Giả Cán Bộ

Chương 266: Chương 266: Tống Tiểu Xuân




“Dương sở tốt.”

Mã Thép không kiêu ngạo không siểm nịnh đứng tại bên ngoài cái bàn, đưa tay ra định bắt tay với Dương Tử Hiên.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên rất không thích, cái này tính toán là cái gì?

Bày ra một bộ thái độ ngang hàng với mình?

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thực sự chút ít tức giận, tuy Mã Thép cũng là cán bộ cấp phó sở, nhưng bản thân Dương Tử Hiên hắn đúng là thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, danh xứng với thực tế, chủ quản hai phòng cực kỳ quan trọng trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, có thể nói là lãnh đạo trực tiếp của Mã Thép.

Mã Thép này, thậm chí ngay cả eo cũng không nỡ khom một tý, liền vươn tay muốn mình nắm tay?

Chẳng lẽ còn muốn mình từ trên chỗ ngồi đứng lên, nghênh tiếp bàn tay của hắn sao?

Cũng quá hoành tráng đi à nha.

Dương Tử Hiên không thèm nhìn Mã Thép duỗi tay ra, vẫn y nguyên lù lù bất động ngồi ở cái ghế, dùng thanh âm nhàn nhạt nói: “Lão Mã, ngồi xuống trước đi, tiểu Khải, đừng vội rời đi, rót chén trà cho Mã chủ nhiệm.”

Mã Thép xấu hổ thu hồi tay của mình lại, tìm ghế làm xuống dưới, nhưng trong nội tâm lại âm thầm nói, đã sớm nghe nói Dương phó sở này rất trẻ tuổi, xem ra người trẻ tuổi quả nhiên là thiếu kiên nhẫn.

Người trẻ tuổi, rất kiêu căng.

Tôi lại muốn nhìn xem Dương Tử Hiên cậu có bao nhiêu tài năng đây?

Không có hai phòng chúng tôi phối hợp, tôi lại muốn nhìn xem thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cậu có thể làm được cái công trạng gì, không có chúng tôi, hai cái phòng này phối hợp, thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chỉ là chức suông, một chút thực quyền cũng khỏi phải nghĩ đến chuyện động vào.

Trong nội tâm Mã Thép hắc hắc cười lạnh, trên mặt thì vẫn đen xì, mười năm như một ngày, làm kiểm tra kỷ luật, nếu như không bảo trì bề ngoài nghiêm túc, rất dễ dàng bị người ta cho rằng là ngả ngớn, không thích hợp làm công tác Đảng.

“Những lời khác tôi cũng không muốn nói nhiều, lão Mã, anh cũng bảy tám năm làm ở nghành kỷ luật kiểm tra rồi, tinh tường rõ ràng hơn nhiều so với tôi.”

“Tôi bảo anh tới, ngoại trừ là thoáng quen biết lẫn nhau một tý ra, chính là nói chuyện về vấn đề án kiện sở quốc thổ, hôm nay trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra, Trương Luân bí thư đã để cho tôi đốc xúc các anh, trong khoảng thời gian sắp tới, phòng một các anh chăm chú xử lý cái án kiện này, chăm chú sưu tập chứng cớ, tìm các đồng chí liên quan nói chuyện, nhìn xem có phải Hứa Chí Văn đồng chí thật sự có cuộc sống hủ hóa hay không, lại còn có can đảm đưa một ít hạng mục sở quốc thổ cho công ty tư nhân bên ngoài, sau đó là nhận lấy hối lộ.”

Con mắt Dương Tử Hiên vẫn như thực chất, nhìn chằm chằm vào Mã Thép, mang Trương Luân bí thư ra, hai Mã Thép hắn cũng không dám bằng mặt không bằng lòng.

Mã Thép có hoài nghi rất nghiêm trọng đối với năng lực của Dương Tử Hiên, trước kia, Mã Thép cũng đã xem thoáng qua sơ yếu lý lịch Dương Tử Hiên, phát hiện Dương Tử Hiên hoàn toàn là một cán bộ xuất thân làm kinh tế, vậy mà Tỉnh ủy lại an bài hắn đảm nhiệm thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra, hơn nữa còn chủ quản phòng một và phòng hai kiểm tra giám sát kỷ luật, hai phòng quan trọng như thế.

Cái sắp xếp này làm cho Mã Thép có chút trăm mối vẫn không có cách giải, trong nội tâm cảm thấy, Tỉnh ủy quyết định nhân sự cũng quá giống trò đùa rồi.

Nói thế nào cũng có thể điều nhiệm một bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra từ chỗ nào đó, loại người quen công tác đến ngồi vị trí này, điều một người còn trẻ như vậy, dựa vào làm đầu cơ kinh tế thượng vị, một đứa con nít chưa mọc lông đến ngồi vị trí này, chẳng phải là làm cho người ta cười đến rụng răng sao?

Có thể làm mọi người khâm phục sao?

“Nếu Trương bí thư phân phó, chúng tôi nhất định sẽ chăm chú nhìn chằm chằm vào cái án kiện này, kỳ thật trước kia, chúng tôi cũng nhận được một ít tin tức tố cáo nặc danh lớn nhỏ, đều là chuyện sở quản lý địa chính, nơi Hứa Chí Văn đồng chí quản lý!”

“Nhưng chúng tôi không thể bắt được chứng cớ gì xác thực, lần này có tin tức tố cáo bằng tên thực, cùng với tài liệu tố cáo tương đối nguyên vẹn hoàn chỉnh, phòng một chúng tôi mới bắt đầu thụ lí cái án kiện này.”

Tuy Mã Thép khinh thường Dương Tử Hiên, nhưng đối với chuyện bên trên phân phối điều tra án kiện, có lẽ vẫn là thành thành thật thật đi làm việc.

“Vậy anh về trước đi, thương lượng cùng mọi người một chút, nhìn xem cái án kiện Hứa Chí Văn này nên đột phá ở nơi nào? Chứng cớ mấu chốt ở nơi nào? Làm rõ ràng hai câu hỏi này, sẽ rất dễ hạ thủ.” Dương Tử Hiên phân phó nói.

Trên mặt Mã Thép hiện lên một tia kinh ngạc, Dương Tử Hiên này xem ra cũng không phải hoàn toàn không biết gì đối với công tác kiểm tra kỷ luật, ít nhất cũng biết nói nên làm cách nào để xử lý một cái án kiện.

...

Mã Thép đi rồi, về sau, Dương Tử Hiên cũng đi ra ngoài văn phòng.

Văn phòng tọa lạc tại phía trước một ngôi nhà nhỏ, đằng sau là một ngôi nhà nhỏ rất yên tĩnh, có vài cây trúc sinh trưởng.

Phút chốc, một cán bộ nữ khoảng hơn 40 tuổi vội vã từ Ban trong đại viện Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chạy tới, đứng vững đằng sau Dương Tử Hiên, lúc nhìn thấy Dương Tử Hiên, thoáng qua ngây ngốc thoáng một tý, mặt mũi lập tức tràn đầy dáng tươi cười, bước lên trước vài bước, khom người, giày da cong cong, nghiêng thân thể hỏi: “Ngài chính là Dương sở mới tới à?”

Dương Tử Hiên đang tại thưởng thức mấy cây trúc, liền bị bà lão này dọa cho hoảng sợ.

“Đúng, tôi chính là Dương Tử Hiên, chị là…?”

Dương Tử Hiên có chút nghi hoặc nhìn vị khách không mời mà đến trước mắt này.

“Tôi à, tôi cũng là người Ban Kỷ Luật Thanh tra bên này, ở phòng tuyên truyền, Dương sở cứ gọi tôi là Tống Tiểu Xuân đi.”

Tống Tiểu Xuân cố ý làm giọng nói ỏn ẻn, chứng kiến mặt Dương Tử Hiên, về sau, lập tức mừng rỡ một hồi, quả nhiên là người trẻ tuổi, hơn nữa lớn lên rất đẹp trai.

Một lão bà làm nũng ở trước mặt mình, lại làm cho trong lòng Dương Tử Hiên cảm thấy một hồi sợ hãi.

Nếu như là ở trong khu công nghiệp, Dương Tử Hiên không nói hai lời, liền xoay người rời đi rồi, nhưng ở loại cơ quan này, lời đồn đại chuyện nhảm rất nhiều, Dương Tử Hiên cũng không muốn lưu lại cho người khác một hình tượng kiêu căng.

Dương Tử Hiên biết mình trẻ tuổi, bản thân cái này cũng rất dễ dàng bị người khác ghen ghét, ở trong thể chế, tuổi là một vấn đề rất mẫn cảm, liên lụy tới lên chức, tiền đồ vân vân..., rất nhiều phương diện.

Hiện tại, phỏng chừng trong cơ quan Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này, không biết có bao nhiêu người đang chờ đợi mình ngã bổ nhào, xem chính mình bị chê cười, cho nên, Dương Tử Hiên không thể không cẩn thận từng bước.

“Có chuyện gì sao?” Dương Tử Hiên tâm tình bình tĩnh hỏi.

“Có... không có, không có, chỉ nghe nói cơ quan chúng ta có một cục trưởng đặc biệt trẻ tuổi đến, cho nên cố ý tới bái phỏng một tý, bái phỏng...” Tống Tiểu Xuân xuất thân từ phòng tuyên truyền, bình thường cũng là dạng mồm miệng lanh lợi, trong lúc bất tri bất giác, vậy mà nói chuyện có chút cà lăm.

Dương Tử Hiên cười một tiếng, nói: “Đã như vậy, tôi xin đi vào trước.” Dương Tử Hiên duỗi ngón tay chỉ về phía văn phòng.

Tống Tiểu Xuân gật gật đầu, theo sát Dương Tử Hiên hỏi: “Dương sở vẫn chưa kết hôn à?”

“Chưa.”

“Cha mẹ có ai ở Tử Kim hay không?”

“Không.”

“Dương sở là người ở nơi nào?”

“Là người kinh thành.”

“Người kinh thành? Vậy thì rất tốt.” Tống Tiểu Xuân che miệng lại, nở nụ cười khanh khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.