Máu vàng văng khắp nơi ghê người, khiến mảnh
chiến trường vực ngoại này sáng ngời, đó là con cháu Hoàng Kim Hoàng, Cổ Hoàng
huyết ẩn chứa lực thần linh không rõ.
Đã chết!
Đường đường một thể hệ Đại Thánh Cổ tộc, đứng
trên đỉnh cao, hùng bá toàn cổ tinh, hôm nay bị người ta bóp nát thành bùn, chỉ
còn máu vàng nhỏ giọt.
- Đã... đã xảy ra chuyện cỡ này!
Mấy lão tộc trưởng hoàng tộc cứng họng, tràn
ngập rung động, không kịp ngăn cản, cũng không cách nào cản được, Hoàng Kim Đại
Thánh ngã xuống!
Cơn sóng cực lớn quét qua cả cổ tinh, Đại
Thánh duy nhất Hoàng Kim Quật đã ngã xuống, bị người ta bóp chết dễ dàng, khiến
các đại hoàng tộc hoảng sợ.
Cái Cửu U quá mạnh mẽ!
Nếu quyết đấu công bằng, Hoàng Kim Đại Thánh
kém xa, căn bản không phải đối thủ, đi lên chỉ có nước bị chém như là con nít đấu
với người lớn.
Long trời lở đất!
Có thể thấy trước một trận sóng gió đã nổi
lên, lại một lần nữa ghi vào lịch sử tu luyện, ảnh hưởng sâu sắc.
Cổ tộc sẽ khai chiến với Nhân tộc hay không?
Không ai biết.
- Côn Trụ đã chết, Hoàng Kim Vương cũng đã chết,
tổn thất không thể lường được, đúng là đại nạn mà!
Chiến trường Vực ngoại, một vị lão tộc trưởng
hoàng tộc vô cùng đau đớn nói.
Đông Hoang, mọi người rung động, thông qua cổ
trận pháp nhìn rõ một màn này. Chí tôn Nhân tộc đạo hạnh cao thâm không gì so
sánh nổi, đây là vô địch chân chính.
- Đáng sợ, Cái Cửu U tham công tạo hóa, thật sự
là không địch nổi, một đời Đại Thánh chống lại hắn cũng không chịu được một
đòn, dễ dàng bị tiêu diệt.
- Lật tay là mây ngửa tay là mưa, nói cùng lắm
là thế, hơn nữa nhấc tay đã bóp chết tươi Hoàng Kim Đại Thánh!
Dù là Cổ Thánh phi phàm nhất cũng cả kinh, thủ
đoạn chiến lực như thế, ai dám nói Cái Cửu U già nua? Oai chí tôn không thua gì
năm đó!
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp nơi, Hoàng
Kim Đại Thánh ngã xuống, bị Cái Cửu U bóp chết, biến thành cơn lũ quét ngang, Cổ
tộc hoảng sợ, Nhân tộc thì vô cùng phấn chấn.
- Hắn càng già càng dẻo dai, hay là thọ nguyên
không nhiều, muốn uy hiếp lần cuối cùng?
Chưởng khống giả mấy chủng tộc mạnh nhất thì
thầm, nghi ngờ không thôi.
Hoàng Kim Vương danh chấn thái cổ, cường giả sừng
sững đỉnh cao, không phải hạng người hư danh. Không phải hắn không mạnh, ngược
lại là đáng sợ đến cực hạn, tất cả chỉ là vì Cái Cửu U quá khủng bố!
Chiến trường Vực ngoại, khoảnh khắc Hoàng Kim
Vương tan vỡ, mấy lão tộc trưởng hoàng tộc cùng Hồn Thác Đại Thánh đều không bình
tĩnh được, một đám người lên tiếng cản hắn tiếp tục khai sát giới.
Cái Cửụ u nâng Hằng Vũ Lô đỏ rực, chống lại Vạn
Long Sào Càn Lôn Đại Thánh, muốn đánh một chiêu khiến hắn hình thần hủy diệt.
- Đạo huynh, nên dừng tay đi!
- Cái đạo hữu khoan dung độ lượng, ngài cũng
không muốn hai đại Cổ Hoàng tộc chân chính đại chiến với Nhân tộc chứ?
Hoàng Kim Vương từ Hoàng Kim Quật, Càn Lôn từ
Vạn Long Sào, đều là Thái Cổ Hoàng tiếng tăm lừng lẫy. Nếu bị bức đến cùng, hai
đại hoàng tộc cùng ra tay thì bất cứ chủng tộc nào chống lại họ cũng sẽ là một
trận đại nạn.
Cái Cửu U thần sắc bình tĩnh không dừng bước,
vẫn đi tới trước. Càn Lôn Đại Thánh biến sắc, ở trong Vạn Long Linh không nhịn
được run lên.
Hoàng Kim Vương chết ngay trước mặt hắn, cùng
là Đại Thánh, dù hắn có mạnh hơn thì cũng không hơn bao nhiêu, nếu tiếp tục ở lại
thì nhất định không trốn khỏi cái chết.
Đinh đinh đinh!
Vạn Long Linh xỏ xuyên nhảy qua vạn dặm, xé mở
hư không muốn bỏ chạy.
Đang!
Nhưng mà Hằng Vũ Lô bay tới, Hoàng Huyết Xích
Kim sáng chói vỡ nát hư không, đương trường đánh lên Vạn Long Linh. Càn Lôn Đại
Thánh hét thảm, cả người rách tung tóe đầy máu rơi ra, không thể hợp nhất với Cổ
Hoàng binh nữa.
- Đạo huynh, chẳng lẽ thật muốn chém tận giết
tuyệt hay sao?
Xa xa xuất hiện thần uy Cực Đạo, hiển nhiên Cổ
tộc cũng có phòng bị.
Mấy lão tộc trưởng tiến lên, thần sắc không dễ
coi, tất cả đều đề phòng. Hồn Thác Đại Thánh cũng chạy vào đó, nói rõ trận chiến
đấu này không thể tiếp tục, bằng không sẽ xảy ra chủng tộc đại chiến.
Cái Cửu U cũng không muốn tình thế tiếp tục mở
rộng, không phải thật sự muốn khai chiến với Cổ tộc, tiêu diệt một cái Hoàng
Kim Đại Thánh là đủ, tuyệt đối có thể chấn nhiếp vạn tộc.
- Cái đạo huynh, ta sau rồi, không nên nghe
Hoàng Kim Vương dụ dỗ...
Càn Lôn Đại Thánh kiên trì nói những lời này,
quả thật khó chịu hơn cả giết hắn.
Hằng Vũ Lô đỏ đậm bay trở về, rơi vào tay Cái Cửu
U, phun nuốt mây đỏ ngập trời chiếu sáng không gian, khiến hắn càng thêm thần
uy cái thế.
Cuối cùng, Càn Lôn Đại Thánh như được đại xá,
bay về phía cổ tinh biến mất không thấy, lần này hắn đúng là mặt xám mày tro, mất
hết mặt mũi.
Hoàng Kim Vương đã chết, hắn chật vật thua trốn,
còn là kết quả Hồn Thác Đại Thánh cầu tình, thật là tổn hại uy nghiêm Đại
Thánh.
Chiến trường Vực ngoại, Hoàng Kim Giản trôi nổi,
Cái Cửu U đi tới muốn thu lấy.
Những người khác biến sắc, một lão tộc trưởng
tiến lên nói:
- Cái huynh, đây là chí bảo đứng đầu Hoàng Kim
Quật, huynh không thể lấy đi.
Hồn Thác Đại Thánh, mấy lão tộc trưởng hoàng tộc
khác cũng bước tới, mỗi một kiện Cực Đạo Cổ Hoàng binh bậc này có quá nhiều
liên hệ, quyết không thể nào để Nhân tộc lấy đi, thà rằng quyết một trận tử chiến.
- Ta sẽ không lấy Hoàng binh này, chẳng qua
phong ấn một thời gian thôi!
Cái Cửu U nói.
Keng keng keng!
Hằng Vũ Lô mở nắp, ngọn lửa bùng lên phun nuốt
ánh sáng, như có thể nuốt gọn khắp bầu trời sao, rất nhiều ngôi sao đều rung động.
Hoàng Kim Giản bùng lên ánh sáng kịch liệt
giãy giụa, nhưng mà rất bị động. Hằng Vũ Lô được chí tôn Nhân tộc hỗ trợ, sống
lại nuốt gọn nó.
Oong!
Cực Đạo Cổ Hoàng binh rơi vào thần lô, nó muốn
tránh né, nhưng trong lò rung lên lập tức rơi xuống, nhốt vào bên trong.
Mấy tộc trưởng hoàng tộc giật mình, muốn cản
trở thì đã chậm.
- Cái Cửu U ngươi có ý gì, muốn đoạt lấy Cổ
Hoàng binh hay sao?
- Ngươi không sợ lọt vào cắn trả, tước bỏ tánh
mạng, nên biết Thái Cổ Hoàng hoàng khí không thể nhục, đến lúc đó ngươi sẽ có họa
lớn!
- Tuy rằng ngươi có binh khí Đại đế cổ, nhưng
mà không phong ấn được nó, cuối cùng Hoàng Kim Giản sẽ đánh vỡ Hằng Vũ Lô đi
ra!
Bọn họ cùng hét lớn, đây là chuyện rất nghiêm
trọng, tất cả tiến lên chặn đường.
- Không phiền các vị lo lắng, ta biết rất khó
khăn, nhưng mà phong ấn trăm năm cũng không thành vấn đề.
Cái Cửu U híp mắt nói.
Hắn vận chuyển bí quyết chữ Binh, mượn lực lượng
Hằng Vũ Lô giam Hoàng Kim Giản bên trong, nhanh chóng ổn định không thể phá ra
được.
- Ngươi...
Mấy người biến, nhưng không thể phát tác, bằng
không thật trở mặt thì cũng không ai làm gì được Cái Cửu U, Hoàng Kim Vương
chính là bài học.
Bọn họ biết rõ thân thể Cái Cửu U có lẽ sớm xảy
ra vấn đề, hôm nay không biết hắn chống đỡ được bao lâu, bây giờ liều mạng thì
mất nhiều hơn được.
Cuối cùng một trận chiến này hạ màn, Hoàng Kim
Vương hình thần hủy diệt, Càn Lôn đại bại chạy về, Cổ tộc nơm nớp lo sợ.
Cái Cửu U nói được thì làm được, nửa tháng tiếp
theo, Cổ Thánh mấy đại hung tộc còn lại bị tìm ra, kết cục - đánh gục, chỉ một
người trốn thoát.
Đây là một trận gió bão, Cổ Thánh mười đại
vương tộc đền tội, Hoàng Kim Vương cũng bị chém, thần uy chí tôn Nhân tộc quét
ngang thiên hạ, không ai dám đối đầu.
Không ai ngờ Cái Cửu U mạnh mẽ như thế, ai ra
mặt cũng vô dụng, chém giết Tổ Vương mười tộc, Đại Thánh Cổ tộc ra mặt cũng
không có tác dụng!
- Đáng tiếc, một đời Hoàng Kim Vương danh chấn
thái cổ, thời đại đó có ai dám tranh hùng, hôm nay trước thua trong tay Đấu Chiến
Thắng Phật, lại bị chí tôn Nhân tộc giết.
Trong những năm thái cổ, Nhân tộc phụ thuộc tộc
mạnh, thậm chí rơi xuống thành thức ăn của tộc mạnh, hôm nay lại mạnh mẽ như thế,
làm người ta kính sợ.
Từ ngày đó, không còn ai dám khiêu khích trấn
áp nhân tộc, trải qua Cổ Thánh mười đại vương tộc bị diệt, Cổ tộc lập tức im lặng.
Dao Trì đại hội, Nhân tộc đánh ra chiêu bài Đại
đế cổ còn sống làm cho thiên hạ im lặng một thời gian, giấy không thể gói được
lửa, cuối cùng vô dụng.
Bây giờ một vị chí tôn ra tay, lại làm cho thế
giới yên lặng, chỉ là không biết có thể kéo dài bao lâu.
Tất cả Cổ tộc đều đạng đợi, nhất là mấy vị Đại
Thánh, tất cả đều suỵ diễn đoán Cái Cửu U cuối cùng sống được mấy năm, bằng
không có lẽ chỉ "lão tiền bối" mới chống lại được.
- Tiền bối, chỗ ta có cổ dược kéo đài sinh mệnh.
Đang đi ở Đông Hoang, Diệp Phàm nói với Cái Cửu
U.
- Không cần, loại này dùng một lần còn được,
dùng hai lần yếu đi, dùng ba lần sẽ hoàn toàn không hiệu quả.
Cái Cửu U lắc đầu.
- Không phải dược vương, là dịch Bất Tử Thần
Dược, tuy rằng không nhiều, nhưng dùng một lần là được.
Diệp Phàm nói tiếp.
- Ta còn có thể sống thêm vài năm, có thể kiên
trì đến khi con đường thành tiên mở ra.
Cái Cửu U trấn định nói.
- Tiền bối!
Diệp Phàm mừng rờ, bọn họ đang đi trong hoang
dã, Cái Cửu U không chút che giấu, khí huyết trong thân thể tràn ra từng đợt
khí tức Đại đế cổ.
Diệp Phàm nghĩ Cái Cửu U đột phá, trên mặt
tràn ngập kích động, nhưng lão già bệnh này lại lắc đầu, chi nói là còn sống
thêm một thời gian mà thôi.
- Ở trên đời này, sống lâu cũng là một loại
tài sản, yên tâm đi, ta nhất định không chết sớm, nhất định tọa hóa trễ hơn
"lão tiền bối" Cổ tộc!
Nói tới đây, Cái Cửu U ánh mắt sáng rực nhìn về
phía bắc, như nhìn xuyên hư không, chăm chú nhìn đối thủ hùng mạnh!
Diệp Phàm lấy tất cả dịch tổ sâm ở Địa cầu,
sau đó đưa dịch Thần Hoàng Bất Tử Dược của Hắc Hoàng.
- Ta nên lên đường...
Con đường thành tiên không biết bao giờ mới mở
ra, có lẽ lập tức đến, hôm nay Diệp Phàm đi về phía Vực ngoại, Cái Cửu U rất ủng
hộ.
Bởi vì một khi con đường thành tiên mở ra, cổ
tinh này sẽ đại loạn, xảy ra chư thánh đại chiến, trở thành đất tai họa. Vì
tranh lên con đường thành tiên, không biết bao nhiêu người sẽ chôn thân.
- Hy vọng ngươi thành công đạp lên con đường
đó, nếu có thể sớm trở về, có lẽ ta còn chưa tọa hóa, nói không chừng còn có thể
gặp lại.
Cái Cửu U nói.
Cuối cùng, Diệp Phàm đi vào Kỳ Sĩ Phủ Trung
Châu, một lần nữa bước trên cổ lộ đi Vực ngoại, chỉ vì càng mạnh hơn, chống
lại bão táp tương lai.
- Sư phụ, ngài nhất định phải sống trở về!
Diệp Đồng mắt ngậm lệ nói.
- Còn sống trở về!
Lệ Thiên, Lý Hắc Thủy, Hắc Hoàng, Thánh Hoàng
tử... tiễn đưa, nhìn hắn lên tế đàn.
Diệp Phàm quay đầu, đứng trên tế đàn ngũ sắc,
lẩm bẩm:
- Hẹn gặp lại, sẽ không lâu đến trăm ngàn năm,
ta tin tưởng nhất định sẽ đi đến cuối, hoàn thành thí luyện khó nhất lịch sử, sống
trở về gặp lại các người!
Xoạt!
Ngũ sắc tế đàn mở ra, ký hiệu bát quái lóe lên
mở ra tinh môn, Diệp Phàm dứt khoát bước vào, cuối cùng phất tay biến mất.