Tề La thân là Thánh trong sát thủ, đi trên con
đường dùng giết chóc để chứng đạo, bình thường với bí thuật Thiên Đình, đi vô ảnh,
tới vô tung. Nhất là khi Diệp Phàm truyền thụ bí quyết chữ Hành cho lão thì bộ
pháp của lão càng xuất thần nhập hóa.
Trên thế gian này, tính cả vạn tộc thái cổ,
người có thể đánh hắn bị thương cũng không nhiều. Dù sao đây cũng là một Thánh
nhân nắm giữ bí quyết chữ Hành trong tay, có thể thượng thiên hạ địa, không ai
ngăn cản nổi.
Thế mà lúc này bộ dáng của hắn vô cũng thê thảm,
trọng thương suýt chết khiến người ta không khỏi lạnh mình.
Hai đại Sát Thủ Thần triều là Địa Ngục và Nhân
Thế Gian thủy chung chưa từng bị hủy diệt, vô cũng thần bí, ở thời cổ đại được
xưng là giết khắp thiên hạ, ngay cả Thánh nhân cũng phải nuốt hận.
Điện phủ cổ kính của bọn họ chất đầy các loại
đầu lâu của đủ loại thể chất, mặt đất lót bởi da Thánh nhân, là một địa phương
khủng bố nhất thế gian.
Những năm gần đây, Sát Thánh Tề La luôn chú ý
tới bọn họ, mà bọn họ cũng cảm thấy được điều này. Vì biết Thiên Đình xuất hiện
một vị Sát Thánh cho nên cũng luôn nhăm nhe.
- Đây là lần thứ tư ta bị thương, may mà không
bị cắt đứt đường chạy!
Tề La nói.
Ở thời thái cổ, Thiên Đình chính là bị hai đại
Thần triều này hủy diệt, có thể nói là túc địch, không chết không ngừng.
- Sớm muộn gì cũng phải giải quyết bọn họ!
Diệp Phàm trầm giọng nói.
Năm đó, hai đại Thần triều nhiều lần ra tay với
Diệp Phàm, khiến hắn mấy lần gặp nạn, thậm chí suýt nữa bỏ mạng. Sau đó, hắn
còn đánh chết Thần nữ của Địa Ngục, Thần tử của Nhân Thế Gian, đạp lên Tinh
không cổ lộ rời đi mới thoát khỏi một đoạn thời gian.
Không hề nghi ngờ, Thiên Đình luôn đối lập với
hai đại Thần triều, sớm muộn gì cũng có một bên ngã xuống, không thể hóa giải
được.
- Tạm thời gác lại đã! Chờ thêm đoạn thời gian
nữa. khi Thiên Đình xuất hiện thêm mấy cường giả có thể đánh lại Thánh nhân thì
thanh toán bọn họ một thể!
Sát Thánh Tề La nói, nuốt xuống một ít dược phẩm,
vận chuyển huyền công. Thân thể rách nát của hắn lúc này mới chậm rãi sinh ra
huyết nhục.
Tuy nhiên, quá trình này vô cũng thong thả vì
trong đó ẩn chứa sát khí đáng sợ. Hắn là bị Thánh nhân khủng bố sát đạo gây
thương tích.
Nhân Thế Gian và Địa Ngục vẫn còn hai Sát
Thánh đáng sợ còn tồn tại từ thời quy tắc thiên địa chưa biến đổi, không phải
người, không phải quỷ, thọ nguyên cực lâu, thủy chung không chết, sống tới lúc
này tuyệt đối vô cũng đáng sợ.
Tề La ra tay, hủy diệt hai tiểu thế giới của đối
phương, mang về khoáng vật thần tính vô cũng quý hiếm, giải quyết được một vấn
đề rất lớn.
Diệp Phàm nói:
- Chuyến này mặc dù tiền bối bị thương nhưng lại
mang về một tài sản khổng lồ!
Trước mắt, khoáng vật thần tính đã sưu tầm được
không ít, chỉ còn thiếu một bộ phận phụ liệu mấu chốt. Nếu là tìm được, lập tức
có thể ra tay.
Mọi người đều rất chờ mong, chỉ cần cường đại
hơn, bọn họ sẽ có cơ hội đột phá, tiến lên một bước.
- Sau khi chúng ta đột phá có thể địch lại
Thánh nhân! Đến lúc đó phản kích Nhân Thế Gian và Địa Ngục, đánh tan đạo thống
bọn họ.
Với tiền chất như của Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử,
Cơ Tử, một khi thăng cấp, dù không thể thành Thánh nhưng cũng sẽ có được chiến
lực cực kỳ đáng sợ.
Mấy ngày tiếp theo, bọn họ chiêng trống rùm
beng, dùng mọi cách tìm kiếm thiên tài địa bảo, chuẩn bị tinh luyện Tiến hóa dịch.
Mà trong quá trình này, Hỏa Lân Động, Huyết
Hoàng Sơn cũng đang thu mua, tìm mọi cách để thu khoáng vật thần tính.
Cơ Tử, Thánh Hoàng tử là chủ lực, phân biệt
hành tẩu trong Nhân tộc và Cổ tộc, kết nối với các Thánh địa cường đại nhất và
các Vương tộc thái cổ, mua thần liệu trong bảo khố bọn họ.
Những thế lực truyền thừa cổ xưa này tồn tại
lâu đời, nội tình vô cũng thâm hậu. Thiên Chi Thôn dùng các loại bảo vật, trao
đổi được vài loại khoáng vật hiếm có, chỉ ngộ không thể cầu.
Diệp Phàm tất nhiên cũng ra tay. Hắn là một vị
chuẩn Nguyên Thiên Sư, hành tẩu khắp núi rừng, liếc mắt đã nhận ra một nơi nào
có thể dựng dục ra được thần liệu hay không.
Trong thời gian này, hắn tự mình tìm kiếm được
không ít linh vật, thế gian hiếm có. Không thể không nói Bắc Đẩu Tinh Vực đúng
là ẩn chứa rất nhiều diệu vật và sinh cơ.
Khi ở chủ tinh Vĩnh Hằng, vì chiết xuất Tiến
hóa dịch, các thế lực lớn cũng không biết đi tới những nơi xa xôi nào, tiến nhập
biết bao tinh vực mới miễn cưỡng gom đủ.
Nhưng ở Bắc Đẩu, chưa có người này từng rèn
luyện Tiến hóa dịch cho nên những khoáng vật này vẫn còn nhiều, khiến bọn họ sắp
thành công rồi.
- Cái gì, một khối Thủy tủy mẫu bị người ta cướp
mất sao?!
Hắc Hoàng nghe vậy lập tức nổi giận lôi đình.
Thiên Chi Thôn trở nên ồn ào, mọi người ai
cũng phẫn nộ. Trả giá rất đắt, cần dùng Đại la ngân tinh mới đổi được khối Thủy
tủy mẫu này, nửa đường lại bị người cướp mất, thật sự rất đáng giận.
Chiết ra Tiến hóa dịch cần không ít phụ liệu
thần tính đặc biệt, trong đó mấy loại không thể thiếu là Địa long tinh, Hỏa thần
thạch, Phong cốt mộc, Thủy tủy mẫu.
Mấy loại này hiếm có thứ gì thay thế được.
Thiên Hoàng tử tìm kiếm nhiều nơi mới biết một Vương tộc có được thứ này, dùng
Đại la ngân tinh đổi lấy, đối phương cũng đã miễn cưỡng đồng ý.
Rồi sau đó, Thiên Hoàng tử đi tới điểm tiếp
theo thì kết quả, người Thiên Chi Thôn đi trao đổi, giữa đường về bị người ta
cướp mất Thủy tủy mẫu.
- Là người của Hỏa Lân Động. Hiện tại, mấy đại
tộc cũng biết được Tiến hóa dịch từ các tù binh, đều bắt đầu hành động. Bọn họ
cũng từng trao đối với Vương tộc kia, kết quả chậm một bước cho nên mới ra tay
cướp đoạt!
Sau khi biết tình hình, Thánh Hoàng tử rất giận
dữ, chuẩn bị ra tay. Mà đúng lúc này, Đông Phương Dã, Lệ Thiên cũng từ bên
ngoài trở về, sau khi biết chuyện cũng đồng ý ra tay, muốn bắt đối phương phải
trả giá.
Sau đó không lâu, Diệp Phàm, Cơ Tử cũng biến mất.
Không thể không nói khi Hầu tử bộ nộ, Hỏa Lân
Động dù cũng là Hoàng tộc thái cổ nhưng cũng phải e ngại.
Thánh Hoàng tử một đường ra tay, chặn đứng
toàn bộ những người của Hỏa Lân Động ra ngoài thu mua khoáng vật, cướp đi sạch
sẽ những khoáng vật của đối phương, đối chọi rất gay gắt.
- Thánh Hoàng tử, ngươi thật quá đáng, dám có
hành động như vậy với Hòa Lân Động chúng ta sao?! Ngươi không sợ dẫn phát hậu
quả nghiêm trọng à?!
Người của Hỏa Lân Động cũng rất nóng nảy,
không tiếc dùng dao kiếm đấu lại.
- Trả Thủy tủy mẫu cho ta, bằng không đừng
trách ta đại khai sát giới!
- Thủy tủy mẫu?! Khẳng định có hiểu lầm!
Một tên Bán Thánh Hỏa Lân Động sửng sốt, hỏi lại
người bên mình.
Nhưng mà, một trận chiến là điều không thể
tránh khỏi, trong đó có thể có chút hiểu lầm, nhưng Hòa Kỳ Tử sau khi biết tin
đã tự mình phát ngôn bừa rằng tuyệt không trả lại vì Hầu tử cũng cướp mất một
phần thần liệu của bọn họ.
Lý Hắc Thủy lúc ấy liền nóng nảy, những khoáng
vật cướp được căn bản không thể sánh bằng Thủy tủy mẫu. Đó là thần liệu phải
có, vô cũng quan trọng.
- Nói cho bọn họ, đánh bị thương nhiều người của
chúng ta như vậy, ta nói không trả chính là không trả!
Hỏa Kỳ Tử ở trong Hỏa Lân Động làm ra quyết định.
Khi các đại Vương tộc chuẩn bị đánh tới chủ
tinh Vĩnh Hằng, bởi vì vấn đề Tiến hóa dịch, các cuộc chiến quy mô nhỏ và loạn
cục đã diễn ra.
- Tiến hóa dịch nhất định sẽ dẫn phát một hồi
náo động.
Thánh Hoàng tử tự nhiên nổi giận, cảm thấy Hỏa
Kỳ Tử khinh người quá đáng, bắt đầu chặn giết người Hỏa Lân Động ra ngoài mua
khoáng vật.
- Thánh Hoàng tử ngươi cảm thấy Thủy tủy mẫu
quý báu thì ta có thể ra giá!
Một vị Thánh nhân của Hỏa Lân Động cũng bị
kinh động.
Hỏa Lân Động tuy cũng là Hoàng tộc thái cổ
nhưng không muốn trêu chọc Đấu Chiến Thánh Viên. Dù sao, lão Hầu tử kia còn sống,
thật quá mức khủng bố.
Nhưng Hỏa Kỳ Tử và Thánh Hoàng tử có khúc mắc,
tất nhiên là từ trận chiến năm đó, Thiên Hoàng tử bị chém, Hòa Kỳ Tử ra tay
tương trợ.
Những năm gần đây, song phương vẫn tồn tại
khúc mắc, muốn đánh một trận, không liên lụy tới nội tình hai bên, chỉ là một
trận chiến giữa các Cổ Hoàng tử, xem ai yếu ai mạnh.
Nhưng đây không phải là điều mà Đấu Chiến Thắng
Phật và lớp nhân vật lão làng của Hỏa Lân Động muốn nhìn thấy cho nên hai bên vẫn
không chân chính giao thủ. Chỉ là hai Hoàng tử vân thường xuyên va chạm với
nhau.
Hiện giờ, Hỏa Kỳ Tử quyết định như vậy tất
nhiên sẽ chọc giận Thánh Hoàng tử, muốn diễn biến ra một tràng quyết đấu, chân
chính đánh một trận.
Tuy nhiên, Hỏa Kỳ Tử lại coi thường lửa giận của
Hầu tử, không ngờ không đợi quyết chiến với hắn mà ra tay bốn phía.
Đúng lúc này, Thánh Hoàng tử khiêu chiến cả với
Thánh nhân!
- Bảo Hỏa Kỳ Tử tới đây, bằng không không nên
cản đường ta, Thánh nhân tới thì sao, ta không sợ!
Hầu tử rống giận.
Tên Thánh nhân trước mặt này tự cao là Hoàng tộc,
vẫn có chút hòa hoãn. Tuy hắn đang dùng lời hay khuyên bảo nhưng vẫn mang theo
ý uy hiếp.
- Thánh Hoàng tử, dĩ hòa vi quý! Giờ đâỵ, Đấu
Chiến Thắng Phật Đà cao tuổi, có lẽ không bao lâu nữa sẽ tọa hóa. Ta và hắn đều
hy vọng ngươi có thể hòa bình với tộc ta!
Hỏa Vân Sinh là một vị Cổ Thánh, tu vi bất
phàm, xuất thần từ Hỏa Lân Động. Hắn thần là Hoàng tộc, dù máu của Cổ Hoàng tới
đời hắn đã sớm loãng nhiều nhưng vẫn khiến hắn rất phi phàm.
- Nếu muốn chung sống hòa bình sao dám cướp Thủy
tủy mẫu của ta?! Ta thấy thúc tuổi tác đã cao, khinh thường Đấụ Chiến Thánh
Viên ta không người sao?!
Hầu tử cương liệt. Lời nói của đối phương mang
ý uy hiếp khiến hắn không kìm nổi phải bạo nộ.
- Đây là Hoàng tử tự mình nói, ta không có ý
đó! Lui một bước trời cao đất rộng, không phải chỉ là một khối Thủy tủy mẫu
thôi sao?! Ta nghĩ Hoàng tử cũng không nên vì vậy mà gây chiến. Thắng Phật cũng
không còn nhiều thọ nguyên, hắn không muốn hai đại Hoàng tộc ta ngươi mâu thuẫn.
Có lẽ mấy năm nữa, Thánh Viên cũng chỉ còn một mình ngươi. Hài, ta là người
thích nói thật, Hoàng tử cũng nên suy nghĩ.
Một trận chiến này tự nhiên không thể tránh khỏi.
Thánh Hoàng tử thật ra cũng không phải là lỗ mãng, có chuẩn bị mà tới, chân
thân nhập vào trong cơ giáp Cổ Thánh, đại chiến với Hòa Vân Sinh.
- Hoàng tử có công cụ chiến tranh cấp Cổ Thánh
trách gì không hề sợ hãi. Tuy nhiên, đối với Thánh nhân chân chính mà nói thì
điều này vẫn còn kém một chút. Ngày nay, thiên hạ đều biết Thắng Phật không thể
nhạ vào, Hỏa mỗ cũng tự nhận không dám chọc giận, trước chỉ có thể bắt giữ
Hoàng tử rồi mang tới Tu Di Sơn cho xong việc vậy!
Hỏa Vân Sinh nói.
- Không phải ngươi đang lấy cớ phá bỏ đạo tâm
của ta sao?! Hừ, ngươi tới thử là biết!
Thánh Hoàng tử cười lạnh nói.
Đám người Lý Hắc Thủy, Đông Phương Dã đang
quan chiến cũng không lấy làm lo lắng, thần sắc bình tĩnh. Bởi vì sau khi rời
khỏi Thiên Chi Thôn, Hầu tử tuy nổi giận nhưng cũng không lỗ mãng, sớm liên lạc
với Diệp Phàm và Cơ Tử rồi.
Hai mắt Hỏa Vân Sinh lóe ra quang mang lãnh liệt,
lộ ra dị sắc. Bởi vì Thánh Hoàng tử sau khi tiến nhập Cơ giáp Cổ Thánh thì vô cũng
dùng mãnh, khiến hắn vừa kinh ngạc, vừa lúng túng.
Hắn vốn muốn đại bại Hầu tử, tuy không dám mạnh
tay nhưng cũng khiến đối phương thảm bại, ảnh hưởng tới đạo tâm nhưng không
nghĩ lại khó đối phó như vậy.
Ân!
Đột nhiên, từ trong chiến trường xuất hiện hai
đạo dao động cường thịnh, cũng nhau nhằm về phía này, hoành sát Hỏa Vân Sinh.
Diệp Phàm, Cơ Tử xuất hiện, đều tiến nhập vào
cơ giáp Cổ Thánh, sau lưng lưu chuyển thần quang ngũ sắc, vừa ra tay đã ra sát
chiêu.
Ba đại cao thủ đều tiến nhập vào công cụ chiến
tranh cấp Cổ Thánh, thực lực đại trướng, đều đạt tới cấp Thánh.
Mặc dù Hỏa Vân Sinh còn có máu huyết Cổ Hoàng
nhưng cũng không thể ngăn cản được, liên tục rống giận. Không lâu sau, nửa người
hắn đã bị một quyền của Hầu tử đánh nát.
Huyết quang lóe lên, Cơ Tử đột ngộn xuất hiện,
không nhìn khoảng cách không gian, cắt đầu hắn xuống.
Phốc!
Thần quang ngũ sắc sau lưng Diệp Phàm lưu chuyển,
năm thanh bảo kiếm lao ra chém nát thân thể Hỏa Vân Sinh.