Mặc dù hắn tức muốn bể phổi, nhưng vẫn là bị mọi
người đánh chạy trối chết. Điều này quả thực làm cho hắn nghẹn một cục tức, thật
đúng là tai bay vạ gió mà! Chưa từng gặp mặt quen biết còn thiếu chút nữa bị
người ta vây đánh gần chết.
Hắn rất mạnh, nhưng dưới tay nhiều chí tôn trẻ
tuổi như vậy cũng chí phải chịu thiệt thòi, toàn thân xuất hiện rất nhiều miệng
vết thương khủng bố, cãm giận một mình chạy đi.
Hai ngày sau, cuối cùng nhóm người Cơ Tử Nguyệt
này đã gặp phải cường địch.
- Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, bọn họ đụng phải
Kim Xà lang quân, Thực Kim Thú, Thánh Linh rồi.
Long Mã lộ ra dị sắc, càng ngày càng cảm thấy
thú vị! Hy vọng Cơ Tử Nguyệt dẫn dắt địch nhân sống mái với một nhóm đại địch
khác.
Hai tay cụt của Thạch nhân đã mọc mới lại,
không lâu trước đây hắn vứt bỏ đồng bọn. là người thứ nhất chạy trốn, thật sự
không còn mặt mũi nào quay lại, nửa đường gặp đám người Kim Xà lang quân, hắn
gia nhập vào.
Nhóm này rất cường đại. cộng tất cả chừng mười
người, ở ngoài một tliung lùng gặp đám người Cơ Tử Nguyệt. song phương nhìn
nhau đầy địch ý, lạnh lùng giằng co, không khí khẩn trương tới cực điếm!
Lúc này, ngay cả Diệp Phàm cũng lộ thần sắc ngưng
trọng. chú tâm theo dõi. bất cứ lúc nào chuẩn bị ra tay. Dù sao những người này
đều là tử địch của hắn. trong đầu sớm đã cỏ ý niệm loại trừ.
- Thật là đúng lúc! Ta hận không thể đổi thân
phận cũng nha đầu kia, dẫn những người này tham chiến, liều mạng huyết chiến
sinh tử, tiêu hao nhân mã song phương!
Long Mã cười hắc hẳc nói.
Cơ Tử Nguyệt thoạt nhìn thực thiện lương tinh
khiết, nhưng vì tự bảo vệ mình, lúc này đã có chút bụng dạ đen tối, bước từng
bước cẩn thận, nếu nàng sử dụng thích đáng sẽ làm thay đổi lớn kết cục của các
thế lực trong vùng núi này.
- Chímg ta chuẩn bị tốt, lẳng lặng đợi cơ hội
ra tay, huyết sát sạch sẽ!
Diệp Phàm lên tiếng, thần sắc ác nghiệt, chờ
thời khắc mấu chốt xuất hiện tiến hành chiến một trận!
“Ti ti ti...”
Tam lang quân của Kim Xà tộc miệng phun lưỡi rắn,
thân rắn vàng dài cả trượng hào quang sáng lạn. đuôi rắn chống đất thân minh đứng
thẳng ở nơi đó, ánh mắt rẳn ác nghiệt khiến người ta phát lạnh.
Thạch nhân cũng lạnh lùng vô tình, trong lòng
hắn ôm một cơn tức, không lâu bị Thánh thể Nhân tộc làm nhục, bị đánh bại trước
mặt mọi người, suýt nữa mất mạng. Lần này hắn muốn thông qua một hồi giết chóc
đế phát tiết uất ức trong lòng.
Thực Kim Thú cả thân thể chớp động sáng bóng lạnh
như băng. Nó là một loại sinh mệnh thể đặc thù. cả thân thể là do kim khí luyện
chế thành, khó có thể hủy diệt. Hai mươi năm trước hắn chiến một trận cũng Diệp
Phàm, bị đánh đập một cánh tay biến hình, nhưng khó có thể hủy diệt.
Bên này, Cơ Tử Nguyệt không nói lời nào, mà chỉ nhìn thoáng qua Cổ Kim
Bằng. như là hỏi hắn nên hành động thể nào, trên thực tế hành động này coi như
là mộtìoại tỏ thái độ.
Bởi vì ai ai cũng đều biết, Kim Sí Đại Bằng cũng
các loại rắn bao gồm Đằng Xà là đối đầu trời sinh. Tương truyền bàng điếu mỗi ngày
đều phải cắn nuốt rất nhiều màng xà thành tinh, bị người ta tưởng làm truyền lại là ngày
rồng nuốt mặt trời.
- Bản ý của ta là muốn giết giết bọn hắn, tuy
nhiên lão đại trong ba con rắn quá mạnh mẽ, rất khó đối phó!
Cổ Kim Bằng nói.
- Dựa vào câu nói của Bằng huynh, nếu muốn chiến,
chúng ta sẽ toàn lực ứng phó, nếu đã kết minh thì không phân biệt dễ khó!
Cơ Tử Nguyệt thực nghĩa khí nói.
“Rột rột rột...” Phía sau, Thiên Lang đầu tóc
bạc tung bay, thân mình cao lớn hùng vĩ đang nghiến rãng, con ngươi đỏ bừng,
trong thiên linh cái vọt lên một chùm tia sáng đỏ như máu.
- Ta đồng ý giết bọn chúng! Ba con rắn đó một
con cũng không lưu lại!
Thiên Lang gào to, như là có oán hận khôn cũng.
- Thiên Lang huynh cũng bọn chúng có cừu oán
gì sao? Nếu như thế, chiìng ta càng không thể khoanh tay đúng nhìn, nhất định
phải quyết chiến đến cũng!
Cơ Tử Nguyệt vung nấm tay nói.
Trong chỗ ẩn núp, đám người Diệp Phàm, Bàng
Bác giật mình, Cơ Tử Nguyệt tìm kiếm những minh hữu này quả thật có mục đích.
Ba lang quân Kim Xà tộc huyết tẩy Bỉ Ngạn. trên cổ tinh này tiêu diệt đại tộc
thứ nhất chính là Thiên Lang tộc.
Vì tu luyện thiên công cổ Đằng Xà Hóa Thần
đáng sợ này, bọn họ tàn sát tứ phương. huyết sát vạn sinh linh, cả mười mấy vạn
người Thiên Lang tộc, tất cả đều bị bọn họ giết sạch sẽ. ngay cả đứa nhỏ cũng
không chừa lại.
Đúng là trận huyết sát này, làm cho bọn họ trở
thành thiên hạ đệ nhị ác, xếp sau Diệp Phàm kẻ báng bổ Thần, trong mất người đời
có thể nói là xú danh rõ rằng.
Bọn họ quá mức tàn nhẫn, không có một chút
nhân tính, tàn sát các tộc, chỉ vì muốn thu thập vạn linh huyết và hồn cốt.
Thiên Lang đầu bạc này tuy rằng đến từ Vực ngoại,
không thuộc về viên cổ tinh này, nhưng biết đồng loại bị đồ sát, trong lòng hắn
vẫn dâng lên cơn tức ngập trời, luôn muốn giết Kim Xà lang quân trả thù dân tộc,
chí là không có cơ hội mà thôi.
Đúng lúc này Cơ Tử ngu vệt tỏ thái độ tự nhiên
làm cho hắn ôm một lòng cảm kích, hắn tru lên một tràng, chấn động nhật nguyệt
núi sông, khấp cổ địa đều rung chuyển.
- Ta thay mặt Thiên Lang bộ tộc tiêu diệt đám
rắn các ngươi!
- Một con Ngản Lang mà thôi, cũng dám tự so với
Thần Thiên Lang cổ đại, giết sạch đám các ngươi cho khỏi trở ngại!
Kim Xà tộc tứ lang quân chế ngạo, mang theo một
loại lãnh ý âm trầm.
- Rống...
Thiên Lang tru lên giận dữ, đầu đầy tóc bạc dựng
lên. con ngươi mờ to, huyết quang thu liễm đi, bẳn ra hai chùm tia sáng bạc trắng,
vô cùng khủng bố.
- Kim Xà nhất mạch các ngươi cũng quá càn rỡ
đi?
Đúng lúc này, Cửu Nhàn Bích Thiềm bên phía Cơ
Tử Nguyệt bước lên phía trước, đây tuyệt đối là một cường giả tuyệt thế, thực lực
số một số hai ở bên phe bọn họ bên này.
- Một con cóc mà thôi, cũng dám mở miệng huênh
hoang!
Thánh Linh thạch nhân ra mặt. sắc mặt lạnh lùng
thay Kim Xà tộc nói chuyện. Ngày nay hẳn cần minh hữu cường đại hơn, tự nhiên
phải có điều biếu hiện trước.
- Ta ghét nhất là cóc!
Kim Xà tộc tam lang quân nói eiọng căm hận,
nhiều năm qua, bọn họ bị Hôi Giao cùng với Kim Thiềm đuổi giết, trong lòng có đại
hận.
- Nghe nói một vị tiền bối tộc ta từng đuổi giết
các ngươi, như vậy cũng tốt, hôm nay ta cũng các ngươi có cái để kết liễu.
Cửu Nhãn Bích Thiềm lên tiếng.
Cơ Tử Nguyệt, Cửu Nhàn Bích Thiềm, Cổ Kim Bằng,
Thiên Lang là mấy người cầm đầu trong đội tổ hợp này, trước sau tỏ thái độ, những
người khác tự nhiên cũng không tiện rời đi nửa đường.
Đương nhiên, ngoài những cừu hận biếu hiện ra,
còn có nguyên nhân chính yếu là vì tranh đoạt Thần Ma dịch. Bọn họ sớm muộn gì
phải có một trận chiến, lúc này nếu có thể trước thời hạn tiêu diệt địch thủ sẽ
tránh khỏi không ít phiền toái về sau.
- Không phải là một chữ Chiến sao, có cái gì lớn
chứ, ngay cả Thánh thể Nhân tộc năm đó đều bị chúng ta đuổi giết đại bại mà chạy,
những người này cũng đều giết sạch đi!
Kim Xà tam lang quân ác nghiệt mà lại có chút ngạo
nghễ lên tiếng.
Cơ Tử Nguyệt bật phi cười, nói:
- Sao ta lại nghe Bằng huynh cùng với Thiên Lang
huynh nói. nhị huynh, của các ngươi bị Thánh thể Nhân tộc đánh chết, còn cho
vào trong đính hầm thành thịt để ăn? Các ngươi giết hắn đại bại mà chạy, ta có nghe
làm không, hay là nói một đám người các ngươi hùa nhau mới có thể tranh phong với
một mình hắn?
Mấy vị lang quân Kim Xà tộc lập tức lộ sắc mặt
khó coi, nhìn chằm chằm vào Cổ Kim Bằng. lại nhìn về phía Thiên Lang, lệ khí bạo
tăng, cuối cùng nhìn lại về phía Cơ Tử Nguyệt thần sắc không tốt.
- Ta nói không phải là sự thật sao?
Cơ Tử Nguyệt cười khúc khích, trên mặt lộ ra một
đôi má lúm đồng tiền nhỏ, lộ ra hàng rãng tráng nõn trong suốt, chớp động sáng
bóng.
- Thánh thể Nhân tộc hắn sống không được,
trong vòng mười ngày chúng ta nhất định phải loại trừ hắn!
Thạch nhân lên tiếng, hắn tràn ngập hận ý với Diệp
Phàm, trong mắt một màu đỏ bừng.
- Nhiều lời vô ích. nếu muốn chiến, hôm nay
chúng ta vui lòng bồi tiếp, đồ sát sạch sẽ!
Đúng lúc này, Kim Xà đại lang quân vẫn lạnh lùng
tĩnh lặng đứng xem, chợt lên tiếng, bên này là hắn cầm đầu.
Bọn họ bên này cộng tất cả mười người, hắn là
người mạnh nhất. Hắn liếc mắt một cái quan sát Cơ Tử Nguyệt và Cửu Nhàn Bích
Thiềm. liền biết hai người này là khó đổi phó nhất.
- Vậy thì chiến đi!
Thiên Lang sớm đã không chờ được nữa, chùm tia
sáng màu bạc trong con ngươi hóa thành ma quang đáng sợ, như là phải hủy thiên
diệt địa. Hắn rít gào một tiếng là người thứ nhất phóng tới phía trước.
- Ta đến với ngươi!
Kim Xà tứ lang quân lao ra. phóng thẳng đến
Thiên Lang.
Cừu Nhãn Bích Thiềm thì nhảy lên, cả thân thể
sáng lấp lánh, số chín là cực hạn, hắn trời sinh có chín con mắt đủ để nói rõ vấn
đề. Tiếng cóc “Ồm ộp” giống như tiếng sấm rền. chấn cho khí huyết mọi người ở
đây đều bốc lên.
Rất nhiều người hoảng sợ, đây tuyệt đối là một
đại cao thủ khó lường, là nhân vật tuyệt đỉnh trong chí tôn trè tuổi, tất cả đều
kiêng dè.
Kim Xà đại lang quân hồn nhiên không thèm để
ý, nói:
- Giao hắn cho ta. các ngươi đi đồ sát sạch sẽ
những tên kia đi!
“Ầm!”
Cùng lúc đó Cổ Kim Bằng ra tay, Xà tộc đối với
hắn có ý nghĩa trọng đại, cắn nuốt xà tinh, có thể làm cho bàng huyết càng thêm
tinh thuần đến gần tổ tiên. Nó mở ra hai cánh, xé rách càn khôn bay thẳng tới
hướng mấy con Kim Xà, đáng tiếc không được như nguyện bị Thực Kim Thú chặn lại.
Thực Kim Thú thực lực mạnh mẽ tuyệt đối. Hắn từng
cắn nuốt một khối nhỏ Long Văn Hắc Kim, ngày nay chiến lực tăng mạnh, đã thành
là người nổi bật trong số đó, cũng Cổ Kim Bằng đại chiến cũng một chỗ phi thường
kịch liệt.
“Ầm!”
Bên kia, Thánh Linh thạch nhân, Kim Xà tam
lang quân cũng đều ra tay, công tới hướng đám Đã Sơn Quy cũng Lục Huyết Nhân...
triển khai trận huyết chiến kinh thiên động địa.
Đương nhiên, trận chiến kịch liệt nhất không
ngoài Kim Xà đại lang quân và Cửu Nhàn Bích Thiềm, hai người đều có huyết mạch
phi phàm, còn có chiến lực kinh thế, khiến mọi người khác đều khiếp sợ.
- Chư vị đừng lo! Cứ thi triển ra hết lực lượng
mạnh nhất cũng không sao, ta đến khôi phục thần lực cho các vị!
Cơ Tử Nguyệt ở phía sau lên tiếng.
Trong một vầng hào quang mông lung mờ ảo, nàng
như được phủ thêm một lớp sa y thánh khiết, từng luồng từng luồng hào quang tường
hòa bay lên, nhằm về phía đám người Cổ Kim Bằng. Cửu Nhãn Bích Thiềm. thần lực không
dứt. giúp cho bọn họ luôn ở vào trạng thái đỉnh phong nhất.
Giờ khắc này, bốn phương tầm hướng, vô tận
tinh khí, cùng với mảnh nhỏ căn nguyên trong nơi mai táng Thần Ma... toàn bộ tụ
tập tới, chim sâu vào trong cơ thể cường giả bên phe bọn họ.
- Tốt quá!
Những người này lập tức sĩ khí tăng mạnh, từng
người như sinh long hoạt hổ, vô cùng dùng mãnh.
“Phốc!”
Rất nhanh, đã có người ngã xuống. Nhóm người
bên phía Cơ Tử Nguyệt này không còn lo lắng hao hết căn nguyên lực, không chỗ
nào giữ lại, bàng thủ đoạn và thần thông cường đại nhất ra tay, giết chết một
người đối phương.
- Hừ! Tu sĩ tác chiến, dựa vào là thực lực bản
thân mình, ta phải cho các ngươi hiểu được, cái gì là cường giả!
Thạch nhân rống to một tiếng, đánh đâu thắng
đó, không gì cản nổi, công tới phía trước.
Đối thủ của hắn là Đã Sơn Quy, lực phòng ngự
kinh người. Sau khi hỏa thành hình người hắn nắm trong tay một tấm thuẫn, đây là
bản thể mai rùa của hắn luyện chế mà thành... ngăn chặn tất cả công kích của Thạch
nhân.
Nhưng, Thánh Linh phát uy rống gọi thiên địa, Đã
Sơn Quy rõ ràng không chịu đựng nổi loại uy áp này, khóe miệng tràn ra máu.
Đây là thực lực chênh lệch, mặc dù lúc nào hắn
cũng ở vào trạng thái đỉnh phong cũng đánh không lại thạch nhân. Nên biết rằng thạch
nhân nhất mạch này thân thể rắn chắc độc nhất vô nhị, ngoại trừ Thánh thể Nhân
tộc và số ít mấy người, không có người nào dám cứng chọi cứng cũng bọn chúng.
- Phòng ngự mạnh nhất cũng không được, giết ngươi
như đập bế hũ sành!
Thánh Linh rít gào, hắn biến hóa chưởng chỉ, liên tiếp bổ xuống,
đánh nát tấm thuẫn, “phù” một tiếng bổ vào đầu Đã Sơn Quy vỡ nát tan tành, như
là đập vỡ một trái dưa
hấu.
Mọi người đều kinh hãi, Thánh Linh này quả
nhiên cường đại, khiến mọi người kiêng kị.
Kim Bằng rít một tiếng, Cổ Kim Bằng giương
cánh, bỏ qua Thực Kim Thú đánh hoài không nhúc nhích, vung trảo chụp một đối thủ
ở bên cạnh xé toạt làm đôi, một ngụm nuốt xuống, mặt không đổi sắc.
- Chẳng qua cũng thế thôi! Sát!
Một bên chiến trường khác, Kim Xà tam lang
quân thủ đoạn thông thiên, quét ra một đuôi đánh lên trời cao, quất trúng thân
mình Lục Huyết Nhân, lập tức máu đào nhiễm trời cao, thản mình hắn gần như bị
chém làm hai đoạn.
“Phốc!”
Kim Xà tam lang quân theo sát lên, quấn thân rắn
vàng một vòng, lập tức đầu Lục Huyết Nhân rơi xuống dưới, hắn mở ra cái miệng
to như bồn máu trực tiếp cắn nuốt xuống, máu chảy đám đia.
Toàn trường phi thường tanh máu và tàn bạo,
song phương đại chiến, rất nhanh liền chết đi năm sáu người. Ai nấy đều là chí
cường giả một vực, nhưng ở trong này tính mạng so ra lại không bằng một cành
cây cọng cỏ.
Mọi người còn lại đều có chút khiếp sợ, có
chút hối hận, liều mạng huyết chiến như vậy quá mức đáng sợ, nơi này không phải
là cổ lộ của bọn họ xưng tôn, cấp chí tôn trẻ tuổi so tay nghề động một cái
chính là thân tử đạo tiêu.
“Phốc! Phốc!”
Không lâu sau. lại có hai người ngã xuống,
phân biệt là do Thánh Linh và Kim Xà tam lang quân gây nên. Hai người này cường
đại tuyệt thế, phóng vọt tới mấy người bên phe Cơ Tử Nguyệt. lập tức hoa máu
văng bắn khắp nơi, hai người trong đó ngã xuống tại đương trường.
Ai cũng không nghĩ tới, một trận chiến này lại
tàn khốc như thế, liều mạng đánh giết, nhanh như vậy đã làm cho nhân số hai bên giảm mạnh!
Tới cuối cùng, bèn phía Cơ Tử Nguyệt còn lại tầm
người, phe đối phương còn lại bảy người, Tuy rằng nhân số không chênh lệch nhiều
lẳm, nhưng hiển nhiên một phương bên Cổ Kim Bằng, Thiên Lang, Cửu Nhàn Bích Thiềm
đã bị tổn thất nhiều người hơn.
Nói về chiến lực đơn thể, bên Kim Xà chiếm ưu
thế hơn!
- Chẳng qua cũng chỉ có thế thôi, tất cả đều
là gà đất chó sành. Mượn máu của các ngươi tẩm bổ cho thân ta, luyện thành công
Đằng Xà Hóa Thần đi chém Thánh thể Nhân tộc!
Kim Xà tam lang quản không cố định địch thủ,
đánh giết bốn phương.
Ngoài ra, Thạch nhân cũng đại khai sát giới,
“phù” một tiếng lại chộp vỡ đầu một cường giả bên phía Cơ Tử Nguyệt, cầm đầy
người toàn là máu, hẳn cười lạnh tàn khốc, cảm thấy liên thủ với Kim Xà tộc cường
đại cỏ hy vọng diệt trừ được Diệp Phàm rồi.
- Chư vị! Các vị đều bị lừa rồi! Nha đầu này rõ
ràng sớm đã chiếm được Thần Ma dịch, là mục tiêu chúng ta đuổi giết, các ngươi
lại vì nàng ta mà tự giết chóc lẫn nhau!
Đúng lúc này, truyền đến một tiếng hét lớn, Tang
Cổ xuất hiện. Dáng người hắn khoẻ mạnh, tóc đen xóa tới thắt lưng. con ngươi lạnh
như băng. Hắn là hậu đại của Thần Ma thái cổ, đối với Thần Ma dịch cảm ứng rất
linh mẫn. nên có quyền lên tiếng nhất.
- Cái gì?
Những người khác vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn Cơ Tử Nguyệt,
lành ý lành lạnh, từng người đều đằng đàng sát khí.
- Chư vị còn thất thần làm gì? Nàng ta mới là
mục tiêu chúng ta đuổi giết! Mau đánh chết, sưu tra hồn phách, tìm cho được Thần
Ma dịch!
Kim Xà đại lang quân âm lãnh nói.
Cửu Nhàn Bích Thiềnụ Cổ Kim Bằng đều lộ ra vẻ
lường lự: hai người bọn họ từng bị Đại Thánh đuổi giết, được Cơ Tử Nguyệt hướng
dẫn vào trong cổ trận trốn thoát, lúc này thật đúng là không tiện lựa chọn lập
trường.
Đám người Thiên Lang kia thì sắc mặt xanh mét.
bọn họ từng nói qua. muốn chém chết kẻ giữ Thần Ma Dịch, hiện tại nhìn lại, thật
sự là không còn mặt mũi gì.
Những lời này là nói trước mặt Cơ Tử Nguyệt,
nhưng lại là một kết quả như thế. Chưa giết chết kẻ nắm giữ Thần Ma dịch, ngược
lại một đường đồng hành với nàng ta nhiều ngày, vậy mà không phát hiện đây
chính là người bọn họ muốn tìm giết.
- Ta không nghĩ hại người. nhưng các ngươi vĩ
Thần Ma dịch, không lưu tình chút nào lại muốn giết ta và ca ca. Ta chỉ là để tự
bảo vệ mình, vì sống sót. Dọc đường có nhiều cơ hội giết các ngươi cũng không hề
xuống tay!
Cơ Tử Nguyệt bình tĩnh nói.
Một phương bên Kim Xà vốn không có nhiều cố kỵ
như vậy, Thánh Linh thạch nhân điềm nhiên nói:
- Thần đến đây cũng không cửu được ngươi!
Hắn phóng tới trước hết.
Cơ Tử Nguyệt cũng rõ ràng sớm có chuẩn bị, liền
lấy ra trận thai hư kỉiông. định lập tức vượt qua hư không mà đi. Đây là pháp
trận còn ảo diệu hơn xa so với trận văn bàn cờ của Hấc Hoàng, khẳng định không có
ai ngăn nàng được.
Tuy nhiên, khi nàng mới vừa định rời đi, bất
chợt huyết khí màu vàng như đại dương mênh mông cuốn tới, khiến nàng cảm nhận
được một khí cơ quen thuộc, liền dừng bước chân.
Diệp Phàm hiệp với thần uy vô thượng đã đến,
toàn thân lượn lờ hào quang rực rỡ, giống như một Đại đế Nhân tộc đến trái đất.
Vừa ra hắn liền đón nhận công kích của Thạch nhân về hướng Cơ Tử Nguyệt. nói:
- Có phải là ngươi nói, Thần đến đây cũng không
cửu được nàng?!
“Ầm!”
Cùng với tiếng nổ vang như trời sụp đất nứt.
Thạch nhân kêu lên thảm thiết, hai bàn tay hẳn lại một lần nữa bị gãy đoạn. Lần
này Diệp Phàm không để cho hắn có cơ hội, vận chuyển bí quyết chữ “Binh” cuốn lấy
hắn lại đây, bày ra chiến lực mạnh nhất, dị tượng, cổ thuật, thần hình... các
thứ hợp nhất.
“Phốc!”
Mưa máu bắn tung toé, Diệp Phàm với dị tượng cố
định Thạch nhân dùng thần hình xé rách hắn thành hai nửa. Đồng thời vung tay
quyền màu vàng, liên tiếp nện chín lần, hoàn toàn đánh hắn nổ tung trên hư
không, máu tươi vẩy bắn ra. thi thể hắn tung ra bốn phía.
- A... Không!
Nguyên thần của Thánh Linh bay ra, tuyệt vọng
rống giận vang vọng núi sông.
Nhưng, hắn đã chú định phải bị diệt vong, lần
này Diệp Phàm không để cho hắn cơ hội trốn chạy, một cước đạp xuống, nghiền nát
tiểu nhân nguyên thần phát sáng kia ở dưới bàn chân.
Mỗi người nơi này đều rúng động thật sâu sắc!
Cũng không phải là Thánh Linh thực lực không mạnh,
mà vì hắn bị dọa quá mức hoảng sợ, đã một lần thảm bại làm cho hắn đánh mất đi
hùng tâm tráng chí phân tranh cao thấp cũng Thánh thể Nhân tộc. Mới vừa thấy bóng
Diệp Phàm, hẳn muốn không phải là nghênh địch, mà là bỏ chạy. Kết quả bị Diệp
Phàm dùng bí quyết chữ “Binh” giam cầm trở về, bị động phản kháng, căn bản
không đủ sức, gần như cán cân nghiêng về một phía, hắn bị đánh tới nổ tung. chết
oan chết uổng.
Bằng không. với thực lực cường đại của hắn ít
nhất cũng có thể chống đỡ được hơn trăm chiêu, đáng tiếc chính ví quá khiếp sợ
uy thế của Diệp Phàm như vậy mới bị giết chết trước mặt mọi người.
Máu của Thánh Linh vẩy bắn ra, trấn áp mỗi người
ở đây, khiến rất nhiều người sợ hãi: đây chính là một Thánh Linh cường đại a,
thế mà cử như vậy bị giết chết dễ dàng.
- Ai dám làm khó nàng?!
Diệp Phàm tư thế oai hùng cao ngất, toàn thân
đều phát sáng, dưới chân hiện lên Nguyên Thiên trận văn, bễ nghễ chư hùng ở
đây.