Từ sau ngày ở bar, số lần nó chảy máu mũi càng nhiều hơn. Nhưng thật may mắn làm sao khi mọi người không thấy tình trạng này của nó. Nếu họ thấy thì họ sẽ chạy ngược chạy xuôi cho mà xem. Nó ghét làm người khác phải lo lắng cho mình. Nhưng nó cũng không thể dấu mãi chuyện này được. Lúc đầu chỉ một hai lần trong một ngày nhưng càng lúc máu chảy càng dày đặc hơn và nhiều hơn. Không những thế dạo này bọn hắn cứ lui tới nhà Jame hoài à. Đi học bọn hắn cũng không đi chỉ để ở nhà chơi với bọn nó. Hắn đến nhà Jame rồi dính lấy nó mãi không thôi. Hắn cứ nhìn nó say đắm mà nó có nhìn hắn đâu. Suốt những ngày đó nó cứ lơ hắn hoài. Và rồi một ngày nó và Rein quyết định đến công ty của Rein để giải quyết một số vấn đề và ổn định chiếc ghế chủ tịch của Rein. Nó và Rein không có nhà nên cả bọn cũng đến trường và chiều lại đến công ty đón nó và Rein đi chơi. Cuộc sống của cả bọn cứ tiếp diễn như thế cho đến một ngày.
Hôm đó, Jame và cả đám rủ nhau đi chơi và nhờ hắn đến công ty đón nó giùm. Họ cũng chỉ muốn tạo cơ hội cho nó và hắn ở bên nhau thôi mà.
Như thường ngày, sau khi tan ca, nó lại đi xuống sân dưới và chờ Jame và mọi người. Nó đã khá bất ngờ khi chỉ thấy mình hắn.
- Mọi người đâu cả rồi?
- Họ rủ nhau đi chơi cả rồi
- Thì ra đây là lí do khiến Rein không đi làm_Nó chẹp miệng.
- Chúng ta về nhé!
- Ừm
Chiếc xe chở nó và hắn lao bon bon trên đường. Và cũng như cái ngày của một năm trước. Hắn lái xe rất nhanh nhưng không đi thẳng mà lại đi đường vòng. Hắn chạy xe dọc theo bờ sông để nó có thể ngắm cảnh sông nước lúc hoàng hôn. Mặt trời đang xuống núi. Trên nền trời chỉ còn lại vài ánh vàng. Dòng sông cũng vì thế mà trở nên lấp lánh hơn. Nó rất thích nhìn ngắm cảnh sông lúc này. Hắn nhìn nó rồi khẽ nở nụ cười. Lòng hắn bây giờ nhẹ nhàng lắm. Hắn ước khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi để hắn có thể tận hưởng mãi không khí hạnh phúc này. Nó đang đắm chìm trong khung cảnh xung quanh thì bất ngờ bị thúc mạnh về phía trước. Xe nó đã đụng phải cái gì đó, mà cụ thể hơn là đuôi xe. Nó và hắn liền nhìn vào gương chiếu hậu. Đi theo sau xe nó là 3 chiếc xe màu đen. Chiếc đi liền kề xe nó cứ liên tục thúc vào xe nó làm nó và hắn nhào về phía trước. Mặt nó bỗng nhiên trở nên tái mét. Cái cảnh tượng này lại lặp lại sau 10 năm. Mọi cảnh tượng của 10 năm trước trở thành một cuốn phim quay chậm trong đầu nó. Ngày hôm đó, cũng chính cái lúc gia đình nó chạy dọc bờ sông thì bị xe lão già đó thúc rơi xuống biển. Và ngày hôm nay kết cục của nó sẽ ra sao? Cơ thể nó bắt đầu run lên bần bật. Một người mạnh mẽ như thế mà cũng trở thành như thế này mới lạ chứ. Đối với nó, chuyện của 10 năm trước đã trở thành một vết thương rỉ máu không bao giờ quên được rồi. Đó là cơn ác mộng, nỗi sợ hãi của nó, nỗi đau đã đeo đuổi nó sắp 10 năm qua. Những biểu hiện của nó làm sao có thể qua khỏi mắt hắn. Hắn một tay lái xe còn một tay thì nắm lấy bàn tay đang run lẩy bẩy của nó
- Lallie, em bình tĩnh lại đi_Hắn nắm tay nó thật chặt. Nguồn nhiệt từ tay hắn làm nó cảm thấy ấm áp phần nào. Có hắn, nó đã bớt sợ hơn nhưng như thế cũng chưa thể át đi nỗi sợ hãi của nó bây giờ. Hiện thực và quá khứ đang hòa lẫn vào nhau và đang lần lượt hiện ra trong đầu nó.
- Em nhắm mắt lại đi Lallie_Nó nghe theo lời hắn rồi nhắm mắt lại. Hắn cũng thu tay mình đang nắm tay nó lại. Để hắn cho bọn người đó xem hậu quả. Dám áp dụng chiêu thức “giết người giệt khẩu” với bọn hắn. Lão ta đã xem thường nó và hắn quá rồi. Hắn bắt đầu phóng xe nhanh hơn. Xe hắn lao như bay trên đường. Đám người kia cũng tăng tốc theo hắn. Xe này nối tiếp xe kia như một đoàn tàu lửa. Đám người cứ như kẻ mù bám theo hắn mà chính họ cũng không biết cánh cửa địa ngục đang rộng mở chào đón bọn họ. Xe hắn đang chạy phía trước thì đột ngột bẻ lái. Khi xe hắn đã hoàn thành quá trình bẻ lái thì một khúc cua lập tức đập vào mắt những kẻ đang rắp tâm hại chết nó và hắn kia. Những chiếc xe phía sau đang lao với tốc độ cao khi thấy xe hắn bẻ lái thì không kịp phản ứng. Tên cầm lái vội phanh lại nhưng muộn quá rồi, chiếc xe đã lao ra khỏi vách và những chiếc sau cũng thế. Đó chính là hậu quả cho những kẻ có tâm địa xấu xa. Hắn cho xe chạy thẳng về nhà. Cái đám người kia đi chơi vẫn chưa về. Hắn quay sang nó ở bên cạnh. Nó đã ngủ rồi. Chắc nó đã sợ lắm. Nhưng sau chuyện này, hắn càng không thể để nó một mình. Ông ta đã muốn giết nó để diệt khẩu. Tính mạng của nó đang gặp nguy hiểm. Hắn lập tức lôi điện thoại ra rồi gọi cho bọn đàn em. Chỉ 15’ sau, bọn đàn em của hắn đã tập họp đầy đủ. Và theo sự chỉ đạo của hắn, đám đàn em của hắn được phân bố ở khắp nơi để bảo vệ cho nó. Còn hắn thì không rời xa nó nửa bước