Ngân Nguyệt bị giết, Xích Vân đã chết, Đồ Loan
cũng diệt, ngắn ngủi mấy ngày đã có ba vị Tổ Vương ngã xuống kết cục thân tử đạo
tiêu.
Cái chết của bọn họ đều do một người dựng lên,
tiếng tăm Thánh thể Nhân tộc như gió lốc quét ngang Đông Hoang Trung Châu, Nam
Lĩnh.
Đánh Thánh nhân, chém Tổ Vương, đại chiến Cổ tộc,
Diệp Phàm danh chấn thiên hạ, đến lúc này dù là người phàm cũng nghe nói tới
danh hào.
- Thánh thể Nhân tộc muốn nghịch thiên hay
sao?
Ngay cả chúng Thánh cũng ngây dại, ở trong
hoàn cảnh này, người mang tiên khí tuyệt thế Lục Đinh, trốn tránh còn không kịp,
hắn lại ra tay sấm sét liên tục chém Thánh nhân, đi ngược lẽ thường.
- Chết rồi, lại một vị Tổ Vương ngã xuống, những
năm thái cổ thống trị một vực, kết quả ngã xuống kết cục như thế này.
Trong mắt chúng hiền, Diệp Phàm rất "hung
tàn", còn chưa thành Thánh đã có chiến lực cờ thế, khiến nhiều người cảm
thấy vô cũng bất an, quả thật là một tên ác linh giãy khỏi xiềng xích chạy ra từ
địa ngục mà.
Rắc!
Trong Hỗn Thiên tộc, giữa cung điện to lớn, một
lão già ngồi trên vương tọa bỗng đứng vụt lên, chén rượu đúc bằng thánh cốt bị
bóp nát bấy, máu và rượu đỏ tươi rải đầy đất.
Nơi này là sơn mạch liên miên, đại điện xa xưa
hùng vĩ, sừng sững trên ngọn núi xuyên trong mây.
Hỗn Thiên tộc đứng hàng mạnh nhất trong mười
Vương tộc, Thánh nhân trong tộc thủ đoạn thông thiên, đầu sỏ của bọn họ tự
nhiên không tầm thường, chén rượu bị lão nhân kia bóp nát được rèn bằng đầu lâu
Thánh nhân.
- Đồ Loan đã chết, bị Thánh thể Nhân tộc treo
bên hông mà đi, không có người ngăn cản hắn hay sao?
- Tìm cho ta, mặc kệ là Lục Đinh hay là đầu của
hắn, ta đều muốn có!
Lão nhân điên cuồng gầm rú như sư tử, nhiều
dãy núi tan vỡ.
Khắp nơi im lặng, nhiều cường giả trong tộc
không dám thở mạnh một cái, tất cả ngoan ngoãn như con mèo nhỏ nghe hắn mắng
to.
- Thú vị, mấy ngày qua những lão bất tử kia
còn không tìm được Thánh thể Nhân tộc, ngược lại để cho hắn chém ba Thánh giả,
xem ra có người muốn dậm chân rồi.
Thủy Vương tộc truyền ra âm thanh cười trên nỗi
đau của người khác trong đại điện.
Đây là đại tộc sâu không lường được, ngoại trừ
Cổ Hoàng tộc ra thì không ai sánh bằng, còn đáng sợ hơn cả Hỗn Thiên tộc, Đại Lực
Ngưu Ma Vương tộc.
- Điều tra thật kỳ, ta muốn Thánh thể Nhân tộc
chết, lấy Lục Đinh về cho ta!
Âm thanh cười cợt biến thành lạnh lùng.
Ngày xưa chỉ có Ngân Huyết Vương tộc có thể
ngang hàng với họ, đáng tiếc Vương tộc không ngai xuống dốc tan thành mây khói
trong lịch sử.
- Xích Vân quá kém, không kịp phát ra tin tức
đã bị Thánh thể Nhân tộc chém, mục đích ta cho hắn đi ra còn không thực hiện, bị
giết uổng phí.
Một giọng nói xót xa vang lên, chính là người
sau lưng mấy Cổ Vương, hắn muốn bố cục diệt trừ Diệp Phàm, đáng tiếc không thể
toại nguyện.
Trước mặt Khi Thiên trận văn gần như không ai
có thể phá, dù có khuyết điểm nào đó không được hoàn mỹ, Cổ Thánh cũng không
nhìn thấu ảo diệu.
Mỗi lần Diệp Phàm ra tay đều sẽ phong tỏa núi
sông, khi đánh chết Xích Vân, Đồ Loan đều không lộ một chút thiên cơ, không thể
điều tra.
Nếu là Diệp Phàm ở đây thì nhất định sẽ chấn động,
bởi vì nơi này vốn là từ Vạn Long Sào, một môn hai Đại Thánh, cứ việc một Thánh
trong đó ở trạng thái rất đặc biệt, khi chết khi sống, không được để người biết,
nhưng cũng đủ để chấn động thế gian.
Cha con cũng là Đại Thánh, là câu chuyện đáng
sợ nhất trong những năm thái cổ, rung động năm tháng đó. Hai người trước sau đắc
đạo, nghe mà rợn người.
- Vệ Dịch tập trung mấy Đại Thánh còn trên thế
gian, không tiếc muốn đánh một trận hay sao, đúng là không thể tùy tiện ra tay.
Trong Vạn Long Sào, Càn Lôn Đại Thánh dặn dò
cháu của mình, cũng là cường giả phát ra lời xót xa khi năy.
- Khi nào tổ phụ có thể tỉnh lại?
Giọng nói xót xa lại vang lên.
- Có lẽ rất nhanh sẽ tỉnh lại, có lẽ vĩnh viễn
không có hy vọng.
Càn Lôn nói.
- Năm đó tổ phụ kinh diễm cỡ nào, sánh vai với
những thần nhân, đáng tiếc sinh sớm hai ngàn năm, không thể chứng đạo.
Người nói chuỵện là cháu ruột của Càn Lôn, tên
là Lôi Chiến, đã thành Thánh tử những năm thái cổ, kỳ tài ngút trời mạnh hơn xa
Tổ Vương thông thường, muốn chiếm đoạt Lục Đinh.
- Năm đó Nhân Ma thái cổ... thật quá mạnh mẽ!
Nuốt trời thu trăng, rống tan sao trời, cắn nuốt không ít Tổ Vương, tổ phụ của
ngươi sơ ý bị hai loại thánh lực Thái Âm Thái Dương đánh trúng, nếu là người
khác thì đã sớm thành tro bụi rồi.
Càn Lôn Đại Thánh nhắc chuyện cũ mà vẫn còn sợ
hãi.
Năm đó Nhân Ma thái cổ cũng tu thánh lực Thái
Âm Thái Dương, đảo loạn núi sông lấy Thánh nhân Cổ tộc làm thức an, làm người
ta run sợ.
Nếu không phải hắn ban ngày là thần, ban đêm
là ma, thần trí thường xuyên không rõ, không chừng sẽ còn chết bao nhiêu người.
Vạn Long Sào một môn hai Đại Thánh lúc đó đuổi
giết hắn, trả giá thảm trọng, nếu không phải thời khắc mấu chốt tế ra Cổ Hoàng
binh Vạn Long Linh có thể giết thần linh, vậy trận đó sẽ là một kết quả khác.
- Đáng giận, mặc dù trấn áp Nhân Ma thái cổ
kia, vẫn không lấy được hai bộ Cổ Kinh Thái Âm Thái Dương!
Lôi Chiến khó chịu.
Tổ phụ của hắn đến giờ vẫn còn trong hôn mê,
vì lực Thái Dương Thái Âm kết kén trói trong xác, có thể thức tỉnh được hay
không thì khó nói.
Bọn họ muốn tìm tòi thức hải của Nhân Ma, lại
suýt nữa dẫn tới nổ tung, bất đắc dĩ phong ấn muốn nghĩ cách khác, đáng tiếc cuối
cùng bị Diệp Phàm mang Nhân Ma khỏi Vạn Long Sào.
- Không biết Nhân Ma kia hôm nay ở đâu, hắn vẫn
luôn là một cái họa lớn...
Càn Lôn Đại Thánh nhíu mày, hắn muốn có Lục
Đinh, cũng muốn bắt sống
Diệp Phàm tra hỏi kỳ càng.
Đáng tiếc, dù là Diệp Phàm chịu trả lời, cũng
không thể có kết quả chính xác.
Nhân Ma thái cổ ăn sạch Ngạc Tổ ở Huỳnh Hoặc Cổ
Tinh, sợ mình thành ma gây họa thế gian, tiến hành trục xuất chính mình vĩnh viễn,
không biết đang trôi ở nơi góc tối vũ trụ nào.
Càn Lôn lẩm bẩm:
- Lục Đinh sứt mẻ có lẽ không có giá trị lớn
như thế, nhưng rơi vào tay Thánh thể Nhân tộc vẫn làm ta không yên, dù sao nó ở
trong thần thoại... là thánh vật cao nhất của Thiên Đình.
Bên ngoài bão táp mưa sa, Diệp Phàm một loạt
chém Xích Vân, Đồ Loan, làm cho thiên hạ không ai dám khinh thường, dù là Cổ
Thánh cũng phải vô cũng kiêng kỵ.
Còn chưa thành Thánh đã có thể giết Tổ Vương,
chiến lực bậc này xưa nay hiếm thấy, dẫn tới mọi người cảnh giác cẩn thận.
Nhân tộc rất phấn chấn, các Thánh địa cũng giật
mình, mặc kệ là từng có giao tình hay lạnh nhạt, đều lập tức nhắn gửi tin tức hữu
hảo.
về phần Tứ Tượng Thánh địa và Cửu Tiêu Thánh địa
thì đều lo sợ không yên, con khi mặt xanh kia càng bế quan không dám ra mặt nữa.
Gió bắc thổi quét qua, mùa này còn chưa có tuyết
rơi, nhưng vẫn làm người ta có cảm giác lạnh đến xương, Diệp Phàm mạnh mẽ ra
quân, liên tục ba vị Thánh nhân ngã xuống, thiên hạ chấn động.
Nhưng dưới tình huống này, vẫn có cường giả
gào thét truyền ra tiếng nói đối dịch, thái độ ngồi ở trên cao.
- Lục Đồng Đinh thuộc về Đại đế tộc ta, Thánh
thể Nhân tộc là thức ăn của chúng ta!
Hai con Kim Ô ngông cuồng tự đại.
Thánh Hoàng tử nghe mà nổi giận nhếch miệng, cảm
thấy phải nên cầm thiết côn đập chết hai con Kim Ô kiêu ngạo này.
- Thật đáng giận, hai con chim kia kêu mấy
ngày, thật là to mồm rộng họng, chán sống rồi mà?
- Nhất định là bọn họ có chỗ dựa, bằng không
sao dám như thế.
Diệp Phàm suy nghĩ.
Hắn từng đánh một trận với hai con Kim Ô này,
khi đó cảnh giới hắn còn thấp, không chống nổi hai con cổ Kim Ô, nhưng cũng bảo
vệ được mình.
Mà nay hai con Kim Ô lại khiêu khích tuyên bố
muốn tìm ra hắn, uống thánh huyết là thứ ngon nhất trên đời, đúng là không thể
nhịn được nữa.
- Cường giả Hỏa Tang Tinh sắp tới, dường như
có đại nhân vật tộc Kim Ô sắp vượt qua không gian đến đây, vì vậy bọn họ không
sợ, chờ chúng ta đưa tới miệng.
Đông Phương Dã đưa tin tức tới, bảo bọn họ cẩn
thận.
Tự nhiên đây là chuyện lớn, có thể ảnh hưởng vận
mệnh Bắc Đẩu Tinh Vực, đó là cổ tinh sinh mệnh cực kỳ khủng bố, Kim Ô làm chủ,
sắp dời tộc tới đây?
Mấy ngày này tới không thiếu hiền giả không vừa
mắt hai con Kim Ô, nhưng không có ai đi ra diệt trừ, chính vì bận tâm bối cảnh
của chúng.
- Hỏa Tang Tinh có một vị Đại đế, thiệt hay giả?
Mọi người chấn động nghi ngờ, đều bất an, suy
đoán chiến lực chân chính của tộc Kim Ô.
- Những năm thượng cổ, Hỏa Tang Tinh huy hoàng
đến cực hạn, từng xuất hiện Chuẩn Đế vô địch quét ngang nhiều tinh vực, chẳng lẽ
hắn chứng đạo?
Nghĩ tới khả năng này, mọi người hoảng sợ, nếu
vậy thì trong vũ trụ hiện giờ, tộc Kim Ô tuyệt đối là vô địch.
Điều này cũng giải thích một chuyện vì sao hai
con Kim Ô kia ngang ngược như thế, có bối cảnh như vậy thì còn sợ gì nữa?
- Chẳng lẽ vị Chuẩn Đế vô thượng của tộc Kim Ô
còn chưa tọa hóa, sống đến đời này, có thể sẽ xuất hiện ở Bắc Đẩu Tinh Vực?
Nghĩ tới khả năng này, ngay cả Cổ tộc cũng phải
khó thở, tộc Kim Ô như vậy như hòn núi đè trên đầu mọi người.
- Ta thấy không có nhiều khả năng, tộc Kim Ô
không thể có Chuẩn đế, lẽ ra đã sớm tọa hóa. Năm đó xảy ra không ít chuyện, Đại
Nghệ Xạ Nhật dẫn tới một loạt náo động, mười vị Đế tử ngã xuống chín người, còn
một người sông sót. Như vậy nói không chừng Đại đế chính là hắn, chỉ là một loại
danh hiệu kế thừa mà thôi, không nhất thiết đạt tới tu vi đó!
Mấy vị Thánh hiền mạnh nhất đến từ Vực ngoại
nghe nói tới Hỏa Tang Tinh, biết được chuyện năm đó, đưa ra phán đoán.
- Tộc Kim Ô ta tung hoành thiên địa, dùng cảm
tiến tới trên con đường thành tiên!
Hai con Kim Ô ngông cuồng nhất định phải lấy
được Lục Đồng Đinh. Chiếc đinh này từ những năm thượng cổ đã có sâu xa với tộc
nó, chín vị Đế tử đều vì nó mà ngà xuống.
- Mùi vị thánh huyết, dường như ta ngửi được.
Hai con Kim Ô lẩm bẩm, cười lạnh lẽo, bởi vì bọn
họ nhận được tin đầu sỏ tộc Kim Ô thật sự đã tới, sắp hiện thân.
- Thánh thể Nhân tộc ngươi trốn không thoát!
Ở trên mặt trời, hai cái bóng vàng xẹt qua, âm
thanh thật to, tự nhiên tin tức truyền tới mặt đất.
Ngay cả Hắc Hoàng cũng phẫn nộ nói:
- Kim Ô đáng chết, quá kiêu ngạo cuồng vọng, bổn
hoàng chơi với các ngươi, chém hai con chim kia đem nướng ăn!
- Tự nhiên phải diệt chúng, nhưng mà dường như
đại quân tộc Kim Ô sắp đến, bọn chúng nắm chắc thời gian chờ chúng ta đánh lên.
Diệp Phàm nhíu mày nói.
- Không tốt, chuyện không xong rồi!
Ngay khi đó, một con Kim Ô đẫm máu bay từ Vực
ngoại tới, lao thẳng tới Thái Dương Tinh, hoảng hốt kêu to.
- Có chuyện gì?
Hai con Kim Ô Thánh cấp biến sắc, đi ra vội
vàng hỏi.
- Tộc thúc, xảy ra họa ngập trời, chúng ta gặp
phải một cổ thi thể trong vũ trụ, lại đột nhiên tỉnh lại, đó... đúng là một tên nhân ma, chặn đường
cường giả tộc ta, xảy ra đại chiến dữ dội.
- Kết quả thế nào?
Hai Thánh nhân Kim Ô khiếp sợ, còn có người
dám chặn giết đầu sỏ tộc Kim Ô... điều này thật làm người ta quá sợ hãi.
- Đó là một cường giả Nhân tộc, mới ra tay đã
bổ sống Thánh giả, sau đó... ăn sống tại chỗ!
Con Kim Ô này sắc mặt tái nhợt, thân thể còn
đang run lên giống như đã trải qua một chuyện khủng bố.