hồ, Thạch Phong Tín cùng Lý Chí Hồng, hai đại lão thị ủy này đều lớn lên ở bản địa, thập phần coi trọng đối với hắn, vốn tiền đồ Cứu Uy Tân khẳng định là rất khả quan, hoàn toàn không cần phải nóng vội nắm bắt cái chức phó thị trưởng này như thế.

Chỉ cần Thạch Phong Tín và Lý Chí Hồng không ngã không lùi, Cứu Uy Tân hắn sẽ có được tiền đồ quang minh, cần gì nóng lòng vì lợi nhất thời, vì cái phó thị trưởng trước mắt này, vậy mà chủ động đi liên lạc với La Trạch Minh.Dương Tử Hiên lắc đầu, chỉ sợ lần này Cứu Uy Tân thật sự là đã chọc tức Thạch Phong Tín cùng Lý Chí Hồng.

Chỉ sợ hiện tại, Lý Chí Hồng đã nói chuyện này với Thạch Phong Tín, đang đàm luận về chuyện có nên ủng hộ Cứu Uy Tân lên chức phó thị trưởng hay không.

...

Xe dừng ở trước cửa vài tòa biệt thự màu trắng nằm ở vùng ngoại ô, cách đó không xa, chính là nơi sân huấn luyện của quân đội, cửa ra vào có hai con chó quân đội cao lớn buộc chặt, còn có cả phòng bảo vệ nhỏ, hiển nhiên tại đây nên chính là trụ sở của lãnh đạo chủ yếu quân khu.

“ Bí thư, chắc là chỗ này! “ Thanh âm Lưu Bất Khắc cắt đứt Dương Tử Hiên tự hỏi, nói tiếp: “ Tôi cũng chưa từng tới đây, toàn dựa theo địa đồ và địa chỉ để tìm! “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Chính là chỗ này! “ Nói xong liền đứng dậy, cầm theo vài bình Ngũ Lương Dịch và mấy bảo Trung Hoa, bỏ vào hộp lễ.

“ Chỉ là, khả năng là không vào được! “ Dương Tử Hiên nhíu mày, tuy quy cách đề phòng trụ sở lãnh đạo quân khu không cao, nhưng muốn mấy người bái phỏng mắc kẹt, vẫn là có thể.

Lưu Bất Khắc tiến lên gõ cửa cảnh vệ, bên trong, một cảnh vệ thò đầu ra hỏi: “ Đồng chí, ngài tìm ai? “

“ Chúng ta là người ủy ban thành phố, muốn tới bái phỏng Tống tham mưu trưởng một tý, tiểu đồng chí, xin cậu hỗ trợ thông báo! “ Dương Tử Hiên tiến lên nói.

Tiểu cảnh vệ này lại rất tuân thủ quy củ, xem xét Dương Tử Hiên, tuy trẻ tuổi, nhưng cái loại khí tức sống lâu ở địa vị tỏa ra rất mạnh, cũng biết Dương Tử Hiên không phải là tiểu nhân vật, hơn nữa, nghe nói Dương Tử Hiên là người của ủy ban thành phố, liền vội vàng đi vào thông báo.

Không qua bao lâu, tiểu cảnh vệ liền chạy ra mở cửa, để Dương Tử Hiên tiến vào.

“ Là vị lãnh đạo nhớ tới lão Tống tôi vậy? “ Tống tham mưu trưởng đoán chừng là vừa mới trở về, một thân trang phục quân đội còn chưa được cởi, liền đi ra ngoài cửa nghênh đón, dáng người có vẻ rất cao lớn hùng vũ.

Chứng kiến Dương Tử Hiên và Lưu Bất Khắc liền sững sờ, bởi vì hai người này, hắn đều không biết, lại nhìn nhìn bọc lễ trong tay Dương Tử Hiên, trong nội tâm thầm mắng, mẹ nó, tiểu Hoàng này thật đúng là không hiểu nhìn người, người nào cũng đều dẫn đến, hai người này rõ ràng là đến tặng lễ mà.

“ Tham mưu trưởng tốt! “ Lưu Bất Khắc chứng kiến Tống tham mưu trưởng một thân trang phục nghiêm chỉnh, liền phản xạ có điều kiện, kính chào theo nghi thức quân đội.

Tống Vân Nam lúc này mới cẩn thận nhìn chăm chú Lưu Bất Khắc một hồi, lúc nhận ra, lập tức giật mình nói: “ Tiểu Lưu, làm sao cậu lại ở tại Nam Hồ, không phải cậu giải ngũ, đã trở lại Hồng Thủy huyện rồi sao? Nhiều năm không gặp cậu, đã không nhận ra được rồi, đã cưới nàng dâu nào chưa? “

Lưu Bất Khắc có chút xấu hổ, nói: “ Hiện tại tôi đến Nam Hồ lái xe cho Dương bí thư, còn chưa cưới nàng dâu về cho mẹ! “

“ Dương bí thư? “ Tống Vân Nam có chút nghi hoặc nhìn Dương Tử Hiên một chút.

“ Ngài khỏe, Tống tham mưu trưởng, tôi là công ủy bí thư khu công nghiệp Nam Hồ, Dương Tử Hiên, nghe nói Tống tham mưu trưởng ở nơi này, Lão Lưu cũng đã từng lái xe cho ngài, nên mới tới đây bái phỏng một chút! “ Dương Tử Hiên chủ động đưa cánh tay ra, nắm chặt tay cùng Tống Vân Nam.

Tống Vân Nam cũng loại người cởi mở, mặc dù có chút kinh ngạc vì Dương Tử Hiên quá trẻ tuổi, nhưng vẫn nhiệt tình cười ha ha, nói: “ Vậy thì thật đúng là có duyên, lái xe cho Dương bí thư, xem ra tiểu Lưu về sau cũng có thể lăn lộn rồi, như vậy, tôi cũng đã yên tâm, mau vào ngồi một chút đi! “

Trong nhà Tống Vân Nam, ngoại trừ bảo mẫu ra, chính là thê tử của Tống Vân Nam, nhi tử đi học xa, không về nhà, Tống Vân Nam và Lưu Bất Khắc nói đến chuyện lý thú năm đó ở trong bộ đội, không khí lại có vẻ rất hòa hợp.

Kiếp trước, Dương Tử Hiên cũng là người mê quân đội, ngẫu nhiên cũng nghiên cứu về lịch sử, hắn tham gia vào câu chuyện, mở miệng liền nói về chiến tranh vùng vịnh vừa qua không lâu, thoáng đàm luận một tý về tầm quan trọng tin tức hóa của bộ đội trong nước, lại làm cho Tống tham mưu trưởng lau mắt mà nhìn đối với Dương Tử Hiên.

Tống Vân Nam vốn cho rằng, Dương Tử Hiên chỉ muốn thông qua Lưu Bất Khắc để trèo lên trên người hắn, thường ủy thị ủy này, nhưng càng nói chuyện cùng Dương Tử Hiên, Tống Vân Nam lại càng kinh hãi.

Tống Vân Nam hoàn toàn không nghĩ tới, Dương Tử Hiên chỉ là một tiểu quan viên, vậy mà cũng nghiên cứu tinh thâm đối với phương hướng phát triển quân sự quốc tế như vậy.

Không ít quan điểm phát triển quân sự của Dương Tử Hiên, thậm chí hắn cũng chưa từng nghe nói qua, nhưng lại thập phần có lý.

Dù sao, hiện tại mới là đầu thập niên 90, thông tin và tin tức cũng không phát đạt giống như đời sau, tiểu quan một khu vực, không có bất kỳ bối cảnh nào, muốn tiếp xúc với nhiều tin tức quân đội địa phương đã rất khó rồi, huống chi lại là tin tức thế giới.

Tống Vân Nam đương nhiên không biết Dương Tử Hiên bí mật mang theo tri thức quân sự gần hai mươi năm trong tương lai.

Cho nên, Tống Vân Nam có chút hoài nghi về thân phận của Dương Tử Hiên, dù sao, Dương Tử Hiên cũng đến từ kinh thành, hơn nữa, còn trẻ như vậy đã thân ở địa vị cao, lý luận đối với quân sự cũng thập phần lão làng vững chắc, có phải là học trò của Dương gia thế gia kia hay không?

Học trò Dương gia hiện tại đang sinh hoạt tại chính đàn và quân đội, rất là nổi tiếng, Tống Vân Nam trường kỳ công tác tại quân đội, cũng có nghe thấy, nhưng cho tới bây giờ, hắn chưa nghe nói qua một người như Dương Tử Hiên

Trong nội tâm Tống Vân Nam cũng thầm nói, theo đạo lý, nếu như học trò Dương gia có một nhân vật chói mắt như vậy, không có lý do gì mà không hiện tên trên chính trường, chẳng lẽ mình đã đoán sai, người họ Dương này không phải xuất xứ từ Dương gia kinh thành kia?

“ Không hề nghi ngờ, chiến tranh vùng vịnh chính là chiến tranh kỹ thuật cao, rất nhiều binh khí công nghệ quân sự có độ hữu ích, thiết thực cao, ví dụ như vệ tinh quân dụng, hệ thống định vị toàn cầu, tên lửa đạn đạo chính xác, thiết bị nhìn ban đêm, vũ khí điện tử các loại…..”

“Tôi cảm thấy, quốc gia chúng ta, trên phương diện chiến lược quân sự cũng cần cải biến rất nhiều chỗ, nhất là lực lượng không trung, nên tăng thật mạnh, nhất định phải là tự chủ nghiên cứu phát minh hệ thống hướng dẫn và chiến cơ kiểu mới, sách lược quân đội của chúng ta hiện tại có lẽ vẫn là ba đánh ba phòng cũ rích, đánh xe tăng, đánh số đông, phòng nguyên tử, phòng hóa học, phòng sinh hóa vũ khí.”

“Nhưng từ kinh nghiệm chiến tranh vùng vịnh để xem xét, cái này đã rớt lại phía sau, chúng ta phải suy nghĩ lại ba đánh ba phòng mới, ví dụ như đánh máy bay tàng hình, đánh tàu tuần tra đạn đạo, đả kích tên lửa phòng thủ chính xác, phóng điện tử quấy nhiễu, huấn luyện và nghiên cứu phát minh thiết bị quân sự tương ứng! “ Dương Tử Hiên chậm rãi nói.

Hai người nói chuyện, lại vứt Lưu Bất Khắc sang một bên, bình thường hắn chỉ biết, tuy Dương bí thư trẻ tuổi, nhưng làm việc rất ổn trọng, thủ đoạn sắc bén, nhiều thủ đoạn chồng chất, ánh mắt cũng là thập phần độc đáo.

Nhưng không nghĩ tới, đối với quân sự, Dương Tử Hiên cũng có nghiên cứu sâu như vậy, thật sự là làm cho hắn hoảng sợ.

Có một vài tri thức, ngay cả hắn, người đã từng đi lính này căn bản cũng không thể hiểu nổi, người này thật sự là người chỉ có hơn hai mươi tuổi sao?

Tống Vân Nam thì ở một bên nghe, liên tục không ngừng gật gật đầu, vỗ vỗ Dương Tử Hiên bả vai: “ Lão đệ, cậu không đến bộ đội chúng ta, thật đúng là lãng phí nhân tài, như vậy đi, đợi lát nữa tôi sẽ sửa sang đề nghị của cậu thành văn bản, phát biểu trong báo chí quân đội, để cho các lãnh đạo bộ đội tầng trên cũng nghe được ý kiến của cậu!”

“Hiện tại, chiến tranh vùng vịnh vẫn còn nhiều dư âm, toàn quân đang thảo luận sôi nổi, tôi lại cảm thấy cậu giảng hay hơn nhiều so với đám chuyên gia các thượng cấp mang đến, phân tích rất chuẩn xác, nói đến mức tôi đây là tên đại quê mùa cũng có thể nghe hiểu, rất tốt, rất tốt! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.