Già Thiên

Chương 388: Chương 388: Mười ba vị Thánh chủ






- Khinh người quá đáng!

Khương Vân hét lớn, thanh âm chấn động Thần Thành, truyền vào tai mỗi người.

hắn không thể không giận dữ, rất nhiêu đại nhân vật cường đại đồng loạt tới vây giết lão Thần Vương, đây là quyết tâm không để Khương Thái Hư sống lại, phải cùng nhau tuyệt diệt việc này.

- Thời gian nếu quay lại bốn ngàn năm trước, ai dám tới tranh phong với Thần Vương của gia tộc ta! Hiện tại đã sang bên kia dốc cuộc đời lại tới đe dọa tính mạng, còn tính là cao thủ tuyệt đỉnh sao?!

Thanh âm Khương Vân lạnh lùng, sát khí như triều cuốn, quét ra ngoài.

- Năm tháng khiến người ta già đi, Thần Vương cùng nên biến mất! Các ngươi làm như thế, căn bản không thể thủ hộ được. Hắn không còn cơ hội phục sinh đâu!

Một thanh âm trầm thấp truyền tới.

Ầm!

âm thầm, Thánh binh Đại đế thức tỉnh không rõ kia như một hung thú viễn cổ mở ra cái miệng lớn, phun ra nuốt vào thiên địa, khiến tất cả tinh khí trong Thần Thành như nước tháo, đối kháng lại Hằng Vũ Thần Lô.

Dao động khủng bố của nó như một mảnh đại dương méng mông mãnh liệt, phảng phất như Thần Vương Thái Cổ xuất thế, lại như một thần minh ở trên cao nhìn xuống sinh linh.

Đồng thời lúc này, tiếng phượng minh động thiên, thanh liệt mà cổ xưa vang lên trong lòng mỗi người. Thần uy vô thượng liền tản mát ra, cả Thần Thành run rẩy.

Một con Thần Hoàng giương cánh, vô cùng to lớn, liền che phủ cả bầu trời, bao phủ cổ thành, trấn áp Thánh binh không rõ ở phía dưới. Khí tức Đại dế cổ lập tức tràn ngập.

Một đêm này, tất cả mọi người hận không thể lập tức thoát đi, người nơi này đều hít thở không thông.

Xung quanh Hóa Long Trì phảng phất như có rất nhiều thần lô vĩnh hằng đang thiêu đốt, từng đạo huyết khí như địa long xuyên qua thiên địa, gần như sôi trào.

Cao thủ tuyệt đỉnh từ bốn phía bức tới, tinh huyết trong cơ thể như sóng thán, như những tòa núi lửa phun trào, tập trung cùng một chỗ, quyển động bầu trời.

Thiên diêu, địa động, lòng người run rẩy! Thần Thành tràn ngập sát khí, sự sợ hãi vô tận và áp lực khiến người ta khó có thể hít thở. Rất nhiều tu sĩ ngã nhào xuống đất, khó có thể chịu đựng nổi.

- Đánh ra thần uy Cực Đạo!

Khương Vân hét lớn, quyết đoán mà lạnh lùng đưa ra quyết định như vậy!

Thanh âm hắn như từ Cửu U địa ngục truyền tới, lạnh băng mà vô tình, khiến tất cả tu sĩ trong Thần Thành đều nghe được ai cũng lạnh người, mồ hôi lạnh túa ra toàn thân.

Thánh binh Đại đế thức tỉnh cũng đã đáng sợ như vậy, chân chính đánh ra thì ai có thể chịu đựng được!

Không ai có thể bình tĩnh nổi, tất cả đều kinh hãi hét lên. Nếu là đánh ra Hằng Vũ Thần Lô thì Thần Thành khẳng định không còn tồn tại nữa, không ai có thể sống sót!

- Thật sự... phải đánh ra sao?!

Một ít lão nhân Khương gia cùng run rẩy.

- Đánh cho ta!

Thanh âm lại lạnh lùng của Khương Vân vang lên.

bên cạnh, trong lòng Diệp Phàm cũng không thể bình tĩnh, không ngờ lại xuất hiện tình cảnh này. Đổi lại là hắn chỉ sợ cũng phải đánh, không còn lựa chọn nào khác.

Ông!

Hằng Vũ Thần Lô hào quang vạn trượng khiến đêm tối cùng sáng bừng lên như giữa trưa, ánh sáng hoàng huyết như mặt trời, vô cùng đẹp mắt mà yêu tà, một con Thần Hoàng như nhiễm máu bay lượn.

Phiến thiên địa này sắp băng toái, Hằng Vũ Thần Lô gần như đã hoàn toàn thức tỉnh, dao động khủng bố nháy mắt lan tràn, bầu trời run rẩy, đại địa rung chuyển.

Thánh binh Đại đế yên lặng nhiều năm hôm nay đã muốn phát ra một kích hủy diệt, muốn xóa bỏ hết thảy sinh linh trên phiến đại địa này, như một thần linh viễn cổ xuất thế.

Nhưng ngay tại lúc này, hư không đột nhiên bị kiềm hãm, như có một vũng bùn vô tận xuất hiện, thần lô như hãm vào đó.

- Không thể đánh ra thần lô!

Mấy tên lão nhân Khương gia sợ hãi hô lên. Chính là bọn hắn nắm vũ khí Cực Đạo trong tay.

- Có chuyện gì?!

Khương Vân cũng không thể bình tĩnh được. Có rất nhiều nhân vật cấp Thánh chủ đang lao tới, cùng nắm giữ thần vật Đại đế, Hằng Vũ Thần Lô là thứ duy nhất bọn họ có thể cậy vào.

Trong phiến thiên địa này có khán trận văn không trọn vẹn của Đại đế, khiến cho Hằng Vũ Lô và kiện Thánh binh kia giằng co, áp chế lẫn nhau, đều không thể thúc dục!

Mấy tên trưởng lão Khương gia vô cùng lo lắng nói.

Khương Vân biến sắc! Đối phương có chuẩn bị mà đến, còn nghĩ ra biện pháp như vậy. Thánh binh Đại đế chống đỡ lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngân khẳng định không thể tách nhau ra, đối với bọn họ mà nói thì đúng là một hồi tai nạn.

- Tru sát Thần Vương!

- Chém đầu Khương Thái Hư!

- Đưa lão Thần Vương già cả này xuống mộ!

Bốn phía quanh Hỏa Long Trì vang lên một trận ầm thanh vô cùng lạnh lùng và vô tình, đều là của những nhân vật cấp Thánh chủ, mỗi người đều là cao thủ tuyệt đỉnh, bễ nghễ một phương.

Thanh âm bọn họ không cao nhưng vang vọng khắp Thần Thành, ai cũng nghe được, cực kỳ lạnh lùng và tàn khốc, như một thanh cự chùy đánh thẳng vào tim mọi người.

- Khương gia không ngăn cản được đâu! Con đường cuối cùng của Thần Vương cũng không tránh khỏi cái chết đâu!

- Đối phương có vũ khí Cực Đạo chống đỡ, cũng không hề thua kém Khương gia! Hai kiện Thánh binh giằng co nhau, Khương gia không đủ sức xoay trời chuyển đất rồi!

- Khương gia dù cường đại tới mấy đi nữa cũng không thể ngăn cản được có nhiều cao thủ tuyệt đỉnh như vậy liên thủ!

Trong Thần Thành, lớp người lớn tuổi vô cùng kinh sợ, không kiềm nổi tranh luận với nhau. Phát sinh đại chiến như vậy, hơn phân nửa Khương gia sẽ tổn thất thảm trọng, chậm chí còn bị người ta đoạt đi Thánh binh Cực Đạo.

Ầm!

Trên Địa Cung, rất nhiều nhân vật cấp Thánh chủ, một người ra tay đánh, cho đại địa vỡ tan, loạn thạch văng tung tóe, một phiến cung điện lập tức tan nát.

Ba!

Người khác cùng đánh ra một chưởng, đại địa lập tức lún xuống, xuất hiện một thông đạo lớn, Địa Cung đã ở ngay trước mặt.

Tất cả những người này đều vô cùng lạnh lùng, không biết lẫn nhau là ai, bị sương mù dày đặc bao phủ, căn bản không thể nhìn thấu. Không ai định bại lộ chân thân của mình cả.

Sát khí cường đại khiến Địa Cung văng tung tóe, bọn họ nối đuôi nhau xông vào, không có âm thanh gì, chỉ có sát khí như biển, trong lòng đất như lâm vào một hầm băng lạnh lẽo.

Nhiều nhân vật khủng bố như vậy cùng xuất hiện là chuyện vô cùng hiếm có, tất cả đều chỉ vì giết một lão nhân sắp chết, mỗi người đều tràn ngập sát khí.

- Mạng của Thần Vương tộc ta, bí chữ “Đấu” trong Cửu Bí, bí mật Vô Thủy Đại đế ở Tử Sơn, các ngươi rốt cuộc cũng như nhau! Cho nên mới quy mô như thế này xâm phạm!

Khương Vân bình tĩnh đối mặt với những người này!

- Muốn tất!

Một gă bao phủ trong hắc vụ lên tiếng, thân hình cao lớn, thanh âm khàn khàn, truyền ra sát ý vô tận.

- Nếu muốn hết thảy, cần để Thần Vương Khương gia ta sống lại mới biết được! Các ngươi không cần nóng vội!

Khương Vân quét mắt nhìn những người này.

- Không cần sống lại!

- Có thể sưu hồn là được!

Hai người khác mở miệng, lời nói đơn giản mà hữu lực, không lãng phí một chữ nào!

- Một khi đã như vậy thì các ngươi phải bước qua xác ta đã!

Hai mắt Khương Vân bắn ra hai đạo thần quang, đứng yên tại chỗ, trong tay xuất hiện một cây chiến qua, trên đầu hiện ra một tòa cổ tháp.

- Ngươi nếu muốn chết thì chúng ta thành toàn cho ngươi!

Hai người trong số này chậm rãi tiến tới, Địa Cung rung chuyển, như muốn sụp đổ!

Trên đầu Khương Vân, cổ tháp lơ lửng, chiến ý của hắn trùng thiên. Trong Địa Cung độc lập, chiếc chiến qua màu đen lóe ra quang mang sắc bén, chỉ về phía xa xa, chặn mọi người lại.

Ông!

Hai nhân vật cấp Thánh chủ lao lên đầu tiên đột nhiên lui lại một cách khó khăn, mỗi bước hạ xuống đều khiến đại địa rung động. Bọn họ như hao hết khí lực bản thân, gần như phải run rẩy.

- Đại đế trận văn! Bọn họ đồng thời cả kinh kêu lên.

Cùng lúc này Khương Vân ra tay. Chiến qua trong tay hắn bắn ra một đạo ô quang, cắt xé hư không, hoành ngang phần bụng và ngực hai người, như muốn chặt đứt đôi hai người.

Ba!

Hai người biến sắc, hai tay cùng chấn, chống lại thiết qua màu đen, nhưng dưới chân cũng không loạn, vẫn lui về sau rất có tiết tấu.

Bàn tay hai người, một cái trong suốt như ngọc, một cái đỏ thẫm như máu, đan xen lực lượng pháp tắc, đánh xuyên qua hư không, chống đỡ được chiến qua.

Ầm!

Khương Vân nhanh như thiểm điện,c ầm chiến qua màu đen lao lên, xuyên về phía trước, cùng lúc cổ tháp trên đầu nhanh chóng phóng đại, ép mạnh về phía trước.

âm ầm ầm---

Địa Cung lay động, ba người giao thủ cực nhanh, khiến người ta hoa cả mắt, hư không bị đánh nát bấy. Hai gã đại năng cuối cùng gian nan lắm mới thoát khỏi trận văn, trong đó một người trên vai cùng rỉ máu.

- Trận văn của Đại đế cổ...

Khi thối lui tới nơi an toàn, bọn họ mới quát lên, hình như trong lòng vẫn còn sợ hãi.

- Khương gia từng xuất hiện Hằng Vũ Đại đế, khẳng định lưu lại trận văn nhưng loại văn lạc nghịch thiên này bọn họ không thể phục hồi như cũ được!

Bên cạnh có người lạnh lùng nói.

- Trận văn này không đủ một phần mười, không thể quá lợi hại được, chỉ kéo dài không được lâu đâu!

Lại có người lên tiếng.

Từng đọa nhân ảnh liền tiến lên phía trước, có tới mười ba người, cùng nhau hợp lực ra tay, muốn phá vỡ văn lạc không trọn vẹn của Đại đế, không muốn cho Khương gia thêm thời gian.

Đây là một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố, nhiều nhân vật cấp Thánh chủ như vậy liên thủ đủ để quét ngang thiên hạ, Thánh hiền cổ không ra, ai có thể kháng cự được?!

Ba---

Bọn họ đồng thời ra tay, đánh cho đại địa sụp đổ, muốn phá hủy đạo văn tiên thiên, hủy diệt nơi này.

Nhưng ấn ký nhàn nhạt cũng không biến mất, lạc ấn lại như trong suốt, ngăn bọn họ ở bên ngoài, không thể chân chính tiến lên.

- Đại đế cổ quả nhiên đáng sợ, tuy chỉ là một trận văn không trọn vẹn lưu lại mà có thể ngăn cản nhiều nhân vật khủng bố như vậy!

Trong lòng Diệp Phàm rất kinh ngạc.

Đồng thời, hắn cảm thấy đại sự không ổn, vốn tự cho là đã nghĩ ra kế sách thần kỳ, trốn nơi này là an toàn, không ai có thể tìm được.

Nhưng không ngờ rằng ra long đầm lại vào hang hổ! Hóa Long Trì còn nguy hiểm hơn bất cứ nơi nào khác của Thần Thành, có rất nhiều nhân vật khủng bố siêu cấp cùng đến, muốn chém giết Thần Vương. hắn lại biến cuốn vào.

Ba!

Mười ba đại nhân vật ra tay, hợp lực ma diệt ẩn ký đạo văn trong hư không. Bọn họ dùng thần lực kinh thiên ra tay từng lần một, rốt cục dần có hiệu quả.

- Đây chỉ là trận văn không trọn vẹn, ngươi nếu có thể bày ra được một phần mười trận đồ thì chúng ta cũng không thể vào được!

Một người trong số này lên tiếng, thanh âm leng keng hữu lực.

Hóa Long Trì lúc này có đứng rất đông người, cường giả Khương gia lúc này tụ hết ở đây, Hằng Vũ Thần Lô không dùng được.

Trong ao nước màu trắng ngà, tinh huyết thần dược Chân Long đã bị Thần Vương Khương Thái Hư hấp thu sáu trên chín con tiểu long, chìm sâu vào trong thân thể. Cơ thể hắn không còn khô héo nữa mà xuất hiện từng tia sinh cơ.

Nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu thức tính mà vẫn nằm yên không tiếng động, khiến mọi người sinh ra một dự cảm bất hảo.

Chẳng lẽ nói luyện hóa chín con tiểu long này rồi Thần Vương cũng không thể sống lại được.

- Không thể để bọn họ phá trận văn, nếu không khi vọt được vào đây thì tất cả cố gang của chúng ta đều thành công cốc cả!

Có hơn mười lão nhân Khương gia bước ra, một đám khí huyêt xông thiên, tinh khí toàn thân mênh mông, bước tới bên cạnh trận văn, chống lại địch thủ cường đại.

Ầm!

Ngay cả có trận văn ngăn cách nhưng song phương vẫn giao chiến. Tuy nhiên sự chênh lệch giữa hai bên thật lớn.

Phốc phốc phốc—

Gần như vừa gia thủ đã có bốn lão nhân Khương gia bị diệt sát, hóa thành một đoàn huyết vụ.

cũng không phải tuổi càng cao thì thực lực càng mạnh! Những lão nhân là Thái thượng trưởng lão của Khương gia này dù sống bao nhiêu năm nhưng căn bản không phải là đối thủ của những nhân vật cấp Thánh chủ.

- Trở về!

Khương Vân hét lớn. hắn không muôn tộc nhân chết oan uổng như vậy, căn bản không thể ngăn cản được gì, chỉ kéo dài thêm không tới nửa khắc mà thôi.

Ầm!

Đột nhiên, mười ba người này đánh ra một kích cuối cùng, lạc văn lập tức bị tiêu trừ, đạo văn Đại đế lưu lại liền hoàn toàn biến mất.

- Khương Thái Hư, ta tới lấy đầu ngươi!

- Khương Thần Vương, ngươi tung hoành một đời đã đủ rồi, không cần sống lại làm gì nữa!

- Từ xưa tới nay có mấy người có thể giết được Thần Vương chứ! Hôm nay có vinh hạnh được nhiễm Thần huyết, ta cùng cảm thấy không uổng!

Mười ba nhân vật cấp Thánh chủ đi tới, dù là bầu trời cùng run rẩy. Lời nói bọn họ truyền khắp Thần Thành, tất cả mọi người biến sắc, việc chém giết Thần Vương cũng đã sắp thành công.

Mười ba vị đại nhân vật khủng bố cất bước, Thần Thành cũng phải lay động. Bọn họ liên thủ, đương kim thế gian có ai địch được?!

Dù là Thánh hiền cổ xuất hiện, hơn phân nửa cũng phải nhíu mày.

Sát khí khôn cùng vọt lên, mười ba đại nhân vật siêu cấp cười lạnh, sắp tới muốn giết Thần Vương.

Xoát!

Đột nhiên, từ trong Hóa Long Trì bắn ra hai đạo lãnh điện, như thần quang thái sơ, cắt qua hư không khiến người ta không kiềm được phải run rẩy, muốn quỳ xuống cúng bái.

- Khương Thái Hư... sống lại sao?!

Mười ba nhân vật cấp Thánh chủ đều biến sắc, lập tức sợ hãi lui lại.

Đây là uy thế Thần Vương sao?

Ngay cả khi đã qua bốn ngàn năm, sau khi sống lại vẫn có thể chấn nhiếp lòng người. Dù nhiều nhân vật cấp Thánh chủ đứng chung một chỗ cũng phải sợ hãi thối lui!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.