CHƯƠNG 22. SINH NHẬT MUỘN
Khi Tiểu Ngốc tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, cậu đè huyệt Thái Dương, đau đớn sau say rượu còn không tan, ký ức cũng dừng lại ở trước khi say rượu. Cậu còn nhớ rõ khi cậu thấy Tề Huy cùng nam nhân kia đi ra trường học cậu đau lòng đến sắp hít thở không thông, do dự thật lâu cậu mới dám đưa quà đến phòng ngủ của hắn, sau lại cùng Tiểu Tiện uống rượu, mượn rượu lực mà phát tiết tâm tình. Lần đầu uống rượu cậu không chống được men say đột kích, sau lại làm cái gì, nói gì cậu hoàn toàn không nhớ, hiện tại cậu chỉ cần dùng sức suy nghĩ là như có chiếc chùy ngàn cân đập boong boong vào đầu, làm đầu cậu đau như muốn chặt bỏ nó đi.
Tại trên giường nằm một hồi, cậu mới hậu tri hậu giác phát hiện bên người còn giống như nằm một người. Xoay qua … lền đối diện với 1 khuôn mặt tươi cười phóng đại, đủ dọa cậu vừa nhảy: “Anh… Anh…”
Còn chưa tới kịp nói cái gì, lại bị đối phương giành trước nói rằng: “Cậu muốn hỏi tôi thế nào lại ở chỗ này đúng không?”
Tề Huy trong miệng thở ra nhiệt khí toàn bộ phun tại trên mặt Tiểu Ngốc, làm cho cậu sản sinh một trận cảm giác tê dại. Tiếp xúc gần gũi như vậy, gần đến mức có thể nhìn thấy mình trong mắt đối phương. Tiểu Ngốc bản năng đem thân thể về phía sau rụt lui, rồi lại bị Tề Huy kéo lại, ngay sau đó mặt cậu dưới ánh nhìn kỹ của đôi con ngươi u lam dần dần phiếm đỏ.
“Uy, hỏi cậu đấy! Có đúng hay không rất kinh ngạc tôi sao lại ngủ bên cạnh?”
“Ân…”
“Đem chăn xốc lên nhìn.”
Tiểu Ngốc nghi hoặc xốc chăn lên, sau đó trầm mặc. Cậu cư nhiên thấy được hai cụ lõa thể!
Nhìn cậu mục trừng khẩu ngốc , Tề Huy vung lên khóe miệng, không khỏi tâm tình tốt.
“Cậu tối hôm qua uống say, đã làm chuyện gì còn nhớ rõ sao?”
“Tôi, tôi, tôi…” Tiểu Ngốc đầu lưỡi thắt, “… Sẽ không phải tôi đối anh làm cái gì ba?”
“Thiết, cậu nghĩ đến mĩ?! Liền cái vóc toàn xương kia lại có thể đẩy được tôi? !” Tề Huy thẳng trợn mắt, liền thừa dịp cậu không chú ý cấp tốc chui đầu vào cắn một ngụm trên tay, sau đem vết cắn giơ ra trước mắt cậu, “Nhiều lắm cắn vài miếng, cong vài cái. Đùi trong tôi còn có dấu răng cậu cắn đâu, có muốn hay không nhìn một chút?”
Đùi trong còn có dấu răng? ! Thế nào cắn được cái loại địa phương đó? !
“Không không! Xin lỗi xin lỗi! Tôi đi trước rửa mặt!” Tiểu Ngốc mặt đỏ như sắp sung huyết, một phát ôm lấy y phục, hầu như là từ trên giường lăn xuống, sau đó trực tiếp chạy ào vào phòng tắm.
Tề Huy nhìn cửa phòng tắm đóng chặt cười: “Thế nào dễ dàng như vậy liền xấu hổ? Nếu như em biết chuyện phát sinh tối hôm qua, sẽ không mắc cở đến chui vào trong đất đi?”
Vào phòng tắm Tiểu Ngốc từ trong gương phát hiện trên người đầy những điểm đỏ to to nhỏ nhỏ, màu sắc hoặc thâm hoặc thiển, liền giống như những vết muỗi cắn lần trước ở nhà nghỉ. Tỉ mỉ quan sát một lúc, cậu nghĩ những điểm đỏ này thoạt nhìn rất giống hôn ngân. Bởi vì cậu từ trên người Tiểu Tiện cũng phát hiện những vết này, lúc đó cậu còn cười nói, muỗi mùa đông so với muỗi mùa hè còn độc, bị nó cắn một nhát sẽ hồng một mảng lớn. Tiểu Tiện nghe xong liền mắng cậu ngu, Tiểu Tiện nói mùa đông moi đâu ra muỗi, đó tất cả đều là do Đỗ Hàng dùng miệng hút ra. Dựa theo những gì Tiểu Tiện nói, mấy điểm đỏ trải rộng toàn thân này đều do Tề Huy dùng miệng hút ra?
Vừa nghĩ tới đây Tiểu Ngốc mặt càng đỏ hơn, như trứng tôm luộc đỏ au. Cậu khom lưng nhìn vào đùi trong của mình, kết quả không nhìn không biết, vừa thấy liền ngây người kinh hách, không chỉ riêng đùi trong, còn có tiểu phúc, bên trên rậm rạp điểm đỏ.
Lẽ nào… Lẽ nào… Tất cả đều là Tề Huy dùng miệng hút đi ra? ! !
Tiểu Ngốc vô pháp bình tĩnh, cậu thực sự tưởng không rõ nếu Tề Huy đã có bạn trai vì sao còn muốn đối chính mình làm ra chuyện như vậy?
Ma ma thặng thặng tắm rửa một cái, cậu đem chính mình nhốt tại trong phòng tắm thủy chung không dám mở cửa đi ra, cậu không biết nên dùng cái dạng gì tâm tính đối mặt với đối phương. Theo lý thuyết vừa tỉnh ngủ sau phát hiện người mình thích liền nằm ở bên người hẳn là chuyện đáng giá vui vẻ, thế nhưng bên người Tề Huy sớm đã có người khác, nếu như bọn họ quan hệ quá mức thân mật, sẽ làm cậu có loại làm kẻ thứ ba, loại cảm giác này rất không xong.
Tiểu Ngốc ngồi yên tại bồn cầu tư tiền tưởng hậu nửa ngày, chính là không nghĩ ra một nguyên cớ. Tề Huy thấy cậu vẫn không đi ra, trong phòng tắm cũng không có bất luận cái gì động tĩnh, còn tưởng rằng ra chuyện gì, nhanh từ trên giường nhảy xuống. Gõ vài cái lên cửa không ai hưởng ứng, Tề Huy giơ chân đang chuẩn bị phá cửa mà vào, cửa bỗng nhiên mở ra. Tề Huy không kịp thu hồi, một cước đá vào trên người cậu, thiếu chút nữa đem cậu đá đến trên mặt đất.
Tề Huy biết một cước này có bao nhiêu trọng, thấy Tiểu Ngốc ôm bụng ngồi chồm hổm trên mặt đất thực sự là đem hắn sợ hãi, hắn lập tức đem người ôm lên giường, nhấc lên y phục đối phương, chuẩn bị kiểm tra thương thế.
Tiểu Ngốc trái vặn phải vẹo, toàn bộ thân thể giống như rắn nước vặn vặn vẹo vẹo, không cho hắn nhìn.
Nắm vài lần không bắt được, tính nhẫn nại của Tề Huy bị vặn sạch, thẳng thắn đứng lên, trên cao nhìn xuống, thấp giọng phát sinh cảnh cáo: “Ta đếm ba tiếng, ngươi nếu như còn dám động một chút, ta liền đem ngươi ném ra ngoài cửa sổ.”
Lời này vừa nói ra, không cần phải đếm, Tiểu Ngốc bật người thành thật nằm ở trên giường, thuận tiện vén áo, lộ ra cái bụng tròn tròn. Sau đó một tay bao trùm đi tới, nhẹ nhàng vuốt ve, Tề Huy một bên giúp cậu xoa bụng một bên hỏi: “Đau không? Hoàn hảo không hồng cũng không thũng.”
“Không đau.” Tiểu Ngốc mở to hai mắt nhìn hắn, tổng nghĩ ngày hôm nay hắn tựa hồ đặc biệt săn sóc. Bị người như vậy ôn nhu đối đãi khiến Tiểu Ngốc sản sinh một loại ảo giác, giống như động tác xoa bụng thân thiết này Tề Huy đều có thể làm được thập phần tự nhiên, mà cậu cũng thập phần hưởng thụ, bọn họ hai người nhìn qua quả thực giống như là một đôi tình nhân trong quá trình yêu đương cuồng nhiệt.
Tiểu Ngốc nhịn không được nở nụ cười khiến Tề Huy mạc danh kỳ diệu.
“Cười cái gì? Lẽ nào bị tôi đạp một cước là chuyện đáng giá vui vẻ?”
“Không có gì.” Tiểu Ngốc nhịn ý cười, sau đó cẩn cẩn dực dực hỏi, “Bạn trai anh đâu?”
“Tôi tối hôm qua đều hướng cậu giải thích, đó không phải bạn trai tôi, gã là bạn thân tốt của tôi.”
“Na… Na hắn vì sao lại nói như vậy?”
“Cùng cậu đùa một chút.”
Tiểu Ngốc bị kinh hỉ ngoài ý muốn làm khiếp sợ, nửa ngày đều nói không nên một câu, nhưng ngực cũng thật cao hứng, trong đầu hình như có một tiểu nhân tại khua chiêng gõ trống cuồng hoan, làm cậu cảm thấy kích động không ngớt.
Vẻ hưng phấn lộ ra trên mặt cậu đều bị Tề Huy xem tại đáy mắt, một tay ôm cậu vào trong lòng, môi hầu như dính lấy lỗ tai cậu, nhẹ nhàng mà thổi nhiệt khí: “Lễ vật em đưa anh thấy được, cảm ơn em.”
Tiểu Ngốc ngẩn người, đang muốn nói không khách khí, rồi lại nghe được Tề Huy dùng ngữ khí hơi trêu chọc nói: “Cái chén kia là tự tay em làm đúng không? Nói thật đi, thực sự… Rất xấu! Tựa như đôi bao cổ tay kia, xấu muốn chết!”
Tiểu Ngốc xụ mặt, cậu cũng biết cái chén đó đích xác không đẹp, nhưng bị người chính mồm vạch ra, chính mình có điểm chịu đả kích.
Tề Huy nhéo nhéo mặt cậu cười nói: “Xấu thì xấu điểm, thế nhưng anh rất thích.”
Nghe xong những lời này, Tiểu Ngốc mới hiểu được hắn lại trêu đùa chính mình, ngực không khỏi nổi lên nhè nhẹ ngọt ngào.
Vào đông, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu lên một phòng ấm áp, thừa dịp khí trời tốt hiếm có này, Tề Huy muốn Tiểu Ngốc trốn học bổ sinh nhật cho hắn. Tiểu Ngốc đối hắn nói gì nghe nấy tự nhiên sẽ không đưa ra phản đối, hai người mặc y phục liền hoan hoan hỉ hỉ xuất môn.
Trên đường đên trung tâm thành phố, Tề Huy bá đạo tuyên bố: “Ngày hôm nay làm sinh nhật cho anh, tất cả phải nghe anh hết.”
Tiểu Ngốc liên tục gật đầu: “Hảo, không thành vấn đề!”
Lời tuy như vậy, nhưng khi tới trung tâm sau, mặc kệ chơi cái gì ăn cái gì, Tề Huy trước tiên đều trưng cầu ý kiến Tiểu Ngốc. Tiểu Ngốc muốn ăn đồ ăn vặt ven đường, bọn họ liền đi ăn đồ ăn vặt, Tiểu Ngốc muốn đi dạo trung tâm thương mại, bọn họ liền đi trung tâm thương mại. Hai người ăn ăn ngoạn ngoạn, đi một chút nhìn một chút, thẳng đến bên ngoài một gian hàng bán trang phục mới dừng bước.
Tề Huy chỉ vào một kiện áo khoác màu lam đậm hỏi: “Cái kia đẹp không? Anh mặc hợp không?”
“Đẹp, da anh trắng, mặc màu lam khẳng định hợp.” Tề Huy hình dạng tốt, vóc người hảo, trời sinh là móc treo quần áo, Tiểu Ngốc nghĩ mặc kệ cái dạng gì y phục mặc ở trên người hắn, đều có thể thấy hiệu quả tuyên truyền quảng cáo, chuẩn đến mức dâng lên làn sóng mua sắm.
“Đi, đi vào thử xem.” Tề Huy kéo tay cậu, bước vào cửa hàng.
Thử qua sau, quả nhiên liền như Tiểu Ngốc suy nghĩ, áo khoác màu lam đậm đó phụ trợ cho da Tề Huy càng thêm trắng nõn, khiến cho hắn thoạt nhìn càng thêm suất khí mê người.
Mỹ nhân tựa như một khối nam châm, đi tới đâu cũng đều vững vàng hấp dẫn mọi người ánh mắt, Tiểu Ngốc thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Tề Huy, không tự chủ được móc ra bao tiền, muốn mua y phục này cho hắn.
Tề Huy thấy hắn đồng thủ đồng cước đi hướng thu ngân, nghi hoặc hỏi: “Em đến làm gì?”
Tiểu Ngốc thành thật trả lời: “Trả tiền, giúp anh mua quần áo a.”
“Yêu! Em theo anh đi dạo phố, còn giúp anh mua quần áo, làm như anh là cái bánh mật như em ấy.” Tề Huy ngăn trước mặt cậu, từ trong túi quần rút ra tiền mặt nhét cho người bán hàng, “Liền theo kiểu dáng, màu sắc như này, lấy số nhỏ hơn cho hắn thử xem.”
Người bán hàng lên tiếng đáp, vui tươi hớn hở tìm kiện y phục tương đồng đưa cho Tiểu Ngốc.
Tiểu Ngốc cầm y phục sững sờ: Đây là tình lữ trang sao?
Lúc này Tiểu Ngốc còn không biết, tối hôm qua lúc biểu lộ Tề Huy cũng đã đem chính mình trở thành bạn trai cậu, mà cậu say quá lợi hại, căn bản không có nghe đến phiên thông báo thâm tình kia.
Tề Huy cho rằng biểu lộ loại chuyện tổn hại hình tượng nam nhân này làm một lần là đủ rồi, Tiểu Ngốc lại cho rằng ngôn hành cử chỉ của Tề Huy ngày hôm nay quá quỷ dị. Tuy bọn họ có quan hệ tốt, nhưng loại quan hệ đó là tình huynh đệ, hiện tại mỗi lời nói hành động của tề Huy đều mang theo một cỗ sủng nịch, khiến cho đáy lòng cậu cảm thấy thỏa mãn cùng hạnh phúc, rồi lại có chút không biết làm sao, không có kinh nghiệm cảm thụ khiến cậu không khỏi nghi hoặc: vì sao Tề Huy giống như đột nhiên thay đổi thành một người khác, lẽ nào hắn cũng thích ta sao?