Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 169: Chương 169: Tử Lam thật lòng nhức nhối a!




Trần Mặc cười cười, cùng Lâm Tử Lam nói chuyện, vĩnh viễn đều làm cho người ta thư thái như vậy, không có cảm giác không được tự nhiên, hắn rót một ly cà phê, bưng đi tới, cũng không hề ngồi xuống, mà là đứng ở bên người Tử Lam. . . . . .

“Trước kia không phát hiện, ở nơi này góc độ nhìn phía dưới, rất thoải mái!” Trần Mặc nhàn nhạt, vừa uống cà phê, vừa nói.

Tử Lam khóe miệng cười yếu ớt, sau đó nghiêng đầu sang nhìn hắn,

“Tôi nghe nói, anh sắp đính hôn! ?”

Trần Mặc sững sờ một chút, gật đầu một cái,

“Ân, đúng!”

“Vậy chúc mừng!”

“Cám ơn!” Trần Mặc nói.

“Không ngờ mới thời gi¬an ngắn như vậy, liền nghe đến tin tức tốt của anh!” Tử Lam nói.

“Là rất đột nhiên!”

Trần Mặc cũng kinh ngạc, sau đó suy nghĩ một chút, nhìn Tử Lam,

“Tử Lam, thật xin lỗi, khi cô nằm viện tôi không thể đi thăm cô được!” Trần Mặc nói.

Tử Lam lắc đầu,

“Cái này thì có gì đâu , Trọng Nhược Tình đi, tôi cũng đi như vậy, phòng thiết kế cần anh chống, tôi hiểu, huống chi, anh không phải là khiến Cảnh Thần thay mặt chuyển tâm ý sao!” Tử Lam cười nói nói.

Trần Mặc gật đầu một cái, gặp phải người như Lâm Tử Lam hiểu chuyện như vậy, thật đúng là ít lại càng ít. Chỉ là có một chuyện, hắn vẫn không có cơ hội nói, bây giờ muốn nghĩ, nên mở miệng,

“Tôi nghe nói, vị trí trưởng phòng thiết kế, là cô đề cử của tôi đấy, cám ơn!” Trần Mặc hào phóng nói, chuyện này, hắn vẫn thiếu Tử Lam một câu cám ơn.

“Anh không phải cần cám ơn tôi, thật ra thì Trọng Nhược Tình vốn là có tên không thực, đều là anh ở sau chống đỡ, cô ta không có ở đây, vị trí này xác thực là của anh, cho nên không cần nói cám ơn với tôi!” Tử Lam hết sức lạnh nhạt nói.

Trần Mặc cười một tiếng, bày tỏ hiểu. Thật ra thì có một số việc, trong lòng hiểu là được.

“Đúng rồi, lúc tôi đính hôn, hi vọng cô có thể tham gia!”

“Chỉ cần anh mời tôi, tôi nhất định tham gia!”

“Đó là đương nhiên!” Trần Mặc nói.

“Vậy tôi nhất định đến!” Tử Lam nói, vốn là muốn nói một chút về chuyện của Cảnh Thần với hắn, nhưng là lời đến khóe miệng, Tử Lam cũng không nói ra ngoài.

“Vậy không nói nữa, tôi có chuyện gấp đi trước!”

“Ân!”

Vì vậy, đối thoại kết thúc đơn giản. Trần Mặc đi ra ngoài, Tử Lam ở phòng giải khát đợi một lát, cũng đi ra ngoài.

Năm giờ chiều, Trần Mặc mở ra một hội nghị.

“Tử Lam, tài liệu nhìn như thế nào?” Trần Mặc hỏi.

Tử Lam gật đầu một cái, “Xem xong rồi!”

“Vậy cô đối với hợp đồng Vân Đức có ý kiến gì không?” Trần Mặc hỏi.

Tử Lam suy nghĩ một chút,

“Vân Đức cùng chúng ta công ty cũng có công ty trụ cột vàng bạc đá quý, vào năm ngoái, Vân Đức lần đầu tiên buôn bán lại dính án kiện, cho nên lần này, bên ngoài suy đoán khác nhau, mà lần này hợp tác làm triển lãm châu báu, sau khi hợp đồng ký kết, nhất định là đưa tới sự chú ý của bên ngoài, cho nên nếu như muốn hợp tác thành công, chúng ta trước tiên có thể xin chuyên gia ra mặt, làm ra một phần báo cáo giám định châu báu!” Tử Lam nói gằn từng chữ.

Trần Mặc gật đầu một cái, bày tỏ đồng ý. Cứ như vậy, mọi người trước tiên sẽ nhìn điều này mà tin tưởng, đây cũng là một biện pháp chứng minh rất tốt. Không thể không nói, đây chính là một biện pháp tốt. Mặc dù gan hơi lớn, nhưng là có thể được.

“Nếu như vậy, vậy có phải hay không đồng thời cũng nhắc nhở mọi người nhớ tới Vân Đức năm ngoái buôn bán dính án kiện a!” Hinh Nguyệt nói lên ý kiến.

“Thật ra thì nếu chúng ta không đề cập tới cái này, cũng sẽ có một số tạp chí tuần san vô lương nói ra, cho nên không bằng chúng ta chủ động xuất kích, không để cho bọn họ có cơ hội nói!” Tử Lam nói.

Nhắc tới điểm này, tất cả mọi người gật đầu một cái, bày tỏ đồng ý.

“Vậy thì tốt, lần này cùng Vân Đức hợp tác, tôi và cô sẽ cùng phụ trách!” Trần Mặc nói.

“Ân!” Tử Lam gật đầu một cái, bày tỏ không có ý kiến.

Mọi người cũng không có ý kiến gì. Vì vậy, hội nghị cứ như vậy kết thúc.

Hội nghị kết thúc, cũng đến giờ tan việc, lúc này, Tử Lam lại nhận được một cú điện thoại, nói là lắp đặt thiết bị mua nhà … Tử Lam nghĩ tới, mình không có mua nhà a, cho là điện thoại lường gạt, thì cho cúp.

Điện thoại mới vừa cắt đứt, Hi Hi liền điện thoại tới rồi,

“Mẹ, mới vừa rồi là có người thất lễ gọi điện thoại cho mẹ, nói mua phòng ốc chuyện đúng không?”

Tử Lam gật đầu một cái,

“Đúng, làm sao con biết?” Tử Lam hỏi ngược lại.

“Mẹ nói với người ta là mẹ không có mua?” Hi Hi hỏi.

Tử Lam gật đầu một cái, “Đúng a!”

“A a a , mẹ, làm sao mẹ có thể nói như vậy !” Hi Hi im lặng.

Tử Lam mơ hồ phát giác có cái gì không đúng, hỏi

”Đã xảy ra chuyện gì? Mẹ vừa không có mua phòng ốc, tại sao không thể nói như vậy?”

“Ai, mẹ trong điện thoại một lát cũng nói không rõ ràng lắm, mẹ trở lại hẳng nói đi!” Hi Hi nói.

“Được!”

Tử Lam cúp điện thoại, liền trực tiếp chạy trở về. Lúc trở về, bảo bối làm xong cơm, chờ Tử Lam trở lại ăn.

Vừa vào cửa, mùi cơm chín bốn phía, có bảo bối, thật hạnh phúc a!

“Mẹ, cha không có cùng với mẹ đồng thời trở về sao?”

Hi Hi nhìn Tử Lam một mình trở lại liền hỏi.

“Mẹ là cái gì muốn cùng hắn đồng thời trở về? Bảo bối, con thật coi chúng ta ở cùng một chỗ sao?” Tử Lam đổi giầy, đi tới ngắt khuôn mặt của hắn hỏi.

Hi Hi cười hắc hắc,

“Con chỉ là cảm thấy cha sẽ phải tới!”

Hắn làm thích ba người cùng ăn cơm a!

“Gần đây công ty rất bận, đoán chừng hắn là không tới được rồi !” Tử Lam nói.

“Ồ!”

Hi Hi đáp một tiếng, cũng không nói thêm cái gì.

Tử Lam rửa tay xong, chuẩn bị ăn cơm, ngồi lên ghế, chợt nhớ tới chuyện gì, nhìn bảo bối hỏi,

“Đúng rồi, cú điện thoại kia rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”

Vừa nhắc tới cái này, Hi Hi sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn là quyết định đàng hoàng thẳng thắn.

“Vốn là nghĩ đến sau khi chuyện thành công sẽ cho mẹ một kinh ngạt, nhưng người bên kia đang sửa chữa thời điểm gặp phải chút vấn đề, cho nên liền gọi điện thoại cho mẹ!” Hi Hi nói.

Chẳng lẽ là trí thông minh của Tử Lam có vấn đề, cô thế nào có chút nghe không hiểu đây?

“Bảo bối, nói thẳng chủ đề!” Tử Lam nói.

“Chủ đề đúng là, chính con tại Xương Nguyên bên kia lấy danh nghĩa của mẹ mua một căn hộ cảnh biển a!” Hi Hi nói. . . . . . .

Tử Lam sửng sốt, cô không có nghe lầm chớ? Phòng cảnh biển! Đây chính là khu vực phòng ốc vàng tốt nhất ở A thị, giá phòng đắt quá không cần nghĩ cũng biết! Phòng ốc xếp hàng cũng mua không được, Hi Hi cũng mua được?

“Chuyện là khi nào?” Tử Lam hỏi.

“Chính là lần trước nói với mẹ chuyện này sau khi chọn xong liền tay đi mua a, rồi lắp đặt tất cả thiết bị ở bên trong, con vốn là nghĩ đến sau khi làm xong mới nói cho mẹ biết, không thể nghĩ đến họ gọi điện thoại cho mẹ, mẹ nói không có mua, nên người ta gọi điện thoại cho con. . . . . .” Hi Hi nói. . . . . . .

“Bao nhiêu tiền?” Tử Lam nhìn hắn hỏi.

“Ân, ba chục triệu!” Hi Hi hết sức bình tĩnh nói.

Mẹ nó! Bảo bối, con là đốt tiền sao a a a à? ? Ba chục triệu a, liền do dự cũng không do dự, thương lượng cũng không thương lượng liền mua? Như vậy quả quyết, cũng không suy tính một chút? ? ? ? ?

Tử Lam cảm giác lòng của mình đang thiêu đốt a! Thịt cũng bị thương a! Bảo bối, con quá tệ đạp tiền! Ba chục triệu a, tương đương với giá tiền một khu nhà cấp cao.

Chỉ là, Xương Nguyên bên kia là phòng cảnh biển, cũng chống được ở cái giá tiền này, chỉ là bọn hắn có cần thiết đi mua cái khu đắt tiền này sao? ? ?

Tử Lam suy nghĩ một chút liền nhức nhối a! Cô là một thiết kế sư, thu nhập mới hơn 1 vạn, thế nào mua nổi? Quay đầu lại nói, cũng không thể nói là con mình mua đi! Hắn là một đứa bé nhỏ tuổi, ở đâu ra nhiều tiền như vậy a, chẳng lẽ muốn nói là con trai khi làm phần tử khủng bố kiếm sao? Chuyện này không tiện khai báo a a!

“Mẹ, mẹ không thích bảo bối tặng quà cho mẹ sao?” Hi Hi tiến tới, chớp con ngươi, vô tội nhìn Tử Lam hỏi.

Hi Hi giả bộ đáng thương! Đây chính là hắn tỉ mỉ nghĩ đưa cho mẹ quà sinh nhật a, vốn là muốn đợi đến ngày sinh nhật mẹ mới nói , nhưng là, ai. . . . . . Chuyện luôn là không thể như ý nguyện a!

Tử Lam nhìn bảo bối, cô có thể nói không thích sao? ? ?

“Thích!”

Tử Lam cắn răng gật đầu một cái, là ưa thích, nhưng là vẫn nhức nhối!

“Nhưng mà mẹ lại thích con đem tiền giao cho mẹ hơn!” Tử Lam bổ sung thêm một câu nói.

Đổ mồ hôi !©¸®!

Hi hi cũng biết đáp án của mẹ dĩ nhiên là cái này.

“Mẹ, tiền của bảo bối điều là của mẹ đó a!” Hi Hi nói,

“Mẹ muốn bao nhiêu, thì bảo bối cho mẹ bấy nhiêu, ngay cả bảo bối đều là của mẹ , mẹ sợ cái gì?” Hi Hi nheo con ngươi lại cười hỏi ngược lại. . . . . . .

“Cho nên, chúng ta trước tiên nên thảo luận chuyện phòng ốc!” Hi Hi nói.

Tử Lam suy nghĩ một chút, chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể như vậy.

“Lần sau trước khi quyết định chuyện trọng đại như vậy, nhất định nhớ cùng mẹ thương lượng trước!” Tử Lam nhìn hắn nói.

“Tuân lệnh, người ta lần này cũng là muốn cho mẹ một cái ngạc nhiên a!” Hi Hi cười nói.

Tử Lam lúc này mới gật đầu một cái, hít thở thật sâu một cái tức a.

“Được rồi, phòng ốc tiến trình sửa chữa như thế nào? Chổ nào cần sửa?” Tử Lam nhìn Hi Hi hỏi.

“Hiện đại giản lược thêm một số chi tiết!”

Hi Hi vừa ăn đồ vừa nói. Quả nhiên, con trai hiểu mẹ nhất! Biết cô thích phong cách gì.

“Lắp ráp gặp phải chút vấn đề, mẹ, ngày mai đi xem một chút!” Tử Lam nghĩ, chiều mai vừa đúng có thời gi¬an,

“Được, ngày mai cùng nhau đi xem một chút!” Tử Lam nói.

Thật ra thì, suy nghĩ một chút đi, Tử Lam cũng thật vui mừng, phòng ốc bên kia, tiêu thụ tốt đến bạo, hơn nữa còn là phòng cảnh biển, về sau Tử Lam cũng có thể ở cạnh cửa sổ phơi nắng, ngắm phong cảnh rồi !

Nghĩ đến cái này, Tử Lam để tâm lý nhức nhối xuống, chỉ là bên kia phòng ốc, muốn mua đến, đích xác là chuyện rất khó khăn. Nghĩ đến cái này, Tử Lam chợt nhìn bảo bối hỏi,

“Con làm như thế nào? Bên kia mua phòng ốc, không phải đứng xếp hàng bắt số mua cũng chưa có sao?”

“Ân, cho nên con không có đứng hàng bắt số a, con chen vào số!” Hi Hi nói, căn bản sẽ không nghĩ tới đứng hàng bắt số được rồi. . . . . . .

Như vậy cũng có thể? Tử Lam thật sâu cảm thấy, hiện tại biết máy vi tính, là một chuyện rất trâu bò!

“Đúng rồi, chuyện này, trước đừng nói cho cha con biết!” Tử Lam nói.

Hi hi gật đầu một cái,

“Phòng này là của mẹ , dĩ nhiên do mẹ làm chủ!” Hi Hi cười nói.

Thật ra thì cũng không cần nói cho cha, bởi vì. . . . . ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.