Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 306: Chương 306: Thăm dò Mafia




edit: huyền.uha

Đi vào trong, kiến trúc tầng hầm bí mật, trải qua thang máy, phân biệt khuôn mặt, Diệp An Nhiên mới đi vào.

Lên mấy bậc cầu thang, Diệp An Nhiên đứng ở cửa, gõ cửa.

‘ Vào đi!” thanh âm từ bên trong truyền ra.

Diệp An Nhiên nghe được , đẩy cửa đi vào.

“Tư Tuyệt!” Diệp An Nhiên cung kính kêu một tiếng.

Bên trong Mafia, đều trực tiếp kêu Tư Tuyệt, Diệp An Nhiên cũng không ngoại lệ.

Nghe được thanh âm, Tư Tuyệt nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Diệp An Nhiên, con ngươi màu nâu hiện ra một mảnh âm u.

“ Biết được ta tìm ngươi đến chuyện gì sao?” Tư Tuyệt hỏi.

Diệp An Nhiên đứng cách đó không xa, lắc đầu.

“ Mặc Thiếu Thiên đã đến Italy!” Tư Tuyệt nói.

Nghe cái tên ấy, nội tâm Diệp An Nhiên vẫn là run rẩy một chút, chớp lông mi một cái, nhưng vẫn là cật lực giấu đi tâm tư của mình.

Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, mỗi một động tác nhỏ của cô đều không thể qua khỏi mắt của hắn.

Nhìn cô, Tư Tuyệt từng chữ một nhắc nhở,” Diệp An Nhiên, ngươi là một sát thủ Mafia tốt nhất, ngươi nên làm một sát thủ tốt, nó tối kị là cái gì?”

Nghe thế, buộc thân mình chặt thêm một chút, ngẩn đầu nhìn Tư Tuyệt,” Tôi biết!”

Nghe được lời của cô, Tư Tuyệt bỗng nhiên cười.

“ Ta biết ngươi là mối tình đầu của Mặc Thiếu Thiên, nhưng đừng quên, các người đã là quá khứ, ngày đó ngươi theo gia nhập Mafia, cũng đã quyết định, ngươi cùng hắn không thể nào!” Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên từng chữ một nói, cũng giống như ác ma, xâm nhập vào xương cốt cô.

Diệp An Nhiên đứng trước mặt Tư Tuyệt, hai tay nắm chặt, nhưng là sắc mặt bình tĩnh.

Cô nghe hiểu những lời Tư Tuyệt nói.

“Hiện tại, nghe chưa rõ sao?” Tư Tuyệt nhìn cô hỏi.

“Hiểu!” Diệp An Nhiên nói.

Nghe như vậy, Tư Tuyệt mới vừa lòng, khóe miệng ngoéo một cái,” Đừng quên hắn căn bản không thương người, ngươi không cần vì hắn hi sinh nhiều như thế!” Tư Tuyệt nói.

Diệp An Nhiên đứng ở đó, cái gì cũng không có nói.

Con ngươi, một mảnh kiên định.

Lúc này, Tư Tuyệt nhìn cô,”Mặc Thiếu Thiên đã đến La Mã, ta tin tưởng rất nhanh hắn sẽ phái người đến cứu viện, ta muốn hai mươi tư giờ giám sát Lâm Tử Lam !” Tư Tuyệt nói.

Nghe Tư Tuyệt nói, Diệp An Nhiên nhíu mày.

Nhưng là, Mafia chỉ có phục tùng.

Diệp An Nhiên gật đầu,” Tôi biết rồi!”

Tư Tuyệt vừa lòng gật đầu,” Lúc này đây, ta sẽ làm cho hắn đến được mà không về được !” Tư Tuyệt nói, con ngươi thâm sâu, hiện ra một mảnh lo lắng.

Cắn môi. Diệp An Nhiên nhìn Tư Tuyệt, trong đôi tròng mắt kia chính là nhìn hắn cái gì cũng không nói, chính là ở trong lòng như nghĩ tới cái gì đó.

………………………………………………….

Ban đêm ở biệt thự.

Ngày thứ hai, Hi Hi bị bắt, Hách Tôn làm một kế hoạch nhỏ.

Buổi tối, bọn họ muốn lẻn vào bên trong Mafia một lần.

Chỉ có đi vào một lần, mới có thể chân chính hiểu biết tình huống bên trong.

Mặc kệ nguy hiểm cỡ nào, bọn họ nhất định phải đi vào tham quan một lần, do đó mới biết được vị trí bên trong của Hi Hi và Lâm Tử Lam.

Mặc Thiếu Thiên thật đồng ý.

So với chờ đợi tốt hơn nhiều.

Trước mặt để một đống đồ, bốn người bọn họ tỉ mỉ nghiên cứu, mới xác định vị trí của Mafia.

Hơn nữa, đáp án của bốn người giống nhau!

Vì thế, sau khi xác định vị trí, bọn họ thương lượng chi tiết một chút, sau khi xong, Hách Tôn mang lên một chút đồ.

Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn những thứ kia,” Đây là cái gì?”

“ Quần áo phòng độc!” Hách Tôn nói.

Lúc này, để đồ xuống, Mặc Thiếu Thiên cầm lên một thứ.

Nói thế này, Mặc Thiếu Thiên mới nhớ tới, ở chung quanh Mafia, có rất nhiều độc dược, hiện tại,vẫn là Hách Tôn lo lắng chu toàn.

“ Đây là ta nhờ bằng hữu làm, tuy rằng không biết độc gì, nhưng mà mặc vào, hẳn không thành vấn đề!” Hách Tôn từng chữ một nói, thực hiển nhiên đối với bằng hữu kia, Hách Tôn thật tin tưởng.

Mặc Thiếu Thiên nhìn, hắn tin tưởng Hách Tôn, đương nhiên, có cái này như hổ mọc thêm cánh, bọn họ hành động, càng thâm thuận lợi.

Vì thế, vài người đều đi lên, mặc quần áo phòng độc bên trong, căn bản không nhìn thấy.

Mười phút sau.

Tại bãi đỗ xe.

Một chiếc trực thăng đậu chỗ này.

Trữ Xá, Hách Tôn, Rayne, Mặc Thiếu Thiên, còn vài huynh đệ đứng ở đó.

Lần này hành động chính là Hách Tôn cùng Mặc Thiếu Thiên, Trữ Xá cùng Rayne cùng nhau hành động, còn có vài người ở trên phi cơ, Trữ Xá cùng Rayne đi đảo nhỏ Mafia, hấp dẫn sự chú ý của Tư Tuyệt, Mặc Thiếu Thiên cùng Hách Tôn còn lại đi thuyền đến đảo nhỏ cạnh tổng bộ Mafia.

Thời gian hữu hạn.

Đối với Trữ Xá và Rayne mà nói, bọn họ nhất định phải tranh thủ thời gian để cho Mặc Thiếu Thiên cứu người.

Động tĩnh của phi cơ trực thăng quá lớn, cho nên, bọn họ phải khiêm tốn làm việc.

Vì thế, thương lượng tốt xong, xuất phát.

Mặc Thiếu Thiên cùng Hách Tôn trên du thuyền, hai người cùng nhau xuát phát.

Hai người ở trên du thuyền không quá lớn, mênh mông biển nước, có cảm giác thật lạ.

Mặc Thiếu Thiên nhìn phía trước, trong lòng không nói ra được tư vị gì.

Hách Tôn nhìn bộ dạng Mặc Thiếu Thiên, vươn tay vỗ vai của hắn, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ khác, hai người trao đổi ánh mắt một cái đều hiểu.

Bên kia, Rayne cũng Trữ Xá, bọn họ mở cửa trực thăng, rất nhanh đi đảo Mafia.

Thời điểm bọn họ tới gần, tập tức có cảnh báo vang lên.

Kinh động người của Mafia.

Mọi người , khỏi động đề phòng mọi hình thức, áp dụng mọi hình thức công kích.

Thời điểm Tư Tuyệt biết tin, nhíu mày.

Mặc Thiếu Thiên không giống như là người xúc động vậy, cũng dám trực tiếp đến , rất tự tin? Vẫn không sợ chết?

Lúc này, Tư Tuyệt nghĩ, lập tức đưa người tới.

“ Các ngươi, lập tức đi đảo nhỏ, thông báo cho bọn họ ,không cần xem xét, nhìn thấy người nào, lập tức giết!” Tư Tuyệt nói.

Nghe được , lập tức rất nhanh, chạy tới đảo nhỏ.

Tư Tuyệt trời sinh có tính đa nghi, cho nên, hắn cũng tưởng đây không phải Mặc Thiếu Thiên, phải xem trọng Lâm Tử Lam .

Phân phó xuống xong, Tư Tuyệt đi ra ngoài.

Lúc này, Tô Cẩn Nhi vừa định đi tìm Tư Tuyệt, chợt nghe cảnh báo vang lên, cũng lập tức đi ra ngoài.

Dù sao cảnh báo vang lên, là chuyện lớn.

Đại biểu có người xâm nhập.

Ai to gan như vậy, dám xâm nhập vào Mafia?

Nghĩ đến đây, Tô Cẩn Nhi xoay người đi ra ngoài.

Bên ngoài rất náo nhiệt.

Sát thủ Mafia, vây quanh toàn bộ để đề phòng, nhìn trên mặt phi cơ xoay quanh.

Tô Cẩn Nhi nhíu mày, đúng là có người không muốn sống chăng!

Đúng lúc này, Tô Cẩn Nhi chợt thấy trước mặt mình có người chạy qua.

Diệp An Nhiên?

Tô Cẩn Nhi nhíu mày.

Mọi người ở bên kia đợi lệnh, cô đi qua làm gì?

Nghĩ đến bình thường Diệp An Nhiên không đúng lắm, hiện tại thần thần bí bí, hấp dẫn chú ý Tô Cẩn Nhi, vì thế, thời điểm Diệp An Nhiên chạy tới, phía sau Tô Cẩn Nhi lặng lẽ đi theo.

Sắc mặt Diệp An Nhiên trầm trọng.

Cô biết, là Mặc Thiếu Thiên!

Chẳng biết tại sao, tuy rằng cô rất hận Mặc Thiếu Thiên, nhưng nếu thật sự giết hắn, cô không hạ thủ được .

Nếu Mặc Thiếu Thiên chết, cô cảm thấy, sự tồn tại của cô, không có ý nghĩa gì.

Lúc trước nếu không phải Mặc gia đuổi bọn họ ra khỏi nước, có lẽ, cô cũng không biến thành dạng này, bị tội oan uổng giết người , phán tử hình, là Mafia cứu cô, Diệp An Nhiên đã chết, nhưng cô ở Mafia sinh sống.

Nếu….

Hết thảy đều không có nếu!

Hiện tại, Diệp An Nhiên chỉ biết là, cô không muốn Mặc Thiếu Thiên chết!

Nhưng cũng không muốn để cho Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam ở một chỗ.

Nghĩ đến đây, Diệp An Nhiên càng hướng phía trước chạy tới, Tô Cẩn Nhi theo sau, nhìn Diệp An Nhiên rốt cuộc muốn làm gì.

Nhưng mà, thời điểm Diệp An Nhiên nghe xuống dưới, thoáng nhìn qua bốn phía. Lôi kéo thứ gì trong tay, trong giây lát, bầu trời nổ tung.

Dưới tình huống như thế.

Đây coi là không có tín hiệu?

Tô Cẩn Nhi nhìn Diệp An Nhiên, tuy rằng không rõ cô ta muốn làm gì, nhưng lén lút như vậy, nhất định có vấn đề!

Thời điểm Tô Cẩn Nhi đang tìm tòi, bỗng nhiên chân của cô đạp phải cái gì đó, phát ra âm thanh va chạm.

Nghe được âm thanh, Diệp An Nhiên xoay đầu, Tô Cẩn Nhi thấy thế, chạy nhanh rời đi.

Nhưng là ngay trong nháy mắt, Diệp An Nhiên hoàn hồn chạy nhanh, hướng bên kia đuổi theo.

“Đứng lại!”

Diệp An Nhiên bắt được Tô Cẩn Nhi.

Cảm giác trên vai bị nắm, Tô Cẩn Nhi đột nhiên cúi người , hướng sau lưng Diệp An Nhiên đá vào.

May mắn Diệp An Nhiên phát hiện, né tránh, sau đó vươn tay, cùng Tô Cẩn Nhi giao đấu.

Vài lần, hai người đánh đều ở thế hòa, cũng không có ai chiếm thế thượng phong.

Lúc này, hai người nhìn nhau.

Diệp An Nhiên nhìn Tô Cẩn Nhi,” Cô theo tôi làm cái gì?”

Nghe được lời Diệp An Nhiên nói, khóe miệng Tô Cẩn Nhi gợi lên chút cười,” Con đường này là của cô sao? Ai qui định tôi đi theo cô? Như thế nào? Chẳng lẽ cô có bí mật gì không thể cho ai biết sao?”

“ Cô đến xem cái gì?” Diệp An Nhiên nhìn cô hỏi, giọng điệu thật không tốt.

Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Diệp An Nhiên, Tô Cẩn Nhi càng thêm xác định ý nghĩ của mình.

Diệp An Nhiên có quỷ.

Bằng không , cô làm sao phải khẩn trương như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.