Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 100: Chương 100: Đúng lúc thẳng thắn!




Tin tức rung chuyển A thị, mặc kệ Trọng chính nghĩ cách ngăn chặn, căn bản không cách nào ngăn chặn nổi.

Video trên web tìm người thủ tiêu rồi, nhưng vẫn còn diễn ra, cho nên mọi người vẫn cho rằng Trọng Nhược Tình đắt tội người nào, nếu không sao sự tình như vậy!

Hi Hi nhìn tin tức, hài lòng thổi uốn từng ngụm, không tệ! Muốn chính là hiệu quả chỗ này!

Hi hi sẽ không cho người trực tiếp sảng khoái nhất, hắn thích giày vò tinh thần hơn một chút xíu. Đây chính là hậu quả khi dễ mẹ hắn!

Thật ra thì, Hi Hi rất bao dung! Bảy năm trong cuộc sống, không có cha làm bạn, Hi Hi nhìn mẹ gi¬an trung trong công việc, bảy năm qua bị người xem thường không có ít, nhưng mẹ lại không nói câu nào, khi đó hắn liền thề, hắn muốn trở nên rất mạnh, vì mẹ thành lập một đoàn bảo vệ cường đại.

Hôm nay, thi hành một chút xíu, hắn tuyệt đối sẽ không muốn bất luận kẻ nào khi dễ mẹ hắn! Hơn nữa Trọng Nhược Tình là nữ nhân như vậy, chuyện này đối với cô ta mà nói chính là dạy dỗ!

Đi ở trên đường, Hi Hi mặc áo vét tông nhỏ, quần ngắn, đội mũ lưỡi trai trên đầu, xem ra đẹp trai vô cùng, một bên hắn đi, vừa nghĩ tới, muốn không để Mặc Thiếu Thiên thấy mặt hắn? Nếu như thấy, liền chứng minh chuyện muốn che không thể che hết rồi !

Hắn căn bản không có nắm chắc cha sẽ thích mẹ, cũng không biết hắn sẽ sẽ không tiếp nhận sự tồn tại của mình!

Cho nên. . . . . . Ai, vẫn là được rồi! Chờ sự tình tự phát triển đi! Hi Hi bỏ qua tính toán như vậy.

Ngay vào lúc này, hắn xoay người một cái, bịch một cái, đụng vào một người.

Hi Hi tu dưỡng cực tốt, lở đụng vào người lúc này, ngẩng đầu lên, cực kỳ thân sĩ hướng đối phương nói xin lỗi,

“Thật xin lỗi, con không phải cố ý. . . . . .”

Mặc Lưu Ly thật lâu chưa có trở về A thị, cho nên chưa quen thuộc hoàn cảnh ở trên đường, bị phía dưới một người va chạm, theo bản năng cúi đầu,

“Không sao!”

Không nghĩ tới ngày nay mấy đứa bé đều có lễ phép như vậy! Lưu Ly cười nói, tròng mắt đảo qua, vừa nhìn thấy tới gương mặt hi hi lúc đó, nhất thời ngây ngẩn cả người.

“Con ——“

Lưu Ly phản ứng rất kỳ quái,

Hi Hi nhìn cô, cô có cái loại phản ứng này, chỉ có hai loại tình huống, một loại là bọn họ biết, một loại khác đúng là, hắn dung mạo rất giống như người khác, cho nên cô có chút kinh ngạc. Dĩ nhiên, không phải là loại trước, bởi vì Hi Hi không biết cô!

Hi Hi cũng nhìn Lưu Ly, đấu hắn đội nón lưỡi chai, xem ra vô cùng đẹp trai, hắn còn cố ý nở rộ một nụ cười thân sĩ cực kỳ đáng yêu mê người,

“Tỷ tỷ xinh đẹp, thế nào sao?”

Thật ra thì Hi Hi vẫn luôn rất lịch sự, khả ái, đối với mỹ nữ càng thêm là tao nhã lễ độ, mẹ nói qua, đối với mỹ nữ nhất định phải thân sĩ, hào phóng, mà mỉm cười chính là biểu hiện tốt nhất, cho nên hi hi liền tận tình triển hiện nụ cười của mình!

Thật ra thì, có lúc, nụ cười cũng là một loại vũ khí! Vũ khí bí mật!

Lưu Ly nhìn Hi Hi, nếu như không phải là chính mắt thấy được, cô nhất định không thể tin được, chẳng lẽ đảo ngược thời gi¬an rồi sao? Làm sao sẽ giống nhau như thế? Cô vĩnh viễn nhớ thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên, gương mặt đó, cùng bây giờ giống nhau như đúc. Quả thật có thể dùng một người để hình dung!

Nếu như không phải là minh xác, Lưu Ly nhất định cho là mình nhìn lầm rồi! Không nói khi còn bé, liền hiện tại, khuôn mẫu này cảm giác như đang lúc ẩn lúc hiện, đều giống như cực hạn.

Hơn nữa thời điểm cười, mang theo vài phần tà ác cùng giảo hoạt, giống như bẩm sinh đấy! Mặc Lưu Ly có mấy phần hoảng hốt!

Hi Hi nhìn Mặc Lưu Ly, thấy trong mắt cô chớp qua kinh ngạc, liền càng thêm khẳng định suy đoán của mình!

Trong đầu hắn đang tìm kiếm người này, Mặc Lưu Ly! con gái út Mặc gia, ra nước ngoài du học! Hi Hi đã từng thấy qua hình của cô, cho nên nên cũng không cẩn thận nhớ! Theo hắn tra được gì đó, Mặc Lưu Ly ở Mặc gia là người duy nhất đối với cha tốt a! Ân, nếu như vậy, hắn cũng không ghét cô tốt lắm!

“con, tên gọi là gì?”

Mặc Lưu Ly nhanh chóng khôi phục vẻ mặt, nhìn Hi Hi hỏi.

“Con tên là Hi Hi!” Hi Hi bình tĩnh nói, vẻ mặt không có bao nhiêu biến hóa.

“Cha con tên gì?”

“Con. . . . . .”

Hi Hi vừa muốn cái gì, lúc này, cánh tay của hắn chợt chấn động một cái, Hi Hi sững sờ, ngay sau đó nhìn Mặc Lưu Ly,

“Thật xin lỗi, con còn có chuyện, đi trước!”

Nói xong Hi Hi xoay người rời đi. Mặc Lưu Ly đứng tại chỗ, cặp mắt như sao nhìn bóng lưng Hi Hi, khẽ nhíu mày.

Hi hi nhướng mày, vừa đi, vừa giơ cánh tay lên. Tay linh động ở phía trên chuyển động một chút, đồng hồ đeo tay trong lập tức truyền ra một cái âm thanh.

“Hi Tử, ngươi bây giờ ở nơi nào? Hoa Hồng bây giờ bị người đuổi giết, Cô đối với A thị không quen đường!”

Đồng hồ đeo tay trong truyền ra âm thanh Mặc tử. Hi Hi cũng không kịp nhìn Mặc Lưu Ly, liền đi tới trước.

“Bị người đuổi giết? Bị người nào?”

Hi Hi mặt lạnh hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng qua tia khắc nghiệt. Mặc Tử hiển nhiên sững sờ,

“Ngươi là ai? Hi Tử đâu?”

Bên trong thế nhưng truyền ra một tiếng con nít, làm cho hắn kinh hãi.

Hi Hi cũng là sững sờ, quên mở ma âm rồi, nhưng là hiện tại cũng không nghĩ được nhiều như vậy,

“Đúng là ta, trước đừng nói nhảm, nói cho ta biết, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cô ta bây giờ là ở vị trí nào!”

Mặc dù âm thanh bé con, nhưng là giọng nói khí phách, không cho người phản bác chất vấn, Mặc Tử sững sờ một chút, mở miệng,

“Hiện tại hướng phố Kinh Hoa, bị sáu người chia nhau bọc đánh!”

Phố Kinh Hoa? Hi hi nhìn chung quanh một chút, nơi này cách phố Kinh Hoa không xa.

“Được, ta bây giờ lập tức tới, ngươi đem vị trí chính xác của cô ta cho ta!”

Hi Hi lạnh lùng nói, cảm thấy tính chất nghiêm trọng của chuyện này.

“Ân!”

Mặc Tử đáp một tiếng, sau đó cắt đứt lời nói, điều chính xác phương hướng cho hi hi.

Hi Hi nhìn đồng hồ đeo tay, cách Hoa Hồng chỗ ở này không xa. Nhưng một mình hắn, một đứa bé tuổi nhỏ, tay trói gà không chặt, đi cũng là tìm chết, mặc dù hắn có não, nhưng lại không có lực , Hi Hi lần đầu tiên giận tự mình nhỏ!

Đang lúc ấy thì, Lưu Ly xuất hiện tại trước mặt của hắn, nhìn hắn,

“Có gì cần ta giúp giúp sao?”

Hi Hi ngẩng đầu nhìn Lưu Ly, ánh mắt lóe lên một cái, hiện tại cũng không kịp nghỉ nhiều như vậy, cứu Hoa Hồng quan trọng hơn. Vì vậy, gật đầu,

“Có!”

Hoa Hồng ám sát trên bảng xếp hạng là Đệ Tam Danh, trên người số một số hai, nhưng lại không ngờ sẽ bị người đánh lén, hơn nữa đều là một chút thủ đoạn hèn hạ, hơn nữa lại đang ban ngày ban mặt, là dùng súng giảm âm thanh, nếu như cô ra tay, chỉ biết liên lụy nhiều người vô tội hơn! Lỗi bạo thẳng tính.

Hoa Hồng mặc dù là sát thủ, nhưng là cũng có nguyên tắc của mình, cũng không giết người vô tội! Nếu như là buổi tối, Hoa Hồng nhất định một tay giải quyết bọn họ.

Nhưng là Hoa Hồng biết là làm, bút trướng này, không biết cái này sao tính đấy! Nàng ở trên đường Kinh Hoa chạy thật nhanh, tận lực đem tự đem mình thu nhỏ lại, để cho bọn họ không tìm được. Nhưng bất đắc dĩ, vẻ đẹp của nàng chính là một đạo phong cảnh tuyến, nghĩ thu nhỏ lại, nghĩ ẩn núp cũng khó khăn.

Cô chạy Phía trước, người phía sau đuổi theo. Đang lúc ấy thì, một chiếc xe con từ đối diện chạy đến,

Lưu Ly lái xe, tốc độ rất nhanh, Hi Hi ngồi ở bên trong, liếc mắt liền thấy Hoa Hồng chạy như bay, giống như là một đạo phong cảnh đầy xuân sắc, coi như chạy, cũng là phong thái trác tuyệt!

Hi hi xem qua hình Hoa Hồng, chính xác mà nói, hắn nhìn qua tất cả hình người trong Hợp Tung, tuy nhiên có lúc bọn họ cũng có thói quen dịch dung, nhưng là Hi Hi lại thấy qua bộ dạng Hoa Hồng, cho nên nhìn thấy Hoa Hồng, liếc mắt một cái liền nhận ra!

“Chính là cô ta, trước mặt dừng lại!” Hi Hi nói.

Lưu Ly lái xe, trên mặt bớt đi nụ cười dịu dàng, khí chất kiên trì từ từ mà trở nên rõ ràng, bộ dáng kia, cùng cô bình thường, tưởng như hai người.

Hi Hi chú ý Hoa Hồng, không có thời gi¬an quan sát Lưu Ly.

Lưu Ly lái xe,đúng lúc Hoa Hồng xông lên một khắc kia, Lưu Ly đột nhiên dừng xe ở trước mặt của cô.

Bước chân Hoa Hồng kịp thời dừng, một chiếc xe con ở trước mặt cô dừng lại,khuôn mặt nhỏ nhắn từ cửa sổ lộ ra,

“Lên xe!”

Hoa Hồng sững sờ, không khỏi cau mày.

“Lên xe!”

Hi hi lần nữa hô một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng.

Hoa Hồng cũng không đoái hoài tới suy tư cái gì nhiều, một đứa bé, tổng không đến nỗi uy hiếp được cô chứ? Không nói hai lời, trực tiếp mở cửa xe, chui vào.

Vậy mà lúc này, người đuổi theo tới mắt nhìn Hoa Hồng muốn chạy trốn, giơ súng lên, liền nhắm ngay Hoa Hồng.

Thật may là Hoa Hồng nhanh tay lẹ mắt, lên xe, đóng cửa lại, đạn bắn vào trên xe, lại không phản ứng chút nào. Mẹ nó, xe chống đạn!

“Lái xe!” Hi hi nói.

Mặc Lưu Ly không nói hai lời, lập tức khởi động xe, lái lên.

Lúc này, Hoa Hồng không nói hai lời, rút súng lục ra, mở cửa sổ ra, hướng về phía sau lưng liền bắn một hồi!

Lưu Ly thông qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Hoa Hồng, cô đối với Hoa Hồng ấn tượng rất sâu sắt, ở bệnh viện nhìn thấy cô lúc đó, cũng biết cô không phải một người đơn giản, vào giờ phút này, càng thêm khẳn định suy đoán của cô.

Người phía sau chưa từ bỏ ý định xông lên, Lưu Ly lái xe, đột nhiên đi vòng hướng, xe ở trên đường đánh một phiêu dật, mà đám người muốn đổi tới, vừa vặn liền đứng ở trước xe mặt, cự ly, chỉ có mấy cen¬ti mét, nhất thời người kia giật mình.

“Tuyệt!”

Hi Hi không nhịn được ca ngợi.

Lưu Ly lại cũng không nói gì, sau đó đổi ngược, trực tiếp lái xe là được rồi.

Hoa Hồng cũng nhân cơ hội hướng về phía sau lưng mở máy súng, cô vốn chính là Thần Thương Thủ, một người một thương, xác suất trúng 100%.

Hừ, dám đến đuổi giết cô? Chết thế nào cũng không biết! Xe đang nháo thị ở ngoài ngừng lại.

Hoa Hồng một thân áo bó sát người, đem lấy vóc người cô tôn lên hoàn mỹ, nàng đẩy cửa xe ra, lưu loát xuống xe, lấy tay chỉnh sửa một chút mái tóc phong tình vạn chủng, nhìn Hi Hi cùng Lưu Ly,

“Này, cám ơn!”

Lưu Ly chỉ là đứng ở một bên, nhã nhặn lịch sự nhìn Hoa Hồng, hai người đều là người cực đẹp, Nhưng mà lại là bất đồng tư thái, Hoa Hồng là cái loại thuộc về đẹp phách lối, sống phóng khoáng, mang theo một cỗ phóng đãng không kềm chế được cảm giác, lại chân thật tốt đẹp, mà Lưu Ly là thuộc về Trâu Tổng người nhã nhặn lịch sự, vẻ đẹp kín kẽ, hai người mỗi người mỗi vẻ.

Ở bệnh viện lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Hồng, Lưu Ly đã cảm thấy cô không phải là nhân vật đơn giản, hôm nay, càng chắc chắn suy đoán của cô. Chỉ là thân phận chân thật của cô, còn cần xác nhận.

“Hoa Hồng, đuổi giết cô là người của ai ?” Hi Hi nhìn cô hỏi.

Hoa Hồng sững sờ, nghiêng đầu sang nhìn chỉ có thân hình Hi Hi cao bằng một nửa cô, cau mày, thế nhưng có thể gọi ra tên tuổi bản thân cô?

“Ngươi biết ta?”

Hi hi gật đầu một cái, xem ra đối với Hợp Tung, thân phận của hắn không dối gạt được.

“Ngươi là ai?” Hoa Hồng hỏi,

Nhìn đến tấm mặt bạo phát đáng yêu của Hi Hi, cô liền không nhịn được đi bóp lên, muốn hung hăng chà đạp mấy cái lận.

“Ngươi thật đáng yêu, ta tỷ tỷ ngươi có nổi danh kia sao?” Hoa Hồng cười nói. . . . . . .

Hi Hi canh chừng động tác của cô, im lặng tránh! Hắn ghét nhất chính là bị người chà đạp mặt của hắn a a a a!

Hi Hi vừa muốn nói chuyện, lúc này, đồng hồ Hi Hi lần nữa chấn động một cái.

Hi Hi trợn mắt nhìn Hoa Hồng một cái, giơ cánh tay lên, mở ra giọng nói. âm thanh Mặc Tử truyền đến,

“Hi Tử, chuyện như thế nào?”

“Đã làm xong, Hoa Hồng bây giờ đang ở bên cạnh ta!”

Lúc này, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, hoàn toàn ngây ngẩn cả người, còn có đồng hồ đeo tay kia,người lãnh đạo tối cao Hợp Tung mới có đấy! Tất cả, hiện tại có người nào có thể nói cho cô biết, đây là chuyện gì xảy ra sao? Vừa mới dứt lời, Hoa Hồng nhìn Hi Hi,

“Ngươi là hi tử?”

Nét mặt của cô hoàn toàn cứng lại. Hi Hi có bộ mặt phớt tỉnh gật đầu một cái,

“Dạ!”

Hoa hồng hoàn toàn trợn tròn mắt. . . . . .

^^^^^^

Trong công ty. Mặc Thiếu Thiên xuất hiện, cái gì bát quái …, mọi người cũng đều thu vào, không ai dám nói nữa.

Lúc xế chiều, mở cuộc hội nghị, thái độ Mặc Thiếu Thiên khác thường, thời điểm hội nghị, hết sức chăm chú, không có chút nào để ý.

Mọi người suy đoán theo ý của mình, Mặc tổng không phải là bị cái gì kích thích a? Hoặc là chuyện của Trọng Nhược Tình, kích thích được hắn? Nhưng là những lời này, cũng chỉ là ở nơi riêng tư nói một chút, không ai dám ngay trước mặt Mặc Thiếu Thiên nói.

Cũng vì chuyện không may mấy ngày nay, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam lần đầu tiên gặp mặt. Ở giữa hai cá nhân không nói gì, chỉ là đi họp.

“Mặc tổng, về cùng Chu thị hợp tác, còn cần tìm người trước mặt đi đàm phán, anh cho là người nào đi thích hợp nhất? ?”

Có người đề nghị hỏi. Mặc Thiếu Thiên cau mày, nhìn mọi người,

“Mọi người có ý kiến gì tốt sao?”

Tử Lam ngồi ở giữa, giữ vững trầm mặc. Lúc này, có người đề nghị,

“Khiến Lâm tiểu thư đi đi, ta cảm thấy được cô có thể đảm nhiệm!”

Có người đề cử Tử Lam. Tử Lam chỉ hơi hơi nhướng mày, không nói gì. Mặc Thiếu Thiên lúc này nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt tỉnh táo,

“Lâm tiểu thư, ý của cô như thế nào?”

Tử Lam cũng ngẩng đầu lên, nhìn hắn,

“Tôi không thành vấn đề!”

“Được, vậy hãy để cho Lâm tiểu thư đi đi!” Mặc Thiếu Thiên nói.

“Nhưng là, Lâm tiểu thư một người đi sợ là không có lực độ, còn cần một người có sức thuyết phục đi chung mới được!”

Trần Mặc nhàn nhạt nói. Ánh mắt bình tĩnh quét qua Mặc Thiếu Thiên cùng Tử Lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.