Tối hôm đó, Hân đè đầu Bảo ra bắt Bảo học toán, không cho rời phòng nửa bước trừ khi ăn cơm. Bảo thẩy cây bút bi lên bàn, nằm phịch xuống giường
- Thiên à, cho em nghỉ một tí, nhé ??
- Không, đề mới này - Hân đưa Bảo một tờ đề. Bảo nhìn tờ đề rồi rồi ngước lên nhìn Hân nước mắt lưng tròng
- Thiên, anh đẹp dzai đáng yêu dễ thương yêu quí, anh thương em mà đúng không, quí em mà, yêu em mà đúng không ?
Hân tính trả lời ừ nhưng nghe đến chữ " yêu " cô ngập ngừng
- Ưm.. Ừ, anh thương anh quí em nên anh mới cho em học, cố gắng đi anh thưởng
- Òa, anh không yêu em - Bảo vờ giận dỗi, quay lưng lại mắt liếc nhìn vẻ mặt Hân đang đỏ từ từ thì thích thú
- Ư... học bài đi - Hân
- Anh không yêu em không học - Bảo giận
- Ơ.. a... rồi rồi anh yêu em được chưa, học bài giùm anh cái, nhé - Hân dỗ. Bảo quay lại cười gian, nãy giờ Bảo ghi âm cái lúc Hân nói yêu rồi, nhưng mà không để Hân biết " Người nói yêu em rồi, há há "
- OK nào, học bài thôi - Bảo đặt tờ đề lên bàn cầm bút viết
- Sao ngoan vậy ?? - Hân hỏi ngu
- Anh này, chọc em - Bảo hất tay
- Gớm quá, học đi - Hân cười
TÍC TẮC.. TÍC TẮC..
2 tiếng trôi qua, Bảo đã làm xong hết tất cả đề cương Hân cho, anh lăn lên giường nằm nhìn Hân
- Thiên này
- Vâng ?
- Em mà nằm trong top 10 ý, em chỉ cần anh làm 2 điều cho em thôi
- Gì mà tới 2 điều ?? Đừng bắt tôi xin nghỉ làm nhá, tôi từ chối
- Em đã bảo không liên quan đến tiền bạc mà anh lo gì
- OK, thế thì tôi chấp nhận, cứ vượt qua được Toán đê lo gì lo sau
- Phì, có anh em còn lo gì nữa - Bảo bật cười
- Tôi mà chấm điểm cho cậu là tôi trừ thẳng tay
- Ấy đừng làm bậy, nương tay thôi - Bảo hốt hoảng
- Vâng, cậu ngủ đi mai còn thi - Hân toan đứng dậy đi ra ngoài thì Bảo nắm lấy tay cô kéo cô ngồi lên giường. Hân đỏ mặt
- Cậu .. cậu muốn gì nữa ...
- Phì, em không làm gì anh đâu, ở đây với em đến khi em ngủ, em sợ ma - nói ngủ thì vậy chứ tay vẫn nắm tay Hân. Hân lấy tay còn lại vuốt tóc Bảo ( nghe cứ như má con )
- Cậu chủ ngủ ngon - Cô tắt điện phòng ngồi nhìn Bảo " quái, thế nào mà mình nhìn Bảo đẹp trai thế?? Mắt 2 mí nè, lông mi dài nè, da trắng nè, mịn nè, môi mỏng nè, mũi cao nè, cằm chẻ nè còn đôi lông mày rậm nữa, Hân ơi trước giờ mày miễn nhiễm trai đẹp mà, hay mày thích nó rồi, không được.... không thể chối cãi sự thật được, mình thích thằng nhóc này rồi " cô ôm mặt cười khổ. Nhìn cánh tay đang được Bảo nắm cô bất giác đỏ mặt tim đập nhanh, cô vội rút cánh tay lại thì Bảo nắm chặt hơn
- Ư... cho em ngủ - Bảo nói
- Vâng - Hân mặt nóng bừng. Một lúc sau nghe tiếng ngáy nhỏ nhỏ cô mới rút cánh tay từ từ ra mở cửa đi ra ngoài. Đêm nay cô lại khỏi ngủ rồi..
Sáng hôm sau, Bảo tỉnh dậy thấy vẫn còn ấm ấm trên tay, anh mỉm cười chui vào nhà tắm Vscn, thay đồ chỉnh tề anh xuống nhà
- Cậu chủ hôm nay dậy sớm thế ạ ? - Bác quản gia nhìn cậu
- Hôm nay thi mà bác - Bảo kéo ghế ngồi vào bàn ăn
- Morning con dzai - bà Hoa từ trên lầu đi xuống
- Ohayo okaa-sama ( chào buổi sáng mẹ )
- Nhà hôm nay tập trung đông đủ thế - Hân cầm ly cà phê từ sân bước vào trong nhà cười tươi.
- Ngồi xuống ăn sáng cháu - Bà Hoa mỉm cười nhìn cô
- Dạ thôi, cháu uống cà phê sáng rồi, cháu xin phép lên thay đồ - Hân bước lên lầu