Trong thành trì đổ nát, người không nhiều lắm,
nhưng chủng tộc thiên phú đều rất mạnh, Diệp Phàm bọn họ hiếu biết cũng đủ nhiều
sau đó rời nơi này.
Mới rời đi thời gian không bao lâu, liền có một
Chiến Thần giáp bạc từ trên trời giáng xuống, cả thân thể tản ra hào quang như
ánh trăng, vô cùng rực rỡ, trực tiếp đi vào thành, chấn động nơi đây.
- Là ai phá hủy bảng treo giải thưởng?
Hắn có thể tâm sinh cảm ứng, cường đại như vậy
khiến rất nhiều người đều trong lòng run lên, cảm giác một cơn bão tố sắp quét
đến đây rồi.
- Là Thánh thể Nhân tộc Diệp Phàm!
Một con Hỏa Lôi Điếu nói, nó bị nhìn thẳng vào
nên cứ theo thực tế báo.
- Cái gì? Là hắn! Không ngờ cũng đến đây rồi!
Vừa lúc tiêu diệt hắn với con khỉ kia một thể!
Chiến Thần giáp bạc nói xong xông thẳng lên trời
cao, giây lát liền biến mất không thấy.
Đáng tiếc, Diệp Phàm bọn họ sớm rời khỏi khu vực
này, chạy tới hướng chỗ sâu nhất trong chiến trường. Nơi này rất rộng lớn, mặt
trời trăng sao ở trong này đều nhỏ bé như hạt bụi.
“Ầm!”
Trong hư không, truyền đến một tiếng vang trầm
trọng, cả vùng chiến trường này lại rung chuyển rất nhỏ, một loại khí cơ không
hiếu lan tràn ra, làm cho thế giới này nhiều thêm một loại áp lực nặng nề.
- Làm sao vậy, đây là cái gì?
Trên Hắc Trân Châu Hào, mọi người đi qua trong
màn sương mù màu máu, trong thế giới hôn ầm cảm ứng được loại dị thường này.
Tiếp theo, mặt đất lại liên tục rung chuyển
lên, vả lại ở phương xa có từng mảng tinh tú ảm đạm, khí tức chí cường mà áp lực
càng trầm trọng!
- Có người độ kiếp, đại kiếp Chuẩn đế!
Hắc Hoàng lộ sắc mặt vô cùng nghiêm túc và
ngưng trọng, cách xa nhau xa như vậy, còn nghe được tiếng sấm vang rền, tinh tú
đều bị đạo tắc làm vỡ nát một số, tuyệt đối là thiên phạt rất lớn xưa nay hiếm
thấy.
Theo bọn họ phỏng đoán, ở chỗ sâu nhất chiến
trường có người bước vào cảnh giới Chuẩn đế!
Có thể nói đoạn khoảng cách này tuyệt đối là một
con số rất xa, nhưng lại còn có thể cảm ứng được, có dao động truyền đến, chứng
tỏ lôi kiếp cực kỳ khủng bố.
Giờ khắc này, không chỉ có chiến thuyền của Diệp
Phàm bọn họ xé mở không gian, phi hành cực nhanh chạy tới phía trước, mà những
người khác cũng như thế, Chuẩn đế kiếp là sự kiện quá mức quan trọng. Một đám
người đến từ bốn phương tám hướng điên cuồng phóng tới.
Mục đích của mọi người không giống nhau, có
người muốn thấy tận mắt loại sự kiện trọng đại này, dù sao Chuẩn đế kiếp xưa
nay hiếm thấy, tuyệt đối là một trong sự kiện lớn nhất trong thiên địa, nên muốn
quan sát, mở mang kiến thức. Có một số người khác thì lại tâm tư khó hiếu, hiện
tại đại chiến cấp con của Đế đang diễn ra ở đây, người này tất nhiên là một đại
địch sắp quật khởi, nên có một số người động sát ý.
Chiến trường rất rộng lớn, tinh tú rất nhỏ,
đây là một loại bố cục vượt qua lẽ thường, mấy ngàn vạn dặm khó gặp một bóng
người, nhưng hiện tại mọi người lại không tự chủ được cùng tập trung về một hướng.
- Tới rồi! Lập tức sẽ biết được là ai sắp
thành Chuẩn đế!
Ở trong phỏng đoán của đám người Diệp Phàm, là
không ra ngoài những Hoàng tử Hoàng Hư Đạo, Hỏa Kỳ Tử, Thần Tàm đạo nhân...
này, bởi vì bọn họ rất mạnh, tích lũy nhiều năm như vậy, ở trong thế giới sau thiên
địa đại biến này hẳn là sớm phải bạo phát.
Ngày nay đột phá, so với mấy trăm năm trước phải
dễ dàng hơn rất nhiều.
- Có lẽ chúng ta không hy vọng trở thành Chuẩn
đế nhất, là người đến từ cấm địa Sinh Mệnh!
Bàng Bác nói. Điều này tự nhiên là có khả năng
thật lớn. Thậm chí chính là Lôi Thần trước đây từng có xung đột.
Cách từ rất xa, mọi người đã nhìn thấy lôi
quang vô cùng tận, có từng đợt từng đợt xiềng xích đại đạo giằng co, hoàn toàn
phong tỏa, dầy đặc ở nơi đó!
Chiến trường không có một ngọn cỏ, hoàn toàn
hoang vắng, phía dưới nơi đó từng tòa từng tòa núi lớn đang lay động, từng bộ
phận tức thì bị san bằng. Nên biết rằng đây chính là máu thịt của chí tôn cổ đại
phong hóa biến thành đất đá.
Mặc dù đã không có pháp tắc Đại đế ẩn chứa ở
bên trong, tinh huyết hết sạch, hoàn toàn thành đất bụi, sớm không thể xem như
thân thể Đế, nhưng cũng là vật chất đáng sợ. Dưới tỉnh hình chung ở trong chiến
đấu này các ngọn núi đó rất khó sụp đổ.
Thế nhưng, trong loại lôi kiếp, trong điện
quang đáng sợ kia, lẽ thường đó bị phá vỡ, một số ngọn núi bị nhổ tận gốc, nổ
nát ở phía dưới.
Mà so với trên bầu trời, nơi này hoàn toàn
không tính là gì, bởi vì trên đó từng mảng từng mảng tinh tú ảm đạm xuống, rồi
trực tiếp nổ tung trong tia chớp rực rỡ mà khủng bố của Chuẩn đế kiếp.
Tiếng nổ trời long đất lở chấn cho Đại Thánh đều
kinh hãi run sợ, nơi đó lôi quang không giống bình thường, mang theo màu máu,
kèm theo sát khí.
- Đó là cái gì, hắn là ai vậy?
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, tránh ở
khu vực bất đồng nhìn hư không từ xa, miệng khô lưỡi khốc, nói không ra lời.
Đó là một cảnh tượng đáng sợ, khiến người ta cảm
thấy vô cùng rúng động, một con rồng lớn màu tím treo giữa hư không, bị vô số
xiềng xích quấn quanh, giam cầm ở nơi đó, chịu đựng sấm sét đánh xuống.
Nó dài đến mấy vạn dặm, toàn thân đẫm máu, vảy
tím lấp lánh, nhưng sáng bóng đang dần dần ảm đạm, bị rất nhiều thiết liên quấn
quanh, cố định ở nơi đó.
Long khí bức người, nhưng lại chìm trong lớp lớp
lôi khí đánh cho nó rung chuyển kịch liệt, muốn giãy thoát trói buộc, nhưng rất
khó.
- Sao lại thế này?!
Rất nhiều người đều cảm giác khó tin, như thế
nào lại có một con chân long bị trói ở trong này, chịu đựng lôi kiếp tấn công.
Mọi người là muốn xem Chuẩn đế kiếp mà đến, lại
gặp được cảnh tượng này, mỗi người đều khiếp sợ, chẳng lẽ không phải là Chuẩn đế
kiếp, mà là đang hóa rồng?
Hoặc là nói trời giáng dị triệu, có rồng giáng
thế, bị thiên phạt tấn công, ở trong này chịu tội?
- Là con rồng này đang độ kiếp!
Rốt cục có người nói ra chân tướng, chỉ có điều
thiên phạt này có điếm quỷ dị mà thôi, cùng với ngày thường nhìn thấy không giống
nhau lắm, trên thực tế đây là Chuẩn đế kiếp.
Từng dây xiềng xích kia nhìn như là thực vật,
kỳ thật không phải mà đều là Thần liên trật tự, là hư không sinh lôi kiếp đan
vào mà thành xiềng xích to lớn đó.
- Chuẩn đế kiếp, diễn biến ra đạo của chính
mình, đan vào cấm thân pháp liên, chỉ cần phá tan ngăn cản, giãy thoát đứt đoạn
Thần liên, nó sẽ thành công!
Diệp Phàm bọn họ đến đây, chiến thuyền ngừng
giữa hư không, với Khi Thiên trận văn tránh né ở ngoài mười vạn dặm, vẫn không
đến gần quá mức.
Trên thực tể, mọi người đều tránh né cũng đủ
xa, sợ bị Chuẩn đế kiếp lan đến bản thân mình.
Địa phương này lôi quang soàn soạt, sớm đánh
tan sương mù sát khi đỏ kia, thiên địa sáng sủa, không cần lo lắng nhìn không
thấy kiếp phạt.
- Có điếm quen thuộc!
Diệp Phàm lúc này đã nhíu sát chân mày, mơ hồ
sinh ra một dự cảm không tốt.
“Ầm!”
Đột nhiên, một đạo kiếm quang sáng lên đáng sợ,
dài đến mười vạn dặm, nối thông trời đất, đánh về phía con rồng lớn trong hư
không, phải giết chết nó.
Có người ra tay, thừa dịp nó độ kiếp muốn lấy
tính mạng nó!
Chiến trường rất lớn, loại người nào đều có,
không có khả năng mỗi người đều quang minh lỗi lạc, muốn tiến hành quyết đấu
công bình.
“Ầm!”
Cùng một lúc đó một ngọn núi lớn bay lên, rực
rỡ loá mắt, đập xuống đầu con rồng lớn màu tím kia, hiển nhiên đó là một cái bảo
ấn, ngày nay phóng đại, hóa thành ngọn núi cao.
Đây là công kích trí mạng, hai đại cao thủ xuất
kích nhân cơ hội ra tay, thời khắc này rất trọng yếu không chấp nhận bị người
quấy rối.
Đang là thời điếm hung hiếm nhất, thật nếu
đánh trúng hoặc là đánh gãy quá trình lột xác của con rồng lớn màu tím, nói
không chừng có thể làm cho rơi xuống cảnh giới, thậm chí trực tiếp ngã xuống tại
đương trường.
Đột nhiên, thiên địa này run lên, tiếng chuông
nổ lớn, tiếp theo một con rồng lớn màu tím khác từ phương xa xé hư không mà đến,
đương trường liền dập nát kiếm quang và ngọn núi kia.
Đồng thời, một cỗ uy áp buông xuống lớn lao,
mênh mông cuồn cuộn như là có một vị Cổ Hoàng sống lại!
- Quả thật là bọn họ, là bộ tộc này!
Diệp Phàm lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Đây là cừu địch, là người của Vạn Long Sào.
Năm đó hắn từng chống lại cùng bọn chúng, cuối cùng mượn dùng lực lượng của
Nhân Ma lão gia, thiếu chút nữa san bằng bộ tộc này.
Lúc này con rồng lớn màu tím xuất hiện vân
không tiến vào trong lôi hải, nó là Thần Ngân Tử Kim Vạn Long Linh, là một kiện
binh khí Cổ Hoàng!
Ở thời đại binh khí Đế gần như toàn bộ vỡ nát
này, một kiện binh khí như vậy xuất thế, nghiêm trọng phá hủy cân bằng, sẽ uy
hiếp đến an nguy của rất nhiều người.
- Chẳng lẽ là Long nữ của Vạn Long Sào đang độ
kiếp? Khí tức không đúng!
Những người khác cũng đều khiếp sợ, vạn lần
không nghĩ tới, có một kiện binh khí Cổ Hoàng trấn áp ở đây, thủ hộ người độ kiếp,
hiện tại ai còn dám xằng bậy? Đó là muốn chết!
Ở đương thời, may mắn còn lại pháp khí Đế đạo
không còn bao nhiêu món, phần nhiều đều bị hủy ở trong một hồi náo động đáng sợ
trước kia, nó đây là uy hiếp cao nhất hiện nay.
- Ngao rống...
Đột nhiên, một tiếng long ngâm vang động chín
tầng trời, trong lôi kiếp con rồng tím giãy thoát trói buộc, đứt đoạn tất cả Thần
liên trật tự, toàn thân đẫm máu, gần như bị đánh tàn phế, đều sắp hóa thành thịt
nát nhưng nó đã độ kiếp thành công.
- Từ nay, trong thiên địa có thêm một Chuẩn đế!
“Ầm!”
Bộc phát ra một khí tức cuồn cuộn mãnh liệt,
trên thân con rồng lớn màu tím bùng lên một vầng hào quang, nó vượt qua được cửa
quan này, thiên kiếp chấm dứt. Nó bắt đầu chữa trị thương thể.
Hơn nữa, lúc này nó hóa thành hình người. Đây
lại không phải Long nữ, mà là một lão nhân tóc tím khoác áo choàng, dáng người
có hơi lọm khọm.
Tuổi của lão thật sự rất lớn, ngay cả là Chuẩn
đế làn da cũng nhão, trên mặt đầy nếp ngăn, ngoại trừ tóc tím có hơi sáng bóng,
có thể nói là một lão già tuổi già sức yếu.
- Một lão rồng... Vạn Long Sào còn có cường giả
tuyệt thế như vậy sao?
Mọi người đều ngây dại, quả thực không thể tin
được hết thảy.
- Là lão! Không thể tưởng được còn sống trên đời
này, mà còn trở thành Chuẩn đế, né tránh không được, chúng ta nhất định phải
chiến một trận với lão!
Diệp Phàm thở dài.
Đây là phụ thân của Càn Lôn Đại Thánh Vạn Long
Sào!
Ngày xưa, Càn Lôn Đại Thánh cùng với lão phụ
thân tuổi tác dọa người đồng loạt ra tay, vận dụng pháp khí Hoàng Đạo trấn áp
Nhân Ma Đông Phương Thái Nhất.
Sau năm tháng dài lâu, đời sau chỉ có Càn Lôn
Đại Thánh xuất hiện, lão phụ thân hắn vẫn ở vào trạng thái chết khiếp, bị cho rằng
có thể đã tọa hóa.
Ai có thể dự đoán được, hôm nay lão thành tựu
Chuẩn đế!
Lão già này, năm đó tự tay phong ấn Nhân Ma,
vì để chiếm được Thái Âm và Thái Dương Cổ Kinh, hòng tham khảo để ngộ đạo, mới
tạm lưu lại tánh mạng của Nhân Ma.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, lão rồng này cường
đại thái quá, bằng không cũng không thể sống lại. Vả lại ở thời điếm tuổi già sức
yếu còn có thể độ kiếp, trở thành Chuẩn đế.
- Con ta, vi phụ sống lại rồi, sẽ báo thù cho
ngươi!
Lão vừa độ kiếp thành công chuyện thứ nhất liền
đề cập tới báo thù.
Ngày xưa, Nhân Ma đi cùng bọn họ thanh toán bộ
tộc này, dựa vào cái đỉnh đồng xanh của Diệp Phàm công phá Vạn Long Sào, đánh
chết tươi Càn Lôn Đại Thánh, bức cả tộc bọn họ chạy ra khỏi Bắc Đẩu.
Ở thời điếm đó, lão rồng đang ở trạng thái hoạt
tử nhân, vẫn chưa sống lại, được Long nữ mang đi, ngày nay chân chính cường thế
trở về.
- Dựa theo truyền thuyết mà nói, ngoại trừ năm
tháng phong ấn trong Thần Nguyên, tuổi thật của lão rồng này cũng có tám ngàn
năm tuổi rồi chứ?!
Đại Thánh tám ngàn tuổi sớm đã chết sạch, lão
rồng này lại nghịch thiên trở thành Chuẩn đế. Với tuổi tác này mà đột phá, có
nói cổ kim độc nhất vô nhị cũng không sai biệt lắm!
Một thân ảnh màu tím bay tới, Long nữ xuất hiện,
trên đầu ừeo chuỗi Vạn Long Linh thu nhỏ kia, phong tư tuyệt thế, ngạo thị quần
hùng.
- Bước trên tinh không, giết hết Man tộc, ta
ngồi chờ Nhân Ma kia xuất hiện!
Lão rồng rống to, sát khí quét ra mười vạn dặm.
Mọi người đều rúng động, mới vừa trở thành Chuẩn
đế, lão rồng này đã táo bạo như vậy, sát khí trầm trọng như vậy, cũng quả nhiên
là xưa nay hiếm thấy.
- Đánh chết lão!
Hắc Hoàng lạnh giọng nói.
- Đúng vậy! Đánh chết lão tại đây!
Bàng Bác cũng nói, đây là tai họa phi thường lớn,
cần phải diệt trừ.
về phần dã nhân, con ngươi hàn quang lóng
lánh, trên mặt lộ rõ vô cùng ngưng trọng, chuyện này liên quan đến an nguy tộc
đàn bọn họ, lão rồng này rất nguy hiểm, cần phải diệt trừ.
Diệp Phàm không nghĩ tới, vừa đi vào vùng chiến
trường này, trận chiến cứng rắn đầu tiên lại phải chống lại cùng Vạn Long Sào,
hơn nữa là một đối thủ bất ngờ.
- Ngươi muốn tiêu diệt Man tộc?
Đúng lúc này, từ hư không xa xa đi tới một lão
nhân, trần trụi nửa thân trên, mặc áo da thú, xách theo một cây Bạch cốt đại bổng,
từng bước một bức tới.
Ánh mắt lão rồng lập tức liền dựng thẳng đứng,
thân thể kích động đến run rẩy, nói:
- Là ngươi, Nhân Ma! Không ngờ ngươi cũng ở
chiến trường này! Vậy càng tốt, giải quyết ân oán, đưa ngươi lên đường!