". . . . . . Không ăn." Trước kia thì thích ăn, kể từ sau chuyện đó, là
hơn năm. . . . . . Đặc biệt là sau khi lớn lên hiểu chuyện, chuyện đó
trở thành chuyện chôn sâu trong lòng anh, nhiều năm không muốn đối mặt
với bóng ma ác mộng. . . . . . Cố tình Tiểu Duyệt cô lại thích ăn cái
này, aiz. . . . . . Làm hại anh không muốn nghĩ cũng phải nghĩ đến. . . . . . Khi đó tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, làm sao anh lại cảm thấy bé
trai hôn. . . . . . Gặp quỷ. . . . . . Anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận
mình là thụ!! Anh thích duy nhất chỉ có Tiểu Duyệt. . . . . .
"Tại sao? Quả cam giàu vitamin C, có tác dụng làm trắng da!" Lê Duyệt vuốt
vuốt quả cam, đột nhiên ý tưởng trong đầu lóe lên."Nói đến trắng đẹp,
năm đó khi em năm tuổi, đã từng thấy công chúa quả cam, còn xinh đẹp hơn công chúa Bạch Tuyết! Xinh đẹp tựa như thiên sứ. . . . . ."
Nghe được lời này, Lạc Thiếu Thừa không dám tin nhìn chăm chú vào cô, nội
tâm dậy lên gợn sóng lớn. . . . . . Thì ra là, có vài người là nhất định sẽ ở cùng một chỗ, vô luận trải qua bao nhiêu năm, mặc kệ cách nhau rất xa, cho dù có ngăn cách bởi thời gian và không gian, quanh đi quẩn lại
người bên kia tơ hồng mệnh định như cũ sẽ đến bên cạnh, Tiểu Duyệt, thì
ra là, từ lúc ban đầu, anh đã đối với em là vừa thấy đã yêu. . . . . .
Thấy anh chỉ nhìn chằm chằm mình lại không nói gì, Lê Duyệt không khỏi hồ nghi, "Lạc Thiếu Thừa, sao anh lại không nói lời nào?"
"Tiểu Duyệt, Khi anh sáu tuổi, gặp được tiểu ác ma ảnh hưởng đến cả đời anh. . . . . ." Dịu dàng kéo cô tới gần, những lời cuối, biến mất khi vành tai và tóc mai chạm vào nhau. . . . . .