- Thanh đế.
- Tổ tiên.
Các loại thanh âm truyền ra. Rất nhiều người cả
kinh kêu lên.
- Sinh thì sao, tử thì sao. Từ hỗn độn tới, trở
về hỗn độn, muôn đời một gốc sen xanh...
Giọng nói mờ ảo truyền tới, sau đó tất cả đều
yên tĩnh trở lại, không còn gì nữa.
Muôn đời một gốc sen xanh. Chỉ còn một tiếng
thở dài trong hư không, từ đó vĩnh viễn biến mất, không còn tồn tại trên thế
gian nữa.
Rất nhiều người đều cảm thấy vô cùng cảm khái,
thậm chí là mất mát. Một vị Đại đế vang dội cổ kim lại tan biến vĩnh viễn như vậy.
Năm đó hắn tiêu dao, tư thế oai hùng bừng bừng
phấn chấn, phong thần như ngọc, còn trẻ từng hết sức nông nổi, kinh diễm thiên
hạ hơn những người cùng thế hệ rất nhiều.
Mà nay anh hùng về già, vĩnh viễn biến mất, trở
lại thành đất vàng.
Huy hoàng của hắn bao phủ toàn bộ thời đại,
không ai có thể so sánh, ngay cả nhật nguyệt cũng không được, chỉ có thể ảm đạm
đi.
Người cùng thời kỳ đã sớm mất đi, bị hắn che lấp,
qua đời nhiều năm rồi. Chỉ còn mình hắn cô tịch tới hậu thế nhưng lúc này cũng
hoàn toàn kết thúc rồi.
Bộ dáng Thanh đế lúc hai mươi tuổi vô cùng đặc
biệt, tư thế oai hùng cao lớn, bốn mươi tuổi lại là một cảnh tượng khác, trăm
tuổi đã trở thành vô địch tới mức nào chứ ?
Người ở nơi này ai cũng tự hỏi, nếu cùng một
thời kỳ thì mình so ra kém Thanh đế bao nhiêu, sẽ bị bỏ xa tới bao nhiêu?
Những nhân vật già lão cũng tự so sánh. Thanh
đế sau ba ngàn tuổi sẽ thế nào? Cũng không phải là dãy dụa bởi tuổi thọ khô kiệt,
hơn phân nửa là vô địch cổ kim rồi.
Trái tim rất nhiều nữ tử trẻ tuổi đều sinh gợn
sóng. Nếu có thể làm bạn với Thanh đế thì cuộc đời này cũng không uổng.
Một thân thanh y, anh vĩ cả đời, cuối cùng
cũng đến từ hỗn độn, về lại hỗn độn, chỉ còn lại một tiếng thở dài.
Kiếm khí xung thiên phá trời xanh. Một vùng kiếm
quang chiếu rọi cả sơn mạch Tần Lĩnh vô cùng rộng lớn. Tất cả mọi người đều cảm
hoài, nhưng vẫn nhanh chóng ra tay cướp đoạt khối đồng xanh kia.
Các loại pháp khí đều tế ra, các loại thần
binh sắc bén đều xuất hiện. Kim đỉnh, thạch chung, đồng tháp, ngân lô cũng bay
ra, dày đặc trên bầu trời, cùng hạ xuống phía dưới.
Hóa Tiên Trì là nơi Thanh đế sinh ra. Khối lục
đồng mà hắn cắm rễ lên giờ lại xuất hiện, khiến không ai không động tâm.
Hình Thái Cực hoàng kim xuất hiện. Diệp Phàm
hét lớn một tiếng, đại chiến cường giả các lộ, khiến hồ nước vọt lên từng luồng
tiên quang, cung cấp pháp lực ngập trời cho hắn.
Nó vừa xuất hiện, vạn pháp liền không dính
thân. Hắn đánh bay nửa bước đại năng ra ngoài, miệng hộc máu tươi, thân thể
rung chuyển.
Phụt!
Bắc Đế Vương Đằng xuất hiện ở một bên, linh hoạt
sắc bén hơn nữa, Thiên Nhãn Võ đạo mở ra, ánh mắt lấp lánh, diễn hóa ra vũ trũ
tinh không, mối một luồng ánh sáng đều như một thanh hỗn độn kiếm.
Coong, coong...
Ánh mắt của Vương Đằng như biển, Thiên Nhãn Võ
đạo bắn ra bốn phía, giống như một thanh thiên kiếm chém xuống, đánh cho hỏa lò
của vị đại năng kia vừa tế ra bay tung tóe, cuối cùng bị đánh xuyên qua.
Phụt!
Mái tóc đen của hắn bay lên, ánh mắt như điện
quang bắn ra, cầm Thiên Đế Kiếm trong tay từng bước bước tới, chém ngang ra. Một
luồng huyết quang hiện lên. Một cái đầu lâu bay ra.
Một vị đại năng lại bị hắn chém như vậy, thi
thể phân hai, mỗi phần bay một hướng, máu tươi phun khắp nơi, nhuốm đỏ cả bờ
Hóa Tiên Trì.
Ầm!
Một vị Yêu chủ tiến tới, bắt lấy khối lục đồng.
Thần quang hoàng kim dưới chân Vương Đằng bùng lên. Một chiếc xa cổ đế xuất hiện,
có chín con Chân Long, chín con Thần Hoàng, chín con Bạch Hổ, chín con Huyền Vũ
bao phủ, tỏa ra ánh sáng tràn ngập thiên địa.
Chiến xa lao tới, đẩy lui vị Yêu chủ kia. Khối
lục đồng bay lên, trở thành vật vô chủ. Vương Đằng vươn tay chộp tới nó.
Keng!
Diệp Phàm hóa thân thành đường cong hình rồng ở
thái cực thần đồ đánh bạt chiến xa của Vương Đằng sang một bên. Tiếng chấn động
ầm ầm mãnh liệt vang lên, suýt nữa đánh nó bay đi.
- Muốn chết.
Vương Đằng lạnh nhạt nói, giờ kiếm chém tới,
giống như một đạo cầu vồng vọt qua hư không.
Mấy vị Thánh chủ Đông Hoang ở bên kia cũng động
thủ, chụp về phía trước, tranh đoạt khối lục đồng. Các loại binh khí cấp Thánh
chủ đều xuất hiện.
Ầm!
Đột nhiên ở cổ huyệt long mạch có sương khói bốc
lên tận trời. Hầu tử cầm đại côn quét tới, đánh xuyên qua một tổ căn. Mười mấy
sinh linh bay ra, có con giống ngựa nhỏ, có con giống phi yến..
- Thần thủy cấp Mộng Huyễn.
Mọi người cả kinh kêu lên. Nơi đó tỏa ra từng
luồng hương thơm, dù là ở xa hơn mọi người cũng có thể ngửi được, gần như thấm
vào trong linh hồn người khác.
Ầm!
Hầu tử vươn bàn tay màu vàng của mình ra, bắt
được một sinh linh giống con sóc, ngửa mặt lên trời thét dài, dùng hết khả năng
luyện hóa khối Long Tủy này.
- Trời ạ, Thần tủy cấp Mộng Huyễn đó.
Tất cả Giáo chủ không thể bình tĩnh nỗi. Rất
nhiều người bỏ qua không tranh đoạt khối đồng xanh nữa, trực tiếp lao về phía
Long Huyệt. Đối với những người sắp hết tuổi thọ như bọn họ thì đó mới là Tiên
bảo quý báu nhất trên đời.
Hầu tử chụp được một con khiến những người
khác kích động. Còn có hơn mươi con tiên linh nữa, nếu có thể bắt hết thì đây sẽ
là Thần Tàng lớn tới mức nào chứ?
Đương nhiên lục đồng là chí bảo của Trung
Châu, không có những nhân vật tuyệt đỉnh không có khả năng bỏ qua. Rất nhiều người
vẫn tranh đoạt như trước, ra tay hết sức.
Diệp Phàm và Vương Đằng gần như đối diện. Hắn
dùng Thái Cực hoàng kim do Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến ra, vạn pháp không thể
phá nổi, dùng thần lực của Hóa Tiên Trì bổ sung để đối kháng với Bắc Đế.
Hai người chiến đấu kịch liệt, người bình thường
căn bản tới gần. Chỉ có song phương quyết đấu, đều muốn giết chết đối phương, đặc
biết thảm thiết.
Ầm!
Một thái cực màu vàng kim giáng từ trên trời
xuống, va chạm với Cửu Long, Cửu Hoàng, phát ra tiếng nổ rung trời. Chiến xa
hoàng kim vang lên tiếng sấm ù ù, tỏa ra vạn đạo điện quang, rực rỡ lóa mắt.
Ở phía trên có hư ảnh của cổ đế như ẩn như hiện,
gần như hiển hóa chân thật ra, tỏa ra dao động khiến da đầu người ta tê tái.
Tiếng vang truyền ra không dứt, ầm ầm chấn động
mãnh liệt. Thái cực hoàng kim của Diệp Phàm và chiến xa đều chấn động, gần như
sắp nứt ra.
Giờ khắc này trong lòng Diệp Phàm rất kinh sợ.
Nếu không phải có tiên quang bay tới như biển thì thật khó có thể chống đỡ được
chiến xa này. Đế ảnh phía trên nó thật sự quá khủng bố.
Ầm!
Lại một tiếng chấn động mãnh liệt khác truyền
ra. Diệp Phàm thi triển tất cả Cấm Tiên Lục Phong ra, Hóa Tiên Trì mặc sức cho
hắn sử dụng. Khắp nơi trong hư không đều là lạc ấn, nơi nơi đều là những văn tự
không hiểu nổi, giống như những con rồng nhỏ đang di động.
Mà cổ chiến xa hoàng kim kia giống như hải vực
thăm thẳm, thần quang màu hoàng kim bay ra. Tứ đại Thánh linh mỗi loại có chín
con, giống như bảo vệ xung quanh Tử Vi cổ đế tinh vậy, khiến người thường run rẩy.
Ầm!
Rốt cục Cổ đế kia mở mắt, phát ra tiếng động
như vũ trụ sơ khai, lập tức đánh xuyên qua thiên địa. Cả người Diệp Phàm phát lạnh,
rút lui ra ngoài.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Mười mấy
tu sĩ cường đại phía sau liền chịu cảnh máu phun đầy đất, tất cả đều ngã xuống,
bị lực lượng của hư ảnh cổ đế đánh chết.
- Diệp Phàm ngươi nạp mạng đi.
Vương Đằng rống to, Thiên Đế Kiếm trong tay lập
tức chém xuống, Thiên Nhãn Võ đạo mở ra, đồng thời còn có một loại lực lượng kỳ
dị đánh tới.
Trong lòng Diệp Phàm chấn động. Hắn cảm thấy một
luồng khí tức quen thuộc. Lực lượng trên người đối phương đúng là khiến hắn cảm
thấy vô cùng thân cận.
Cửu Bí.
Đối phương vận dụng Cửu Bí đối phó vói hắn, thực
hiển nhiên là một loại tuyệt học đáng sợ. Giờ khắc này hắn thi triển bí quyết
chữ Hành tránh né, sau đó dùng các loại tuyệt học, rất nhiều loại bí thuật hợp
nhất đánh ra.
Một tiếng nổ vang dội truyền ra. Nguyên Thuật
câu động Hóa Tiên Trì, khiến nó sôi trào lên, giống như cả một vùng đại dương,
mênh mông cuồn cuộn, đối kháng Bắc Đế.
Ầm!
Đột nhiên từ xa xa truyền tới chấn động mãnh
liệt. Họàng chủ Đại Hạ cầm Thái Hoàng Kiếm từ một ngọn núi phía xa vọt tới nơi
này, đế uy Cực Đạo tỏa ra mãnh liệt.
Đây là một loại lực lượng phi thường đáng sợ,
dù không khủng bố giống như trong tay Thánh linh, có thể chém rớt sao bằng
ngoài Vực ngoại nhưng cũng có thể giết sạch sinh linh ở nơi này.
Tuy nhiên hắn cũng không dám đồng thời ra tay
với mọi người. Dù sao thì thiên hạ không phải chi có Đại Hạ là có Đế binh Cực Đạo.
Những thế lực lớn khác cũng có, lúc này giết chết tất cả thì sau này có người sẽ
dám tới diệt Đại Hạ.
Ở phía bên kia, Xích Long đạo nhân và Khổng Tước
Vương cũng đang nắm giữ Hỗn Độn Thanh Linh, giằng co với Thái Hoàng Kinh, lập tức
triệt tiêu đại bộ phận đế uy, bằng không thì mọi người sẽ hoàn toàn bị nghiền
nát.
Ầm!
Đoạn Đức rốt cục cũng ra tay, đứng chung với
lão già ốm yếu, hai Đế binh không trọn vẹn hợp lại, trở thành thượng cổ Thôn
Thiên Ma Quán đánh sợ nhất.
Giờ khắc này tất cả mọi người đều khiếp đảm. Một
tiếng thở dài sâu kín truyền ra, khiến cho không ít nhân vật cao tuổi đều kinh
sợ.
- Thần linh trong Đế binh Cực Đạo vẫn còn sống,
đúng là rất dễ dàng thức tỉnh.
Lông tóc mọi người đều dựng thẳng lên. Chẳng
may mà Đế binh đánh ra một kích thì trăm vạn dặm Tần Lĩnh hẳn là không còn tồn
tại nữa.
Đoạn Đức và lão mù cũng không chú ý tới lục đồng
mà tranh đoạt Thần tủy cấp Mộng Huyễn trước Long Huyệt vạn cổ.