“Ầm!”
Diệp Phàm bấm Âm Dương Sinh Tử Luân hồi ấn, vạn
đạo tinh hà mờ mịt khôn cùng, một đôi Âm Dương Ngư thật lớn giằng co, bao trùm
Bá vương ở phía dưới, vũ trụ như là đang tái diễn.
Bá vương biến sắc, xuất đạo nhiều năm qua
trong quá trình độc chiến cùng người hắn chưa từng bị động như vậy, lúc này trời
sụp đất nứt, tinh không nổ tung, hắn không đứng yên được.
Tử khí sôi trào phóng tới một cái chính là mấy
vạn đặm, hắn như hiền thánh cổ đại phát ra từng đợt từng đợt khí cơ bí hiểm,
nghịch thiên mà lên công kích Âm Dương Ngư.
Giờ khắc này, vũ trụ nổ vang giống như thiên địa
sơ khai, hết thảy đều vỡ nát, sương mù hỗn độn tràn ngập, nơi nơi đều là thần
huy, nơi nơi đều là loạn lưu.
Diệp Phàm kết hợp với Nguyên Thuật thi triển
bí pháp của mình, đánh ra một kích kinh thiên động địa khiến thân thể Bá vương
chấn động mãnh liệt, rồi bay tung ra ngoài, như là đang đối kháng ý chí với khắp
vũ trụ.
“Rắc!”
Bá vương bay tung đi cùng không biết bao xa, đụng
nát một viên vẫn tinh siêu cấp, giáp trụ kim khí toàn thân hắn rách nát, nhưng
bản thân hắn vẫn không tổn hao gì, vẫn như cũ cường thế như Ma Thần.
Đầu đầy tóc rối tung, trong đồng tử hắn hào
quang tím như đại dương mênh mông, sâu sắc mãnh liệt nhìn chằm chằm vào một người
mà tâm thần hắn cực kỳ muốn cắn nuốt.
Bá vương không việc gì, dưới một kích của Diệp
Phàm này mặc dù có chút chật vật, nhưng cũng không có bị thương, ngược lại rất
nhiều vẫn tinh từng viên từng viên một kế tiếp nổ tung.
Bá vương phi thường dùng mãnh, trong lúc nhất
thời tàn trận của Thiên Đình cổ lưu lại cùng khó làm gì được hắn!
- Thánh thể ngươi tuy bất phàm, thiết lập cổ
trận, nhưng có thể làm gì được ta? Ở trước mặt thực lực tuyệt đối hết thảy gì
khác đều vô ích, ngươi không được!
Bá vương chỉ thẳng vào Diệp Phàm thét dài, sát
ý trong mắt càng tăng lên.
Trong vẻ bình tĩnh của hắn đang nổi lên sát phạt,
trong con ngươi màu tím vô cùng u lạnh. Hắn đang tìm kiếm cơ hội giết chết kẻ địch
truyền đời, hơn nữa vừa qua không lâu nhục nhã chiến với đạo thân của đối
phương rất lâu mà không hạ được, lần này phải sạch sẽ lưu loát.
Dưới tinh không, Diệp Phàm tóc đen tung bay,
hai tròng mắt sâu sắc, đứng ở nơi đó như là một Thần Vương, từng đạo tinh huy hội
tụ về hướng hắn nơi đó.
Tới cuối cùng, tinh huy trắng xoá như dòng
thác lớn trút xuống rót vào thân thể hắn, hình thành một màn hào quang rực rỡ,
khiến tinh không rung chuyển.
Diệp Phàm thực trấn định, cũng không có vội vă
ra tay. Hắn giống như thiên thần nhìn xuống thế gian, như hết thảy đều nắm
trong lòng bàn tay.
- Lại đây chiến một trận, chém đầu ngươi xuống!
Bá vương đứng sừng sững trên tinh hà, toàn
thân chiến khí lãnh liệt, con ngươi hắn còn sắc bén khiếp người hơn so với
thiên kiếm, có một loại khí thế khí nuốt núi sông.
Từng đợt từng đợt dao động lộ ra, khuếch tán
ra bốn phương tám hướng, chư hùng ở xa xa đều sợ run, cảm nhận được trên người
hắn một loại uy áp lớn lao, chấn nhiếp lòng người, nhưng lại làm cho rất nhiều
người thiếu chút nữa quỳ phục xuống.
Đây là Bá huyết chí tôn sống lại, toàn thân hắn
bao bọc trong màn tử khí, một thân ảnh thật lớn hiện lên ở sau lưng hắn như là
một cổ Thần từ viễn cổ vượt giới mà đến!
Vòm trời nứt nẻ, chư tinh lay động như sắp rơi
xuống, hư ảnh Thần Ma màu đen phía sau Bá vương như phát cuồng, hủy thiên diệt
địa đánh ngang về phía Diệp Phàm nơi đó.
- Trên trời dựới đất, chỉ có ta độc tôn!
Bá vương rống to, hắn hợp nhất cùng thân ảnh
thật lớn như thần ma kia, huy động bá quyền đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Lúc này, khắp tinh không sống lại như là có ý
chí Thần linh, đạo văn đan vào ra ức vạn tia hào quang, giống như diễn biến trở
thành một sinh mệnh thể thật lớn!
Nguyên vốn vũ trụ tối đen lúc này trắng xoá, rất
nhiều lực tinh tú ngưng tụ rót vào đôi bàn tay to của Diệp Phàm. Đúng lúc này hắn
cũng ra tay trấn áp về hướng Bá vương.
Diệp Phàm rõ ràng đứng ở nơi đó, nhưng lại có
một đôi cánh tay hào quang, như là kéo dài qua ba ngàn giới, thò vào chỗ sâu
trong tinh vực áp chế hết thảy vật hữu hình.
Hắn dùng Nguyên Thuật thông thiên dẫn động
nguyên của vạn vật làm cho tinh hà các bầu trời thêm vào thân mình, hội tụ vào
một thân, có được một loại lực lượng siêu tuyệt cực hạn!
Bàn tay to với tinh huy luyện chế thành bổ xuống,
hư ảnh cổ Thần thật lớn kia lập tức bị đánh một cái lảo đảo. Bá vương lập tức
thét dài càng thêm phi thường dùng mãnh, toàn thân đều là đạo ngân phát ra tia
sáng hừng hực.
- Thái Âm vừa chuyển, thời gian vạn năm.
Bá vương rống to, toàn thân đều là phù văn cổ
xưa, lóe ra mà ra, cùng hư ảnh thật lớn kia hợp cùng một chỗ như là một chí tôn
bất hủ sống lại, cùng phóng tới.
Hắn bẻ gày nghiền nát, làm tan biến rất nhiều
vẫn tinh, như là đang ngược dòng thời gian mà đi, xung phong liều chết tới gần
Diệp Phàm, ngay cả quang thủ do tinh huy luyện chế thành kia đều không ngăn được.
- Cấm Tiên Thất Phong!
Diệp Phàm hét lớn, thông thiên động địa, rất
nhiều tinh tú run lẩy bẩy, tất cả đều phát ra thần huy căn nguyên tràn ngập mà
đến hướng về nơi này, một loại dao động mãnh liệt siêu cấp thổi quét ngang vũ
trụ.
Đây không ngờ lại là dao động mạnh nhất của cấp
Thánh Vương!
Một thánh giả mà thôi, mà lại bày ra ra thần
thông tuyệt thế như vậy, thật khiến người ta cảm thấy khó tin. Loại dao động
này quá mức bá đạo, khắp tinh vực đều cuồn cuộn mãnh liệt, ngàn vạn lũ thần văn
thần uy cái thế phủ kín nơi đây.
“Ầm!”
Bá vương bị một bàn tay to bổ trúng, rồi sau
đó cả người hắn bị đánh bay đi, bắn ra một luồng máu tím!
Cũng chỉ có tại địa phương này, Diệp Phàm mới
có thể làm cho Nguyên Thuật thăng hoa. Bởi vì nơi này có Nguyên Thiên Thần Trận,
hắn dựa vào đó thi pháp, thôi diễn loại bí thuật vô thượng này tới cực hạn, có
khả năng so sánh cùng các đời tổ sư lúc tuổi già.
Bí thuật này khẳng định là cấp Thánh Vương! Diệp
Phàm thân là Nguyên Thiên Sư đứng sừng sững tại cổ địa này, Nguyên Thuật đã đạt
tới cảnh giới cực hạn, khiếp thiên địa quỷ thần kinh.
Thuật này được xưng là có thể phong tiên, tuy
rằng nói đến có hơi phóng đại, nhưng đủ nói rõ sự đáng sợ của nó, ngày nay
phong ấn bảy trọng hiển hóa có một loại đại khí bàng bạc có thể áp sụp cổ kim
tương lai.
Tinh vực rung chuyển, một mảnh lại một mảnh
hào quang rực rỡ buông xuống, ép về phía Bá vương, làm cho hắn đứng thẳng đều
khó khăn, lại một lần nữa bị đánh bay đi, khóe miệng trào ra máu tím.
- Bá vương bị thương rồi!
Mọi người kinh hãi kêu lên. Hắn giải trừ phong
ấn, mà nay như thế nào ngược lại còn ở vào tình thế bất lợi, điều này làm cho mọi
người không sao hiểu được.
- Nơi này có pháp trận Thiên Đình cổ lợi hại,
tuy rằng không trọn vẹn, nhưng cũng không phải Thánh Vương có thể phá giải,
Thánh thể đứng sừng sững ở trong đó là ở thế bất bại!
Trong bóng tối, truyền đến một thanh âm già
nua, như là một hồi tiếng chuông vàng ngân vang, chấn cho tâm thần mọi người đều
run rẩy.
Trong trường đấu, Bá vương gặp phải trấn áp
đáng sợ, tinh huy đầy trời hết trọng này tiếp một trọng khác ép xuống, hào
quang trắng bạc rực rỡ bao la hùng vĩ như đại dương mênh mông mờ mịt.
Diệp Phàm huy động nắm tay màu vàng đánh xuống
phía dưới, đây là Nguyên Thuật loại Cấm Tiên Thất Phong kết hợp cùng Lục Đạo
Luân Hồi Quyền của hắn, trấn áp Bá vương, đánh cho Bá vương hắn liên tiếp thối
lui, máu tím bắn tung tóe.
Lúc này, Bá vương gặp nguy cơ rồi! Với cảnh giới
cao của hắn mà nói không sợ bất cứ pháp gì của Diệp Phàm, nhưng tại địa phương
Nguyên Thuật này lại đặc biệt khiến hắn bị động.
“Ầm ầm!”
Liên tiếp năm tầng tinh huy ép xuống, bao bọc
hắn ở bên trong, hắn như là một con nhộng giây giạu, nhưng thủy chung vẫn không
thể phá kiện mà ra.
- A...
Bá vương rống to, dùng hết toàn lực giãy giụa,
hợp cùng hư ảnh thiêu đốt lên, phát ra từng đợt từng đợt ô quang, rốt cục phá vỡ
cái kiện, đánh ra một cái thông lộ.
Cấm Tiên Lục Phong ép xuống, sáu trọng tinh
huy so với trước đó tất cả thêm cùng một chỗ càng đáng sợ hơn, làm Bá vương lảo
đảo một cái, lại một lần nữa ngã quỵ, thiếu chút nữa bị phong ấn.
Ở địa phương khác, khẳng định Nguyên Thuật
không có uy lực lớn như vậy, nhưng ở nơi đây thì khác, có thể cộng minh cùng
pháp trận của Thiên Đình cổ để lại tạo ra tác dụng.
Toàn thân Bá vương là máu, thân thể bị chấn
rách nát, hư ảnh sau lưng cũng không thể hiện ra, đó là bá quyền thể hiện đạt tới
cực hạn, mà nay lại bị trọng thương.
Cấm Tiên Lục Phong vừa rơi xuống, tinh huy mờ
mịt vãi xuống, như dòng sông lớn cuồn cuộn, giống như sóng cả biển rộng vô cùng
cuồng bạo, mà lại rực rỡ loá mắt.
Đây là một cảnh tượng tráng lệ, Diệp Phàm đứng
thẳng trên tinh hà trong tinh không, phía dưới hào quang bạc trắng mênh mông,
bao phủ Bá vương liên tiếp trấn sát!
Vì một trận chiến này, Diệp Phàm chuẩn bị rất
lâu. Mấy vị Thánh nhân hắn bắt được cho làm thợ mỏ, bày ra Nguyên thần trận tuyệt
thế ở nơi này, để tự mình thi triển Nguyên Thuật thông thiên.
Đương nhiên, trong quá trình này cũng có vẫn
tinh nổ tung, cổ trận đang bị hủy diệt, bởi vì Bá vương quá mức cường đại. Tuy
nhiên phàm là trận văn Nguyên Thuật liên quan chính yếu đều không việc gì, đều
được Diệp Phàm bảo vệ.
- A...
Tình trạng của Bá vương thực thảm thiết, sau
khi cấm Tiên Lục Phong hạ xuống, làm co toàn thân hắn da tróc thịt bong, lộ ra
xương trắng dày đặc, máu tím bắn tung tóe, bị thương cực kỳ nghiêm trọng.
- Trên đời này không ai có thể áp chế ta, mặc
dù ngươi bày ra cổ trận thì có thể làm gì chứ, ta nhất định có thể phá vỡ!
Trong con ngươi hắn lóe ra hào quang tím hừng
hực, không còn thấy tròng trắng mắt, không có đồng tử, tất cả trở thành một cái
chinh thể, thoạt nhìn phi thường đáng sợ.
Hắn miệng tụng tiên kinh, bí quyết chữ “Giả”
không sứt mẻ vừa vận chuyển, cả thân thể hắn phát ra bảo huy, gần như chỉ khoảnh
khắc liền phục hồi như cũ, quả thực giống như có được thân thể bất tử.
Hơn nữa, hắn nắm giữ có Thái Âm tiên kinh, Đạo
Kinh, Cổ Kinh của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch... đủ các loại đạo chính thống
dung hợp làm một, hắn phóng ra tiên huy bất hủ, bảo tướng trang nghiêm, chống đỡ
được phong thứ sáu.
Diệp Phàm không do dự chút nào, hai tay múa động,
mượn dùng nơi đây mới có thể miễn cường thi triển phong thứ bảy hạ xuống, vòm
trời mênh mông đều lay động, tinh hà cuồn cuộn trút xuống.
Nguyên Thuật, cảnh giới cao nhất không phải chỉ
nhằm vào Thạch trong nguyên, mà là phải đối mặt với vạn vật sinh linh. Từ xưa
có danh xưng là Vạn Vật Nguyên, giờ phút này thể hiện được vô cùng nhuần nhuyễn.
Phong thứ bảy vừa ra, khiếp thiên địa quỷ thần
kinh, cùng với từng tràng tiếng Thần Ma kêu gào, vũ trụ đều rung chuyển kịch liệt
như là sắp vỡ nát.
Đây là pháp tắc của cổ trận, trải qua Diệp
Phàm hướng dẫn hội tụ vào trong Cấm Tiên Thất Phong, hình thành sức mạnh vạn
năng có thể chém thần giết phật!
Lúc này trong tinh không rất nhiều cổ trận sống
lại, so với hào quang vừa rồi càng hừng hực hơn, rồi một cái Thái cực tiên đồ
như có như không hiện lên, thần bí mà lại đáng sợ.
Cấm Tiên Thất Phong đòi hỏi lực lượng quá mức
to lớn, gần như dùng sạch mọi lực lượng nơi đây, hướng tời pháp trận cổ xưa đòi
lấy, bức cho chúng sống lại, lưu động ra lực lượng khiến người ta kinh sợ!
Diệp Phàm thi pháp còn cường đại hơn rất nhiều
lần so với tổ sư đời thứ tư Ngô Dịch mơ hồ sờ soạng đến cấm Tiên Thất Phong, bởi
vì môi trường thiên địa thích hợp nhất nơi này, từng bị Diệp Phàm thay trời đổi
đất, bố trí tỉ mỉ.
“Rắc!”
Bá vương liên tiếp bị đánh gãy mấy đoạn xương,
vừa nhào lộn sáu cái cả thân thể hắn nứt nẻ, lộ ra xương trắng, máu tím tuôn chảy
ồ ồ, nhìn thấy mà ghê người.
Một tầng tiếp một tầng tinh huy buông xuống,
hình thành một cái nhà giam màu trắng bạc, gần như sắp hoàn toàn trấn áp, phong
ấn hắn trong đó.
- Ngươi khiến ta phẫn nộ rồi!
Chí tôn của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch lạnh
lẽo nói, hôm nay liên tiếp bị thương nặng, không phải do chiến lực không địch lại
đã làm hắn nghẹn khuất tới cực điểm rồi.
- Thì tính sao?
Diệp Phàm vẫn nhẹ nhàng ung dung đứng trong
tinh không, như là Thần minh vượt thoát ngoài chín tầng trời, cả thân thể hắn nở
rộ bảo huy.
- Hãy xem ta phá trận, hái xuống đầu ngươi!
Bá vương âm trầm nói. Ngay sau đó, hắn ngồi xếp
bằng trong đó, để mặc cho Cấm Tiên Thất Phong ép xuống, tinh huy tạo nhà lao
giam giữ hắn.
Một cổ khí tức kinh khủng tràn ngập, một thân ảnh
màu đen xuất hiện bên cạnh hắn, ma khí ngập trời, chấn nhiếp lục đạo!
Chư hùng trong tinh không xa xa đều kinh
hoàng, sinh ra từng trận hàn ý, cảm giác như là có một Thần Ma tà ác đáng sợ nhất
từ thời đại thần thoại đi tới, xuất hiện ở kiếp này.
- Thần Chi Niệm!
Diệp Phàm biến sắc, trong con ngươi bắn ra hai
luồng thần quang rực rỡ, như là hai tia chớp xẹt qua vòm trời.
Đó là Thần Chi Niệm của ai, thuộc vị Đại đế
nào?!