Tinh không mênh mông bị Thần Kiều xỏ xuyên
qua, nó kéo dài qua hải vực nối thông tới thế giới của Thần.
Đây là một cảnh tượng khó tin! Thần Kiều to lớn
vắt ngang qua cổ vực, các tinh tú ở trước mặt nó nhỏ bé như hạt bụi, nghe mà rợn
cả người, ai nhìn thấy đều kinh sợ và rúng động.
Vô số tu sĩ tranh nhau vượt qua, kết quả tận
cuối Khổ Hải cũng không phải là “cõi mơ ước” hàng truy tìm, mà phải nhảy vọt vượt
hư không mới có thể nhìn thấy một phiến thiên địa khác.
Diệp Phàm cũng Kim Xà nhị lang quân chiến đấu,
trong chớp mắt đã là mấy chục hiệp. Hắn tay không cứng rắn chống lại thanh xà
kiếm Đằng Xà, tiếng va chạm như sắt thép “leng keng” vang động trên khắp Thần Kiều.
Thanh kiếm này thực quỷ dị, tuy rằng kim hà
sáng lạn nhưng mỗi một lần vung lên đều phát ra tiếng “u u”, sau đó phía sau nó
là biển máu ngập trời, như núi thi thể hài cốt chìm nổi, cảnh tượng cực kỳ khủng
bố.
Diệp Phàm tay không chống đỡ kiếm, bàn tay
ngón tay cũng không bị chút vết thương nào, điều này làm cho Kim Xà nhị lang quân
chấn động: thân thể của địch thủ còn cường đại khủng bố hơn so với lần quyết đấu
trước.
Ngày xưa, thanh Đằng Xà kiếm này chém sáu
huynh đệ Thần Viên nhất mạch, cả mấy lọ máu Đại Thánh chứa trong tộc đó đều bị
nó hấp thu, là binh khí chí tà.
Ngày nay Diệp Phàm lại có thể tay không cứng
chọi cứng, quả thực khiến Kim Xà nhị lang quân cảm thấy khó tin, khối thân thể
này làm cho hắn sởn tóc gáy, tuyệt đối không thể để gần người chiến đấu.
Hai người giao đấu trên Thần Kiều rộng lớn. đám
Bàng Bác, Long Mã cũng không lo lắng, họ có đủ tin tưởng với Diệp Phàm, cho rằng
sau khi hắn ngộ đạo ở dưới cây bồ đề hẳn là càng cường đại hơn trước.
“Ầm!”
Tinh không rung chuyển, Thần Kiều thật lớn là
một chùm tia sáng, chịu tải mọi người đến gần một vùng đất cổ, lại có hỗn độn
khí mênh mông.
Xa xa nhìn thấy đó là năm đại lục, phát ra hào
quang mông lung, đó là thế giới của Thần!
- Tới rồi! Chúng ta tới vùng đất của chư Thần
cư ngụ rồi!
Mọi người cả kinh kêu lên, tất cả đều không kiềm
nổi rung động.
Có một đại lục phát ra nóng rực hào quang, vô
cùng nóng cháy, còn hừng hực nóng bức hơn so với ánh mặt trời. Một đại lục khác
lại là một mảng đại dương mênh mông, là vô tận bưng biền, con người không thể sống
yên. Khối đại lục thứ ba thì hơi kim khí xông thẳng lên trời cao, “leng keng”
vang động. Khối đại lục thứ bốn màu xanh bao la, tràn ngập sinh cơ. Khối đại lục
thứ năm là một mảnh màu vàng đất, rất nặng mà ngưng thực.
Đây là đại lục ngũ hành, mọi người lộ vẻ sợ
hãi, cẩn thận quan sát sau đó phát hiện: những đại lục này giống như ngũ tạng của
nhân thể biết bao, chỉ có điều là vô cùng rộng lớn, mênh mông không bờ bến.
Vùng đất của chư Thần cư ngụ, thì ra là như vậy!
Rất nhiều người ý thức được cái gì, trong lòng
hiểu ra: cái gọi là chư Thần này chẳng lẽ là Thần linh trong Đạo Cung của Linh
Bảo Thiên Tôn được dựng dục sinh ra, ngũ tạng nhân thể có năm Thần là chỉ bọn họ.
Ngũ hành khí tràn ra, giao hòa cũng một chỗ
xen lẫn làm một, hóa thành hỗn độn, vì vậy có sương mù hỗn nguyên lưu động,
mông lung nhìn không rõ.
- Ở trên năm khối đại lục có một viên đại
tinh, tràn ngập sinh mệnh khí tức!
Thần Kiều tới gần mọi người thấy được cảnh tượng
nơi này, thấy rõ bố cục, có một viên tinh tú lớn treo ở giữa khí ngũ hành, trải
qua chúng nó tẩm bổ sinh cơ bừng bừng.
Đúng thật là một viên Sinh mệnh cổ tinh, hơn nữa
vô cùng rộng lớn, không khó dự đoán trên đó có sinh vật cường đại, bởi vì cách
từ rất xa mọi người đã cảm giác được một loại đại đạo tối cao.
Có lẽ từng xuất ra Chuẩn đế, thậm chí là Đại đế
cùng không chừng, ai có thể nói mình biết rõ.
Tới đây mọi người lại hoài nghi, có lẽ thật sự
tồn tại chư Thần cũng không chừng, vả lại ở nơi đây, mọi người đều phấn chấn và
kích động.
Thế giới của Thần, tận đầu cuối là một viên cổ
tinh, có thể nào không làm cho lòng người ríing động.
“Phốc!”
Kim Xà nhị lang quân phun ra một búng máu, đại
chiến một hồi lâu, bị bàn tay màu vàng như cái thớt của Diệp Phàm bổ trúng, làm
cho cả thân rắn của hắn co rút lại, thiếu chút nữa bị chém làm hai đoạn.
Chân thân của địch thủ còn cường đại hơn so với
trước kia, hắn không chịu nổi.
Trong lòng Diệp Phàm cũng ngưng trọng, Kim Xà
bộ tộc gặp may mắn là hậu đại của Thần thú Đằng Xà. quả nhiên danh bất hư truyền.
Thế gian cũng thế hệ có mấy người có thể chịu đựng một kích chí cương chí mảnh
này của hắn?
Bất kể là quá khứ hay hiện tại, Đằng Xà nhị lang
quân đều là một địch thủ thật sự rất cường đại không thể xem thường.
Nhưng thực đáng tiếc, Diệp Phàm còn khủng bố
hơn, chỉ qua trăm chiêu liền chiếm cứ thượng phong, gần như sắp trấn áp địch thủ.
Kim Xà nhị lang quân sắc mặt âm trầm xuống, cảm
thấy đây là một loại sỉ nhục, mới chỉ trầm chiêu thôi, hắn đã rơi xuống hạ
phong, ở quá khứ quả thực nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Cho tới bây giờ đều là
bọn hắn trấn áp giết chết địch thủ, còn chưa từng bị người công phạt cường thế
như vậy, ngày nay hết thảy đều xảy ra, quả thực khiến hắn khó có thể chấp nhận.
“Keng!”
Bàn tay màu vàng của Diệp Phàm như một tấm thớt
chuyển động, hai tay hợp lại kẹp lấy xà kiếm của Đằng Xà, làm cho nó gào thét gần như sắp gãy
đoạn.
“Ầm!”
Thần Kiều nối thông thiên địa, chấn cho mọi người
đều rơi xuống. Mọi người bay ra bốn phương tầm hướng. rơi xuống trên viên cổ
tinh, rải rác ở các phương vị khác nhau.
Diệp Phàm buông tay, thanh xà kiếm thoát khỏi
nắm tay. Không thể không nói thanh kiếm này thực cổ quái thực cường đại, cũng
không bị đánh gãy đoạn. Nên biết rằng bàn tay của Diệp Phàm có thể phá hủy bất kỳ
pháp khí cấp Thánh Vương nào.
Nơi đây là một vùng trời đất mênh mông, may mà
Diệp Phàm, Bàng Bác, Long Mã đều không có tách ra, cũng rơi xuống chỗ sâu trong
một dày núi nguy nga hùng vĩ, cổ thụ mọc ngổn ngang thành rừng.
- Con rắn dài kia! Để xem lần này ngươi trốn
đi đâu cho thoát!
Bàng Bác kêu to, đám Long Mã cũng bao quanh lại,
cắt đứt đường đi phòng ngừa hẳn bỏ chạy.
Kim Xà nhị lang quân thần sắc lạnh lùng, quan
sát địa thế chung quanh, nhìn về phía một đám đại địch, nếu nói trong lòng hắn
không trầm trọng đó là không có khả năng, tuy nhiên thật ra hắn cũng không có tuyệt
vọng.
- Kim Xà bộ tộc ta được trời ưu ái! Một mình
ta rớt lại phía sau cũng không sao! Hôm nay với cổ thuật, bí pháp trấn áp các ngươi!
Vừa rồi tuy rằng rơi xuống hạ phong, nhưng trong
lòng hắn cũng không phục.
Thân rắn màu vàng dài cả trượng chống đuôi xuống
mặt đất, cả thân thể hắn kim quang rực rỡ, như là một đoạn cây cọc hoàng kim đu
đưa trên mặt đất, phát sáng rạng rỡ, phóng ra khí tức chí cường.
Đằng Xà kiếm treo cao trên đầu hắn, buông xuống
từng đợt từng đợt hỗn độn khí. sau lưng lại là màn sương máu như đại dương mênh
mông, thi thể hài cốt như núi, vô cùng khủng bố.
- Ngươi luôn miệng nói phải trấn áp ta, hôm
nay cho ngươi tâm phục khẩu phục, trấn áp giết chết ngươi tại đây!
Diệp Phàm lên tiếng, khóe miệng lại tràn ra một
vệt máu màu vàng.
- Diệp tử ngươi không sao chứ?
Bàng Bác vô cùng kinh hãi.
- Một chút đạo thương mà thôi, không thành vấn
đề.
Diệp Phàm vận chuyển bí quyết chữ “Giả”, bốc
hơi lên từng đợt màn sương máu. đạo thương ổn định duy trì nguyên trạng.
“Xoạt!”
Thân rắn dài cả trượng kia hóa thành một cây
mâu màu vàng, căng thẳng tắp, xé rách hư không, lập tức đâm thẳng tới hướng
xương trán Diệp Phàm, còn nhanh hơn tia chớp màu vàng.
Hắn thật sự quá nhanh, đây chính là thần thuật
thiên phú của Đằng Xà nhất mạch: bay trên trời độn dưới đất, mười vạn dặm vô ảnh
vô tung, có được tốc độ cực nhanh trong thiên hạ!
Thân mình Diệp Phàm sừng sững không nhúc
nhích, chỉ là ngay lúc cây mâu màu vàng còn cách xương trán hắn chừng nửa thước,
bàn tay phải nâng lên che ở phía trước, hung hãng phạt xuống.
Kim Xà nhị lang quân cả kinh, ngay lập tức lui
về phía sau mấy chục trượng xa, cây mâu màu vàng vắt ngang trời ngừng công phạt.
Kế tiếp, hắn nhanh hơn, hóa thành tia chớp màu vàng, quay chung quanh Diệp Phàm
công kích, dùng tốc độ khủng bố toàn bộ thể hiện ra.
Xa xa nhìn lại, có thể nhìn thấy vô số thân ảnh
màu vàng đâm tới hướng Diệp Phàm, như là có ngàn vạn cây mâu hoàng kim vây công
Thánh thể Nhân tộc ở giữa.
Cả dày núi này ù ù vang động, ngọn núi hóa
thành bột mịn, hoàn toàn là cương phong cuồn cuộn gây nên, trên thực tế hai người
cũng không đụng tới bất kỳ ngọn núi nào.
- Quá chậm!
Ngay lúc Kim Xà nhị lang quân càng đánh càng có
lòng tin tưởng, đột nhiên một thanh âm lạnh lùng vang lên bên tai hắn, tiếp
theo hắn cảm giác thân mình chấn động đau nhức dữ dội. Thì ra bị một nắm tay
màu vàng của Diệp Phàm đánh trúng. vảy vàng ánh bong ra bay tứ tung, máu tươi bắn
toé ra, thiếu chút nữa thân rắn của hắn bị chém làm hai đoạn!
- Ngươi...
Hắn khiếp sợ, thân mình lướt ngang, nhưng mà
bên cạnh một thân ảnh màu vàng còn nhanh hơn. phát sau mà đến trước, như là chờ
sẵn ở phía trước.
“Bùng!”
Bàn tay màu vàng như tấm thớt vung lên đập xuống,
đánh đập cho xương cốt trong cơ thể Kim Xà nhị lang quân kêu “lốp bốp lốp bốp”,
lại một lần bay tung ra ngoài, trong miệng phun máu vàng.
Từ đó không khó nhìn ra thân thể chí cường của
Đằng Xà nhất mạch, liên tục bị hai kích của Diệp Phàm cũng không có vỡ nát, vẫn
như cũ còn có sức chiến đấu cường đại.
Nhưng Kim Xà nhị lang quân thì lại không nghĩ
như vậy, ngược lại toàn thân rắn hắn phát lạnh: đây là tốc độ nhanh nhất của hẳn,
vây mà không kịp với đối phương, nếu hắn không địch lại có muốn bỏ chạy đều không
được.
- Đây là tốc độ nhanh nhất của ngươi à?
Diệp Phàm bình tĩnh hỏi, dưới chân lóe sáng,
hiện lên Thần đồ rồi hóa thành một luồng hào quang, chợt trái chợt phải quay
chung quanh Kim Xà nhị lang quân vỗ vỗ.
Chỉ khoảng nửa khắc này, Kim Xà nhị lang quân
trúng liên tiếp chín chưởng, cả thân thể rắn nứt nẻ, khớp xương kêu vang, xương
trắng đều lộ ra, máu tươi vài ra tung tóe.
Phốc!
Máu vàng vẩy ra, thân rắn vàng ánh rốt cục bị Diệp
Phàm đánh nổ tung, đứt thành mười mấy đoạn rơi rụng bốn phương.
- Rết trăm chân chết không sợ ngã! Coi chừng,
sinh mệnh lực Đằng Xà cường đại siêu cấp của hắn!
Bàng Bác nhắc nhở, nhưng cũng không lo lắng, hắn
tuyệt đối tin tưởng chiến lực của Diệp Phàm.
- Ngươi làm ta nổi giậnrồi!
Kim Xà nhị lang quân gào lên. mười mấy đoạn
thân thể vàng ánh bay lại nhau, vả lại thanh Đằng Xà kiếm cũng hòa tan vào
trong cơ thể hắn, tạo lại một thân con rắn khác. Hắn vô cùng phẫn nộ, kiếp này
đây là lần đầu tiên thân rắn của hắn bị người đánh đứt đoạn.
- Thì tính sao?
Diệp Phàm bình tĩnh hỏi.
- Xà Động Cửu Thiên!
Kim Xà hét lớn, bầu trời ù ù vang động, chín tầng
vòm trời ép xuống, dường như tận thế tới nơi.
Đây là một loại cổ thuật, Đằng Xà thành Thần,
đứng trên chín tầng trời trấn áp hết thảy thế gian. Chín tầng trời đều nấm
trong tay, có thể làm tan biến hết thảy địch thủ.
- Lục Đạo Luân Hồi Quyền!
Diệp Phàm quát lên, núi sông đều chấn động. nhật
nguyệt đều rung chuyển, một quyền vừa ra, chư thiên lay động, toàn lực màu vàng
cuồng bá cuồn cuộn cuốn lên cao rồi dập thẳng xuống “chín tầng vòm trời”.
“Phốc!”
Kim Xà nhị lang quân bay tung ra ngoài, phun
ra một ngụm máu lớn, vẻ mặt rung động, tràn ngập vẻ không cam lòng.
- Đằng Xà
Thế Giới!
Hắn lại rống lên, ở phía sau hắn là một mảng
thế giới màu vàng, cổ Thần Đằng Xà hiện lên. Nơi đó là một xứ sờ rắn, núi sông vô
tận, nơi nơi đều là rắn Thần vàng óng ánh.
Nhất là ở giữa, một con cổ xà dựng thân lên,
nhật nguyệt tinh tú đều bị hủy nát, thân rắn vô cùng to lớn, đó là cổ tổ Đằng
Xà thành Thần!
“Ầm!”
Diệp Phàm thi triển dị tượng. Tiên Vương, Kim
sắc Khổ Hải, Hỗn Độn Thanh Liên... đủ thứ nối tiếp làm một thể, như là một thế
giới hỗn độn, tuy rằng mơ hồ nhưng cũng có thể thấy được.
Nhìn kỳ lại dường như là một hình người, tất cả
dị tượng đều tổ thành một bộ phận thân thể.
Diệp Phàm vạn pháp không xâm, thế giới Đằng Xà
của Kim Xà nhị lang quân công kích tới bị làm tan rã, dần dần hông mất. Hắn hợp
nhất dị tượng, thần uy mênh mông chấn cho Kim Xà nhị lang quân vỡ nát tan tành,
văng bắn ra ngoài, mưa máu bay lả tả.
- Tại sao có thể như vậy?
Kim Xà nhị lang quân trọng tổ thân thể, sau đó
tự nói, lại một lần nữa bị áp chế lại thất bại.
- Còn có bí thuật, cổ pháp gì, ngươi nghĩ rằng
có thể đánh bại ta, cứ việc thi triển!
Diệp Phàm thu liễm dị tượng, bình tĩnh theo dối
hắn.
Kim Xà nhị lang quân tuyệt vọng! Những bí thuật
vừa rồi, trên đời có mấy người cũng cấp có thể phá được? Vây mà ở trước mặt
Thánh thể Nhân tộc, cũng không chịu nổi như vậy.
Thật sự chỉ có thể là đối thủ mấy trăm hiệp của
Thánh thể sao? Căn bản không tranh hùng lại, chẳng lẽ nhất định phải ngã xuống
trên đế lộ, trở thành phong cảnh sáng lạn trên đường của người khác.
- Đằng Xà Hóa Thần!
Kim Xà nhị lang quân rống to, bốn chữ chấn động
thiên hạ, toàn thân hắn nứt nẻ, rực rỡ lóa mất, dĩ nhiên là muốn lột da rắn, hóa
sinh thành một Thần thể càng cường đại hơn.
- Vô dụng!
Diệp Phàm bước ra một bước, như một tia chớp
màu vàng tiến tới, hai bàn tay màu vàng mở ra, trực tiếp nắm lấy hai đoạn đuôi
rắn, dùng sức xé một cái thân rắn đứt đoạn, máu tươi vãi ra.
- A...
Kim Xà nhị lang quân hoàn toàn tuyệt vọng rồi!
Đối phương không ngừng chờ hắn ra chiêu, từng chiêu từng chiêu bị phá, hơn nữa
đều là lĩnh vực sở trường nhất của hắn. Quả thực không có đã kích nào tàn khốc
hơn so với chuyên này.