Vũ đưa Quỳnh tới bệnh viện, vừa vào Quỳnh đã chạy thẳng vào
trong, Quỳnh sợ, nó không hiểu tại sao mình lại lo lắng cho Huy đến như
vậy, nó sợ có chuyện gì không hay sẽ xảy ra với Huy.
- Cô ơi, có một bệnh nhân bị tai nạn giao thông vừa mới chuyển vào, đang ở đâu vậy ? - Quỳnh hỏi cô y tá.
- Ở phòng kia - Cô y tá nói và chỉ vào phòng cấp cứu gần đó.
Quỳnh rối cả lên, nó chạy thẳng vào, thấy bác sĩ và y tá đứng gần một giường
bệnh phủ chăn trắng từ đâu đến chân, Quỳnh chạy tới gần đó, rồi nó sững
lại vì cảnh tượng trước mắt.
- Cô là người nhà của bệnh nhân phải không ?
- ... - Quỳnh không nói lên lời, nó cảm thấy có cái gì nghẹn lại ở cổ.
- Rất tiết, nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức. - Bác sĩ và y tá nói rồi bước ra ngoài.
Nghe tới đây nước mắt Quỳnh trào ra giàn giụa, nó bước tới gần giường bệnh,
Quỳnh khóc nấc lên, nó khụy xuống khóc nức nở. Vũ chạy vào thấy Quỳnh
đang khóc không nói năng gì, định tới gần để an ủi thì một tiếng nói cất lên làm Vũ dừng bước.
- Đó là người quen của em hả ?
Cảm thấy giọng nói quen quen cả Vũ và Quỳnh đều quay lại nhìn.
- Hả ?? Huy ??
- Sao thấy tôi hai người lại ngạc nhiên vậy ? - Huy đang đứng bên cạnh quản gia của mình.
- Anh, sao lại.. ở đó… ?? - Quỳnh ngơ ngác hết nhìn Huy rồi lại nhìn sang người đang nằm trên giường bệnh.
- Chẳng lẽ em nghĩ người nằm đó là anh ??
- Ơ.. - Quỳnh vội lau nước mắt.
- Mà sao em lại khóc dữ vậy ?
- Khóc đâu mà khóc !!
- Em lo cho anh sao ?
- Không có, mà nghe nói anh bị tai nạn có sao không ?
- Chỉ trầy xước nhẹ thôi. Không có gì nghiêm trọng.
- Vậy thì tôi về đây !! - Quỳnh bước ra.
- Sao lại bỏ về vậy ?
- Anh không sao thì tôi về chứ ở lại làm gì ?
- Ừ.
- Mình về thôi Vũ.
Quỳnh và Vũ quay trở ta, Huy nhìn theo Quỳnh khẽ mỉm cười. “Em bắt đầu quan
tâm anh rồi cô ngốc ạ, vậy mà còn không chịu thừa nhận” !!
Vũ đưa Quỳnh về. trên đường hai người không nói với nhau một lời nào.
- Mình vào nhà đây !!
- Quỳnh nè !!
- Hả ? - Quỳnh quay người lại khi nghe Vũ gọi.
- Tớ muốn hỏi cậu. Có phải… Cậu đã thích Huy rồi không ?
- Sao…sao cậu lại hỏi như vậy ?
- Một tuần qua, tớ thấy cậu không còn như trước nữa, và chuyện khi nãy khiến tớ cảm thấy như vậy.
- Tớ không biết…
- Cậu hãy suy nghĩ kĩ đi, hãy xác định rõ cảm giác của mình để sau này không phải hối hận.
- Tớ…
- Thôi cậu vào nhà đi, tớ về đây !!