Mặc dù hôm nay là ngày đầu tiên Tử Lam vào làm tại MK , nhưng nàng đã nhanh chóng thích nghi với công việc hiện tại của mình.
Ở Mĩ nàng học chuyên ngành thiết kế trang sức , dù môi trường làm việc có hơi khác biệt nhưng tổng thể rất hài hòa.
Trọng Nhược Tình là trưởng phòng thiết kế nên người đầu tiên đứng ra phát biểu chính là nàng..
Mặc dù Mặc Thiếu Thiên là tổng giám đốc nhưng hôm nay hắn ngồi ở đây chủ yếu là để lắng nghe..
Hắn một bộ dáng vương giả , tư thế lười nhác ngồi trên ghế chủ vị , đôi mắt hẹp dài híp lại rất tà mị và yêu nghiệt.
Nếu như Tử Lam mỗi ngày đều không gặp mặt Hi Hi với bộ dáng thu nhỏ của Mặc Thiếu Thiên đã lâu , nàng khó bảo đảm bản thân đủ trấn định nếu không nàng sợ mình sẽ trực tiếp nhào đến 'bẹp' vài cái hôn lên mặt của hắn.
Có trời mới biết Tử Lam cần bao nhiêu sự nhẫn nại !
" Tất cả mọi người điều biết , gần đây thị trường châu báu đang cạnh tranh rất gay gắt , hiện tại điều chúng tôi cần nhất là những mẫu thiết kế sáng tạo phù hợp với thị trường , tháng sau tôi muốn thấy là năng lực thật sự của các bạn và những mẫu thiết kế sáng tạo độc đáo nhất của mỗi người .., ai có ý kiến gì với yêu cầu của tôi xin mời mói " Trọng Nhược Tình chậm rãi mở miệng , ánh mắt sắt bén quét về phía mọi người.
Chính xác mà nói là hướng về phía Lâm Tử Lam !
Gương mặt tuyệt sắc nở một nụ cười hoàn mỹ "Lâm thiết kế , cô vừa du học từ Mĩ về , không biết cô có ý kiến gì không ..? "
Mở miệng câu đầu tiên là nhắm thẳng vào Tử Lam rồi ..
Tử Lam ngồi tại chổ , sắc mặt thản nhiên , khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt yếu ớt , về vấn đề Trọng Nhược Tình vừa nêu ra đối với nàng mà nói không có khả năng tạo nên áp lực.. chỉ cần cho nàng một đĩa thức ăn là được..
Cảnh Thần ngồi kế bên âm thầm mắng chưởi TRọng Nhược Tình vô sỉ , rõ ràng là cố ý làm khó Tử Lam để có cớ đuổi việc nàng mà..Mặc dù Cảnh Thần rất bất bình nhưng cũng không dám nói ra..
"Tháng sau những mẫu thiết kế sắp ra mắt của công ty chúng ta sẽ được giới thiệu ra thị trường nhưng cũng sẽ có những công ty lớn nhỏ khác quyết liệt cạnh tranh"Tử Lam bình tỉnh đứng lên, chậm rãi mở miệng.
Tất cả mọi người đều im lặng lắng nghe Tử Lam nói tiếp về ý tưởng của mình..
" Bởi vì tháng sau là lễ tình nhân Valentine , mọi người nên biết thời điểm Valentine lượng châu báo trên thị trường sẽ được tiêu thụ số lượng cực lớn , nhiều người sẽ chọn vào ngày này để mua một chiếc nhẫn để cầu hôn , hoặc mua trang sức làm quà tặng ! " Tử Lam thản nhiên nói tiếp.
Trọng Nhược Tình lại hất mặt khinh thường " Lâm thiết kế , đừng nói những lời vô ích nữa , ai làm thiết kế lại không biết vấn đề này .."
Ngụ ý là Tử Lam có cái khác thì nói ra đừng lảm nhảm những lời vô nghĩa.
Trọng Nhược Tình nhận thấy Lâm Tử Lam cũng là một người bình thường , chẳng qua là có chút nhan sắc , cho nên thừa dịp này Trọng Nhược Tình phải hạ nhục nàng để Tử Lam biết đắc tội với nàng phải có kết quả như thế nào..
Trọng Nhược Tình lời nói rõ ràng là xem thường Lâm Tử Lam ! Không để nàng vào mắt..
Mặc Thiếu Thiên chứng kiến không khỏi nhíu nhíu chân mày một chút , ánh mắt chăm chú nhìn Lâm Tử Lam..
Tử Lam khóe miệng hơi nhếch lên , không thèm để ý lời nói vừa rồi của Trọng Nhược Tình , nàng tiếp tục mở miệng trình bày.
" Cho nên sắp tới công ty chúng ta sẽ phải lựa chon ra những mẫu thiết kế tốt nhất chất lượng tốt nhất đưa ra thị trường tiêu thụ.. mọi người có đều nghĩ lễ Valentine sẽ chỉ dừng lại ở những cặp tình lữ mà không giành cho những người độc thân hay sao ? " Tử Lam vứt ra một vấn đề nan giải cho mọi người.
Lời nàng vừa nói quả nhiên hấp dẫn sự chú ý mọi người ở đây..
Trọng Nhược Tình chân mày cũng nhăn lại , không nhịn được có thêm mấy phần tò mò nhưng nàng cũng không quên nói lời chăm chọc Tử Lam " Lâm thiết kế ,cô nói nhảm cái gì đó , Valetine đương nhiên là giành cho tình lữ rồi " Độc thân mà cũng trải qua nữa sao..