- Cái gì, ngươi là... Thánh thể Nhân tộc?!
Tất cả Kim Ô tộc khiếp sợ, chánh chủ tới cửa!
Bọn họ không nghĩ tới Diệp Phàm từ trên cổ lộ đã trở lại, không cần hỏi cũng biết
vì sao mà đến, đây là muốn ra mặt vì đệ tử, nợ máu trả bằng máu.
Dày núi đứt đoạn, những ngọn núi cổ cao mấy vạn
trượng đều sụp xuống, mặt đất rạn nứt, khe hở rộng tới mười mấy trượng, tinh
khí ngũ hành trong lòng đất dâng lẻn, ánh lửa vọt lên, đây là một mảng biến lửa
thế giới.
Diệp Phàm cao trên vạn trượng, thi triển chính
là thần thông pháp tướng thiên địa, tầng mây đáng sợ lượn lờ ở chỗ ngực bụng hắn.
một đôi ánh mắt xuyên thấu sương mù, bắn thẳng xuống mặt đất.
Hắn chân đạp Bắc Vực chấn sào huyệt của Kim Ô
tộc lộ ra, mặt đất nứt ra, phía dưới ánh sáng nhấp nháy, hiển lộ ra hết không
thể nghi ngờ.
- Thánh thể Nhân tộc ngươi không nên quá phận!
Một vị lão Thánh Vương Kim Ô tộc quát to chói
tai.
Ở phía sau hắn. một đám Kim Ô cũng đứng, từng tên
vừa kinh vừa sợ, sát tinh này đã trở lại mà còn cường thế như vậy, một cước
nghiền nát nhiều đồng tộc như vậy, làm cho bọn họ sợ hãi.
- Ta quá phận?
Diệp Phàm lộ ra vẻ cười lành đạm nơi khóe miệng,
toàn thân lập tức huyết khí ngập trời, mờ mịt khôn cũng, hắn cao lớn lấp trong
tầng mây, lúc này huyết khí như là một mảng đại dương màu vàng mênh mông cuồn
cuộn mãnh liệt.
- Các ngươi trẻ nhỏ không được, liền liên thủ
người lớn xuất động, với lớn hiếp nhỏ, đánh đuổi đệ tử ta, làm cho thân thể hắn
tàn phế, rốt cuộc ai quá phận!
Thanh âm như tiếng sấm, kích nổi lên dao động
dưới trời cao, lại như thanh long đao chém phá xương tai đối phương, giống như
Thần minh đang phẫn nộ.
Loại uy áp này chấn động lòng người, tất cả
Kim Ô tộc cảm nhận được một loại uy áp như Thiên thần giáng xuống, tất cả đều
cơ thể như sắp nứt ra, toàn thân run rẩy, rất nhiều người không chịu nổi, khóe
miệng chảy tràn máu, mềm nhũn ngã xuống trên mặt đất.
Đây là một loại đại thế vô địch!
Không cần động thủ, ngoại phóng khí thế tự
nhiên liền đủ để khiếp người, khiến người ta hồn phách tim gan đều phát lạnh,
nơm nớp lo sợ, nhưng lại muốn quỳ xuống lạy bái, thần phục tại chỗ.
Mọi người đều hoảng sợ, bất kể là Kim Ô tộc
hay là Cổ tộc, hoặc là chư thánh Vực ngoại... phàm là người chạy tới đây tất cả
đều kinh sợ, người này cường đại biết bao? Thánh thể Nhân tộc quả nhiên có khí
tượng chí tôn!
- Ngươi...
Chư hùng Kim Ô tộc từng tên thối lui lại, một
số dân cư thực lực hơi yếu trong miệng trào máu. toàn thân nứt nẻ, gần như sắp
nổ tung tại đương trường.
Rất nhiều người cũng chưa từng nhìn thấy Diệp
Phàm, nhưng tên của hắn tuyệt đối không xa lạ. Năm đó Kim Ô tộc lần đầu giáng
xuống Bắc Đẩu Tinh Vực liền phát sinh XUng đột với hắn từng nhiều lần đổ máu.
Những năm gần đây, đệ tử của Diệp Phàm thay mặt
sư phụ chiến khắp thiên hạ, danh chấn Bắc Đẩu, phát huy đạo chính thống của hắn,
nhiều lần chém giết tuấn kiệt hậu bối của Kim Ô tộc, ngay cả tiểu Thái tử trong
tộc đều bị giết chết.
Kim Ô tộc muốn không khắc sâu ấn tượng đối với
Diệp Phàm nhất mạch này cũng không được, có thể xưng là tử địch. Những năm gần
đây bọn họ xuất động lớp người già Kim Ô Vương đuổi giết Diệp Đồng, làm cho hắn
trên trời dưới đất đều không có chỗ dung thân. BỊ gãy đoạn cánh tay, xương
đùi... Thể mà do không cảm thấy hết giận. Kim Ô tộc thề phải giết chết hắn,
phân thây ngàn vạn mảnh.
- Kim Ô nhất mạch ta há sợ người nào! Ngay cả ngươi
từ trên tinh không cổ lộ đánh giết trở về thì thế nào chứ! Phải biết rằng ngoài
núi còn có núi cao hơn, người cao còn có kẻ cao hơn... một khi Bệ hạ tộc ta tới
đây, bất cứ cường giả gì đều là cận bà!
Cũng không phải tất cả Kim Ô đều sợ hãi, có
nhân tài cá biệt mới xuất thế sau này, có thể nói là nghé con mới sinh không sợ
hổ. lớn tiếng quát.
Điều này làm cho rất nhiều Thánh giả đều cân
nhắc, rất là kinh hãi. Bởi vì trước nay luôn có một truyền thuyết, nói là Kim Ô
tộc có một vị bệ hạ. được trong tộc aoi là Đai đế!
Nhiều năm qua như vậy, vị tồn tại vô thượng
này chưa bao giờ hiện thân nhưng thủy chung luôn là một ngọn núi lớn đè nặng
trong lòng chư tộc, khiến mọi người luôn thấp thỏm lo âu, mặc dù là một số cự tộc
cũng đều kiêng kị không thôi.
Mọi người tự nhiên không tin đó là một vị Đại
đế, có khả năng nhất là một vị Chuẩn đếĩ
Nhưng vậy là đủ rồi! Trong thiên địa này Chuẩn
để vừa ra, đó tuyệt đối là vô địch trên trời dưới đất. Ai tới đều vô dụng. giết
ngang hết thảy địch thủ thế gian.
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sáng rực
nhìn chằm chằm phía trước, hai chùm tia sáng đáng sợ từ trong đồng tử hắn bắn
ra, chấn động vỡ nát thiên địa, tên tuấn kiệt trẻ tuổi Kim Ô vừa nói kia lập tức
kêu to một tiếng, xương trán nứt toạt. máu chảy đám đia. ngã xuống trên mặt đất
ngửa mặt lên trời.
Mọi người hoảng hốt!
Cái gì Đại đế, cái gì Bệ hạ, kiêng kị lại như
thế nào? Ở trong mắt Diệp Phàm đều chỉ bị định nghĩa là địch nhân mà thôi, nếu đã
đứng ở mặt đối lập, đáng giết là giết- nương tay cũng vô dụng.
- Thánh thể Nhân tộc! Ngươi hôm nay muốn như
thế nào?
Lão Kim Ô Vương quát lớn. hắn âm thầm lo lắng,
Diệp Phàm cường đại ra ngoài dự liệu của hắn, khủng bố như vậy không phải Đại
Thánh không thể địch lại.
Nhưng, lão tổ tông của bộ tộc bọn họ lúc này
đang ở Vực ngoại, không có tọa trấn trong hòa mạch, tình thế nguy cấp này phải làm
thế nào cho phải? Hắn muốn kéo dài thời gian. chờ lão tổ trở về.
- Ta muốn giết toàn bộ các ngươi!
Diệp Phàm lạnh lẽo nói, thu liễm đi pháp tướng
thiên địa, hóa thành chiều cao người bình thường.
Hắn vẫn luôn phòng bị, không có hành động thiếu
suy nghĩ, bởi vì Kim Ô tộc không phải là nhỏ, tất nhiên có Đại Thánh tọa trấn,
nhưng tới giờ cũng không thấy thân ảnh người này, hắn sợ bị đánh lén.
- Kỳ thật, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện,
có lẽ nhiều năm qua hai mạch ngươi và ta hiểu làm quá nhiều, làm cho cừu hận
càng thêm sâu sắc, nhưng điều này cũng không phải không thể hóa giải!
Lão Kim Ô Vương nói.
Bên cạnh, có tên Kim Ô trẻ tuổi khí thịnh muốn
phản bác, định lên tiếng, kết quả bị ánh mắt sắc bén của lão ngăn lại, hận không
thể giơ tay trực tiếp đánh chết hắn.
- Nói chuyện làm gì, mau đưa tàn thể của đệ tử
ta ra đây! Nói cho ta biết ngày nay hắn ở nơi nào?
Diệp Phàm lạnh lùng nói ra.
- Chúng ta không biết hắn ở đâu, nhưng không hề
nghi ngờ tất nhiên hắn còn sống, hơn nữa những năm gần đây thực lực hắn tăng tiến
vùn vụt!
Lão Kim Ô tận lực làm cho giọng điệu của mình
thật khiêm tốn, nhịn xuống sát ý và căm hận trong lòng, chỉ vì muốn kéo dài thời
gian.
Diệp Phàm ác nghiệt theo dõi hắn, lập tức biết
Đại Thánh Kim Ô tộc không có ở đây, bằng không bọn họ như thế nào nhường nhịn
như vậy? Lập tức hắn gào to một tiếng buộc bọn họ đưa ra phần cơ thể của Diệp Đồng.
Lão Kim Ô Vương gật đầu. cho người đi lấy. Không
lâu sau, cỏ người mang ra một hộp ngọc sáng bóng, dài hơn một thước.
Khoảnh khắc mở ra, lập tức Diệp Phàm dựng thẳng
hai hàng lông màv: Một cánh tay máu tươi chảy đám đia, đây là bị người dùng vũ
khí sắc bén cắt đứt, mặt đứt bằng phẳng. Còn khúc chân thì hoàn toàn bất đồng,
vặn vẹo, xương cốt vỡ vụn. nhất định là bị người mạnh mẽ bẻ gãy, thủ đoạn tàn
nhẫn.
- Ai làm?
Diệp Phàm hỏi giọng âm lạnh.
Diệp Đồng là đại đệ tử của hắn. bất kể trưởng
thành hay không, ở trong mắt hắn đều là một đứa nhỏ. Lúc năm sáu tuổi đã được hắn
mang đi từ Tử Vi đưa tới Bắc Đẩu. Thân thế nó đáng thương, cả tộc đều bị diệt
vong, không nghĩ tới hắn rời đi những năm nay, đứa nhỏ này lại bị hành tội như
vậy.
Diệp Phàm thu hồi hộp ngọc, lập tức cất bước,
như là một con sư tử tiến vào trong đàn dẻ, chiến khí màu vàng mênh mông, cả
thiên địa này đều rung chuyển dưới chân hắn. hắn bước từng bước một đi tới, như
Tiên Vương hạ giới. thần uy cái thế, thập phương đều run rẩy!
Cái cánh tay cùng với chân gãy kia làm cho hắn
vừa đau lòng vừa phẫn nộ: đau lòng là vì đệ tử, mà phẫn nộ sôi trào là vì sự càn
rỡ của Kim Ô tộc, rốt cuộc hắn không còn kiềm chế được nữa.
“Ầm!”
Hắn tung ra một quyền, chân long bay vút lên,
tiên phượng vượt ngang trời, bạch hổ gầm rú, huyền vũ rẽ biển, các loại tiên linh vờn
quanh ở trước nắm tay màu vàng, khí thế rầm rộ!
- Bày trận!
Lão Kim Ô Vương kêu to. Sớm chuẩn bị lâu ngày,
những người khác nghe vậy rất nhanh tế ra trận kỳ màu xanh, ghim cũng khắp
trong thiên địa, cương phong cuồn cuộn mười vạn dặm.
Đây là pháp khí của Đại Thánh Kim Ô tộc lưu lại,
có ẩn chứa một bộ trận pháp bác đại tinh thâm, lưu lại cho tộc nhân để thủ hộ
nơi đây phòng ngừa vạn nhất.
Nó có thể phát huy ra uy lực của Đại Thánh bậc
thấp, pháp lực khủng bố, thổi quét thiên địa, sương mù mênh mông bao phủ, như
là một tấm màn màu xanh buông xuống.
Thế nhưng Diệp Phàm căn bản là không có đặt ở
trong mắt, một mình xông tới phía trước, nắm tay màu vàng lượn lờ chân long,
tiên phượng, bạch hổ... tiên linh, bẻ gãy nghiền nát.
“Ầm” một tiếng, các loại tiên linh gào rống.
bay lên trong thiên địa giống như phi tiên quyền lực cái the! Hắn đánh nát mấy
chục cây đại kỳ màu xanh, như vào chỗ không người, trực tiếp đánh giết tới trước.
Thiên Đế Quyền!
Cả pháp trận này chỉ khoảnh khắc rách nát, tới
mấy vạn dặm đều thành phế tích. Ngọn núi sụp đổ, đại kỳ vỡ nát, cuốn tới khắp
thiên địa.
Tới cuối cùng, cả trong vùng trời đất này chỉ
có một thân ảnh màu vàng đứng sừng sững ở nơi đó, tất cả pháp trận toàn bộ biến
thành bụi bậm. thành tro trong vầng hào quang rực rỡ.
Đàn Kim Ô hoảng hốt, cũng không biết đã chết
bao nhiêu người, mưa máu bay tán loạn. Diệp Phàm chỉ tung một quyền mà thôi, liền
quét ngang hết thảy, đây còn là lực lượng của con người hay sao, làm thế nào chống
lại?
Chỉ có một bộ phận Kim Ô cao tầng, ở khoảnh khắc
Diệp Phàm tung quyền liền thối lui vào trong sào huyệt hòa mạch, tránh thoát được
một kiếp, người sống sót trong lòng nơm nớp kinh sợ,
- Thầy trò các ngươi giết cường giả tộc ta. nhất
định sẽ bị tai họa. Khi Đại đế của tộc ta quân lâm vùng thiên địa này, không
người nào có thể kháng cự, ngươi dù có cường đại mấy đi nữa cũng phải mất mạng!
Lão Kim Ô Vương quát to chói tai.
Lúc này xé rách da mặt nhau rồi, hắn ba lần bảy
lượt nhân nhượng vì lợi ích toàn cục cũng vô dụng, Diệp Phàm sát khí lan tràn vạn
dậm, là ra mặt tìm công đạo cho đệ tử, không có khả năng thu tay lại.
Diệp Phàm sắc mặt lạnh lùng, sớm tung một quyền
phá mờ mặt đất, lộ ra hòa mạch trong lòng đất, nơi đó có một tổ Kim Ô thật lớn,
ánh lửa xông lên tận trời.
Không hề nghi ngờ, nơi này có pháp trận thủ hộ,
là trọng địa cấm kỵ của Kim Ô tộc ở Bắc Đẩu, người bình thường khó có thể công
phá vào.
- Đánh tàn phế đệ tử ta, Kim Ô đều phải chết!
Diệp Phàm chi nói một câu như vậy.
- Chư vị! Các người chẳng lẽ không biết sao,
Tiên Đỉnh ở trên người hắn, mặt trên có bí mặt thành tiên. Hắn sao có thể từ
trên cổ lộ quay về, vả lại trong thời gian ngắn như vậy liền có thể so với Đại
Thánh, tất nhiên có liên quan với cái đỉnh này!
Lão Kim Ô kêu to, dung tâm hiếm ác.
Xa xa có rất nhiều cường giả, có Cổ tộc, cũng có
chư thánh Vực ngoại, bọn họ đều biết cái đỉnh đồng xanh ở trên người Diệp Phàm.
Chỉ có điều ngày nay Diệp Phàm quá mức cường đại, không dám cướp đoạt mà thôi,
nhưng cũng không có nghĩa là không có tham niệm.
- Các vị nếu kiêng kị, mau mau đi thỉnh Đại
Thánh các tộc tới trấn sát Thánh thể Nhân tộc, đoạt cái đính xanh, các tộc chúng
ta cũng chung tìm hiểu!
Lão Kim Ô kêu lẻn, lòng dạ lão thật ác.
Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra một vẻ cười tàn khốc,
lẩm bẩm:
- Ta thật ra rất ngóng trông mọi người đều đến
đây, bằng không sao thòa ước vọng của ta!
- Ngươi...
Đàn Kim Ô tộc nhìn thấy Diệp Phàm như vào chỗ
không người, trực tiếp tới gần tổ Kim Ô. tất cả đều biến sắc, pháp trận đối với
hắn vô dụng, không ngăn được.
“Ầm!”
Ngay mi tâm Diệp Phàm tòa hào quang rực rỡ, một
cái đỉnh nhỏ bay ra, sau đó nhanh chóng phóng lớn. Vạn Vật Mẫu Khí lưu chuyển
giống như ngàn vạn thác nước buông xuống.
“Ầm” một tiếng nổ vang, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đập
trúng ồ Kim Ô, liên tiếp ba kích, trời rung đất chuyển, hòa mạch vỡ nát, ồ Kim
Ô vỡ nát tan tành, hoàn toàn bị phá nát.
Mặc dù có pháp trận Đại Thánh gia trì cũng
không được, căn bản là không ngăn được công kích của Diệp Phàm, cái đỉnh giáng
xuống, vạn vật đều bị phá tan!
- Liều mạng với ngươi!
Lão Thánh Vương Kim Ô tộc thét dài, căn bản
không trốn thoát, trật tự pháp tắc của Diệp Phàm sớm đã tràn ngập khắp nơi,
phong tòa thiên địa, giam cầm bầu trời.
Diệp Phàm vẫn thần sắc bình thản, trong miệng
khẽ quát một tiếng, phát ra một tiếng đạo âm. lập tức trong thiên địa như có một
tràng tiếng sấm sét nổ vang.
“Phốc!”
Lão Kim Ô Vương đương trường nổ tung, mưa máu cũng
mảnh xương trắng vẩy bắn ra chung quanh, vô cùng khiếp người. Kết quả này làm
cho trong thiên địa đều lạnh lẽo tới cực điếm.
Quần hùng thối lui, đàn Kim Ô tộc sắc mặt tái
nhợt, nơm nớp lo sợ, rất nhiều tên trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.
Đây phải là thực lực cường đại đến mức nào? Một
tiếng quát liền giết chết một vị Vương của Thánh nhân cường đại, quà nhiên là
khí phách của chí tôn!
-Chấm dứt đi!
Diệp Phàm bước tới phía trước, trong miệng lại
là một tiếng quát, cộng thêm vung hữu quyền, hào quang vàng như biến, khí thế
tràn lan vạn dặm.
“Phốc! Phốc!”...
Địa phương này hóa thành chiến trường Tu La, tất
cả Kim Ô đều nổ tung, một khối tiếp theo một khối thân thể nổ tung, nguyên thần
cũng dập nát, toàn bộ hình thần hủy diệt.
Diệp Phàm chỉ dùng một quyền và một tiếng quát
mà thôi, đã giết chết sạch sẽ tất cả Kim Ô còn lại. Loại thủ đoạn nghịch thiên
này sao không khiến cho người khiếp sợ?
Màn sương máu tràn ngập, nơi đây rơi vào cảnh
tĩnh lặng.
Trong thiên địa lặng naắt như tờ, chư hùng đều
khiếp sợ, rất nhiều người không kiềm nổi run rẩy.
Lật tay là mây, úp tay là mưa, ngày nay Thánh
thể Nhân tộc có thể hùng thị trên trời dưới đất. tiêu diệt Kim Ô bộ tộc chính
là đơn giản như vậy, quả thực rúng động trong lòng mỗi người!