Hân và Bảo cùng đi về nhà, trên xe:
- Thiên này, anh đã thích ai chưa
- Thích hả, nhiều chứ
- Những ai ? - Nghe Hân nói câu trước làm tim Bảo đau nhói
- Ba nè, mẹ nè, Rin nè, Hiếu nè, Tùng nè, bà Hoa nè, cả cậu Bảo nữa - cô trả lời. Nghe Hân nói vậy Bảo thờ phào, tự nhiên thấy vui vui
- Không, ý là tình cảm nam nữ cơ, mà anh lạc giới nhỉ, vậy anh là tình cảm nam nam nhỉ - Bảo
- Hự. Hơi đau đấy Bảo, xin lỗi chứ tôi ngay thẳng, không bị Gay Les gì hết - cô dõng dạc
- Vậy chắc anh yêu ai rồi mới khẳng định vậy nhỉ - Bảo hỏi nhưng lời nói đượm buồn. Qua kính chiếu hậu cô nhìn thấy Bảo có nét mặt buồn, như đưa đám ai vậy, bất giác cô nghĩ " ê, có khi nào thằng nhóc thích mình?? Trong khi mình đang là con trai?? Không thể nào, chắc nó buồn ngủ thôi "
- Chưa, tôi đã nói chưa thích ai cả mà - cô nói rồi lén nhìn Bảo xem gương mặt của anh. Nó vui lên hẳn rồi, vậy Bảo thích cô hả?
-Cậu chủ thích ai chưa ? hiện giờ - cô hỏi
- Ư... ờm ... - anh nhìn cô cười hiền rồi quay đi - rồi, đang thích một người nhưng xa vời quá
Sao anh lại nhìn cô, sao lại cười, sao lại quay đi trả lời, người ấy sao lại xa vời?
- Cậu chủ tôi đây mà cũng gặp khó khăn về tình cảm sao?
- Phải, đây là lần đầu tiên tôi có cảm xúc mãnh liệt như bây giờ
- Vậy lúc quen Yến
Bảo có hơi nhăn mặt một tí rồi giãn ra, anh thở dài
- Tại cô ta dễ thương theo kiểu son phấn, cô ấy trước mặt tôi rất hiền, như một con mèo con, cô ta rất biết chiều tôi nên tôi động lòng
- Ra vậy - tự nhiên cô thấy hơi buồn, những điểm làm Bảo thích thì cô lại không có. Cô không dễ thương, cô không biết trang điểm, cô khá men. Cô không thể hiền vì cuộc sống cô quá bận rộn, cô phải tự nghiêm khắc với bản thân. Cô lại càng không biết chiều Bảo, như vậy sẽ làm Bảo hư. Vậy thì chắc chắc người Bảo thích hiện giờ không thể là cô. Tim cô đau, đau lắm, sao vậy nhỉ? Cô thích Bảo sao? Không thể nào, cô lớn hơn hơn cậu tới 5 tuổi và cậu với cô sống ở 2 thế giới khác nhau. Cậu là chủ còn cô là tớ.
- Cậu chủ, tới nhà rồi.
Cô nói rồi bước xuống xe mở cửa cho Bảo bước xuống.
- Cậu chủ lên lầu lấy sách vở học bài, tôi đi lấy đề cương - cô cười gian nhìn Bảo. Bảo hóa đá trước cổng làm nhiều người đi qua trầm trồ
-Nhà này có bức tượng gì đẹp trai quá!
Bảo hét
- Thiên, anh không phải người
Cô quay lại nói
- chúng ta cùng đồng loại đấy cậu chủ - cô cuời lớn rồi bước vào nhà
Bảo bất lực lết lên nhà, vào phòng mình lấy sách vở ra để sẵn chờ Hân lên. Cô bước vào với sấp đề cương ít hơn lần trước, Bảo khẽ thì thầm với chính mình " Tạ ơn trời " cô đặt sấp đề cương lên bàn rồi ra lệnh cho Bảo làm, còn cô bay lên giường Bảo bấm máy tính ( dạy học con ta kiểu đó nghỉ đi là vừa -_- ) chốc chốc Bảo lại quay ra hỏi bài Hân, một vài bài khó thì cô chỉ, còn bài dễ thì chỉ có 1 câu
- Tự thân vận động
Đang làm thì Bảo ngừng bút nói
- Thiên này, em mà đạt top 10 của trường anh thưởng cho em cái gì đó nhé
- Ừm.. được rồi, cậu muốn gì cũng được, đừng liên quan đến tiền bạc là OK hết
- Haha, anh yên tâm, tiền bạc thì em không thiếu - nói rồi Bảo làm tiếp
Sau vài tiếng vật lộn với đống bài làm, Bảo lăn lên giường nằm cạnh Hân thở dốc, tay anh khẽ chạm vào tay cô. Hân đỏ mặt rụt tay lại đứng dậy thu đống bài tập rồi bước ra khỏi phòng và không quên để lại 1 câu
- Làm tốt lắm cậu chủ
Anh cười, nghĩ đến cảnh Hân vừa đỏ mặt thì lại ôm mặt mà cười tiếp ( điên rồi )
- Anh ấy dễ thương quá, mình không kiềm chế được mất. Không được phải tập trung ôn thi.
Bảo tự nhụ " tuần sau thi rồi, cố lên Bảo ơi. Fighting"