Đây giống như là một cái giếng tiên tuôn trào
tiên khí màu trắng ngà, thần bí khó lường, ở chỗ sâu trong trung tâm lòng đất
tiên hà bay lên, vạn đạo tia sáng tường hòa, ngàn vạn phù văn, chi chít, mọi
người đều rúng động.
Nơi này đã không phải là áo nghĩa trận văn
tinh khiết, mà còn có một loại lạc ấn cá nhân cường đại. Có người dùng tàn ngân
bản thân trấn phong nơi đây, hiển lộ ra hết thần uy cái thế.
Cũng chính vì vậy, mới lộ ra tiên giếng vô
cùng đáng sợ, đến tột cùng là ai? Mọi người đầu tiên liên tưởng đến chính là Đế
Tôn, có lẽ chỉ có hắn mới có khả năng nghịch thiên như vậy.
Nhưng trên thực tế, điều này cũng không phải,
lực lượng phong ấn năm tháng dài lâu, hơn nữa dấu vết chỗ trận tâm bất diệt, chảy
xuôi khí tức hồng hoang muôn đời, vĩnh hằng bất hủ.
- Là... Hoang Tháp!
Mấy đại chí tôn biến sắc, nhận ra đồ án kia,
cùng với Hoang Tháp độc nhất vô nhị trong truyền thuyết. Vả lại tuy rằng là vết
tích đồ án nhưng cũng có loại khí cơ đó.
- Chẳng lẽ truyền thuyết là thật sự, tồn tại một
đoạn năm tháng loạn cổ khó có thể miêu tả và ghi lại? Có một tiên triều còn lâu
dài hơn!
Chí tôn đến từ Tiên Lãng Mộ biến sắc, trên mặt
tràn ngập vẻ ngưng trọng, hỏm nay mở ra một loại phong ấn như thế nào, càng
ngày càng khiến người ta cảm thấy không thể phỏng đoán.
Năm tháng khó có thể ngược dòng, từ từ không
có cuối, rốt cuộc đã từng phát sinh chuyện gì, từng có tiên giáng thế hay
không, ngày nay không thể xác nhận, chỉ có thể tưởng tượng.
“Ầm!”
Trung tâm phong ấn nứt ra, phù văn tự nghiền
nát, tràng tràng tiếng xích sắt, huyễn quang bay vọt lên, một núi thịt rách nát
trồi lên, không biết là sinh vật gì, bị bao da cũ xưa khóa lại bên trong đó.
Vả lại có vật chất trong suổt bắn ra, là thứ
gì đó cùng loại như tiên nguyên, vốn là để phong ấn nó.
- Một con Chu tước à?
Mọi người giật mình, cảm giác độ nóng nóng rực,
mà núi thịt kia nứt ra, lộ ra một màu đỏ thẫm, lửa cháy bùng lên, rồi thò ra một
cái đầu chu tước, ánh mắt hung ác sắc bén, khiến da thịt người ta như bị đao cắt.
“Răng rắc...”
Theo núi thịt giải thể, lộ ra một khối thân thể
đỏ thẫm như máu. Đây là một khối thân sói thật lớn, tuy nhiên bên ngoài thân dầy
đặc vảy cá kình đỏ thẫm, hơn nữa cái đuôi là đuôi rồng.
Đây là con quái vật gì: đỏ thẫm như máu, dầy đặc
vảy cá kình, có đầu của Chu tước, thân sói đuôi rồng, khí tức hung ác lãnh liệt
ập vào mặt... đây là một sinh vật cả Cổ Hoàng cũng không nhận biết.
- Chẳng lẽ thật sự là chí tôn trong năm tháng
loạn cổ, bị phong ấn tới kiếp này?
- Đạo hữu đến từ niên đại nào?
Vạn Long Hoàng hỏi.
Đáp lại cho bọn họ chính là một tiếng rú vang
dội, như là phượng hoàng ngâm, lại như rồng gầm, đinh tai nhức óc, xông thẳng
lên trời cao, tinh tú phía trên nổ tung, tinh hà đứt đoạn.
Đây là một loại khí tức chí cường, cuồn cuộn
mãnh liệt, không người nào có thể kháng cự!
Nếu không nhờ Phi Tiên Tinh có đại trận, vả lại
có ba vị chí tôn ở đây, địa phương này tất nhiên đã trở thành bột mịn, cái gì
cũng không tồn tại.
Mấy người chau mày, mấy chí cường giả trong
vùng đất phong ấn này thực không thích hợp, nguyên thần đều từng bị thương nặng,
không phải bình thường, khó có thể kết nối và trao đổi.
- Thành tiên, hắc hắc... Ha ha... Chỉ có ta độc
tôn!
Cuối cùng, con sinh vật tiền sử này phát ra
tràng tiếng cười to làm người ta sởn tóc gáy. Nó giống như Hóa Xà gần như điên
cuồng, duy nhất thoạt nhìn coi như bình thường chính là Tịch Diệt Thiên Tôn
đang nhắm mắt.
Chuyện phát sinh hôm nay nhất định sẽ chấn nhiếp
vũ trụ, vô cùng có khả năng sẽ thay đổi lịch sử.
Hóa Xà, Thiên Tôn của thời đại thần thoại,
sinh vật thần bí của niên đại loạn cổ, đồng loạt phá phong ấn mà ra. Không có
người nào biết có bí ẩn gì, chỉ biết bọn họ ngăn chận ở trước con đường thành
tiên.
“Răngrắc!”
Trận văn vỡ nát, tiên quang trở nên hừng hực,
mặt đất ù ù vang động, không ngừng lún xuống, cái khe lớn Tiên vực lan rộng ra,
ở chỗ sâu trong chỗ phong ấn lo ra.
Con đường thành tiên tái hiện!
Màn ánh sáng bay vãi ra, cùng với từng mảng lớn
cánh hoa trắng nổn, sáng lóng lánh, đây là thế giới mê ly mộng ảo, khiến lòng
người rung động và say mê.
Trong nháy mất, tâm thần của mấy vị chí tôn đều
rơi vào sơ hốt, mộng ước
thành tiên, xưa nay biết bao nhiêu Đế Hoàng đều
cố gắng phấn đấu, nhưng cuối cùng lại đều thất bại.
Hiện tại không phải lúc xuất thần, chiến đấu
chân chính đến rồi, con đường này không có gì may mắn đáng nói, chỉ có đánh đi
vào không có đường tắt.
“Con Đường Thành Tiên”
Một tấm bia lớn đứng sừng sững ở dưới tinh hà,
chậm rãi hiện lên ở địa phương phong ấn, đứng sừng sững trên đường ánh sáng
kia, thoạt nhìn là cao không thể với tới như vậy.
- Pháp tắc Tiên đạo!
Vạn Long Hoàng cả kinh nói.
Cơ hội duy nhất có thể thành tiên có lẽ thật sự
tới rồi, ngay ở kiếp này, ba vị chí tôn nói nhỏ, trong mắt thần quang nhấp
nháy.
“Xoạt!”
Chí tôn đến từ Tiên Lăng Mộ vèo một cái vọt đi
vào, hắn nhìn ra dị thường, trên Tiên lộ cũng không có trở naại, có lẽ thật sự
có thể thuận lợi xông vào.
- Kiếp này thuộc về ta!
Hóa Xà kêu to, thân thể khổng lồ như tinh hà,
rực rỡ loá mắt, lập tức cuốn lại đây, giành trước một bước quay quanh ở trên
con đường thành tiên.
Nó bị màn ánh sáng phi tiên tưới lên, khí tức
càng khủng bố, trực tiếp động thủ với chí tôn đến từ Tiên Lăng Mộ, phát động một
kích khủng bố nhất.
“Xoát!”
Một vị chí tôn khác né qua bọn họ, nhoáng lên
một cái tiến vào chỗ sâu hơn, đạp trên con đường lớn sáng ánh vàng, nhìn Thành
Tiên Bia ở trước mặt, thần sắc kích động.
- Đạo hữu! Kiếp này có thể thành tiên, nhưng
trước phải qua một cửa ta này!
Bỗng nhiên, Tịch Diệt Thiên Tôn mờ con ngươi,
tóc xám tung bay, khuếch tán khí tức khủng bố, khiến thiên địa sợ run.
Không hề nghi ngờ, hắn coi như thanh tinh. VỊ
chí tôn này muốn đi qua phải chiến một trận cùng hẳn, song phương lập tức cứng
lại rồi.
Cuối CÙNG, con sinh vật tiền sử kia nhìn thẳng
vào Vạn Long Hoàng, không người nào có thể ung dung đi qua, Tiên lộ bị ngăn cản.
Vang lên tiếng “leng keng”, tiếng xích sắt
vang trời, bất kể là Hóa Xà hay là Tịch Diệt Thiên Tôn đều bị xích lại, bọn họ
khó có thể rời đi nơi này, nhưng đại chiến thì vậy là đủ rồi.
Trên thực tế, mọi người hoài nghi, những sợi
xích kia đến tột cùng có khóa lại được bọn họ hay không.
- Thật muốn ngăn chận bước chân của chúng ta
ư?
- Đúng! Trên con đường thành tiên Đế Hoàng
không thể cùng đi, có ngươi không ta, chính là tàn khốc như vậy!
- Nói làm gi, cứ chiến đi!
Nói những lời này chính là một con bạch hổ từ
trong tinh không phóng vọt xuống, trong cấm địa Sinh Mệnh Bắc Đẩu lại tới một vị
chí tôn, hóa thành một đạo nhân đầu bạc, tính cách cương liệt.
“Ầm!”
Một trận chiến này không có cách nào tránh khỏi,
trực tiếp bạo phát.
Phong ấn vốn đã có điều cổ quái, lại có ba người
ngăn cản như vậy, chỉ phải đánh đi qua, diệt trừ bọn họ.
- Đạo hữu! Ta đến giúp một tay với các ngươi,
cùng đạp bước vào Tiên vực!
Lúc này, lại một thân ảnh xuất hiện, đạp trăng
sao mà đi, từ Bắc Đẩu vượt hư
không tới, tiến vào Phi Tiên Tinh vực.
Hắn toàn thân đều phát sáng, tuy rằng là hình
người, nhưng lại có các loại đặc thù dã thú, tỷ như cánh Côn bằng, sừng trâu, vảy
kỳ lân... những thứ này tổ hợp cùng một chỗ, có vẻ rất quái lạ.
Thú Thốn!
Mọi người biết hắn là ai, là đến từ Thần Khư,
là một sinh linh thái cổ đắc đạo, được xưng là Thần Thú, pháp lực hùng hậu, sâu
không lường được.
Năm đại chí tôn đều xuất hiện, bọn họ muốn hợp
sức nhau hành động, kinh khiếp thế gian!
Thế nhưng, nhân số cũng không có ngừng từ đó,
từ trong Cổ Quáng Thái Sơ một đạo tiên quang cắt qua vĩnh hằng. Lại một thân ảnh
phá vỡ hư không đánh tới, tiếng phượng hót động thiên.
- Trời ạ, chẳng lẽ là Bất Tử Thiên Hoàng?!
Các nơi vũ trụ truyền ra tiếng kêu cà kinh, mọi
người nhìn thấy một con phượng hoàng thật lớn bay ngang qua không trung, tinh
hà bị hủy diệt sạch, không thể ngãn cản nó giương cánh đánh trời.
Khi nó buông xuống ở Phi Tiên Tinh, liền hóa
thành một kiện binh khí Phượng Sí Lưu Kim Tỏa!
Nó tòa hào quang rực rỡ, trong màu vàng mang
theo màu máu, chiếu rọi vòm trời, tiếng phượng hót không dứt làm vỡ nát tinh
không muôn đời, khí tức hung dữ, làm cho Diệp Phàm ở Vực ngoại cùng trong lòng
chấn động mãnh liệt. Đây không ngờ là một thanh binh khí.
Lại xuất hiện một loại pháp trường sinh!
Có chí tôn đem chính mình hóa thành binh khí,
đương nhiên không phải toàn bộ chuyển hóa, mà chỉ là để sống lâu dài thêm một
ít, dùng nguyên thần dung hợp với đạo binh, trở thành sinh mệnh thể đặc thù.
- Thì ra là đạo hữu Huyết Hoàng Sơn! nghe nói
ngươi đi lên một đường lối bất đồng, tuy nhiên thời gian thanh tính không còn
nhiều, những năm gần đây có khỏe không?
Thần Thú hỏi.
- Không được tốt lắm, sắp xoay vòng trở thành
binh khí tinh khiết rồi! Kiếp này là cơ hội duy nhất của ta, bằng không thần thức
sẽ vĩnh viễn giam cầm, từ đó si ngốc!
Phượng Sí Lưu Kim Tòa phát ra âm thanh, nó là
thủy tổ của Huyết Hoàng Sơn, sau lại bước trên con đường trường sinh loại khác,
tiến vào Cổ Quáng Thái Sơ, trước nay chưa từng xuất thế.
Thế gian chấn động mạnh, một ít người vốn tưởng
rằng đã chết đi, hóa ra đều ở trong vùng cấm, chính là Huyết Hoàng Sơn tự mình
cũng không biết thủy tổ còn sống.
- Phụ thân!
Ở chỗ sâu trong tinh vực xa xôi, một thân ảnh
mơ hồ đầy đầu tóc màu máu, thân ảnh đứng thẳng, giết chặt nắm tay, hắn đúng là
Hoàng Hư Đạo.
Mọi người không thể không ngạc nhiên thán phục,
Cổ Quáng Thái Sơ quá mức kinh người, không ai biết rõ đến tột cùng có ẩn tàng
những chí tôn nào, không thể đo lường được.
Lúc này nơi đây, sáu đại chí tôn đích thân tới
hiện trường, vô hình trung coi như kết minh với nhau, cùng đánh vào con đường
thành tiên, quyết đấu với ba người phía trước. Nội tình thực hùng hậu!
Lần trước bọn họ không ai xuất thế, không thừa
nhận cơ hội của mấy trăm năm trước, mà lần này tất cả đều đứng dậy, bản thân
cùng chứng từ phán đoán của họ thực phi phàm.
Sáu người này tuyệt đối khủng bố ngập trời!
Lúc này, chỉ là khí tức bắt đầu khởi động, đã làm
cho rất nhiều đại tinh trong tinh không vĩnh viễn ảm đạm, hóa thành tro tàn. Bọn
họ đang phun nạp tinh khí tiên thiên, điều tiết trạng thái bản thân, phải bằng
vào thân thể cường đại nhất đánh đi vào.
cũng có người lạnh lùng nhìn về phía Vực ngoại,
nhìn Diệp Phàm một cái, nhưng không hề động thủ. Nếu hắn không xuống đây, không
tranh giành với họ, vậy không là địch thủ.
Trải qua một hồi đại kiếp nạn lần trước, nhân
số chí tôn dường như không bằng, nhưng họ đều là nhân vật khủng bố, thực lực vô
cùng cường đại.
“Ầm!”
Đại chiến bạo phát rồi! Sáu người cùng nhau
phóng vào Hóa Xà. Tịch Diệt Thiên Tôn, sinh vật tiền sử, làm cho nơi này sôi
trào, nếu không nhờ có phù văn Tiên lộ, hết thảy ắt đều biến thành tro tàn.
Trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào. Trên Tiên
lộ thực vô tình, nói cái gì đều là giả, lúc này chỉ có thực lực mới là đạo lý
căn bản.
Tinh hệ vỡ nát, màn ánh sáng đầy trời, tiên vụ
trắng nõn, khuếch tán kịch liệt, Đám Hóa Xà dù có mạnh mấy đi nữa cũng không
ngăn được sáu người này, thế nhưng phát sinh kinh biến, địa phương phong ấn hiện
lên trận văn, khí tức như hải dương.
Rồi xuất hiện một trận thai cổ xưa, phàm là
khí tức của mọi người đánh ra đều bị nuốt nạp. Mà Hóa Xà, Tịch Diệt Thiên Tôn,
sinh vật tiền sử lại huyết khí tuôn trào ra, bị rút ra, cá biệt ba người bọn họ
rung động không thôi.
- Đây là cái gì?
Bạch hổ đạo nhân kinh ngạc.
- Là... khí tức của Đế Tôn!
Phượng Sí Lưu Kim Tòa chấn động, ráng mây đỏ
cuồn cuộn, hàn quang lấp lánh.
- Cái gì? Đế Tôn hắn còn sống hay sao?
Đây là một tin tức kinh người.
Cổ địa ù ù nổ vang, một cổ khí tức to lớn cuồn
cuộn mãnh liệt, thiên địa này đều cộng minh, từng mảng tinh hải đang bị dập tắt,
tất cả tinh khí đều điên cuồng vọt tới rót vào nơi đây.
- Đế Tôn!
Đột nhiên, Tịch Diệt Thiên Tôn kêu lớn, phát
cuồng đến nổ tung, hắn dường như hơi chút khôi phục bình thường rồi hoàn toàn
thanh tinh, đầu đầy tóc xám tung bay, làm cho vòm trời không ngừng nổ tung.
Một cổ huyết khí bằng bạc hình thành, địa
phương này như là một kẻ thống trị vô thượng sống lại!
- Chư vị mau ra tay, ngăn cản hắn đi ra!
Bạch hổ đạo nhân rống to.
- Đế Tôn lại như thế nào, cho dù hắn có mạnh mấy
đi nữa, còn có thể mạnh hơn hợp lực của mấy người chúng ta hay sao? Muốn chờ ở
lối vào con đường thành tiên đoạt hy vọng của chúng ta sao? Giết hắn!
Thần Thú quát to.