Tay phải Diệp Phàm hóa thành Phiên Thiên Ắn,
khắc rõ từng đường phù văn màu vàng, tràn ra hàng loạt, chỉ cần một cái đã đánh
Lý Vấn Thiên hộc máu bay ra.
Chộp lấy hắn như con vịt chết, Diệp Phàm giam
cầm, chộp lấy cổ áo bảo y thiên lam của hắn, giơ lên cao.
- Cái gì...
Hộ vệ Hoàng Kim tộc hoảng sợ, mọi chuyện xảy
ra quá nhanh, từ khi Diệp Phàm đánh vỡ thần tháp xong ra đến khi đánh gục Bán
Thánh, bắt giữ Lý Vấn Thiên, tất cả chi xảy ra trong nháy mắt.
Phốc!
Diệp Phàm ra tay vô tình, ngón tay lóe lên phù
văn như cối xay vàng, quét ngang qua, hai tên hộ vệ gãy xương đứt gân máu phun
lên cao.
- Dừng tay!
Hoàng Kim công chúa khẽ quát.
Diệp Phàm không để ý, vừa rồi hắn bị bắt vào
trong Bán Thánh tháp đúc bằng Đại La Ngân Tinh, những người này muốn luyện hắn
thành vũng máu, bây giờ làm sao có thể thu tay được.
Hắn kéo theo Lý Vấn Thiên, cầm mắt cá chân của
hắn, biến hắn thành vũ khí hình người đánh tới.
Mọi người run sợ, Diệp Phàm kéo một Bán Thánh
xông tới đúng là quá hung hãn, khiến nhiều người trợn mắt cứng lưỡi.
Bùm!
Hắn kéo binh khí hinh người đánh lên một hộ vệ
Hoàng Kim tộc, máu tươi thi thể bay ra, ngọn lửa nguyên thần tắt ngấm.
Lý Vấn Thiên rốt cuộc không thể trấn định được,
không thể bảo trì được khí chất phiêu dật trước đó, thần sắc khó coi tức đến
môi run lên, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị đối đãi như thế.
Cả đời hắn ít khi thua, là Bán Thánh cấp tuyệt
đỉnh, hôm nay bị một tên cảnh giới thấp hơn trấn áp, kéo thân mình dùng như
binh khí, đúng là sỉ nhục lớn nhất đời.
Keng... Keng...
Mi tâm Diệp Phàm đang lóe lên, một chùm tia
sáng xuất hiện, đó là một thanh đạo kiếm dài nửa tấc kêu oong oong, trào ra từng
đạo kiếm khí chém ngang ba tên hộ vệ, máu rải đầy trời.
Hắn kéo theo Lý Vấn Thiên thẳng đến chỗ Hoàng
Kim công chúa, nơi đi qua không có hộ vệ nào cản được, nếu có cản trở, chắc chắn
phơi thây.
- Hắn đi về phía Hoàng Kim công chúa, thật to
gan, hắn vừa đánh xong Thiên Hoàng tử, hôm nay lại muốn chống lại Cổ Hoàng nữ mạch
khác hay sao?
- Cái gì... lập tức đánh tới thiên nữ Hoàng
Kim tộc.
Mọi người xôn xao, biến sắc cho rằng cường giả
Diệp Phàm này quả thật to gan lớn mật, không gì không dám làm.
- Đủ rồi!
Hoàng Kim công chúa quát lạnh một tiếng, thần
sắc lạnh lẽo cao ngạo, ánh mắt vàng bắn ra chùm tia sáng thẳng về phía Diệp
Phàm, như trời trăng xoay chuyển, bầu trời nổ tung, đạo ngân vô thượng.
Diệp Phàm không sợ, nhẹ nhàng chi ra một cái,
nói:
- Ngươi nói đủ là đủ rồi, muốn hỗ trợ Lý Vấn
Thiên đối phó ta?
Hắn chi ra một ngón tay, sóng kiếm vàng chấn động
như ném khối đá lớn xuống hồ nước Thần giới, gợn sóng vàng nhanh chóng lan tràn
khắp nơi, rõ ràng là chí mạng.
Phốc! Phốc....
Bảy tám Hoàng Kim Vệ bao vây hắn bị gợn sóng
vàng kia quét trúng, toàn bộ nổ tung không kịp hét một tiếng.
Toàn bộ im lặng, mọi người không dám thở mạnh,
Diệp Phàm hư hư thật thật này khiến bọn họ khó thở, mạnh mẽ sắc bén, thủ đoạn
nghịch thiên.
Thánh nhân không ra, ai dám đối đầu?
Đương thời gần như không ai thu được hắn, trước
tiên chém Thiên Hoàng tử, lại đối đầu Hoàng Kim công chúa, hoàn toàn chống lại
Cổ Hoàng tử.
Hiện giờ, dù là Diệp Phàm không thừa nhận,
cũng không nói ra, gần như mọi người đều đoán được hắn là Thánh thể.
- Ngươi đã đắc tội cả trăm tộc, còn muốn là địch
với Hoàng Kim tộc ta?
Ánh mắt vàng của Hoàng Kim công chúa đụng với
sóng kiếm, ở giữa bùng lên một mánh sáng chói hoa lệ.
- Ta không muốn gây chuyện, nhưng cũng không sợ
chuyện, các ngươi đã nhắm tới ta, vậy thì chỉ có thể động đao với ngươi.
Diệp Phàm đi lên là đánh, một tay kéo Lý Vấn
Thiên, một tay bấm ấn, một ngọn núi đen bay ra lao thẳng tới Hoàng Kim công
chúa.
- Ta cũng không nhằm vào ngươi, chỉ là thuận
tay hỗ trợ Lý Vấn Thiên mà thôi, dùng Hoàng Kim Đồng giúp hắn tìm vài người, chẳng
qua ngươi đã cho là vậy, thế thì không có gì để nói nữa.
Hoàng Kim công chúa cũng cứng cỏi, lười giải thích, sợi
tóc vàng trong suốt, vừa lao lên là Cổ Hoàng thuật.
Ngón tay ngọc trắng tuyết của nàng cứng như
Thánh binh, làm tan rã ngọn núi đen, đánh thẳng về phía mi tâm Diệp Phàm. Keng
một tiếng như thần kim va chạm, Diệp Phàm lấy tay đón đỡ ngăn cản thế công của
nàng.
Tiếp đó, hai người giao đấu cả ngàn lần chỉ
trong tia chớp, bóng người tung bay nhanh đến hoa cả mắt, mọi người căn bản
không theo kịp tốc độ của bọn họ.
Trong quá trình này, Diệp Phàm dùng Lý Vấn
Thiên như cây giáo hình người, quyết đấu với Hoàng Kim công chúa.
Lý Vấn Thiên kẹt ở giữa, nghẹn khuất không
thôi, không lâu trước hắn ngạo khí ngập trời, đi tới chỗ nào cũng được người ta
vây quanh tung hô, hôm nay lại trở thành binh khí tù nhân trong tay kẻ khác.
Ở xa xa, Vương Húc mặt xanh mét, vừa sợ vừa giận
quay đầu bước đi, muốn tìm sư phụ của hắn.
Ầm!
Đột nhiên, một con rồng xanh bay tới quấn lấy
hắn, kéo hắn bay về phía chiến trước, đó là Diệp Phàm thi triển Chân Long ấn.
- Muốn chạy... được sao?
Diệp Phàm lập tức chộp lấy hắn.
Một tay hắn kéo một người, dùng một đôi binh
khí hình người đánh với Hoàng Kim công chúa, hai người hóa thân thành tia chớp
liên tiếp va chạm.
Con gái ruột của Thái Cổ Hoàng, tiềm năng vô tận
thực lực cao dọa người, máu hoàng kim lưu chuyển, cả người toát ra tiên quang,
mỗi một chiêu đều kinh thiên động địa.
Tuy rằng nàng là nữ, nhưng thủ đoạn nghịch
thiên kỳ ảo kinh người, Hoàng Kim thuật có một không hai, mấy lần thiếu chút làm Diệp Phàm
hóa thành đá, chiến lực chấn nhiếp thế gian.
Ằm! Ầm!
Con gái của Cổ Hoàng, dòng máu trong người như
sóng thần gầm thét, chấn động nhiều người xem chiến run sợ vội vàng rút lui, mỗi
một giọt máu đều ẩn chứa lực lượng Thái Cổ Hoàng di truyền xuống.
Đương thời người dám đấu với Thánh thể chỉ có
nhân vật cấp Đế tử mà thôi, tuy rằng nhìn bề ngoài Hoàng Kim công chúa xinh đẹp
thướt tha, phong hoa tuyệt đại, nhưng một khi chiến đấu liền giống như nữ chiến
thần chuyển sinh.
Mái tóc vàng mỗi lần vẫy lên liền cắt nhỏ hư
không, như những bó ánh sáng chói lọi run lên, mỗi một chiêu đều xé rách thiên
địa.
Hai người đại chiến từ đất hoang lên tới đỉnh
phần mộ, lại từ phần mộ đánh vào núi non, đánh tới thiên địa biến sắc không thấy
trời trăng.
Hoàng Kim công chúa khiếp sợ, nàng luôn luôn tự
phụ trong những năm thái cổ là vô địch cùng lứa, không ai có thể qua được mười
chiêu trong tay nàng, ngạo thị thái cổ được bầu là cô gái kinh diễm nhất xưa
nay.
Hôm nay lại gặp được đại địch, liên tục đại
chiến, đối phương càng đánh càng hăng, ánh sáng thần tính ngủ đông trong cơ thể
thiêu đôi mắt vàng của nàng phát đau.
Đây là chuyện chưa từng có!
- Đúng rồi, khó trách phụ thân đã nói, nếu có
ngày ta sống lại, nhất định sẽ gặp địch thủ, quá nửa không thể vô địch thiên hạ.
Đây là đại thế, không chỉ một mình nàng sống lại,
nhất định còn có những Cổ Hoàng tử khác, chờ đợi con đường thành tiên mở ra,
không ai dám nói nhất định vô địch.
Hôm nay mấy Cổ Hoàng tử xuất thế, thậm chí con
của Đại đế cổ cũng xuất hiện, đều là nhân kiệt có một không hai, quét ngang
cùng thế hệ ở thời đại mình. Hôm nay gặp nhau, ai mạnh ai yếu khó mà suy đoán
được.
Bùm!
Qua một ngàn bảy trăm chiêu, tròng mắt vàng của
Hoàng Kim công chúa đột nhiên bùng lên hào quang, dung mạo trắng như ngọc tuyết,
kinh diễm thiên hạ đột nhiên sát khí tăng vọt, đôi tay ngọc nhỏ vỗ xuống.
Diệp Phàm y theo lệ thường, dùng đôi binh khí
hình người cản lại. Hoàng Kim công chúa nhíu mày, biến hóa kỳ ảo cách không ấn
một cái, bàn tay mềm xẹt qua hư không, thẳng tới yết hầu Diệp Phàm, muốn lấy đầu
hắn.
Diệp Phàm đạp bí quyết chữ Hành rút lui.
Đột nhiên, Hoàng Kim công chúa hợp hai tay lại
thành tư thể cổ quái, hai tay cầm thủy tinh bình ầm ầm bùng nổ, thiên địa cũng
nổ tung.
Từ trong thủy tinh bình kia bùng lên tiên
quang hoàng kim có lực sát thương khủng bố, tốc độ cực nhanh không để ý chết sống
của Lý Vấn Thiên, bao phủ toàn bộ.
Diệp Phàm biến sắc, cái này tuyệt đối là bí
thuật cấm kỵ Cổ Hoàng, đáng sợ hơn cả Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, mạnh hơn Thần linh
quyết của Thiên Hoàng tử một chút, cô nàng này rất khó chọc.
Hoàng kim tiên quang!
Đây là một loại bí thuật khi Thái Cổ Hoàng sắp
tọa hóa ngộ ra, vượt qua pháp trần thế, nếu là Đại đế cổ thi triển thì sẽ là xuất
hiện từng đợt liên tục.
Diệp Phàm biến sắc, cảm nhận được nguy cơ, địch
thủ trước mắt dù là nữ, nhưng còn lợi hại hơn cả Thiên Hoàng tử.
Ầm!
Lý Vấn Thiên cùng Vương Húc nổ tung, không hét
một tiếng đã hình thần hủy diệt, chết sạch sẽ.
Hoàng Kim công chúa ra tay quyết đoán sắc bén,
xuyên thấu qua màn sương máu đánh tới, thủy tinh bình trong hai tay dâng lên
hoàng kim tiên quang, lực sát thương khủng bố.
Toàn thân Diệp Phàm nổi đầy mụn nhỏ, hắn biết
đối phương sẽ không để ý chết sống của Vương Húc, nhưng không ngờ ngay cả Lý Vấn
Thiên cũng giết, chỉ là vì làm hắn trọng thương.
Cô nàng này thật là độc!
Lý Vấn Thiên là đệ tử đắc ý Thánh nhân Vực ngoại,
nói giết là giết, chỉ vì khiến hắn bị thương, tìm cơ hội đánh chết.
Diệp Phàm nâng hai đấm đón đỡ, ngón tay bùng
lên hào quang vàng hừng hực, nhanh chóng tràn ra hai tay trở thành màu hoàng
kim, khí huyết sôi trào.
- Thật là Thánh thể... nắm tay cùng huyết khí
màu vàng!
Có người kinh hô, nhưng nhanh chóng ngậm miệng,
vẻ mặt hoảng sợ không khỏi phát run.
Bởi vì cổ ánh sáng hoàng kim khuếch tán khắp
nơi như biển, tàn phá khắp nơi.
Hoàng kim tiên quang!
Trên thực tế, mọi người đã ý thức được nắm tay
của Diệp Phàm đấu với ánh sáng kia, có thể sẽ gặp bất trắc.
Hoàng Kim công chúa cả đời không thua, ngạo thị
thái cổ thiên hạ, được bầu là hoàng tộc thiên nữ.
Mười mấy năm trước nàng sống lại, chẳng qua
không xuất thể mà thôi, phụ thân nàng chuyển đường chứng đạo năm xưa thành Thập
tuyệt hoàng trận, để lại cho nàng, năm gần đây mới đi ra.
Chỉ một chuyện này đã đủ chứng minh tu vi của
nàng không kém Hoàng Kim Cổ Hoàng khi còn trẻ.
Hoàng Kim Cổ Hoàng ký gửi hy vọng rất lớn với
nàng, kéo dài mạng sống cho nàng, muốn nàng đi vào tiên vực.
Ngoài Thập tuyệt hoàng trận ra, hắn còn tế luyện
một tấm chứng đạo đồ, nén những từng trải gian khổ nhất của mấy vị Cổ Hoàng vào
trong đó, để cho con gái xông qua.
Mấy năm qua, Hoàng Kim công chúa luôn luôn
trong chiến đấu, một mình chứng kiến tiên lộ vô thượng của mấy vị Cổ Hoàng.
Lần này xuất thế, tuy nói nàng không phải chủ
yếu nhắm vào Diệp Phàm, nhưng cũng không phải không có dự tính trấn áp hắn.
Hoàng Kim Vương bị Đấu Chiến Thắng Phật đánh bại, khiến trong lòng vị Cổ Hoàng
nữ này nghẹn một hơi.
Nếu Đấu Chiến Thắng Phật nói người cùng cấp
chinh phạt thì hắn sẽ không can thiệp, dù nàng giết Thánh Hoàng tử cùng Diệp
Phàm thì cũng không ai nói gì.
Hoàng kim quang quả thật khủng bố, đôi tay của
Diệp Phàm sắp đông lại, biến thành vàng ròng lạnh băng sắp vỡ ra.
- Phục hồi!
Trong nháy mắt sống chết, hắn hét to một tiếng,
huyết khí hoàng kim sống lại hoàn toàn, lỗ chân lông cả người mở ra chiếu sáng
bầu trời.
Ầm!
Cánh tay hắn khôi phục bình thường trong nháy
mắt, nắm tay vẫn là màu vàng những tràn ngập sức sống, một quyền đánh về phía
tiên bình thủy
tinh, một quyền đánh về phía Tiên Thai của Hoàng Kim công chúa.