Qủa thật anh luôn cảm thấy Tử Lam thuộc về loại người điển hình rất có quy tắc , cho nên.... dù lượng công việc có lớn hơn nữa , cô cũng sẽ dùng biện pháp riêng của mình để hoàn thành thật tốt .
Cho nên , việc lúc này phải làm Tử Lam tương đối có thể chấp nhận .
Thoáng cái đến buổi trưa , Tử Lam sắp xếp xong tất cả tư liệu rất tốt , rất nhanh đã đên giờ tan ca , cô lại bị gọi đi .
Bởi vì buổi tối hôm nay Mặc Thiếu Thiên còn có một cuộc hẹn , Tử Lam thân là thư kí tạm thời , nên cô buộc phải đi theo .
Theo như Mặc Thiếu Thiên đã nói , đây là trách nhiệm mà một thư kí phải làm .
Cho nên , Tử Lam còn có thể nói cái gì ?
Nhanh chóng cầm điện thoại lên gọi cho Hi Hi một cuộc , bảo với bé tối cô mới có thể trở về , sau đó sửa soạn lại một chút theo Mặc Thiếu Thiên đi ra ngoài .
Tại nhà hàng .
Trong một căn phòng riêng gồm ba nam một nữ .
Tử Lam theo Mặc Thiếu Thiên vừa mới đăt chân vào cửa , hai người nhất thời trở thành tiêu điểm mọi người chú ý .
Mặc Thiếu Thiên vừa mới đi vào , lập tức đã có người đứng lên nắm tay hàn huyên " Mặc tổng , cậu đã đến rồi !"
Mặc Thiếu Thiên hào phóng cười " Lý tổng , các vị, thật ngại tôi đến muộn để mọi người đợi lâu !"
" Mặc tổng , chúng tôi cứ tưởng hôm nay cậu sẽ không tới luôn chứ !" Lý tổng cười nói .
" Làm sao có thể , tôi đã hẹn với mọi người , thì sao lại có thể không đến được ?" Mặc Thiếu Thiên khiêm tốn cười nói .
Tử Lam vẫn đứng phía sau Mặc Thiếu Thiên , trên mặt mang theo một nụ cười nghề nghiệp tươi cười , yên lặng hợp lý trở thành một người làm nền .
" Vị này chính là ?"
" Thư kí của tôi , Lâm Tử Lam tiểu thư !" Mặc Thiếu Thiên giới thiệu sơ lược .
" Nghe nói , Mặc Tổng thuộc loại nam nhân hoàng kim số 1 tại A Thị này , không ngờ ngay cả thư ký cũng xinh đẹp như vậy !" Lý tổng cười nói .
Sặc ! Sụa !
Đây là đang khen cô sao ?
Tại sao lại khen ngợi một cách kỳ lạ như thế , Tử Lam càng nghĩ càng cảm thấy rất kỳ quái mà .
Bất quá , Tử Lam vẫn như cũ trên mặt luôn tỏ ra khiêm tốn , hướng Lý tổng gật đầu chào " Lý tổng !" cô lễ phép gọi một tiếng .
Lý tổng nhìn Tử Lam , đối với thái độ đoan trang ôn hòa của cô như thế , rất hài lòng !
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại nhìn Tử Lam liếc cô một cái , nhíu mày , những khóe miệng anh vẫn mỉm cười " Lý tổng quá khen !"
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...
Đây rốt cuộc là đang khích lệ ai ?
Tìm vị trí , ngồi xuống .
Lý tổng nhìn Mặc Thiếu Thiên " Mặc tổng , hôm nay cậu đến trể , chuyện về case kia nhất định phải thủ hạ lưu tình a !"
Mặc Thiếu Thiên đảo mắt nhìn lướt qua bọn họ " Lý tổng nói đùa sao , ngày hôm nay tôi đến trể , xin tự nguyện phạt ba ly ?" Mặc Thiếu Thiên bưng rượu lên , uống một hơi cạn sạch .
Thẳng thắng , lưu loát .
Tử Lam ngồi bên cạnh nhìn , cô biết Mặc Thiếu Thiên cố ý đến trể , hiện tại lại tự phát ba ly , rõ ràng anh ta đang cố ý .
Như vậy , khí thế ,mặt mũi đều đủ , miệng cũng chấm dứt tiếng cười .
Có đôi khi không thể không bội phục Mặc Thiếu Thiên , tuy rằng những việc này đều là những việc làm rất nhỏ , nhưng lại rất hữu dụng , trong khoảng thời gian ngắn , ba người đều á khẩu không trả lời được .
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên lại mở miệng trước " Lý tổng , Qúy tổng đã suy nghĩ kỹ về mãnh đất kia của tôi chưa , tuy rằng hiện tại nó có chút xa xôi , nhưng thành phố AThị phát triển tốt như vậy , rất nhanh , mãnh đất kia sẽ trở thành đoạn đường hoàng kim , cho nên , tôi cũng chẳng muốn dùng để đầu tư.....
Mặc Thiếu Thiên nói rất nhiều , Lý tổng và Qúy tổng , còn có một ông tổng khác nữa , ba người chỉ ngồi im nghe phân tích .
Tử Lam vẫn im lặng ngồi đấy , đây là lần đầu tiên cô chứng kiên Mặc Thiếu Thiên tự mình bàn về hợp đồng , không thể không thừa nhận , trên phương diện làm ăn Mặc Thiếu Thiên rất có thủ đoạn , hơn nữa , cũng rất mê người .
Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên , mỗi lời nói động tác của anh đểu lộ ra một cổ kiên quyết cùng tự tin .
Người ta thường nói , nam nhân trong công việc đều có sức hấp dẫn rất cao , nhất là nam nhân khi bàn về chuyện làm ăn , đặc biệt có sức quyến rũ đứng đầu, rất mê người .
Cuối cùng , Mặc Thiếu Thiên nhìn một loạt ba người " Bất quá , ba vị cứ yên tâm , chỉ cần có tôi Mặc Thiếu Thiên một phần , các vị ngồi đây đều như thế một phần , tuyệt đối không thể thiếu phần của mọi người !"
Những lời này , mới đúng là trọng điểm hôm nay .
Lý tổng và hai người còn lại , sắc mặt mới thoáng được hoàn hoãn đôi chút .
Trên thương trường chính là như thế , chỉ cần có lợi ích , những đều khác tất cả chỉ là phù du .
Trong công việc làm ăn Mặc Thiếu Thiên rất có thiên phú , điều này mọi người ai cũng đều biết , bất quá , họ chỉ sợ anh độc chiếm một mình , cho nên mới muốn hiểu biết thêm về anh , nhưng hienj tại Mặc Thiếu Thiên đều đã nói ra những lời này , mọi người cảm thấy yên tâm trở lại .
" Mặc tổng , cậu đã nói như vậy, chúng tôi còn có thể nói được gì nữa đây ? Nói về tuổi tác , chúng tôi coi như là trưởng bối của cậu , không có đạo lý gì lại không ủng hộ cậu , đã như vậy , chúng ta hợp tác vui vẽ !" Lý tổng nói .
Mặc Thiếu Thiên nhếch môi cười .
Qúy tổng và một ông tổng khác bốn mắt nhìn thoáng qua nhau , sau đó bưng ly rượu lên " Mặc tổng , cậu cũng đã nói rõ ràng như thế , chúng tôi không còn gì để nói , mặc kẹ mãnh đất kia dùng để làm cái gì , chúng tôi chỉ muốn duy nhất chỉ là lợi nhuận !"
" Qúy tổng , cài này đều phụ thuộc vào việc ngài tin hay không tin vào tôi mà thôi !"
Mặc Thiếu Thiên ra tay , tại A Thị này nổi danh ai cũng đều biết tới anh , anh làm chuyện gì cũng sẽ làm đến cùng , MK cũng là anh tự tay đưa đến thành quả ngày hôm nay , mọi người còn có thể nói cái gì ?
" Đương nhiên , hợp tác vui vẽ !" Ông tổng còn lại cũng nói .
"Hợp tác vui vẽ !" Quý tổng cũng nói một câu.
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên mới bưng ly rượu lên , khóe miệng lộ ra một nụ cười chắc chắn , theo chân bọn họ cụng ly một cái , uống một hơi cạn sạch .
Tử Lam ở một bên nhìn , cái case này coi như là đã thành công .
Vậy thì trong lúc này , cô hoàn toàn không có một chút tác dụng gì .
Thật ra một mình Mặc Thiếu Thiên điều có thể hoàn thành , vì sao vẫn còn phải mang cô theo làm chi a !!!
Lý tổng nhìn Tử Lam " Lâm tiểu thư , cô cũng tới uống một ly , đến , tôi mời cô !"
Tử Lam không ngờ Lý tổng sẽ bỗng nhiên mời rượu mình , cô quay sang nhìn thoáng qua Mặc Thiếu Thiên , nhưng ngay cả nhìn cũng không nhìn cô liếc mắt dù chỉ là một cái .
Tử Lam đứng lên , bưng một ly rượu " Phải là tôi mời ngài mới đúng..." Tử Lam cười nói , sau đó bưng ly rượu lên chuẩn bị uống vào .
Bổng nhiên , ngay vào lúc này , ly rượu trong tay rơi vào khoảng không .
Một bàn tay to lớn hiện ra trước mắt cô ,Tử Lam ngẫng đầu , nhìn thấy ly rượu trong tay mình đã bị Mặc Thiếu Thiên cầm lấy ,nhưng ngay cả liếc mắt một cái cũng không nhìn cô , ngược lại quay sang nhìn Lý tổng " Thật ngại , Lý tổng ,thư kí của tôi không biết uống rượu , vẫn là tôi thay thư kí của mình uống tốt hơn !" Vừa dứt lời , Mặc Thiếu Thiên trực tiếp uống ngay .
Lý tổng sửng sốt .
Tử Lam cũng sững sờ , không ngờ lại như thế .
Nhìn Lý tổng , lặp tức , Lý tổng cũng hai người còn lại người nhìn ta ta nhìn người nở nụ cười , ánh mắt kia , có chút là lạ .
"Mặc tổng , cậu thật sự đau lòng cho thư kí của mình nga !" Lý tổng cười nói , nhưng ẩn sâu trong lời nói , có thâm ý khác .
Mặc Thiếu Thiên cười không một lời oán trách , ngược lại , Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên , sau khi nghe được lời vừa rồi của Lý tổng....mặt thoáng đỏ một chút.
Tử Lam là một người rất thông minh , ý tứ trong lời nói vừa rồi của Lý tổng , cô là sao nghe mà không hiểu được ?
Chỉ là , Mặc Thiếu Thiên vừa rồi nói chuyện cũng có chút ái muội ?
Trách không được Lý tổng sẽ hiểu lầm !
Tử Lam đứng một bên , chỉ phụ họa cười theo , cũng không cần giải thích .
Trong trường hợp như vậy ,tốt nhất không nên mổ miệng giải thích .
Ngay sau đó , Mặc Thiếu Thiên và Lý tổng trò chuyện trong chốc lát , case cũng đã bàn xong xuôi , kế tiếp chỉ có kẻ hát người xướng xã giao .
Hôm nay , Mặc Thiếu Thiên uống không ít rượu trong người , nhìn vào không có vẽ giống như người say rượu .
Tử Lam chỉ yên lặng ngồi bên cạnh Mặc Thiếu Thiên , ngồi nghe mọi người trò chuyện , ái gì cũng không nói .
Mãi cho tới gần 10h đêm mới tan ...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .........
Mặc Thiếu Thiên và Tử Lam ra khỏi nhà hàng , Mặc Thiếu Thiên lái xe , Tử Lam có chút lo lắng , anh ta còn có thể lái xe được không nữa , lỡ như gặp chuyện không may xảy ra thì sao ?
Bất quá , Mặc Thiếu Thiên rất nhanh đã ngồn yên ổn trên xe , nhìn Tử Lam " Thế nào ? Vẫn còn không lên xe ?"
Lúc này Tử Lam mơi hồi phục ại tinh thần , không tiếp tục lo lắng nữa , trực tiếp ngồi lên xe , Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên dạp ga lái xe đi .
Tử Lam ngồi bên cạnh , len lén liếc mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên , tuy rằng ngay khi anh ta đã uống rất nhiều rượu , nhưng bây giờ nhìn vào , hoàn toàn giống với một người bình thường chưa từng chạm phải một giọt rượu nào ,nếu như trong xe không tràn ngập hương vị của rượu , chắc chắn cô cũng không tin Mặc Thiếu Thiên đã uống rượu .
" Nhìn cái gì ?" Mặc Thiếu Thiên đang lái xe bổng nhiên hỏi một câu .
Tử Lam hồi phục lại tinh thần , nhìn vào một bên mặt của Mặc Thiếu Thiên mở miệng " Thật ra , case ngay hôm nay , anh hoàn toàn có thể không cần đến sự có mặt của tôi !"
Toàn bộ quá trình , cô chỉ ngồi , cười , ngoài ra không có tác dụng gì cả .
Mặc Thiếu Thiên nhướn mày , bỗng nhiên quay sang nhìn cô " Đây là việc mà một người thư kí cần phải làm , không lẽ đi bàn chuyện làm ăn , để cho một mình anh đi sao ?"
Chuyện này thư kí có làm hay không , cô không biết , nhưng cùng đi với Mặc Thiếu Thiên khiến cô cảm thấy không được thoải mái , tức giận một bụng .
Nghĩ thông suốt điều này , Tử Lam đột nhiên cảm giác được , ông chủ vĩ đại , đều là thư kí hổ trợ như thế !
Tử Lam nhíu mày , những lời nói của Mặc Thiếu Thiên....luôn khiến cho người ta không cách nào phản bác lại .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam không tiếp tục nói , chuyên tâm lái xe , chẳng qua là , tốc độ dường như có chút nhanh hơn .
"Hôm nay , anh uống hơi nhiều !" Tử Lam nhắc nhở .
Mặc Thiếu Thiên bổng nhiên cười một tiếng " Thế nào ? Em đang lo lắng cho cái mạng nhỏ của mình sao ?"
" Đương nhiên !" Tử Lam trả lời tự nhiên như thế .
" Em yên tâm , lượng rượu lúc này còn chưa đủ để anh có thể xảy ra chuyện không may !" Mặc Thiếu Thiên chậm rãi trả lời một câu , thanh âm cũng rất rõ ràng .
Tuy rằng Mặc Thiếu Thiên đã nói chắc chắn như vậy , nhưng nói ra , cũng có một loại cảm giác khác , Tử lam cũng không an tâm lại , tin tưởng anh .
Tử Lam gật đầu , giữ yên lặng , ánh mắt luôn chú ý nhìn về phía trước .
Mặc Thiếu Thiên nhìn về phía trước , bên trong xe yên lặng một lúc , anh lại mở miệng " Chẳng lẽ em không còn có chuyện gì muốn nói với anh sao ?"
Tử Lam quay đầu sang nhìn thoáng qua Mặc Thiếu Thiên , sau đó thản nhiên lắc đầu .
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày " Chẳng lẻ em cũng không muốn cùng anh giải thích một chút sao ?"
" Giải thích về chuyện gì ?"
" Em đừng có giả vờ với anh ?"
"Thật không hiểu nổi , vẫn còn hi vọng Mặc tổng nói rõ !" Tử Lam khiêm tốn khẽ nói .
Mặc Thiếu Thiên tức giận trừng mắt liếc Tử Lam một cái , sau đó bỗng nhiên ngừng xe , quay đầu sang nhìn Tử Lam , đôi mắt màu đen sáng ngời trong bóng tối , giống như ngọc thạch , khiến cho người ta nhị không được muốn trầm luân vào , anh nhìn Tử Lam , gằn từng chữ " Chẳng lẽ em không muốn giải thích một chút với anh về mối quan hệ giữa em và Tiêu Dật sao ?"
Trên người Mặc Thiếu Thiên tràn đầy mùi thơm của rượu , tuy rằng anh hôm nay uống khá nhiều , nhưng không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét , ngược lại càng làm tăng thêm phần hấp dẫn , rất có mùi vị nam tính .
Đối mặt với sự đột ngột tiến lại gần của Mặc Thiếu Thiên , Tử Lam cảm giác không gian có chút thu hẹp ,nhất là trên người anh hiện giờ tỏa ra khí thế như vậy , trong lòng Tử Lam có một loại cảm giác khó hiểu , xuất hiện và không ngừng tăng trưởng .
Tử Lam nổ lực muốn thoát khỏi cảm giác bất ngờ này , cô chậm rãi mở miệng.... ...... ...... ....