Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 13: Chương 13: Trở về..sơ ngộ




7 năm sau...

Bên trong phi trường,một bóng dáng mỹ lệ, nàng đẹp một cách thuần túy,đơn giản chiếc áo chiffon màu hoàng quất cùng chiếc quần cụt, một đôi giày cao gót ba tấc,tóc quăn tùy tiện thả xuống phía sau,gương mặt xinh đẹp như một yêu tinh bị che một nữa bởi kính mát..phong cách lười biếng.. hấp dẫn vô số ánh mắt.Nàng chính là Lâm Tử Lam du học Mĩ 7 năm trước đây ! ( >__

Tay kéo vali bước đi,nhàn nhã,trang phục bắt mắt ,khóe miệng nụ cười như có như không...Nhiều người thấy Tử Lam,nhịn không được phải đứng im ngắm nhìn!

Trải qua bảy năm tôi luyện,trên người của nàng càng thêm nhiều hơn một phần tự tin,bình tĩnh thong dong..

Tử Lam vẫn đứng im đó,treo trên khóe miệng một nụ cười nhàn nhạt,dường như nàng đang chờ ai đó...

"Mẹ! hành lý con đã sắp xếp lại rồi..Từ a di đến chưa mẹ?"Lúc này,từ sau lưng nàng truyền ra một âm thanh non nớt.

Phấn điêu ngọc trác,khuôn mặt nhỏ nhắn,da trắng mịn màn,so với nàng bé có năm phần giống,còn năm phần kia...Bảo bối,ngủ quan tinh xảo đáng yêu nhìn thấy thật hận không được xông lên hung hăng hôn lên má vài cái,gương mặt đáng yêu mang theo nụ cười nhàn nhạt.Không phải siêu cấp đẹp trai tiểu bảo bối Lâm Tử Hi thì còn ai vào đây!

Tử Lam quay đầu lại,nhìn con trai bảo bối của mình cùng đống hành lý phía sau bé,nàng cúi người xuống hôn lên mặt Hi Hi một cái " con trai bảo bối,vất vả con rồi.." Ánh mắt Tử Lam không giấu được vẻ cưng chiều đối với bé.

Hi Hi "dạ" một tiếng,có thể cưng chiều mẹ bao nhiêu,bé sẽ làm hết mình chỉ muốn mẹ được vui vẻ..

"Bảo bối,con thật biết nghe lời..chụt chụt.."Tử Lam tranh thủ ăn thêm xíu đậu hủ của con trai bảo bối!

"Tử Lam...." Lúc này một âm thanh thanh thúy vang vọng khắp phi trường.

Tử Lam vừa quay đầu lại ,liền thấy tiểu Từ nhào tới ôm chặt lấy nàng " choáng nha!rốt cuộc cậu cũng chịu trở về,làm tớ cứ tưởng cậu bị anh nào quyến rũ quên cả lối về..quên luôn cả tớ !Phải phạt cậu thật nặng mới được..".

Tử Lam cười,nàng đến nước Mĩ 7 năm vẫn luôn cùng tiểu Từ giữ liên lạc,cùng nhau nói chuyện phiếm trên MSN.

Đang nói hăng say,đột nhiên tiểu Từ đẩy nhẹ Tử Lam ra nhìn chằm chằm nàng từ trên xuống dưới " oa, Tử Lam cậu càng ngày càng xinh đẹp nga..ai nhìn ra được cậu lại có bảo bối 7 tuổi cơ đấy "

Tử Lam cười trừ,ngoài ra nàng biết nói gì hơn nữa!

" Cậu đi một cái chính là 7 năm,tớ cứ tưởng cậu không bao giờ trở lại nữa đấy!"

"Ít lắm mồm cho tớ,giới thệu với cậu,con trai tớ Hi Hi !"

"nga,con trai bảo bối của ta..từ nay về sau con sẽ là con ta,mới không thèm mẹ Tử Lam nữa đâu..phải không Hi Hi bảo bối ?"Tiểu Từ con ngươi đầy giảo hoạt thích thú.

Tiểu Từ này..cứ thích không làm mà hưởng sao được.Mới vừa gặp mặt lại đi giành con trai với nàng...haiz..

" Xin chào Từ a di ,con chính là Hi Hi..!" Bé tặng cho tiểu Từ một nụ cười siêu cấp đẹp trai.

"trời ạ,so với trong video thì con còn đẹp trai hơn rất nhiều" Tiểu Từ kích động,hận không thể giành con trai bảo bối với Tử Lam

Tiểu Từ nhanh như điện, bổ nhào tới Hi Hi 'bẹp' 'bẹp' hôn mấy cái lên mặt bé !

Hi Hi gương mặt co quắp,khóe miệng bé giật giật mấy cái ! Từ a di có cần kích động như vậy không? Cũng không trách Từ a di được,bởi vì sức hấp dẫn của bé quá kinh người.

Sau một lúc hỏi han ân cần,ba người chuẩn bị rời đi lại xảy ra sự cố nhỏ..

Hi Hi nhìn tiểu Từ và Tử Lam vẻ mặt quẩn bách.. " Từ a di ,mẹ..hai người đứng im chổ này..con có việc phải di toilet xíu..haha " sống ở đời có mấy việc phải gấp gấp giải quyết..tỷ như đi vệ sinh..

"À, chúng ta đi cùng con nhé " Tiểu Từ quan tâm hỏi,nàng sợ bé bị lạc đường.

" Không cần,một mình con đi là được rồi.." Hi Hi ưu nhã nói.

Tiểu Từ lại quay sang nhìn Tử Lam trách móc " cậu không sợ Hi Hi lạc đường àk? Lỡ gặp bọn bắt cóc buôn người thì làm sao..? "

Tử Lam nhếch môi xem thường " bé không đem người khác lừa bán ta liền cám ơn trời !" Hi Hi của nàng rất thông minh..làm sao bị người khác lừa được..

Đi nhà cầu xong Hi Hi rữa tay hong khô,lúc này bé lại gặp được một người..Hi Hi lở tay vẫy nước vào người hắn..

Hi Hi tu dưỡng thật tốt,lễ phép vội vàng xin lỗi " Thật xin lỗi,ta không phải cố ý".

Ngẫn đầu, bé sững sờ trong giây lát,sau đó lộ ra nụ cười ưu nhã giảo hoạt.

Giọng nói của bé,làm lòng hắn cảm thấy mềm nhũn..giống như có vật gì đó hung hăng chạm vào tâm hắn..

Hắn cuối đầu nhìn vào Hi Hi nhưng cùng lúc bé gật dầu một cái quay đầu bước đi.

Mặc Thiếu Thiên chỉ nhìn thoáng qua gò má của bé, bóng lưng Hi Hi càng ngày càng xa.Trong lòng Mặc Thiếu Thiên thế nhưng cảm thấy có chút mất mác..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.