Đừng nói là dân bản xứ, chính là đám người Diệp
Phàm, Bàng Bác đều tức giận. Giết người không hề có đạo lý như vậy, thật sự là
máu lạnh và tàn nhẫn tới cực điếm, ba con rắn này rốt cuộc muốn làm cái gì?
Thần vực còn chưa phát ra pháp chỉ, chí cường giả
các tộc đều nhao nhao ra tay, truy kích và tiêu diệt bọn họ, muốn trừ hại cho
dân.
Nhưng mà, ba huynh đệ Kim Xà tộc cũng không
thu liễm, mấy ngày sau lại gây án, huyết tẩy Hòa Báo tộc, toàn bộ lạc có tới mấy
vạn cũng không một ai có thể chạy trốn, thủ đoạn tàn nhẫn của chúng khiến người
ta cực kỳ căm phẫn.
- Bọn họ muốn làm cái gì, muốn chọc giận thiên
hạ sao? Làm chuyện cũng hung cực ác như vậy, chẳng lẽ chán sống rồi sao? Hay muốn
tự tìm tử lộ, bức chính mình vào tuyệt cảnh?!
Bàng Bác nghi hoặc, chuyện này hoàn toàn không
giống như là người bình thường gây nên.
Diệp Phàm bọn họ ra đi, âm thầm quan sát tìm hiểu
ba đại cường tộc bị ba vị lang quân Kim Xà tộc huyết tẩy. Diệp Phàm không tiếc
tiêu hao căn nguyên, thi triển Quan cổ thuật trong Phệ Đã Kinh, ngược dòng nguồn
gốc tìm nguyên nhân, tiến hành tra xét.
Sau đó hắn cho ra một kết luận: Ba huynh đệ
Kim Xà tộc đang tu luyện một loại ma công đáng sợ, cần rất nhiều máu của cường
giả để đột phá.
- Đằng Xà Hóa Thần! Nhất định là loại công
pháp này!
Thanh Loan thánh giả nói, hắn từng nghe nói
qua về kế thừa nghịch thiên này của Đằng Xà bỏ tộc.
Loại pháp môn này cần hấp thu rất nhiều máu thần
hồn, giống như thai nghén vô số sinh linh này để thành tựu chính mình.
Tương truyền, Đằng Xà Hóa Thần, chính là lột vỏ rắn biến thành Thần, tái
sinh hóa ra một Xà Thần!
Đương nhiên, cách nói này chí là phóng đại, ý
nghĩa chân chính ở chỗ: loại lột xác này sẽ đồng thời bùng phát lượng và chất,
một khi thành công sẽ giống như một lần thoát thai hoán cốt.
Rắn lột da là chuyện thường, mà Kim Xà bộ tộc
thì lại là lột da thay thần lực, hồn lực các thứ. Có thể coi như là lột xác nguyên
thần, làm cho nguyên thần lớn mạnh, phản ngược tẩm bổ thân thể, rồi cũng tăng tiến
vùn vụt!
Lúc này mới một tháng mà thôi, xú danh của ba
vị lang quân Kim Xà bộ tộc đã vang dội, là xếp với ác danh lớn nhất của Diệp
Phàm, vô số người muốn diệt trừ bọn họ.
Diệp Phàm ngẩn người, hắn chỉ là giết một cái
hóa thân của Thần, còn ba vị lang quân Kim Xà tộc thì huyết tẩy tứ phương, giết
hại tới mấy tộc, không ngờ vẫn là xếp hạng phía dưới hắn. Hắn là ác danh đệ nhất?
Quả thật không sao hiểu nổi.
- Kẻ báng bổ Thần nghiệp chướng quá nặng, liên
quan đến Thần vực, không phải đệ nhất ác nhân cũng phải xếp hạng đệ nhất!
Bàng Bác cười nói.
Tin tức này là bọn hắn nhận được sau đó tìm hiểu
kỳ càng ti mỉ, tình cảnh của Diệp Phàm còn nguy hiểm hơn so với mấy vị lang
quân Kim Xà tộc, không bị phát hiện thì thôi, một khi Đế lộ thì toàn thế giới sẽ
cũng truy giết.
- Phát tâm thần rồi! Ba con Kim Xà lại huyết tẩy
một chủng tộc, suốt ba mươi mấy vạn người đấy, tất cả đều bị giết, từ Vương của
Thánh nhân cho tới trẻ con mới ra đời, đều hóa thành máu bùn!
Người người đều kêu gào, hận không thể lập tức
tru sát ba vị lang quân Kim Xà tộc. Nhưng trên người bọn hắn có một loại tổ khí
là Đằng Xà Trận đồ có thể phá chư thiên, quay lại tự nhiên. Đại Thánh đều vây
không được bọn họ.
Ngay trong một ngày này, Thần Điện ky sĩ xuất
động. Đây là một đội quân Thần chuyên môn tru sát yêu tà, là lực lượng chí cường
của Thần vực, biến mất đã mấy ngàn năm lần này xuất động.
Nhưng mà, đội quân Thần xuất hiện, lựa chọn mục
tiêu đầu tiên không ngờ là Diệp Phàm: phải trước diệt trừ đầu đảng tội ác xếp hạng
đệ nhất.
Bàng Bác trợn mắt há hốc mồm, rồi nói:
- Ba con rắn này giết chóc lung tung, tạo
thành huyết kiếp khôn cũng, kết quả cuối cùng lại xếp hạng thứ hai. Ác danh của
chúng lan xa cũng đủ hiểu, lại biến thành ác nhân đệ nhất dành cho Diệp Phàm!
- Cố ý mà! Ba con màu vàng dụng tâm hiếm ác,
lòng dạ chúng ác độc!
Long Mã cả kinh kêu lên. nói ra phán đoán của
mình, cho rằng ba huynh đệ Kim Xà lúc đầu có lẽ là vì tu luyện ma công, sau lại
thấy được kẻ báng bổ Thần xếp hạng cao hơn mình, nên cố ý ra tay đẫm máu hơn,
biến thành danh ác nhân của Diệp Phàm càng nâng lên rất cao.
Thánh giả Hắc Hùng nói:
- Nghĩ lại đi, ba con Kim Xà này tuy rằng ác độc
nhưng cũng không đến mức tổn thương người không lợi cho mình như vậy. Làm như vậy
bọn họ cũng rất nguy hiểm!
Long Mã thật xứng với cái tên kẻ luận âm mưu.
cho rằng ba con Kim Xà ác độc, chính mình tu luyện đồng thời còn có thể hại người
khác, vừa tàn bạo, vừa tàn nhẫn, thật đáng giận.
Gió nổi lên, lá rụng rơi rơi, trong một vùng
núi có một loại xơ xác tiêu điều, khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.
Đám người Diệp Phàm, Bàng Bác, Long Mã bị chặn
đường, sau hơn một tháng bình tĩnh lần đầu tiên gặp địch, hơn nữa không phải là
kẻ yếu mà dường như cực độ cường đại.
Trên một tảng đá thật lớn có một thân ảnh khôi
vĩ, sợi tóc màu xám tro, tản ra khí tức kinh khủng. giống như một Đại Thánh khí
nuốt núi sông.
“Ở cảnh giới Vương của Thánh nhân lại có khí
thế siêu phàm như vậy, hiểu về đạo hẳn đã vượt qua cảnh giới này.” Diệp Phàm nhảy
dựng trong lòng, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Thoắt một cái, người này quay mình lại, đây là
một lão nhân thân hình cao lớn, lấp lánh màu đồng cổ, nhưng cơ thể cũng không
thiếu sức sống, gân bắp thịt uốn vồng lên.
Sợi tóc màu xám tro, đồng tử màu bạc đáng sợ, tỏ
rõ tuổi rất lớn, là một Vương của Thánh nhân khủng bố, đúng là đứng trên đỉnh
huy hoàng của cuối cuộc đời.
Xem theo trạng thái huyết khí của lão có lẽ
thêm vài năm nữa, lão sẽ bắt đầu đi vào tuổi già, sẽ đi xuống dốc cuối con đường.
“Kỳ quái, một Vương của Thánh nhân đáng sợ như
vậy, hiểu được về đạo dường như rất siêu phàm, vì sao dừng lại như thế, không
có đột phá đến cảnh giới Đại Thánh.” Diệp Phàm khó hiểu, vì người như vậy rất
không tầm thường.
Lão nhân này cũng một cảnh giới như Diệp Phàm,
cũng ở vào Thánh Vương tầng thiên thứ năm, mà khí thế của lão như vực sâu, sâu
không lường được. Con ngươi lạnh lùng mà vô tình, nhìn chằm chằm đoàn người Diệp
Phàm.
Xa xa bốn thân ảnh vọt tới, mỗi người đều pháp
lực cao thâm, khí tức cường đại, huyết khí như đại dương mênh mông, vô cùng khủng
bố.
Bốn người này đều là Thánh Vương, thực lực cực
kỳ cường đại, hai người đều ở Vương của Thánh nhân lục trọng thiên, hai người
khác còn ở cảnh giới Vương của Thánh nhân thất trọng thiên, cảnh giới còn cao
hơn so với lão nhân tóc xám này.
Thế nhưng khi bọn hắn tới nơi đều mang theo
kính ý đứng ở phía sau lão nhân, do lão cầm đầu không dám vượt qua nửa bước.
Năm đại cường giả thân tới, trong đó lão nhân
tóc xám tro vượt lên trên tất cả, có một loại khí vận khó dò, trấn áp thiên địa,
khiến mấy người cảnh giới cao hơn đều phải kính sợ.
Những người này là đội quân thứ nhất của Thần
Điện, chỉ điều
động năm người, nhưng bởi vì có một lão nhân như vậy biến thành có thể càn quét
hết thây địch thủ.
- Ngươi chính là Diệp Phàm kẻ báng bổ Thần?
Lão nhân lên tiếng.
- Ngươi là ai?
Diệp Phàm hỏi lại.
- Đây là Vương của Thánh nhân ngút trời của Thần
vực ta xưa nay khó sập, là đệ nhị dưới tinh không!
Một người trong kỵ sĩ Thần Điện nói, đối với lão
nhân mang theo một loại kính ý khó có thể che dấu.
- Có ý nghĩa gì?
Long Mã hỏi.
- Với cảnh giới Vương của Thánh nhân đánh khắp
thiên hạ vô địch thủ, cuộc đời chỉ có một lần bại, vì vậy được xưng là đệ nhị
dưới tinh không!
Trong đó một người ngạo nghễ nói.
Lão nhân ngăn hắn lại, nói:
- Khi còn trẻ bị bại một lần, sau đó không tiến
thêm được gì, chỉ là một phế nhân mà thôi!
Diệp Phàm, Bàng Bác, Long Mã... trong lòng đều
sinh cảnh giác: Người này khẳng định là một nhân vật đáng sợ! Bất kể thấy thế
nào, cảnh giới tinh thần của lão dường như đều rất siêu thoát, hơn xa các Vương
của Thánh nhân từng gặp.
- Đệ nhất Ma đầu! Nếu ngươi đã báng bổ Thần,
thì chớ trách chúng ta vô tình! Một trận chiến này kẻ yếu đổ máu, chật đầu mà
chết, cường giả hát vang!
Người tới rất thống khoái, không muốn nhiều lời
gì khác, muốn động thủ ngay.
Nhưng Long Mã không nghĩ như vậy, nói:
- Các ngươi không phải bị tẩy não rồi chứ? Làm
gì có Thần, tu vi các ngươi đã tới cảnh giới bực này, còn tin những thứ đó sao?
- Ở trong mắt ngươi, Thần chân chính là gì, chẳng
lẽ là trường sinh bất hủy, vạn kiếp bất diệt hay sao?
Trong đó một người quát.
- Đệ nhất Ma đầu lại đây chiến một trận!
Sau lưng lão nhân, bốn đại kỵ sĩ Thần Điện tiến
lên, chuẩn bị ra tay.
Diệp Phàm dở khóc dỡ cười, từ Ma đầu Vực ngoại
lẻn cấp là đệ nhất Ma đầu, mặc dù như ba lang quân Kim Xà tộc huyết tẩy mấy đại
chủng tộc như vậy, cũng không có phạm tội nghiêm trọng báng bổ Thần.
Lão nhân tóc xám tro rất ít nói, gần như không
nói lời nào, vô cùng lạnh lùng, đồng tử màu bạc chớp động tia sáng lạnh như
băng, nhìn thẳng vào Diệp Phàm muốn cùng chiến một trận với hắn.
Tại trường nổi lên một cơn gió lốc kinh khủng,
lão nhân còn chưa động đã khiến cho hư không nơi đây vặn vẹo, thời gian đều dường
như ngưng lại, chấn nhiếp lòng người.
Rõ ràng ở cảnh giới Vương của Thánh nhân tầng thiên
thứ năm, nhưng đã có một loại khí chất Đại Thánh, ở lĩnh vực ngộ đạo có độ cao người
khác không thể đuổi kịp, chính là một địch thủ tuyệt thế.
Diệp Phàm lộ vẻ mặt ngưng trọng, không dám có
mảy may sơ suất. Trong thiên hạ ngày nay, từ khi hắn ngộ đạo, lòng tin của hắn
có thể nói đánh với cũng cấp khắp thiên hạ vô địch thủ, nhưng đối mặt với lão
nhân này cũng không dám có chút sơ suất.
Loại khí tức này phi thường nguy hiểm, quá mức
khủng bố!
“Ầm!”
Đại chiến bùng nổ, Diệp Phàm chống lại lão
nhân tóc xám tro, quả nhiên là gặp đại địch. Đây rồ ràng là một người tuổi xế
chiều, sắp sửa lui mình ẩn cư, nhưng lúc này lại như rồng nhảy hổ chụp, mạnh mẽ
hữu lực! Lão nhân tung ra một chưởng, trời sụp đất nứt, đại đạo nổ vang, cường đại
tuyệt thế.
Diệp Phàm hoài nghi mình gặp phải một vị con của
Đế, bằng không sao có thể kinh người như thế. Đây là một địch thủ hiếm thấy! Tuy
rằng cũng chung cảnh giới, nhưng có khi xen lẫn vào đạo hiểu được của Đại
Thánh.
Một kích như vậy, ngay cả Diệp Phàm đều hết hồn.
Quá mức cương mảnh quá mức bá liệt! Người này đến tột cũng là ai, mà lại được gọi
là đệ nhị dưới tinh không.
Bên kia, Bàng Bác, Long Mã cùng với mười hai
thánh giả gặp phải đại địch, cũng đều rơi vào chiến trường. Đối phương tuy chỉ
có ba người, nhưng đều là Vương của Thánh nhân cảnh giới cao, huyết khí ngập trời.
“Ầm!”
Lại là một kích bình thản, không phải là bí
thuật xưa nay hiếm thấy gì, lão nhân tóc xám chỉ đơn giản đẩy một chưởng, nhưng lại phát ra thanh
âm hòa mình cùng thiên đạo, hóa mục nát
thành Thần kỳ, thật rúng động lòng người.
Trong lòng Diệp Phàm chấn động mãnh liệt, càng
ngày càng hoài nghi thân phận của lão nhân, một người như vậy thật sự quá cường
đại, chỉ ở cảnh
giới này đã bày ra một bộ phận đạo quả và áo nghĩa của Đại Thánh.
May mà đây chính là Diệp Phàm nếu đổi lại là
Vương của Thánh nhân khác, chỉ sợ chống đỡ không được hai ba chiêu, sẽ lập tức
bị đánh thành thịt nát!
“Xoạt, xoạt, xoạt!”
Đột nhiên, xuất hiện ba đạo kim quang rực rỡ,
ba con Kim Xà dài cả trượng giống như ba cây thần mâu màu vàng bay tới, nhắm thẳng
vào Diệp Phàm.
- Đồ rắn vô sỉ! Bổn tọa biết ngay là các ngươi
âm ác độc lạt! Quả nhiên chờ đúng lúc xuất hiện, rắp tâm hại người, sớm đã có dự
mưu, không sợ bị người của Thần vực trước diệt trừ các ngươi sao?!
Long Mã hét lớn.