Edit : Lavender - Blue
Địa điểm thử lễ phục, là Mặc Thiếu Thiên nói cho Lâm Tử Lam biết.
Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần, còn có Từ Từ đi đến nơi, Từ Từ mới kinh ngạc không thôi.
“Thử lễ phục ở nơi này?” Từ Từ hỏi.
Lâm Tử Lam gật đầu, đối với mấy nơi này, cũng không biết rõ lắm.
Chỉ là nhìn, rất cao cấp.
Từ Từ hít sâu một hơi, “Mặc Thiếu Thiên thật đốt tiền a!”
Cảnh Thần cũng nhìn, cũng cảm thấy rất sâu sắc.
Cảnh Thần lúc này nhìn Lâm Tử Lam, “Nói chính xác, Mặc tổng đến cuối cùng có bao nhiêu tài sản?”
Lâm Tử Lam “. . . . ... .”
Làm sao cô biết?
Lâm Tử Lam nhìn bọn họ “Hai người sao lại có bộ dạng như thế?”
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, khó khăn mới có thể lấy lại tinh thần, “Lâm Tử Lam, cậu không biết? Tại A Thị mỗi minh tinh đều đặt hàng tại nơi này, nhà thiết kế nơi này, là nhà thiết kế từng nổi tiếng tại Pháp, Ellis, sau lại không hiểu bởi vì sao, chuyển đến đây, theo lời đồn, nếu hắn khó chịu trong người, mặc kệ ở đâu, hắn đều không thèm chịu nể mặt mũi, có rất nhiều diễn viên Hollywood cũng đặc biệt tìm hắn năn nỉ, yêu cầu may lễ phục!” Cảnh Thần nói.
Lâm Tử Lam nghe được lời Cảnh Thần nói, lười biếng nhíu mày.
“Một lễ đính hôn, Mặc tổng liền làm long trọng như vậy!” Cảnh Thần nói.
“Quá xa xỉ!” Từ Từ cũng thức thời nói.
Nhìn bộ dáng của hai người, Lâm Tử Lam nghĩ, thật rất xa xỉ, nếu không, hai người cũng không thể lộ ra bộ dạng này.
Lâm Tử Lam nghĩ tới, Mặc Thiếu Thiên cũng thật quá hoang phí.
Nhưng sau đó lại nghĩ, hiện tại, chỉ có thể đi vào thôi.
Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần, còn có Từ Từ, ba người cùng nhau đi vào.
Bước vào trong cửa hàng, Lâm Tử Lam không khỏi choáng váng.
Bên trong trang trí rất lộng lẫy, sang trọng, lấy màu trắng làm chủ, màu sâm banh làm nền, hai màu bổ sung cùng phối hợp, có vẻ như, rất lãng mạn.
Hơn nữa, bên trong ánh sáng, bức màn che, đều là thủy tinh trong suốt, ngay cả đèn trần, đều là dùng thủy tinh chế thành, ánh đèn chiếu xuống, rất là xinh đẹp.
Trong cửa hàng không có nhiều người, ba người vừa đi vào , thì có một nhân viên xinh đẹp đi đến phục vụ.
Chỗ này, tất cả nhân viên phục vụ, đều rất xinh đẹp.
“Xin hỏi vị này là Lâm tiểu thư sao?” Cô gái nhìn Lâm Tử Lam cười hỏi.
Từ Từ cùng Cảnh Thần sững sờ, còn Lâm Tử Lam nhìn nhân viên, khẽ mỉm cười, “Là tôi!”
“Xin theo chúng tôi đến bên này ạ!” Cô gái cười nói.
Lâm Tử Lam cười gật đầu.
Lúc này, Từ Từ nhìn nhân viên, “Sao cô biết?”
Nghe được Từ Từ hỏi, cô gái cười một tiếng, “Mặc tổng đã gọi điện trước phân phó, báo là Lâm tiểu thư sẽ tới!” Cô gái nói.
Vừa nói như thế, mọi người mới bừng tỉnh hiểu ra.
“Lễ phục của Lâm tiểu thư đã làm xong, mời Lâm tiểu thư tới nơi này xem một chút!” Cô gái nói.
Lâm Tử Lam gật đầu, vì vậy, đi theo cô gái đi vào, Cảnh Thần cùng Từ Từ cũng đi theo vào xem.
Lễ phục đang mặc ở trên người người mẫu, dễ dàng nhìn thấy.
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đi vào, sau một bức rèm thủy tinh, liền thấy nó.
Một là màu trắng, một là màu đỏ.
Màu trắng là vải voan viền ren, phía trên thiết kế hở vai, hơn nữa, chân váy rất dài, xem ra, rất cao quý tao nhã.
Mà kiểu dáng màu đỏ, là kiểu quây ngực, cũng là voan mỏng, xem ra, cũng rất xinh đẹp.
Lâm Tử Lam nhìn lễ phục, trong lòng âm thầm khen ngợi.
Có thể thiết kế ra kiểu dáng lễ phục như vậy, tuyệt đối là thiên tài.
Thật sự quá đẹp.
“Lâm tiểu thư, nếu như cô cảm thấy không hài lòng, có thể thử xem, không hài lòng điểm nào, có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ chuyển lời đến nhà thiết kế của chúng tôi” Cô gái cười nói.
Lâm Tử Lam cười, nhìn cô gái, “Không cần, tôi rất hài lòng!”
“Vậy cô có muốn mặc thử không?”
Lâm Tử Lam gật đầu.
“Tôi tới giúp cô lấy xuống!”
“Cám ơn!”
Sau khi, lễ phục được lấy xuống, Lâm Tử Lam đi vào phòng thay quần áo.
Từ Từ cùng Cảnh Thần, hai người ngồi ở phía ngoài trên ghế sofa, vừa xem tạp chí vừa chờ đợi.
Sau vài phút, Lâm Tử Lam từ bên trong đi ra. “Tớ đã thay xong, như thế nào?” Lâm Tử Lam hỏi.
Theo âm thanh của Lâm Tử Lam, Từ Từ cùng Cảnh Thần ngẩng đầu, liền thấy lễ phục Lâm Tử Lam đã thay xong.
Lâm Tử Lam thử là bộ màu trắng, dài kéo đất, nhưng là không tính là quá dài, hơn nữa, là đầm kiểu đuôi cá, hở vai, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, xem ra, xinh đẹp đến hoa mắt, choáng váng.
Bộ y phục này, quá thích hợp với Lâm Tử Lam.
Hơn nữa nếu dáng người không có chiều cao, thật không thể thích hợp.
Cảnh Thần cùng Từ Từ đi tới, nhìn Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam nhìn bọn họ, “Như thế nào?”
Ngay cả bây giờ, Lâm Tử Lam còn chưa có trang điểm, đã cực kỳ xinh đep.
“Tuyệt đẹp!”
“Thật đẹp!”
“Hoàn hảo!”
“Không còn gì để nói!”
Hai người mỗi người một câu đánh giá, nghe bọn họ nói, Lâm Tử Lam khóe miệng cứng ngoắc.
Lúc này, nhân viên phục vụ đi đến, nhìn bọn họ, “Bộ lễ phục, thật sự rất phù hợp với Lâm tiểu thư, thật xinh đẹp!” Ngay cả nhân viên bán hàng cũng không nhịn được khen ngợi.
Bởi vì, muốn mặc nó phải có vóc dáng, còn phải có chiều cao.
Lâm Tử Lam mặc qua, tuyệt đối đem bộ y phục này mặc đẹp nhất.
Từ từ nhìn, “Người ta nói, khi người ta kết hôn là đẹp nhất, Lâm Tử Lam, thời điểm cậu đính hôn cũng giống như vậy , thật xinh đẹp!” Từ Từ cười nói.
Nghe được Từ Từ khen ngợi, Lâm Tử Lam nhìn Từ Từ “Nghe mọi người khen như vậy, tớ có chút không quen!”
“Đáng đánh đòn!”
Lâm Tử Lam cười một tiếng.
Cảnh thần cũng nhìn, “Bây giờ đẹp như vậy, lúc kết hôn, khó có thể vượt qua rồi!”
Lời nói của Cảnh Thần, làm cho bọn họ cười một hồi.
“Vậy thì tốt, tôi lấy cái này !” Lâm Tử Lam nói.
Vừa muốn chuẩn bị đi thay lại trang phục, lúc này, một người đàn ông đi vào.
Ngay khi thấy Lâm Tử Lam mặc lễ phục thì miệng người đàn ông gợi lên nụ cười ý vị sâu xa.
“Ông chủ!” Nhân viên thấy người tới liền lên tiếng chào hỏi.
Ông chủ?
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều hướng bên kia nhìn.
Tuy nhiên, ngay khi thấy người phía sau thì tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Bởi vì, người đàn ông này thật sự là quá đẹp!
Nhưng là xinh đẹp, lại giống như có chút không giống nhau.
Đàn ông giống nhau chiều cao, nhưng so với phụ nữ còn muốn dịu dàng hơn, đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp.
Nếu như Mặc Thiếu Thiên là yêu nghiệt, như vậy người đàn ông này chính là Yêu Tinh rồi !
So với phụ nữ còn xinh đẹp hơn.
Tuy nhiên, Lâm Tử Lam khi nhìn thấy hắn, ngây ngẩn cả người, sau đó cười.
Quý Màu Sắc đi lên, nhìn Lâm Tử Lam, “Lâm tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt!”
Lâm Tử Lam nhìn hắn, “Anh…Anh là ông chủ nơi này?”
Lâm Tử Lam, rõ ràng lần trước cùng Mặc Thiếu Thiên tham gia tiệc rượu, là anh ta giúp cô chọn lễ phục , nhưng bây giờ lại là ông chủ nơi này?
Quý Màu Sắc lười biếng chau mày, sau đó gật đầu.
Lâm Tử Lam cảm thấy thế giới có chút nhỏ bé.
“Không ngờ, cô còn nhớ rõ tôi!” Quý Màu Sắc nói.
Lâm Tử Lam thật sự muốn quên nha, nhưng là người đàn ông này dáng dấp như Yêu Tinh, muốn quên cũng khó mà quên được.
Cảnh Thần cùng Từ Từ nhìn , nghe được lời hắn nói, mới xác định hắn là đàn ông!
“Dĩ nhiên, đối với những thứ đẹp đẽ, tôi bình thường khó có thể quên được!” Lâm Tử Lam nhìn hắn nói.
Nghe điều này, Quý Màu Sắc trong nháy mắt đỏ mặt.
Mặc dù bị vô số người khen ngợi quá đẹp, nhưng nghe được Lâm Tử Lam nói câu này, Quý Màu Sắc vẫn là nhịn không được đỏ mặt.
Cảnh Thần cùng Từ Từ nhìn, cũng không nhịn được cười lên.
Quý Màu Sắc đưa tay lên, che miệng, giả bộ ho khan một tiếng.
Mấy giây sau, nhìn Lâm Tử Lam nói, “Lễ phục này rất phù hợp với cô!”
“Do Ellis anh thiết kế , làm sao có thể không phù hợp chứ! ?” Lâm Tử Lam nhìn anh ta cười nói.
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, Quý Màu Sắc cau mày, “Làm sao cô biết tôi là El¬lis?”
“Bọn họ gọi anh là ông chủ, anh còn có thể thường xuyên tự do ra vào nơi này , nhưng quan trọng nhất , lần trước anh cho tôi thấy đối với lễ phục anh yêu cầu rất cao, cho nên, tôi đây đoán như thế!” Lâm Tử Lam cười nói, không ngờ, mình thật sự đoán đúng.
Lễ phục thật do anh ta thiết kế.
Nghe được Lâm Tử Lam nói, Quý Màu Sắc lười biếng nhíu mày.
Không thể không thừa nhận, người phụ nữ này, thật rất thông minh.
Quý Màu Sắc nở nụ cười, không tiếp tục xoay quanh vấn đề này nữa, ngược lại nhìn Lâm Tử Lam “Nhưng tôi nhớ, lúc trước cô nói không có hứng thú gì với Mặc Thiếu Thiên!” Quý Màu Sắc nhìn Lâm Tử Lam hài hước nói.
Nghe lời này, Lâm Tử Lam mím môi cười, “Đúng vậy, tôi bây giờ cũng không có hứng thú với anh ấy, chỉ là tôi tin tưởng!” Khi nói câu này, đối mắt của Lâm Tử Lam sáng lên.
Quý Màu Sắc nhìn cô, một khoảnh khắc giật mình.
Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Tôi đi thay y phục!” Nói xong, Lâm Tử Lam liền đi vào bên trong.
Nhìn Lâm Tử Lam kéo trang phục đi, khóe miệng Quý Màu Sắc lộ ý cười sâu xa.
Nhìn Lâm Tử Lam đi vào, Từ Từ nhìn Quý Màu Sắc, trong mắt tràn đầy sự quan tâm.
Từ Từ đi tới, nhìn Quý Màu Sắc, “Xin chào, tôi tên là Từ Từ, là bạn của Lâm Tử Lam!”
Quý Màu Sắc nhìn Từ Từ, gợi lên nụ cười thân sĩ, mê người, “Xin chào, Quý Màu Sắc!”
“Phốc” một tiếng, Từ Từ nhịn không được bật cười.
Quý Màu Sắc! ! !
Ha ha ha ha.
Tại sao lại gọi là màu sắc?
Hơn nữa tên còn là chữ Sắc, quá kỳ quái rồi ! ! !
Nhìn Từ Từ cười nghiêng ngả không ngừng, Quý Màu Sắc khẽ nhíu mày.
Tên của hắn làm sao!
Đầy cá tính!
Rất phong cách!
Không biết thưởng thức! ! !
Lâm Tử Lam thay quần áo xong, lúc đi ra, liền nhìn thấy Từ Từ cùng Quý Màu Sắc nói chuyện , sắc mặt Quý Màu Sắc rất không vui.
Lâm Tử Lam cũng biết, nhất định Từ Từ đã nói gì xúc phạm đến Quý Màu Sắc rồi.
Lâm Tử Lam bước đến, trực tiếp kéo Từ Từ lại, sau đó ném cho Cảnh Thần.
Lâm Tử Lam nhìn Quý Màu Sắc,“Lễ phục thử rất tốt, tôi rất hài lòng, bao nhiêu tiền!”
Quý Màu Sắc cười một tiếng, “Tiền cô không cần trả?”
“Nếu muốn lấy?”
“Tôi sẽ trực tiếp nói với Mặc Thiếu Thiên!” Quý Màu Sắc nói.
Nghe giọng điệu Quý Màu Sắc nói, dường như cùng Mặc Thiếu Thiên rất thân thiết , nhưng hình như Mặc Thiếu Thiên chưa từng nhắc đến anh ta.
Quý Màu Sắc đã nói vậy, Lâm Tử Lam cũng không tiện nói nữa, “Vậy thì được rồi, tôi đi trước!” Lâm Tử Lam nói.
Quý Màu Sắc chau mày, “Lễ phục đến lúc đó tôi sẽ cho người mang đến!”
“Vâng, cám ơn!” Lâm Tử Lam cười nói.
Sau khi cùng Quý Sắc Màu trò chuyện xong, Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần và Từ Từ đẩy cửa bước ra ngoài.
Sau khi ra cửa, Từ Từ vẫn cười không ngừng.
Quý Màu Sắc!
Cái tên này!
Thật sự quá buồn cười!
Lâm Tử Lam nhìn Từ Từ, “Có gì đáng cười sao?”
Nghe Lâm Tử Lam nói, Từ Từ mới chậm rãi nén cười, nhìn Lâm Tử Lam “Chẳng lẽ không buồn cười sao, tên một người đàn ông mang theo một chữ sắc, thật sự rất kỳ lạ, rất buồn cười!” Từ Từ nói.
Mặc dù khi lần đầu tiên nghe được cái tên này , Lâm Tử Lam cũng cảm thấy buồn cười, nhưng bây giờ, Lâm Tử Lam cũng không thấy có gì buồn cười.
Tên là do cha mẹ đặt, anh ta cũng không có biện pháp.
“Được rồi, cậu đừng cười nữa, cậu không thấy người ta xấu hổ sao!” Lâm Tử Lam nói.
Từ Từ thừa nhận, “Tớ không có cách nào nhịn được !”
Lúc đầu là muốn cùng Quý Màu Sắc chào hỏi, lại không nghĩ rằng chỉ một cái tên đã làm cho cô cười đến bây giờ, cũng không có nghĩ đến như vậy.
Cảnh Thần cũng cười, “Sao tớ thấy cậu cười khoa trương quá vậy!”
“Tại tớ không nhịn được!” Từ Từ nói.
Nhìn bọn họ, Lâm Tử Lam cười, mới vừa rồi nhìn sắc mặt Quý Màu Sắc, rõ ràng cũng bị Từ Từ cười đến tối mặt, nhưng cố gắng chịu đựng.
Lúc này, Lâm Tử Lam nghiêng đầu, lại không ngờ thấy bóng một người.
Là Diệp An Nhiên!
Nhìn Diệp An Nhiên, nhưng chiếc váy mặc trên người không phù hợp, sau đó lên một chiếc xe, bởi vì đứng cách xa, Lâm Tử Lam không nhìn rõ được người trong xe, nhưng cô lại thấy rõ ràng người đó là Diệp An Nhiên.
Mặc dù so với bình thường nhìn không giống nhau, nhưng gương mặt đó, Lâm Tử lam không thể nhìn nhầm.
Cảnh Thần cũng nhìn thấy.
Bước đến, nhìn Lâm Tử Lam , “Đó không phải là Diệp An Nhiên sao?”
Lâm Tử Lam nhìn Cảnh Thần “Cậu cũng nhìn thấy?”
Cảnh Thần gật đầu, sau đó cau mày, “Cách ăn mặc cùng bình thường không giống nhau!” Cảnh Thần suy nghĩ nói.
Lâm Tử Lam quay lại nhìn Cảnh Thần, Cảnh Thần cũng nhận ra.
Lâm Tử Lam gật đầu, không hiểu tại sao, trong đầu lại hiện lên lời cảnh báo của Tiêu Dật từng nói với cô.... .......
Diệp An Nhiên không đơn giản. . . . . .
Đang lúc đó thì, Từ Từ xông tới, “Diệp An Nhiên là ai ?”
“Tình đầu của Mặc Thiếu Thiên. . . . . .”
Nghe điều này, Từ Từ như hiểu ra, “Mẹ kiếp, ở đâu, tớ muốn nhìn một chút!” Từ Từ nói, sau đó liền nhìn xung quanh .
Nhìn dáng vẻ Từ Từ, Cảnh thần chỉ vào nơi nào đó, “Đã lên xe đi rồi. . . . . .”
Từ Từ, “. . . . . .”
“Này, cô ta không phải còn chưa hết hy vọng chứ?” Từ Từ nhìn bọn họ hỏi.
“Nếu như từ bỏ, đã sớm tránh đi rồi, còn nói lời chúc phúc với Tử Lam, ai biết sau lưng muốn giở trò gì!” Cảnh Thần nói.
Nghe nói như thế, Từ Từ nhìn Lâm Tử Lam cau mày, “Lâm Tử Lam, đối với người này cậu phải cẩn thận!”
Lâm Tử Lam cười, “Được rồi, tớ biết rồi!”
Mặc dù nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Lâm Tử Lam lại có dự cảm xấu.
“Tốt lắm, không suy nghĩ nữa, bây giờ muốn làm gì?” Cảnh thần nhìn bọn họ hỏi.
“Đi dạo phố, mua quần áo, tắm nước nóng, đi Spa! Từ từ nói.
Cảnh Thần nhìn Từ Từ, ngây ngẩn cả người.
Từ Từ nhìn Cảnh Thần, “Thế nào? Tớ nói gì sai sao?”
Cảnh Thần nhìn Từ Từ, dáng vẻ phớt tỉnh, “Không có, cậu một câu đã nói ra suy nghĩ của tớ. . . . . .”
Từ Từ cười.
Sau đó hai người nhìn Lâm Tử Lam.
Thấy tinh thần của hai người bọn họ tốt như vậy, Lâm tử Lam cũng không thể không đồng ý.
Tuy nhiên, Lâm Tử Lam không hiểu sao mới đi dạo một vòng, đã cảm thấy rất mệt mỏi!