Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên nhìn đến một cái tên!
Tiêu Dật!
Hai chữ này, đối bọn họ mà nói, không biết là giải cứu, hay vẫn là một loại tra tấn.
Quả nhiên, ở thời điểm mấy ngày trước khi Lâm Tử Lam gặp chuyện không may, Tiêu Dật cũng đến Italya.
Nếu Mặc Thiếu Thiên không có đoán sai, mục đích của Tiêu Dật và anh giống nhau!
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhớ tới, tình cảm Tiêu Dật đối với Lâm Tử Lam, cho dù hắn không nói, cùng là nam nhân, anh cũng có thể hiểu được, hắn có tình cảm với Lâm Tử Lam.
Không thua anh.
Nhưng mà thời điểm Lâm Tử Lam gặp chuyện không may, hắn ngay cả mặt mũi cũng không thấy xuất hiện
Mặc Thiếu Thiên lúc ấy cũng không có nghĩ nhiều như vậy, nhưng là cho tới bây giờ, anh mới nghĩ thông suốt.
Thì ra là thế.
Lúc này, sắc mặt Hi Hi cũng không tốt.
Quả nhiên, Tiêu Dật đã đến Italya.
Thời điểm hắn tới, là dùng tên của mính, nhưng mà thời điểm trở về, lại dùng tên người khác, mục đích là sợ cha phát hiện!
Điểm này, Hi Hi thiệt tình cảm thấy, Tiêu Dật thúc thúc có điểm quá đáng !
Tuy rằng không xác định mẹ trong tay Tiêu Dật thúc thúc, nhưng là, bọn họ đã không tìm được lí do để viện cớ cho chuyện này!
Mẹ còn sống!
Hơn nữa, ở chỗ này!
Ở trong tay Tiêu Dật thúc thúc!
Nghĩ đến đây, Hi Hi liền khẩn cấp lấy điện thoại di động ra, cùng Tiêu Dật gọi điện thoại.
Nếu là ở trong tay Tiêu Dật, như vậy Hi Hi cũng không cần nhiều lời.
Vì thế, lấy điện thoại ra, liền bấm dãy số của Tiêu Dật, bên kia vang lên vài tiến, sau đó có người nhận.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở một bên nhìn, nhìn thấy Hi Hi gọi điện thoại, không có ngăn cản, bởi vì, anh cũng biết, rốt cuộc là Tiêu Dật đem Lâm Tử Lam đi!
Hiện tại, anh mới nhớ lại Tiêu Dật lúc trước cùng cô nói như thế.
Một ngày nào đó, hắn sẽ đem Lâm Tử Lam đi!
Nay, Tiêu Dật thật là làm như vậy sao?
Mà Hi Hi bên này, sau mấy tiến suy nghĩ, liền truyền đến âm thanh.
"Alo !"
"Tiêu Dật thúc thúc là cháu. . . . . ." Hi Hi vẫn là cực kì lễ phép mở miệng .
"Thật xin lỗi, tôi không phải, tôi là Ảnh Tử!” bên kia nhàn nhạt mở miệng.
Hi Hi sửng sốt, mới biết được, là trợ lí bên người Tiêu Dật, Ảnh Tử.
Hi Hi thu lại cảm xúc, sau đó mở miệng, “Ảnh Tử, là tôi, Tiêu Dật thúc thúc đâu, tôi có chuyện tìm thúc ấy, xin cho thúc nhận điện thoại!” Hi Hi thật lễ phép, thật thân sĩ mở miệng.
Mặc dù, nội tâm sốt ruột không nói lên lời, nhưng là trong giọng nói, vẫn tận lực làm cho mình bình thường một chút.
Lúc này, Ảnh Tử mở miệng, “ Cậu là Hi Hi sao?”
"Ừ, là tôi!" Hi Hi gật đầu.
Ảnh Tử biết bé, thời điểm ở Mĩ, hắn thường xuyên giúp Tiêu Dật tặng đồ, cho nên, bọn họ có vẻ quen thuộc.
“ Cậu tìm Tiêu chủ có chuyện gì, người hiện tại không ở Mĩ, đã đi nơi khác!?”
“ Đi nơi nào?” Hi Hi hỏi.
“ Nước Đức, bàn chuyện làm ăn!” Ảnh Tử nói.
Nghe thế cái, Hi Hi sửng sốt một chút.
"Vậy anh có biết phương thức liên lạc với thúc ấy ở bên kia không ?” Hi Hi sốt ruột hỏi.
Chẳng lẽ trùng hợp như vậy đi nước Đức sao?
"Tạm thời còn không biết, mới vừa lên máy bay!" Ảnh Tử nói.
Hi Hi, ". . . . . ."
"Được, nếu anh liên lạc với Tiêu Dật thúc thúc, chuyển lời của tôi, tôi có việc gấp tìm người !” Hi Hi nói.
Ảnh Tử ngẩn người, cũng gật gật đầu, "Được, tôi sẽ chuyển lời !"
"Ừ, cám ơn anh, Ảnh Tử!" Đặc biệt cường điệu hai chữ cám ơn.
Bởi vì, lúc trước, Ảnh Tử đối bọn họ rất tốt.
Tuy rằng tình cảm không phải rất sâu, nhưng là bọn họ cũng không phải chán ghét, Hi Hi như vậy cảm ơn hắn , Ảnh Tử hẳn là sẽ thả lỏng trong lòng.
Ảnh Tử sợ sệt một chút, sau đó mở miệng, "Không cần cảm ơn, tôi sẽ chuyển lời cho Tiêu chủ !" Thanh âm, thực khẳng định.
Hi Hi gật gật đầu.
Sau đó cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Ảnh Tử nói Tiêu Dật đi nước Đức!"
Nghe thế cái, khóe miệng Mặc Thiếu Thiênlạnh lùng gợi lên.
Tiêu Dật bây giờ là muốn trốn tránh bọn họ sao?
"Ảnh Tử là ai?" Mặc Thiếu Thiênhỏi.
" Cận vệ của Tiêu Dật !" Hi Hi nói.
Cận vệ.
Nếu như vậy, làm sao có thể rời đi khỏi bên người Tiêu Dật!
Tiêu Dật, cậu chẳng lẽ thật sự đem chỉ số thông minh của tôi là đứa bé ba tuổi sao?
Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiêntrở lại chỗ ngồi, lập tức gõ, “ Vân Dục, giúp tôi điều tra tư liệu về Tiêu Dật trong bốn tháng gần nhất, bao gồm, hiện tại, hắn ở nơi nào, tôi đều phải biết!” .
Nếu Tiêu Dật trốn tránh anh, như vậy anh phải đi tìm hắn!
Có một số việc, không phải trốn là có thể tránh thoát !
Vân Dục đã ở đó, nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Như thế nào bỗng nhiên muốn tra chuyện của Tiêu Dật?"
Mặc Thiếu Thiên còn chưa trả lời, lúc này Vân Dục mở miệng, "Chuyện của Lâm Tử Lam, cùng Tiêu Dật có quan hệ?”
"Ừ, tóm lại, tôi muốn biết hoạt động gần nhất của hắn, cùng với nơi ở hiện tai!” Mặc Thiếu Thiên từng chữ một nói.
Tựa hồ, cảm nhận được quyết tâm của Mặc Thiếu Thiên, Vân Dục gật đầu, "Ok, tôi lập tức đi tra!"
Tiến hành một cuộc nói chuyện phiếm ngắn gọn, sau khi Mặc Thiếu Thiên thông báo xong, con ngươi trở lên thâm trầm.
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, sắc mặt cũng không được khá lắm.
Hiện tại, bé cũng không biết nên có bộ dạng gì đối với chuyện này.
…….. ……….. ……………
Mà bên kia.
Ảnh Tử vừa cúp điện thoại, di động để lại ở trên bàn.
"Đã theo ngài nói, trở về!" Ảnh Tử nói, lúc này, ánh mắt của hắn nhìn người trước mặt.
Tiêu Dật an vị ở ghế trên, thân hình lười biếng tà mị, so với ba tháng trước, thoạt nhìn anh bình tĩnh hơn.
"Ừ!" Tiêu Dật lạnh lùng lên tiếng.
Không nghĩ tới, nhanh như vậy, bọn họ đã biết được tin tức .
Xem ra, anh vẫn là xem thường thế lực của Mặc Thiếu Thiên.
Anh đều đem tin tức lau sạch sẽ như vậy, thế nhưng hắn cũng biết.
Hơn nữa, còn để cho Hi Hi gọi điện thoại tới, là muốn tra hỏi sao?
Bất quá, cũng không tránh khỏi quá coi thường hắn !
Hiện tại, vì Lâm Tử Lam, anh cái gì cũng không chú ý tới!
Lưu lại Hi Hi, là biện pháp xử lí tốt nhất lúc đó, xem ra, Mặc Thiếu Thiên cũng không cam lòng.
Tiêu Dật ngồi ở ghế trên, con ngươi đen hơi híp lại, làm cho người ta không rõ là hắn đang suy nghĩ gì.
"Xem ra, Mặc Thiếu Thiên đã phát hiện!" Tiêu Dật mở miệng.
Ảnh Tử đứng ở một bên, giống như là một pho tượng, chỉ có ở thời điểm Tiêu Dật nói chuyện, hắn mới có thể lộ ra một vẻ mặt, bằng không, vĩnh viễn đều là một bộ dáng không lộ vẻ gì.
"Cho dù cậu dựa theo lời tôi làm, dựa theo tính cách Mặc Thiếu Thiên, cũng sẽ không tin tưởng, sẽ không từ bỏ ý định!” Tiêu Dật nói.
Lúc trước, thời điểm ở A thị, Mặc Thiếu Thiên thường xuyên chơi khó anh, anh so với ai khác càng thêm rõ ràng.
“ Dạ Tiêu chủ, người có muốn chuyển đi nơi khác hay không ?”
Ảnh Tử hỏi.
"Không cần!"
"Hắn tạm thời vẫn chưa thể tim ra được !”
"Dạ!" Ảnh Tử gật gật đầu, lập tức nhớ tới cái gì, "Thế còn Lâm tiểu thư………."
"Hắn càng tìm càng không thấy!" Tiêu Dật thập phần chắc chắc nói, nói tới đây, khóe miệng của anh gợi lên một chút cười nhạt.
Mặc Thiếu Thiên, cậu đã thật may mắn có được tâm của Lâm Tử Lam, có Hi Hi, các người đã ở cùng một chỗ hạnh phúc qua.
Hiện tại, là thời điểm đến hắn !
Không chỉ có cậu có thể cho Lâm Tử Lam hạnh phúc, anh cũng có thể!
Nghĩ đến đây, Tiêu Dật nhớ tới cái gì, nhìn Ảnh Tử, "Tình huống hiện tại của cô ấy thế nào?”
"Vẫn là như vậy!” Ảnh Tử nói, sắc mặt không có gì biến hóa.
Sắc mặt Tiêu Dật thâm trầm, con ngươi sâu thẳm nhìn nới nào đó, lập tức gật đâu, “ Tôi đã biết!”
"Mặt khác, cho người để ý nơi đó, có người lạ xuất nhập, nhớ rõ lập tức báo cho tôi biết!” Tiêu Dật nhìn Ảnh Tử gằn từng tiếng dặn.
Nghe được lời Tiêu Dật nói, Ảnh Tử gật gật đầu, “Dạ!"
Lúc này, Ảnh Tử trong lòng hiện lên lời nói của Hi Hi, cám ơn . . . . . .
Có điểm rung động, nhưng mà Ảnh Tử cũng tuyệt đối sẽ không phản bội Tiêu Dật.
…. ……….. …………… …………
Mà bên kia.
Hoa Hồng tắm rửa xong, thay đổi một bộ quần áo mới.
Mấy giờ đi qua, đã rất đói bụng , không biết, trong khoảng thời gian cô tăm rửa, bọn họ tra được bao nhiêu chuyện rồi.
Thời điểm Hoa Hồng đi ra ngoài, liền nhìn thấy vẻ mặt Mặc Thiếu Thiên băng bó ngồi ở trước máy tính, giống như đang lo lắng chờ đợi cái gì…….
Lúc này, Hoa Hồng đi qua, nhìn Hi Hi, "Đã xảy ra chuyện gì?"
Hi Hi ngước mắt liếc nhìn Hoa Hồng một cái, "Chúng ta đã tra được ai mang mẹ tôi đi!”
Hoa Hồng sửng sốt, "Thật sự?"
Cũng quá nhanh chứ, cô mới tắm rửa một cái, sau khi đi ra, sự tình liền tiến triển đến này bước .
Hi Hi gật đầu, "Ừ!"
"Là ai! ?" Hoa Hồng hỏi.
Hi Hi vừa muốn mở miệng nói, lúc này, máy tính bỗng nhiên phát ra âm thanh, Hi Hi lập tức đi qua xem.
Mặc Thiếu Thiên cũng chuyên chú nhìn máy tính.
Đây là, Vân Dục xuất hiện.
"Thiếu Thiên, tôi còn không có xác định, nhưng là có ảnh chụp chuyển cho cậu xem!”
"Cái gì?" Mặc Thiếu Thiên khẩn trương hỏi.
"Tôi chuyển cho cậu!" Vân dục nói.
Vì thế, Mặc Thiếu Thiên nhìn máy tính, yên lặng chờ đợi ảnh chụp chuyển tới.
Hi Hi cùng Hoa Hồng cũng lập tức tới.
Mọi chuyện phát sinh, có chút khẩn trương.
Nhưng mà lúc này, trêm máy tính chậm rãi tiếp nhận tư liệu, tuy rằng tốc độ không phải rất chậm, nhưng đối với bọn họ mà nói, cũng là một thời khắc cực kì khẩn trương.
Nhưng mà ở thời điểm nhận được thành công, Mặc Thiếu Thiên ngẩn người, sau đó lập tức mở xem.
Thời điểm mở ảnh chụp ra, ba người đều sửng sốt.