“Dương cục trưởng có phương pháp xử lý tốt hơn sao?” Mã Thép cười cười, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.
Kỳ thật, trong nội tâm Mã Thép phải không quá chịu phục Dương Tử Hiên, đối với Dương Tử Hiên, loại người cho tới bây giờ vẫn chưa từng công tác tại hệ thống kiểm tra kỷ luật này, tổ chức bên trên phái Dương Tử Hiên tới đảm nhiệm thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, chủ quản phòng một kiểm tra kỷ luật và phòng hai kiểm tra kỷ luật, không thể nghi ngờ, chính là một cái an bài dùng người thường để chỉ đạo người thành thạo.
Hệ thống kiểm tra kỷ luật không thể so với các nghành khác, bản thân hệ thống kiểm tra kỷ luật đã có tính đặc thù.
Ở trong mắt Mã Thép, không có tích lũy thủ đoạn nhiều năm phá án, không có nhiều năm kinh nghiệm nghiệp vụ kiểm tra kỷ luật, căn bản không có khả năng đem làm tốt lãnh đạo chủ quản, huống chi là một thằng nhóc còn trẻ như vậy.
Người còn trẻ như vậy, có lẽ là nên làm trên mặt kinh tế, có thể đầu cơ trục lợi, nhanh chóng thượng vị, nhưng muốn làm ra cái chiến tích gì tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, vậy thì hoàn toàn là chuyện vô nghĩa.
Cái này là toàn bộ hiểu biết và ấn tượng của Mã Thép đối với Dương Tử Hiên.
“Thời kì khẩn cấp, phải dùng thủ đoạn khẩn cấp chứ sao.” Dương Tử Hiên cười cười, cũng không thèm để ý đến ngữ khí khinh thường bên trong giọng nói của Mã Thép.
Dương Tử Hiên biết rõ, Mã Thép khẳng định cũng là người có kiêu ngạo, có thể ngồi trên vị trí chủ nhiệm phòng một kiểm tra kỷ luật tỉnh, năng lực phá án tuyệt đối là rất quan trọng.
Cho nên, muốn thuyết phục người như vậy, hắn, cái lãnh đạo chủ quản này phải có thể xuất ra một chút bản lĩnh thật sự, bằng không thì, nếu chỉ biết nói mạnh miệng chỉ huy, sẽ làm cho Mã Thép càng thêm xem thường Dương Tử Hiên hắn.
“Dựa theo cách điều tra thông thường, cái bản án sở quốc thổ Hứa Chí Văn này, không có mấy tháng là không bắt được chứng cứ, nhưng điều tra trường kỳ như thế này, chúng ta sẽ không chịu nổi tiêu hao.” Dương Tử Hiên thở dài một hơi nói.
Hắn biết rõ, hiện tại, bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh không biết có bao nhiêu ánh mắt đang canh chừng hắn, hi vọng hắn có thể ngã nhào, bị đuổi ra khỏi cửa Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, sau đó leo lên vị trí dưới mông đít hắn.
Cho nên, Dương Tử Hiên nhất định phải dùng một hồi thắng lợi tốc chiến tốc thắng, đặt ra uy vọng của mình ở trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
“Cho nên, chúng ta phải đi lối tắt, làm bằng cách khác, theo tôi điều tra được, một trong những thương nhân kiến trúc lớn nhất thành phố Tử Kim, tổng giám đốc công ty kiến trúc Thiên Phương, Lưu Thiên Phương, có quan hệ cực kỳ mật thiết cùng với Hứa Chí Văn, chúng ta là có thể ra tay từ trên người hắn trước.” Dương Tử Hiên cười cười nói.
Mã Thép hơi sững sờ, nói: “Nhưng Lưu Thiên Phương không phải là đảng viên, mà là một người thương nhân bình thường, chúng ta dựa vào cái gì để đi bắt người ta, tiến hành điều tra. Nếu như không cầm lấy gì ra để điều tra, tùy tiện hỏi mấy câu, cũng không hỏi ra được cái gì.”
Dương Tử Hiên cười cười, khoát tay áo, uống một hớp chè, nói: “Cái này sao, Mã chủ nhiệm anh có chỗ không biết rồi, Lưu Thiên Phương từ ngày hôm qua đã tự mình đến nhà của tôi, đưa tôi một cái đồng hồ vàng, cái đồng hồ vàng kia vẫn còn ở trên xe tôi, tôi vốn có ý định tan tầm, sẽ đưa trả lại cho Lưu Thiên Phương, nhưng hiện tôi đang thay đổi chủ ý, hay là chúng ta dùng cái đồng hồ vàng này, yêu cầu Lưu Thiên Phương hỗ trợ điều tra.”
“Hả?” Cái này đúng là làm cho Mã Thép ngoài ý liệu, không nghĩ tới, lại còn có chuyện như vậy xảy ra.
“Lưu Thiên Phương này hối lộ tôi, tôi cảm thấy rất có thể cũng là do Hứa Chí Văn bày mưu đặt kế, dù sao, tại trước khi tôi nhậm chức thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cho tới bây giờ, không hề có bất kỳ liên hệ nào cùng với Lưu Thiên Phương, Lưu Thiên Phương dựa vào cái gì mà cho tôi một món quà như vậy?” Dương Tử Hiên phân tích.
“Chuyện này vẫn không thể kết luận được, vẫn phải đợi sau khi chuyện này có kết quả, mới có thể nói đáp án.” Mã Thép có tính nghiêm túc của cán bộ kiểm tra kỷ luật, cái gì cũng phải dùng điều tra ra được sự thật làm thước đo.
“Lão Mã, ngày hôm qua có một việc, tôi đã gặp mặt Hứa Chí Văn, là Lưu Thiên Phương tới liên lạc, ngay tại khách sạn Hợp Thành Phúc, chúng tôi đã ăn một bữa cơm, tôi cũng ghi chép một chút ngay tại chỗ.”
“Cho nên, tôi cảm thấy hai ngày này, Hứa Chí Văn còn có thể tìm anh.” Dương Tử Hiên cười cười.
Chén nước hắn uống là tự mình mang theo, Hồ Khải vội vàng ra bên cạnh, rót chén nước cho Dương Tử Hiên.
“Vì cái gì?” Mã Thép nghi hoặc nói.
“Rất đơn giản, hai người chúng ta đều là nhân vật mấu chốt trông coi cái án kiện sở quốc thổ này, Hứa Chí Văn muốn dựa dẫm vào tôi, nhưng không tìm thấy biện pháp giải quyết, hắn khẳng định sẽ nghĩ cách lấy được giúp đỡ từ trên người của anh.” Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
Ánh mắt Mã Thép nhìn về phía Dương Tử Hiên hơi biến đổi một chút, người trẻ tuổi này, cũng không phải là cái gì cũng sai, lúc phân tích, hỏi về một vấn đề, đạo lý có lẽ là rất rõ ràng, có tiềm chất làm kiểm tra kỷ luật.
“Cho nên, lão Mã anh có thể thừa dịp Hứa Chí Văn tìm anh, tận lực lấy ra một ít lời hoặc là tin tức hữu dụng từ trong miệng hắn.” Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
“Chúng ta chia binh làm hai đường trước, tôi chịu trách nhiệm điều tra đầu mối chính, là Hứa Chí Văn, lão Mã, anh phụ trách ra tay điều tra từ chỗ Lưu Thiên Phương.” Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
“Dương sở cậu là lãnh đạo, cậu muốn an bài ra sao liền an bài thế đó thôi.” Mã Thép cũng làm ra một bộ dáng giải quyết việc chung.
Bản thân Mã Thép cũng là cán bộ cấp phó sở, hơn nữa, thời gian thăng nhiệm phó sở, so với thời gian Dương Tử Hiên làm quan còn dài hơn, đương nhiên trong lòng cũng sẽ không thực sự coi Dương Tử Hiên trở thành lãnh đạo.
Kể cả khi Dương Tử Hiên là thường Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh ủy, mà Mã Thép hắn chỉ là một uỷ viên Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bình thường.
“Tôi có ý định điều mấy tinh binh cường tướng từ nghành các anh ra, kết hợp với chúng tôi, cùng phụ trách điều tra Hứa Chí Văn.” Dương Tử Hiên bất động thanh sắc nói.
“Dương sở nhìn trúng ai, cứ việc điều đi, nghành chúng tôi không có mấy người là dạng hèn nhát.” Mã Thép lạnh nhạt cười nói.
“Vậy được rồi, Trần Tây Trữ phó chủ nhiệm có ở đây không? Liền để cho Trần Tây Trữ phó chủ nhiệm chọn lựa vài người, đi cùng với tôi điều tra nhé.” Dương Tử Hiên nhìn nhìn xung quanh một chút, một lúc sau mới lên tiếng.
Thời điểm Mã Thép nghe được cái tên Trần Tây Trữ này, sắc mặt hơi đổi một chút, Dương Tử Hiên này thật đúng là có tài năng, nhanh như vậy liền phát hiện ra Trần Tây Trữ.
Trần Tây Trữ ở trong nội tâm Mã Thép thật sự là một khối đau nhức khối, với tư cách nữ phó chủ nhiệm duy nhất trong phòng một kiểm tra kỷ luật, thực tế là Mã Thép luôn thầm mến Trần Tây Trữ, nhưng Trần Tây Trữ lại không hề có cảm giác đối với hắn.
Luận trình độ nghiệp vụ kiểm tra kỷ luật, trình độ của Trần Tây Trữ cũng tuyệt đối không thấp, nhưng lại trở thành một người bài danh cuối cùng trong mấy phó chủ nhiệm của phòng một kiểm tra kỷ luật.
Chỉ có ở thời điểm tất cả phòng một kiểm tra kỷ luật bận tối mày tối mặt, Trần Tây Trữ mới có nhiệm vụ để làm, bình thường đều là ăn không ngồi chờ cơm.
Cái này đương nhiên là có nguyên nhân liên quan đến chuyện chủ nhiệm Mã Thép này lúc trước thầm mến không được, thẹn quá hoá giận, cho nên cố ý vắng vẻ, cô lập Trần Tây Trữ.
“Trần phó chủ nhiệm ở đâu nhỉ, Kiểm Lan, anh đi gọi Trần chủ nhiệm ra đây.” Mã Thép tiện tay phân phó một người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông đi vào phòng trong, đi đến một căn phòng hẻo lánh biên giới nhất, nhìn thấy một cô gái bộ dạng vẫn còn rất thùy mị, đang cầm một ít văn bản tài liệu, không biết suy nghĩ cái gì.
“Trần chủ nhiệm, bên ngoài có người tìm cô kìa.” Kiểm Lan vừa cười vừa nói.
“Tìm tôi? Ai lại đi tìm tôi?” Trần Tây Trữ nhíu mày nói.
“Là Dương cục trưởng mới tới, hiện tại hắn trông coi phòng một kiểm tra kỷ luật và phòng hai kiểm tra kỷ luật chúng ta, gần đây có một đại án, là từ trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đưa xuống, Dương cục trưởng khả năng là muốn điều cô đi điều tra cùng hắn.”
Quan hệ giữa Trần Tây Trữ và Mã Thép không tốt, cả phòng một kiểm tra kỷ luật, không người nào không biết, nhưng nhân duyên Trần Tây Trữ rất tốt, cho nên nhân viên công tác trong phòng một kiểm tra kỷ luật đều giao hảo cùng Trần Tây Trữ, Kiểm Lan cũng không ít lần nhắc nhở cho Trần Tây Trữ.
“Dương cục trưởng tìm tôi đi hỗ trợ điều tra?” Trần Tây Trữ thiếu chút nữa không hô lên một tiếng kinh hoàng, vội vội vàng vàng sửa sang lại tóc một tý, hỏi: “Kiểm Lan, bộ dạng tôi như thế này đi ra ngoài, có thể cho lưu lại ấn tượng xấu Dương cục trưởng hay không?”
“Chắc không đâu, chỉ là, tôi chừng từng quen biết Dương cục trưởng, nhưng hắn rất trẻ tuổi, nghe nói năm nay mới 27 tuổi đấy, chắc là rất dễ nói chuyện thôi.”
Kiểm Lan vừa cười vừa nói: “Dương cục trưởng người ta tới tìm giúp đỡ, không phải đến tìm vợ, Trần chủ nhiệm cô cũng không cần phải tự cho là mình quá xinh đẹp.”
“Đi đi, mồm chó không nhả ra ngà voi, toàn là nói mò!” Trần Tây Trữ tức giận nói.
“Tôi chỉ không rõ, làm sao Dương cục trưởng lại vừa ý tôi được, phải biết rằng, người tài ba xử lý án trong phòng một kiểm tra kỷ luật này đúng là không ít.” Trong lòng Trần Tây Trữ có chút nghi ngờ tự hỏi.
“Dương cục trưởng người ta được gọi là tuệ nhãn như đuốc, liếc mắt liền nhìn ra Trần Tây Trữ cô có đại tài để xử dụng, năng lực xử lý án của cô, ở trong chúng tôi cũng là nhân vật có số má, điểm ấy, kỳ thật trong nội tâm chúng tôi đều rõ ràng.”
“Chỉ là, nói trở lại, Dương cục trưởng này thật đúng là lợi hại, mới đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng ta không được bao lâu, thoáng cái liền hiểu rõ ràng về người trong phòng một kiểm tra kỷ luật chúng ta rồi, khó trách, còn trẻ như vậy đã làm lãnh đạo, người so với người, đúng là một trời một vực.”
“Dương cục trưởng người ta đã là thượng vị giả, dùng một người, dùng thế nào, năng lực đó cũng cần phải rèn luyện.”
Kiểm Lan thở dài nói: “Nghĩ tới chuyện tôi vẫn còn lớn hơn Dương cục trưởng ba tuổi, nhưng người ta đã là lãnh đạo của lãnh đạo tôi rồi, người so với người, thật là giận điên người, lúc nào tôi mới có thể đến địa vị Dương cục trưởng đây.”
“Cậu cũng đừng có cằn nhằn nữa, tranh thủ thời gian cùng đi ra đi, đừng làm cho Dương cục trưởng chờ sốt ruột.” Trần Tây Trữ vuốt vuốt tóc, liền đi ra ngoài.
...
“Dương sở, ngài tìm tôi sao?”
Dương Tử Hiên nhìn cô gái vẫn còn bộ dạng thùy mị này, cười nói: “Cô chính là đồng chí Trần Tây Trữ à, vừa rồi tôi đã thương lượng tốt cùng với Mã chủ nhiệm rồi, bây giờ, cô liền chọn lựa vài người, cùng nhau đến chỗ tôi, điều tra về vấn đề đồng chí Hứa Chí Văn!”
“Thời gian tương đối khẩn cấp, lời nói nhảm tôi cũng không muốn nói nhiều, hiện tại cô dẫn theo vài người, cùng một chỗ đến phòng làm việc của tôi, tin tức tố giác và một ít tài liệu đều để trên bàn, từ từ nhìn một lần đi!” Dương Tử Hiên phân phó.
Trần Tây Trữ không nghĩ tới, Dương Tử Hiên cục trưởng này lại bình dị gần gũi như vậy, mở miệng chính là trực tiếp nói về công tác, vội vàng gật gật đầu, trên mặt có một tia hưng phấn, nàng đã thật lâu chưa làm qua bản án nào lớn rồi, rất kính cẩn nói: “Tốt, tôi sẽ lập tức dẫn người qua.”
...
“Dương bí thư, không phải là chúng ta sẽ tìm người tài vụ sở quốc thổ nói chuyện trước đấy chứ?”
Ngồi ở đối diện Dương Tử Hiên, Trần Tây Trữ nhìn hồ sơ vụ án, về sau, lập tức liền rơi vào trầm tư, một lúc mới nói.
Dương Tử Hiên gật gật đầu nói: “Nên làm vậy, tôi sẽ bảo sở trưởng sở quốc thổ Hồ Thục Lộ phối hợp một chút.”
...
Trong phòng nhỏ văn phòng kiểm tra kỷ luật, Dương Tử Hiên đã gọi Đặng trưởng phòng tài vụ sở quốc thổ và một ít người nữa đến nơi này.
“Đặng trưởng phòng, tôi muốn hỏi một chút, các anh có thể bảo đảm sổ sách quản lý địa chính của đồng chí Hứa Chí Văn đưa đến tài vụ sở quốc thổ các anh, đều là không có vấn đề gì chứ?”
Chủ thẩm chính là Trần Tây Trữ, Dương Tử Hiên thì ở một bên uống nước nghe ngóng.
“Chị thì sao? Lý kế toán? Chị có từng phát hiện khoản thu chi của quản lý địa chính xuất hiện vấn đề, đúng không?” Trần Tây Trữ không chiếm được tin tức từ miệng Đặng trưởng phòng, liền hỏi về phía kế toán tài vụ.
“Tôi có thể bảo đảm, trong phạm vi tôi nắm giữ, các khoản thu chi của quản lý địa chính hoàn toàn không có vấn đề.” Lý kế toán lạnh lùng nói.
Dương Tử Hiên chú ý tới những nhân viên công tác tài vụ sở quốc thổ này, trên mặt thái độ đều rất không kiên nhẫn, cũng không muốn phối hợp, nhưng bị trở ngại về kỷ luật đảng, không thể không tiếp nhận người Ban Kỷ Luật Thanh tra gọi đến nói chuyện, đành phải an phận ngồi nói chuyện trong phòng họp.
“Chị thật sự có thể xác định, ở trong phạm vi khống chế của chị, không có bất kỳ vấn đề sai sót tài vụ nào xảy ra? Như vậy, trong lúc Hứa Chí Văn đảm nhiệm sử trưởng quản lý địa chính, không có một chút vấn đề kinh tế nào, đúng không?” Trần Tây Trữ lạnh lùng nói, lúc bắt đầu tìm người nói chuyện, Trần Tây Trữ luôn thể hiện ra một mặt lạnh lùng.
Nhìn bộ dáng Trần Tây Trữ nghiêm túc chăm chú, Dương Tử Hiên biết, lần này tuyệt đối mình đã dùng đúng người.
Dương Tử Hiên nhậm chức xong, về sau, ở trên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra bị Thuộc Bình ra oai phủ đầu, về sau nữa, lại bị Mã Thép, chủ nhiệm phòng một kiểm tra kỷ luật này xếp đặt một lần.
Cho nên, Dương Tử Hiên đã lấy cả tư liệu cán bộ phòng một kiểm tra kỷ luật ra, từ từ nghiên cứu một đêm, phát hiện Trần Tây Trữ ăn không ngồi chờ, sau đó còn phát hiện Trần Tây Trữ ở trong các vụ án, luôn biểu hiện cực kỳ xuất sắc.
Bởi vậy, trong đầu Dương Tử Hiên bắt đầu nổi lên ý niệm dùng Trần Tây Trữ để đối kháng Mã Thép.
“Tôi cảm thấy lời nói của Trần chủ nhiệm rất có ý tứ, tôi chỉ nói, là trong khoản thu chi tôi khống chế không có vấn đề, cũng không có nghĩa là Hứa Chí Văn không có vấn đề về kinh tế, anh ta hoàn toàn có thể trực tiếp vượt qua tài vụ chúng tôi, làm ra rất nhiều công việc phạm pháp loạn kỷ cương.” Tiểu kế toán phát hiện trong khi Trần Tây Trữ nói chuyện đã xuất hiện lỗ thủng, lập tức phản bác.
Dương Tử Hiên nhíu mày, không nhìn được nữa rồi, lạnh lùng nói: “Vậy có phải muốn nói, về sau chỉ cần phát hiện lúc chị làm tài vụ xuất hiện vấn đề, chúng tôi có thể thoáng trừng phạt đối với chị, đúng hay không?”
“Dựa vào cái gì?” Tiểu kế toán cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Dương Tử Hiên.
“Chỉ bằng vào chị mà cũng dám nói khống chế tài vụ không có vấn đề gì sao.” Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh.
Vừa nói đến chỗ này, tiểu kế toán lập tức ngậm miệng lại, không dám lại tiếp tục phản bác Dương Tử Hiên và Trần Tây Trữ.
Trần Tây Trữ cảm kích liếc nhìn Dương Tử Hiên đã giúp nàng giải vây.
“Hôm nay nói chuyện đến đây thôi.”
“Lần sau các anh nói chuyện, thái độ nghiêm chỉnh một chút cho tôi.”
“Nơi này là phòng một giám sát trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, không phải chợ bán thức ăn, cũng không phải là phòng khách nhà các anh chị, không thể tùy tùy tiện tiện nói hai câu liền có thể ứng phó cho xong việc!”
Dương Tử Hiên đặt tay lên cái bàn, lạnh lùng nói một tiếng.
Vài người trong phòng tài vụ sở quốc thổ đều rùng mình, trong nội tâm âm thầm giật mình, quan uy của lãnh đạo này thật đúng là vô cùng vang dội, so với cục trưởng sở quốc thổ còn đáng sợ hơn nhiều.