Thạch Phong Tín buông lỏng lông mi xuống, nói: “Thật sự là họa vô đơn chí! Hiện tại chẳng phải chúng ta đang tứ diện Sở ca (bốn bề thọ địch) sao?”
Trần Chí Ôn thở dài, gật gật đầu, nói: “Đúng là ý tứ này!”
Hôm sau Tỉnh ủy xử lý đối với vấn đề nhà máy đảng uỷ Đông Nhuộm bí mật thẩm tra Tô Thành, làm ra chỉ thị phê quan trọng, giao trách nhiệm cho đảng uỷ Ban Kỷ Luật Thanh tra nhà máy Đông Nhuộm lập tức phóng thích Tô Thành, hơn nữa còn tiến hành cảnh cáo đối với Phạm Hoàng Sơn.
Dương Tử Hiên một mình một người gánh chịu trách nhiệm chủ yếu, bị Tỉnh ủy tiến hành cảnh cáo nghiêm trọng.
Cùng lúc đó, Chu Trì Khôn thuế tiến hành thả ra ý kiến đối với phân chế độ, tuy không ủng hộ Hoàng Văn Thanh phản đối phân chế độ thuế tại nơi công khai, nhưng ở bên dưới, bắt đầu tiến hành thay đổi rất nhỏ đối với nhân mã của Trần Chí Ôn tại sở tài chính và thuế vụ, mấy trợ thủ nồng cốt của Trần Chí Ôn đều bị dời khỏi hệ thống tài chính và thuế vụ.
Đây là một sân giao dịch, Hoàng Văn Thanh được Chu Trì Khôn ủng hộ, Chu Trì Khôn được Hoàng Văn Thanh giúp đỡ, tiến hành điều chỉnh đối với nhân sự ủy ban tỉnh, thay nhân mã của mình vào các vị trí mấu chốt.
Toàn bộ tỉnh bắt đầu hình thành một mảnh sóng gió vô cùng lớn, phản đối phân chế độ thuế.
Trần Chí Ôn, Tôn Thanh Vân, Thạch Phong, Tín những người này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn kết cấu Đại Danh hệ nhiều năm kinh doanh bị chia rẽ, chủ tịch tỉnh và Tỉnh ủy bí thư liên thủ, dù là ai cũng không cách nào đối kháng.
Chỉ là, Dương Tử Hiên bị cảnh cáo vẫn vui vẻ dạt dào, hiện ra tại Ủy ban hoạch định chính sách, sở giám sát tỉnh, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chủ trì công tác, không nhìn ra một chút phiền muộn và sợ hãi nào.
Cái này làm cho nhiều người hi vọng chứng kiến Dương Tử Hiên sầu khổ đều thất vọng, chỉ có thể oán hận mắng Dương Tử Hiên làm bộ cao hứng.
Rất nhiều người đều đang chờ đợi Tỉnh ủy tổ chức hội nghị thường ủy.
Rất nhiều người đều cho rằng, chỉ cần hội nghị thường ủy Tỉnh ủy lần nữa tổ chức, vô luận là Tôn Thanh Vân hay Trần Chí Ôn, không ai có lực bảo vệ Dương Tử Hiên, bởi vì bọn họ đã bị con nước lớn phản đối phân chế độ thuế chế ngực rồi, căn bản không có lực phản đối.
Chỉ là, quan trường thất ý, nhưng cửa hàng lại đắc ý.
Đế quốc buôn bán của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích đã hình thành quy mô đơn giản, cửa hàng chăm sóc sắc đẹp của Tuyết Trắng Nhật Hóa hấp dẫn rất nhiều phu nhân và quý phụ trong tỉnh.
Điện tử Thần Quang đẩy máy nhắn tin tiếng Trung vào thị trường trong nước, bán rất náo nhiệt, hơn nữa còn miễn phí đổi rất nhiều máy nhắn tin cho các cán bộ tỉnh cơ quan trực thuộc tỉnh, thành công chiếm cứ khách hàng cao cấp trong tỉnh, mở rộng nghiệp vụ đài phát thanh Dương Ban Mai Xích, khai hỏa nhãn hiệu điện tử Dương Ban Mai Xích.
Điện gia dụng Bất Dương Mai đi vào tiêu thụ mùa đông, đúng vào mùa ế hàng, chỉ có thể tận lực thành lập quan hệ tốt đẹp với các xưởng kinh doanh.
……
“Hiện tại cậu đang bấp bênh tràn đầy nguy cơ rồi!” Trần Ấu Trúc rót một chén trà cho Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cười cười, nói: “Bên ngoài toàn nói như vậy.”
Trần Ấu Trúc nhíu mày, nói: “Chẳng lẽ cậu còn muốn xoay người? Cha tôi lần này cũng không bảo vệ được cậu, cậu vẫn nên chuẩn bị sẵn sàng đi ra chấp chưởng Dương Ban Mai Xích đi, dùng thiên phú buôn bán của cậu, chấp chưởng Dương Ban Mai Xích, thành tích huy hoàng lấy được chưa hẳn kém hơn bao nhiêu so với thành tích trong thể chế.”
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “Tôi chưa từng nghĩ tới con đường này, dù lùi một vạn bước, dù lần này tôi thực sự bị triệt hạ, tôi cũng không thể bị khuất phục như vậy!”
Nắm chén trà, Trần Ấu Trúc có chút bất mãn, nói: “Cậu không cần phải đi lên con đường đen tối, cậu không biết hiện tại toàn thành đều đang nói Đại Danh hệ các cậu sắp sụp rồi!”
“Ha ha, người khác muốn nói cái gì, cứ để bọn hắn nói đi thôi, ai có thể ngăn chặn miệng dân chúng đây?” Dương Tử Hiên nhấp một hớp trà, trong ánh mắt bắn ra một tia hung ác, nói: “Thuyền cũng có ba cân đinh! Nếu như những người kia thực sự coi Đại Danh hệ là một con trâu bệnh mặc người chém giết, vậy thì quá ngây thơ rồi.”
“Không nói cái này nữa, nói về Bất Dương Mai đi!” Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: “Bất Dương Mai phát triển cũng đang gặp phải bình cảnh, tôi cảm thấy đến lúc cần phải thành lập sản nghiệp liên hoàn rồi.”
Trần Ấu Trúc đè cánh tay lên trên trán Dương Tử Hiên, nói: “Tôi xem nào, có phải là cậu đang phát sốt đến váng đầu rồi hay không, hiện tại tỉ lệ lợi nhuận xí nghiệp chế tạo điện gia dụng cao như vậy, thị trường xa xa chưa đạt tới bão hòa!”
“Có thể từ một xí nghiệp nhỏ nhoi biến thành xí nghiệp tư nhân cực kỳ có thực lực, đủ sức cạnh tranh với các xí nghiệp nhà nước và quốc tế, ví dụ như Thuận Đức Mỹ, Châu Hagrid, đã là quá tốt rồi, nếu xí nghiệp dân doanh chúng ta tiến vào khu vực sản xuất, chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng không còn, Tử Hiên à, cậu nên bình tĩnh một chút đi!”
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “Tôi không điên, có tin hay không thì tùy cô! Mấy tháng này, tôi sẽ giúp Bất Dương Mai xếp đặt thiết kế một phương án để tiến vào khu vực chế tạo điện gia dụng, thành lập nơi sản xuất và nhãn hiệu, như vậy nghiệp tiêu thụ của chúng ta sẽ không bị khống chế trong tay các nhà máy chế tạo điện gia dụng nữa!”
Trần Ấu Trúc vẫn không tin lời Dương Tử Hiên nói, ở trong mắt nàng, Dương Tử Hiên bởi vì liên tục gặp phải ngăn cản trên con đường làm quan, đã mất đi tỉnh táo bình thường, hai người cũng không tiếp tục nói chuyện với nhau.
Sự tình quanh co dài dòng, cho đến buổi sáng ngày hai mươi ba tháng mười, Dương Tử Hiên chính thức đệ trình chứng cứ chứng minh Tô Thành phạm tôi cho Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và phòng công an tỉnh.
Dương Tử Hiên cung cấp một phần chứng cớ quan trọng cho bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh Trương Luân, chứng minh trung tuần tháng mười, Tô Thành là nhân vật sai khiến, cổ động, kích động quần chúng, gây ra sự kiện bạo động phát sinh ở ven bờ sông Lục Nha.
Phần chứng cớ này, đúng là phần chứng cớ lúc trước Lương Quân Mi đưa cho hắn.
Với tư cách đòn sát thủ, Dương Tử Hiên luôn dấu kín không đệ trình lên trên, đợi đến hiện tại, sau khi đám đầu trâu mặt ngựa đều nhảy ra, Dương Tử Hiên mới chậm rãi lộ át chủ bài.
Dương Tử Hiên không dám trực tiếp đệ trình lên Tỉnh ủy, sợ trên Tỉnh ủy có người tiến hành tiêu hủy đối với phần chứng cớ này, mà là giao cho người hắn tin tưởng, hơn nữa còn có lực ảnh hưởng cực lớn ở Tỉnh ủy, bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Trương Luân.
Trương Luân nhận được Dương Tử Hiên căn cứ chính xác đưa cho, về sau, lập tức đối chứng theo tiến hành rồi xác minh, giận tím mặt, lập tức tổ chức hội nghị thường ủy bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, tiến hành thông báo xử phạt đối với Tô Thành, nguyên nhân là vì sai khiến quần chúng bạo động.
Hơn nữa còn đệ trình văn kiện sao chép chứng cớ lên Tỉnh ủy, tổ chức nhân thủ, liên hợp với phòng công an, lập tức tiến hành bắt giữ Tô Thành.
Sự tình chuyển biến quá đột ngột, lại làm cho rất nhiều người rớt cả kính mắt xuống đất.
Tính chất của sự kiện bạo động từng được định tính là do tầng quản lý Đông Nhuộm thu tiền boa của công ty trị ô nhiễm, hiện tại lại trở thành hành vi của cá nhân Tô Thành, bởi vì muốn kiếm lợi lớn trong Đông Nhuộm, đã với tiến hành sai khiến quần chúng, tạo thành sự kiện bạo động.
Có thể nói là khác biệt giữa ngày và đêm.
Tính chất án kiện này bị thay đổi, Thuộc Bình, Trình Tư Vũ và một đám cán bộ tầng giữa nhảy ra bắn phá Đông Nhuôm và Dương Tử Hiên bắt đầu lo lắng rồi.
Chẳng ai ngờ rằng, Tô Thành thật đúng là có vấn đề! Hơn nữa còn là vấn đề nghiêm trọng như vậy.