Gia Sư 17 Tuổi Và Thái Tử Phá Hoại

Chương 17: Chương 17




- Ohhhhh....s lớp mình có ng chuyển vào thế nhỉ_jo trề môi.

- Ai mà pk đx...đời mà lỵ...hjhj...ớ....???_giọng cười của nó bị cắt ngang khi 1 dáng ng nhanh như điện vừa chộp lấy tay nó.

- Jun...._nó ngớ ng giật thót. *Chẳng lẽ đây là món qà đó sao* nó chợt hóa đá.

- Ừ...cô bất ngờ không.._Jun cười cợt nhìn nó trẻ kol

*Soạt* 1 bàn tay khác choàng chộp nó lại.

- Ai ck0 cậu động vào min thế_cậu vừa vào lớp vứt cái cặp xuống bàn.

- Kệ tôi..quyền j cậu không ck0 tôi động vào min

__________

mai mo0n sẽ đăng nhiều hơn , kol` hum ny k đx r , phải học bài nữa sr các u

- Tôi không thích ns nhìu vs tên không pk điều như cậu, 1 là biến đy 2 là tôi sẽ dùng biện pháp mạnh vs cậu đấy_cậu chợt gạc phát ta của jun ra rồi kéo nó ra đằng sau lưng mình. Cả lớp học bỗng tràn trề căng thẳng.

- Đừng tưởng tôi sợ cậu...đừng bao h nghĩ thế..chỷ là tôi nể cái vị trí của cậu hiện h thôi..cứ đợi đy..._jun cười cợt quay đy để lại bao nhiêu nổi lo lắng đối vs cậu. 1 sự lo lắng sẽ mất nó tràn trề trong tim. Ôi ! giá như nó không gặp jun thỳ bh đâu có vụ nó bị giành giựt như thế này.

Cậu khẽ thả tay nó rồi xách cặp đy ra ngoài. 1 luồng sự nhẹ nhõm khẽ tràn vào lớp học.

*cộp*cộp*

- Hm...hm các em trật tự..vào tiết học rồi_cô giáo hoàn hồn gõ thước lên bàn và cũng khẽ ngẫm nghĩ tình trạng t/c trẻ con bh.

___________

bên bờ sông hàn....có 1 dáng người đang thấp thoáng. 1 sắc thái boăn khoăn , khó nghĩ. 1 khung cảnh yên tỉnh đến lạ lùng. Người con trai chìm vào trong sự im lặng. Thời gian qa đy , nhưng cũng vẫn như ngừng lại. Lại 1 luồng gió ào vào , Kéo theo nhừng đám mây đen.

*Lộp bộp lộp bộp* những giọt mưa nhỏ rơi xuống vỡ tan trên bờ vai người con ấy.....cơn mưa đầu mùa mở đầu ck0az 1 sự tranh giành.

*Rào...rào* cơn mưa dần nặng hạt....những hạt mưa lớn dần...mỗi hạt mưa rơi xuống mình lại có 1 cảm giác khác...người con trai trầm tư đưa tay về phía trước....mưa rơi vào buốt lạnh , cậu khẽ cười thì thầm *Cô ấy giống như 1 hạt mưa , mong manh dễ vỡ*. Người con trai lại khẽ đưa tay vào lòng sưởi ấm.

Khuôn mặt nhẹ dịu vụt tắt thay vào đó là sự cay đắng khẽ nghĩ rằng bàn tay của ai kia có ấm không hay chỉ lạnh lẽo như như những giọt mưa kia.

*Tách* 1 giọt nước pha lê , trong suốt hơn bất cứ giọt mưa nào...vừa rơi xuống đó là giọt nước gì chứ...chắc đơn giản chỉ là 1 giọt mưa vừa từ trên bầu trời cao rơi xuống vô tình chạm vào mặt của cậu thôi.....có lẽ là vậy...

Để mặc ck0 người trai ấy mờ nhạt sau lớp màn trắng xóa lạnh lẽo của cơn mưa....và hãy để ck0 cậu ta yên tỉnh......jun nhỉ !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.