Thân thể Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá
Huyết nhất mạch bị đánh đứt làm hai đoạn, nửa thân dưới rơi xuống, nửa thân
trên bay xéo ra ngoài, xương trắng dày đặc, máu tím từng mảng lớn rơi vãi.
Chư hùng như là trúng lời nguyền rủa không
nhúc nhích, tất cả đều trầm mặc, thân thể giống như bị đóng băng, toàn trường
rơi vào tĩnh lặng.
Dưới tinh không Diệp Phàm đứng đơn độc, tay áo
bay phất phới, trong lòng buông lỏng, đẵ không có một tia sát khí, thần sắc tường
hòa trấn định bình thản xem nhật nguyệt chuyển động, tinh hà chiếu sáng rực rỡ.
Hắn tiến vào lĩnh vực Thần cấm, ở vào một loại
trạng thái huyền ảo kỳ diệu, cả thân thể hắn trong suốt không tỳ vết, thân thể,
nguyên thần đều đạt tới đỉnh phong của đời người!
Trong khoảnh khắc dừng chân trong lĩnh vực
này, đạo thân của hắn lập tức biến mất, không tự chủ hóa thành một luồng khí
xanh quay trở về chân thân, cơ thể liền lưu động tiên huy trong suốt. Đây là trạng
thái mạnh nhất của một người.
- A...
Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất
mạch thét to, tràn ngập khuất nhục. Một trận chiến này hắn cực kỳ phẫn uất, có
một thân chiến lực lại luôn rơi vào thể hạ phong, bị người ta áp chế toàn diện!
Đây là sự kiện từ khi hắn xuất đạo đến nay
chưa từng có! Hắn luôn luôn quét ngang đối thủ, một đường thể như chẻ tre. chưa
từng có người nào có thể ngăn cản bước chân hắn. Nhưng hôm nay hắn lại là một kẻ
bại trận, liên tiếp bị bại, liên tục bị thương nặng, đối với hắn mà nói là một
đả kích thật lớn!
Trong tinh không xuất hiện một đoàn thần hỏa,
toàn thân Bá vương là máu, tóc tai bù xù, bí quyết chữ “Giả” tự hành vận chuyển,
toàn thân hừng hực thiêu đốt. dùng tinh huyết thần tính tu bổ thương thể.
Trong lòng hắn không cam lòng, tràn ngập phẫn
nộ, không muốn từ đó trầm luân, phải bằng trạng thái tốt nhất đánh ngã kẻ địch
truyền đời, đánh bại Thánh thể đến từ Táng Để Tinh để rửa sạch sỉ nhục.
- Với trạng thái mạnh nhất của ta chiến một trận,
xây dựng đạo của ta, hiển lộ thần thông của ta, thế gian duy chỉ có ta độc tôn!
Bá vương gào rống, đây là chiến ý của hắn, là
ý chí bất khuất của hắn. Thần lực bất diệt cuồn cuộn cuốn tới, cả thân thể hắn
rực rỡ loá mắt, chữa trị thương thể đạt tới trạng thái tốt nhất.
“Ầm!”
Toàn thân Bá vương phát ra hào quang tím hừng
hực, tản phát ra một khí tức đáng sợ xông thẳng lên trời, như là một mảng tinh
hà đang chuyển động, tràn ngập ra dao động thần năng cường đại nhất của hắn.
“Rắc” một tiếng, ở sau lưng hắn mọc ra một đôi
cánh côn bàng màu vàng, vắt ngang vòm trời!
“Boong...” sóng âm tiếng chuông khuếch tán
đinh tai nhức óc, ở xương trán hắn cất bước đi ra một thâm người nhỏ màu tím,
hóa thành một cái thần chung màu tím bằng cỡ nắm tay!
“Ngao rống...”
Một tiếng long ngâm chấn động vòm trời, ở trên
mái tóc rậm trên đầu hắn xuất hiện một cặp sừng rồng đáng sợ, long uy tuyệt thế
tuôn ra cuồn cuộn mãnh liệt, làm cho tinh không mờ mịt đều tràn ngập áp lực.
Những cái này tất cả đều là thần hình của hắn,
ngày nay ngưng kết làm một thể, tập trung lực lượng mạnh nhất vào một thân, bày
ra chỗ đáng sợ của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch.
Bá huyết nhất mạch có chín đại thần hình, theo
tu vi tăng cường mà không ngừng hiển hóa ra, như thần hình côn bằng, đạo thể đại
chung, pháp thân chân long...
Những tư thái thần hình này mỗi thứ không giống
nhau, có là Tiên thú trong truyền thuyết, có là binh khí chí cường trên thế
gian, cũng có hiển hóa trực tiếp của đạo thể.
Không ngờ Bá vương đã tu thành bốn năm loại thần
hình, lúc này hắn lựa chọn tổ hợp mạnh nhất, tập trung ưu điểm làm một thể, biểu
hiện ra tư thái chiến đấu tăng lên tới tuyệt đỉnh!
Mọi người đều hít ngược một hơi khí lạnh, thường
nhân khổ tu cả đời đều khó có một thần hình, đây là quá trình cực kỳ gian nan,
rất khó đạt tới đạo quả, không phải tuyệt đại thiên kiêu không thể thành công.
Mà Bá vương một người lại tu thành bốn năm loại
thần hình, tương lai lại có thể đạt tới chín loại, cuối cùng luyện làm một thể,
thật sự là đáng sợ đến mức tận cùng.
Lúc này không chỉ nói là chiến đấu, chỉ là cái
loại khí tức đó đã khiến cho mọi người sinh úy kỵ. Toàn thân Bá vương hào quang
tím sôi sục cuồn cuộn, như là một Thần minh bùng cháy phóng ra lực lượng bất hủ.
Loại dao động bá thiên tuyệt địa này khiến chư
thánh đều sợ run. Theo cuối cùng mấy cây lông đuôi phượng hoàng xuất hiện ở
trên người hắn, tiếng “leng keng” chấn thiên địa nứt toát tả tơi. Lông đuôi của
thần hình tiên phượng như mười vạn thiên kiếm cùng ngân vang.
Hắn tập trung vào một thân bốn năm loại thần
hình có đặc điểm mạnh nhất, đạt tới cực cảnh của lĩnh vực trước mắt này, tuyệt
đối có thể ở trên nhìn xuống vũ trụ mênh mông, coi rẻ các hùng chủ khác cùng cảnh
giới.
Thân là chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá
Huyết nhất mạch, có thể xưng hùng trên cổ lộ Nhân tộc mấy chục năm mà vẫn luôn
vô địch không phải không có đạo lý, loại tư thái chiến đấu này vừa ra, ai cùng
tranh phong?
Tuy rằng Đại Ma Thần, Nhân Vương, Để Thiên...
mấy người đều kiêng kị lẫn nhau, cũng chưa có chân chính giao phong cùng hắn,
nhưng cũng có thể tưởng tượng, loại tư thái chiến đấu mạnh nhất này của Bá thể
trước mắt gần như khó giải, khó có người địch nổi!
Hôm nay, hắn bị Diệp Phàm bức tới từng bước
này, đây là con bài chưa lật lớn nhất hắn chuẩn bị ở sau này, nhưng lại bị bức
không thể không xuất ra trước mặt thế nhân.
- Sát!
Bá vương rống to một tiếng, công tới phía trước,
chiến khí tuyệt thế tàn sát bừa bãi tinh vực, quả nhiên là duy ngã độc tôn, khủng
bố ngập trời!
Ở sau lưng hắn, một đôi cánh côn bằng giương rộng,
bá tuyệt hoàn vũ, dường như áp đứt đoạn ba ngàn giới. Mà ở mi tâm hắn, tiểu
nhân màu tím hóa thành hình thể cái chuông không ngừng lay động, khuếch tán ra
liên tiếp sóng thần niệm không có gì không giết, chuyên chém nguyên thần người
ta.
Mặt khác, lông đuôi tiên phượng, sừng chân
long... cũng cắt xé thiên địa, mỗi thứ đều hiển lộ thần uy, rúng động lòng người.
Diệp Phàm hơi biến sắc, hắn không thể không thừa
nhận, có đạo lý này, có loại trạng thái chiến đấu mạnh nhất tuyệt đại khiếp người
này, có chiến lực nghịch thiên này, Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch không hổ là
kẻ địch truyền đời của Thánh thể.
Mọi người đều rung động, vốn tưởng rằng một trận
chiến này sắp hạ xuống màn che, Bá vương đành nuốt hận, sắp sửa bại vong, không
bao giờ có thể lật thế cờ được nữa. Đâu có ai nghĩ rằng, ở thời điểm cuối cùng
này hắn ném ra con bài chưa lật lớn nhất, phản kích trong tuyệt địa.
Mọi người đều giật mình kinh sợ, bao gồm Hộ đạo
giả Nhân tộc cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Loại tư thái vô địch này, ai
có thể cùng tranh phong? Quả nhiên là vô địch.
Mặc dù mới vừa rồi Diệp Phàm biểu hiện thực lực
nghịch thiên cũng rất kinh người, nhưng cũng không chắc có thể thắng được. Lúc
này hết thảy mọi người đều tràn ngập hồi hộp chờ mong, đều như ngừng lại hô hấp,
chăm chú nhìn chiến trường không hề chớp mắt.
Kết quả chiến đấu có thể sẽ phân ra thắng bại
cuối cùng, sẽ công bố ngay giờ khắc này!
Diệp Phàm bình tĩnh mà ung dung, đạp chân ở
lĩnh vực Thần cấm, vẫn chưa rời khỏi, làm cho hắn có thể bễ nghễ thiên hạ, cho
dù là chống lại tư thái chiến đấu mạnh nhất của Bá vương.
Nếu là tư thái bình thường, Diệp Phàm cần đánh
nhau chết sống, nhưng sau khi bước vào lĩnh vực này đủ để hắn ngạo thị cổ lộ
Nhân tộc, chỉ cần không lùi ra khỏi trạng thái này, dù là Thần cùng cấp đến đây
đều phải bị hắn trấn áp.
“Ầm ầm!”
Bá vương đánh tới tuyệt đại kinh người, cổ kim
ít có, anh kiệt bực này xưa nay có thể thấy được mấy người chứ!
Đáng tiếc hắn đụng phải Diệp Phàm!
Lúc này Diệp Phàm đang ở trong trạng thái quá
mức huyền diệu, chỉ có trở thành Đại đế mới có thể dừng chân lâu dài ở lĩnh vực
này, ngày nay hắn chạm đến đặt chân ở trong đó, cùng thế hệ ai có thể đối địch?
Hình thể cái chuông màu tím ở mi tâm Bá vương
lay động mạnh, chấn nát tinh không; đôi cánh côn bàng chém nứt toạt từng viên lại
từng viên tiểu hành tinh; lông đuôi tiên phượng hoa lệ rực rỡ như mười vạn kiếm
tiên bay múa, xé rách vũ trụ!
Chư thánh thán phục, mà rất nhiều tu sĩ hơi yếu
thì gần như phải quỳ sụp trên mặt đất thần phục. Loại tư thái vô địch này quá mức
rúng động, tuyệt đối là xưa nay ít có.
Ngay cả Hộ đạo giả đều thần trì ý động, không
ngừng gật đầu, cho ràng lúc này xem như hắn vượt qua mình, bày ra cái vốn có thể
xưng tôn trên đường Đế.
Nhưng mà, đúng lúc này hết thảy đều biến đổi bất
ngờ, làm cho biểu tình ngạc nhiên thán phục của mọi người đều ngưng đọng lại ở
trên mặt.
Bá vương như đóa hoa thần đang ở giai đoạn nở
rộ sáng lạn nhất, ở giai đoạn sinh sôi nảy nở xinh đẹp nhất lại bị gây đoạn,
rơi xuống, bị đánh tan thành từng phiến từng phiến cánh hoa trong suốt, ảm đạm
điêu linh.
Mọi người đều ngây dại, trên mặt đầy vẻ khiếp
sợ, rồi sau đó trong lòng trống rỗng, cuối cùng bốc lên vô tận kinh hoàng.
Diệp Phàm mờ ảo như tiên, không có huyết khí
màu vàng vọt lên, cũng không có dao động thần lực cường đại, càng không có bí
thuật dị tượng hay đạo thân các thứ... mà chỉ là bình tĩnh đứng ở nơi đó, phất
nhẹ tay kích về phía trước.
Bá vương bằng tư thái chiến đấu cường đại đánh
tới, đạt tới hoàn mỹ, khắp vũ trụ đều cộng minh, như là đang khai thiên lập địa,
chiến lực với cảnh giới của hắn lúc này mà nói, xưng được với vang dội cổ kim.
Nhưng dưới một cái phất tay của Diệp Phàm kia,
tức thì hắn bay tung lên, như là một con rối gỗ bị một cây thiết chùy lớn đánh
trúng, toàn thân nứt nẻ, mấy đại thần hình đang tụ hợp hết thảy đều không chống
lại được.
“Phốc!”
Bá vương đẫm máu, toàn thân đều là vết thương,
bị đụng văng bắn ra ngoài tới mấy vạn trượng xa, rồi sau đó ở trên hư không “ầm”
một tiếng nổ tung, máu tím cùng xương cốt văng khắp nơi, vô cùng thê thảm.
Tất cả mấy đại thần hình đều tan biến, bị Diệp
Phàm một kích làm tan rã!
Thân thể Bá vương nứt toạt ra, máu nhiễm Vực
ngoại.
Một cái chớp mắt vốn nên là huy hoàng nhất
này, kết quả lại bị Diệp Phàm đánh rớt xuống Địa Ngục, mạnh mẽ chặt đứt vầng
hào quang của hắn. Ngay khoảnh khắc Bá vương sáng lạn nhất kia lập tức bị đánh
nát, trở thành vẻ tươi đẹp thê lương.
Mọi người không biết chuyện gì xảy ra, hoàn
toàn không giống với dự liệu của họ. Cho dù Diệp Phàm tài năng kinh người, có
thể nghịch thiên, nhưng cũng không nên cường thể trấn sát như vậy mới đúng.
Nhưng, sự thật thực tàn khốc xảy ra trước mắt.
Mọi người đều biết Bá vương đã bị đánh bại, một
trận chiến này không thể nghịch chuyển nữa rồi. Không phải hắn không đủ mạnh không
đủ kinh người, tuy ở dưới cảnh giới tuyệt đối xưng được với vang dội cổ kim, thế
nhưng địch thủ của hắn càng cường đại hơn.
Mọi người đều cảm thấy có chút khó tin, cái gì
là vô địch, Diệp Phàm lấy thân giải thích loại trạng thái này, rực rỡ loá mắt,
tuyệt đại kinh thế, không thể tranh luận!
Trong tinh không truyền đến một ít thanh âm, tựa
khóc như không khóc, tựa cười như không cười, phẫn nộ, bi thương... đủ các loại
cảm xúc phức tạp xen vào cùng một chỗ. Bá vương tắm trong máu của mình, trọng tố
thân thể, trên mặt không biết là vết máu, hay là huyết lệ.
Cả đời này, hắn dũng cảm tiến tới, đánh khắp
tinh không vô địch thủ, ngày nay lại ở trong này lành lấy thất bại cay đắng, quả
thật khiến hắn có một loại đau đớn xé nát tim gan.
Hắn đã bày ra tư thái chiến đấu mạnh nhất, vốn
phải vô địch dưới tinh không mới đúng, Đại đế khi còn trẻ cũng không hơn gì thể
này, như thế nào còn có thể bại?
Hắn không cam lòng, trong lòng hắn bi thương,
hắn bi phẫn, ngửa đầu nhìn trời, lớn tiếng gào:
- Ta không phục!
Bá vương không chịu khuất phục trước vận mệnh,
không chịu cúi đầu trước địch nhân... đó không phải là tính cách của hắn, thà rằng
chết trận, cũng sẽ không cúi đầu.
Giờ khắc này, hắn vận dụng lực lượng cấm kỵ
ngày thường hiển hóa: muốn giết người, trước phải hiến tể chính mình, nhưng mà
lại có thể sẽ từ đó hủy diệt chính mình!
“Ầm ầm!”
Trong phiến tinh không xuất hiện một cảnh tượng
đáng sợ, xuất hiện một cổ lộ nhuộm máu, ở hai bên đường là vô tận xương trắng,
nối thông tới hướng một tuyệt đỉnh huy hoàng.
Với thi thể hài cốt của chư hùng xây thành một
tòa Tế Đàn, máu chảy đầm đìa, xương trắng dày đặc, Bá vương dọc theo con đường
như vậy đi lên tế đàn, bắt đầu hiển tế, dùng Bá huyết tưới trên Tế Đàn xương cốt.
- Tế chân linh ta, sống lại đạo ta!
Bá vương bi ai nói nhỏ, có một loại lực lượng
ma tính lẩn quẩn trong tinh không.
Trước mắt phát sinh một màn hết thảy là quỷ dị
như vậy: cuồng phong gào thét, quỷ khóc thần gào, vô tận thân thể hiển hóa, ở
trong hư ảnh thi hài Thần Ma từng mảng rơi xuống.
- Đây là cổ pháp gì?
Mọi người đều ngây dại, khó tin nhìn một màn
này.
- Là pháp môn cấm kỵ của Thần linh khai sáng,
nhưng lại thật sự tồn tại thế gian! Huyết tể thân mình, làm sống lại đạo ngã,
tiến hành tử chiến!
Ở chỗ sâu trong tinh không, một vị Hộ đạo giả
biến sắc, thần sắc khiếp sợ. Lão chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, chỉ biết thông
qua trong sách cổ ghi lại mơ hồ, không nghĩ tới hôm nay Bá thể thi triển ra.
Trong Nhân thể cùng cư ngụ có thệ ngã, đạo
ngã. Tục truyền thệ ngã là ở quá khứ tụng kinh vì kiếp nầy; còn đạo ngã là tìm
hiểu lĩnh ngộ đại đạo ở tương lai. Cả hai đều có được thần uy khó lường.
Bá vương biểu hiện không thể tưởng tượng,
không ngờ lại có thể sử dụng bộ phận chiến lực của đạo ngã, sống lại thân vô địch
của tương lai tham dự trong trận đại chiến ngày nay.
Dưới tinh không, Diệp Phàm tay áo phất phới,
siêu trần thoát tục, chân đạp trên tinh huy tinh khiết, lập tức ra tay trước!
Thần Cấm, là một lĩnh vực cực cảnh, Thần linh
mới có thể dừng chân, vượt qua gông cùm xiềng xích Bát cấm, nhân thể đạt tới tư
thái mạnh nhất, là một thần thoại còn tồn tại.
Trong lĩnh vực này sẽ không hề bị ngăn cản,
đánh xuyên qua hết thảy hạn chế, Diệp Phàm cảm nhận được bí quyết chữ “Giai” im
lặng đã lâu nay sống lại, tự hành vận chuyển!
Bí quyết chữ “Giai” có thể thi triển ra gấp mười
chiến lực, đây là một loại cường đại khó có thể nói nên lời, chỉ có Đại đé cổ mới
có thể thưởng thức đến. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, bí quyết chữ “Giai” người
không thông suốt Thần cấm khó có thể lãnh hội đến tuyệt đỉnh.
“Ầm!”
Lần này, Diệp Phàm vẫn như cũ chỉ là phất tay
một cái, Bá vương vỡ nát, máu chảy đầm đìa. Tuy rằng bí quyết chữ “Giả” giúp hắn
trọng tổ thận thể, nhưng là hắn lại thất hồn lạc phách. Hắn không thể tiếp tục
liều mạng huyết chiến, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, như là hóa đá, mắt nhìn
lên tinh không, trên mặt ướt đẫm máu và nước mắt... Hắn đã mất hết can đảm.