Chiến y trên người chủ nhân Luân Hồi phát
sáng, Vũ Hóa Thanh Kim loại tiên liệu này thực hiếm thấy, giờ phút này rực rỡ
loá mắt, từng mảng lớn Thần vũ bay ra, như là lông đuôi phượng hoàng thật xinh
đẹp, hừng hực loá mắt.
Giáp trụ của hắn kêu leng keng vang động, chiến
y do Vũ Hóa Thanh Kim luyện chế thành có một loại dao động sinh mệnh chí cường,
ngày nay hoàn toàn sống lại, ánh sáng chiếu rọi chín tầng trời mười tầng đất!
Chỉ có ở trong tay nhân vật cấp Đại đế chân
chính, binh khí này mới có thể phát huy ra lực lượng cường đại nhất, có thể
tăng chồng lên chiến lực của chí tôn đến một mức độ cực kỳ khủng bố.
Chủ nhân Luân Hồi thân là chí tôn cổ đại, lại
bị người đánh một chưởng như thế sao có thể bỏ qua? Tự nhiên là phải phản kích
lại cường thế hơn. Họ là chí tôn tối cao vô thượng, là kẻ thống trị chân chính
dưới trời xanh muôn thuở, từ xưa đến nay đều không có người nào có thể chọc giận
hay khiêu khích.
Mà khi chí tôn gặp phải chí tôn thì nhất định
sẽ xảy ra vấn đề lớn, đều là tồn tại cấp sổ này, ai là vô địch chân chính? Nếu
như bất hòa với nhau, tất nhiên phải có một trận chiến sinh tử!
“Ầm!”
Trời sụp đất nứt, chủ nhân Luân Hồi hiển lộ ra
hết thần uy cái thế, ở trước người hắn xuất hiện vạn lũ thần liên, mỗi một đạo
đều dẫn động vòm trời hóa thành gông xiềng sáng lạn, muốn trói Hoang chủ, đem
trấn áp.
“Bùng!”
Bàn tay ngọc trắng mịn kia liền ấn thẳng xuống,
va chạm với rất nhiều sợi xích như lông đuôi phượng hoàng rực rỡ, vô cùng chói
mắt kia, chấn động thập phương vũ trụ, cực kỳ kinh người.
Đây là va chạm giữa chí tôn, muôn đời hiếm thấy,
nếu không phải tới đại thế này thế gian sao có thể gặp, khẳng định không có người
nào có thể thấy tận mắt.
Bùng nổ to lớn kịch liệt, vũ trụ như bị hủy diệt
quay về tới nguyên điếm, một số nơi trên Bắc Đẩu Tinh Vực đã không còn tồn tại,
trực tiếp bị san bằng, trở thành bột mịn.
Vô số tinh tú nổ tung hóa thành màn ánh sáng
xinh đẹp, bay về phía bốn phương tám hướng, đây là một cảnh đại hủy diệt trong
màn pháo hoa thịnh thể!
Chí tôn nếu không quản hết thảy sẽ trời sụp đất
nứt, hoàn vũ đều sẽ bị hủy diệt, cái gì đều không còn thừa lại.
Nếu không có bàn tay kia của Hoang chủ che lại
phía dưới, bảo vệ sinh mệnh cổ địa nứt vỡ kia, tất nhiên nơi này đã sinh cơ tuyệt
diệt, cái gì đều không còn thừa lại.
Đây là pháp và đạo của chí tôn, lần này chủ
nhân Luân Hồi chuẩn bị đầy đủ, không giống như lần đầu tiên vội vàng gấp gáp,
nhưng thần liên trật tự rực rỡ của hắn vẫn như cũ là bị đứt đoạn mấy ngàn đạo!
Bàn tay ngọc trắng mịn kia không có gì không
phá, bẻ gãy nghiền nát tất cả khó có thể chống cự. Cường đại như chí tôn cũng
thiếu chút bị thương! Chủ nhân Luân Hồi biến sắc, thân thể lại phát sáng còn hừng
hực hơn trước, giáp trụ được bao phủ trong hỗn độn khí, hắn hét lớn một tiếng
tiếp tục chiến.
Nữ nhân áo trắng tuy rằng thoạt nhìn tao nhã
tuyệt đại, siêu trần xuất thế, nhưng đúng thật là có được sức mạnh to lớn kinh
thiên địa quỷ thần khiếp. Gót sen vừa nhích động, bước một bước như là bước qua
trăm ngàn năm, làm cho thời gian hỗn loạn, ngay khoảnh khắc liền tới gần.
Công kích của nàng vẫn đơn giản mà trực tiếp,
vẫn như cũ là một chưởng, phải lấy tánh mạng chủ nhân Luân Hồi. Loại cường thế
này làm cho mấy vị chí tôn
khác cũng đều biến sắc.
“Ông!”
Con ngươi chủ nhân Luân Hồi phát ra tia sáng
yêu dị, mà ngay xương trán trong suốt rực rỡ, bắn ra vạn tia tiên quang, kết
thành phù văn đáng sợ rồi hóa , thành một thanh tiên đao, chém về phía mi tâm của
Hoang chủ.
- Hây!
Tiên Thai của Hoang chủ là một mảng ảm đạm,
nguyên thần của nàng thực cổ quái, khi mạnh khi yếu, thậm chí có khi như có như
không, nhưng thân thể của nàng ẩn chứa đạo tắc tuyệt thế. Thậm chí có thể cất
chứa đại vũ trụ, có ẩn chứa lực thần thức kỳ dị. Nàng khẽ quát một tiếng lập tức
một tấm Đạo Đồ trực tiếp phong thiên, chặn đứng thanh tiên đao kia.
Cùng lúc đó, bàn tay trắng mịn còn lại của
nàng đập tới đánh ở cự ly gần, đánh vào mặt chủ nhân Luân Hồi.
“Ầm!”
Đây là quyết đấu giữa pháp và đạo, cũng là so
đấu bản thân trải qua hiểu được... Chí tôn quyết đấu bao hàm nhiều lắm, mỗi một
phương diện đều liên quan đến thành bại.
Nhưng thân thể của Hoang chủ cường đại đặc biệt,
lần này không giống tùy tay một kích như trước đó, mà là phát ra thiên đạo nổ
vang, làm cho các loại đại đạo vạn giới chư thiên đều thần phục.
Đây là một loại đạo chân chính chỉ có ta độc
tôn! Mặc dù đối mặt chính là một vị chí tôn cũng như thế, chỉ có ta vô địch! Ra
tay đối phó với chí tôn cũng là ung dung mà trấn định như vậy, xem như chuyện
nhỏ!
“Ầm!”
Lần này quyết đấu vô cùng kịch liệt, chủ nhân
Luân Hồi cả đời vô địch, tung hoành trên trời dưới đất vốn không có gặp qua đối
thủ, ngay cả là khi tranh phong trên Đế lộ ngày xưa, hắn cũng một đường quét
ngang mà qua. Nhưng lúc này, hắn lại gặp chấn động thật lớn, bàn tay phải vô
cùng đau đớn, như là bị dập nát.
Đây là chuyện từ năm tháng dài lâu đến nay
chưa từng có, chí tôn sao có cảm giác đau đớn? Bọn họ sớm đã vô địch cái thế,
chưa từng nếm phải quả đắng như vậy, quả thực không thể tưởng tượng!
Vả lại, lần này hắn gặp phải một kích nghiêm
trọng bay tung lên, phun ra một ngụm máu lớn, tóc tai bù xù, rơi xuống ở xa xa,
thất tha thất thểu thối lui.
Bộ vị bàn tay phải máu tươi chảy đầm đỉa. Bộ
chiến y tiên kim luyện chế thành kia chỗ bộ vị bàn tay vỡ nát làm cho xương tay
hắn gây đoạn, máu thịt bầy nhầy, xương trắng đều lộ ra ngoài.
Quá mức rung động! Trong trận chiến này không
ngờ hắn lại bị thương!
- Ngươi khi ta tuổi già sức yếu sao? Ta cả đời
này còn không có bị bại một lần nào! Hôm nay, tuy rằng xông vào Tiên lộ phải trả
một giá đắt, nhưng ngươi khi ta không có lực chiến một trận sao? Ta đến từ Luân
Hồi Hải, cả đời này đều phải là vô địch, mặc dù suy yếu, cũng có thể khoảnh khắc
thăng hoa, tái hiện chiến lực tuyệt đỉnh của ta!
Chủ nhân Luân Hồi nói thanh âm lạnh lùng vô tỉnh,
trên mặt không có một chút gợn sóng, bước từng bước một đi tới phía trước, khí
tức càng ngày càng khủng bố.
- Nàng cũng không phải chưa từng giết qua người
như ngươi!
Ở chỗ sâu trong vũ trụ, Thánh thể đại thành
toàn thân mọc lông màu vàng lạnh lùng nói.
Thanh âm này vừa ra, thập phương vũ trụ đều chấn
động, trên trời dưới đất nổ vang, nữ nhân áo trắng kia giống như phi tiên, xuất
trần tuyệt thế, di chuyển tới
phía trước.
Các vị chí tôn khác đều chấn động, đều lộ ra
thần sắc khó tin, nói:
- Là nàng, không ngờ lại còn sống!
Mỗi một vị chí tôn đều có đạo của chính mình,
sống qua muôn đời cũng không hề biến đổi, sau khi chém qua một đao chính mình
cũng như thế. Nhưng người này ngay cả đạo của chính mình đều thay đổi được, vì
vậy trước đây không bị họ nhận ra.
Ngay cả đạo đều lột xác làm cho ngưới ta không
biết, đây là chuyện chấn nhiếp thế gian đến cỡ nào? Khiến mọi người kinh sợ,
quá mức rung động, chí tôn cũng không ngoại lệ, tất cả đều biến sắc!
- Không có đi theo một bước kia, mà ngươi... lại
cũng còn sống?!
Chủ nhân Luân Hồi rốt cục lần đầu tiên trong
lòng chìm xuống, không tự phụ giống như vừa rồi, lần này lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Lúc này tinh khí thần đều tăng lên tới trạng
thái cực hạn, giống như năm đó, trước khi hắn thành đạo một đêm đánh chết rất
nhiều đại địch, tung hoành vũ trụ, huyết chiến bát hoang.
Chủ nhân Luân Hồi cao lớn hùng vĩ, hỗn độn khí
bao phủ toàn thân, giống như Ma Thần sống lại từ thời đại khai thiên lập địa, ở
trong sương mù cũng có hào quang rực rỡ bao phủ. Ở trong vũ trụ tối đen lạnh
giá này đặc biệt càng khủng bố khiếp người.
So với nhiều binh khí chí tôn cổ đại cầm trong
tay, chiến y do tiên kim luyện chế thành xem như rất ít, phàm là người như thế
chú định đều rất khó đánh, bởi vì bọn họ chú trọng phòng hộ.
Giờ phút này, xương trán hắn phát sáng chiếu
sáng vũ trụ tối đen, nơi Tiên Thai đó như là có một thần linh đang ngồi xếp bằng
tụng kinh, chiếu rọi ra ánh sáng muôn đời, thật sự là chấn thế!
Ở trước người và sau lưng hắn xuất hiện một mảnh
đại dương mênh mông, đó là từ hồn phách hóa thành hải dương, là tái hiện Luân Hồi
Hải, một trong những địa phương đáng sợ nhất thế gian.
- Ta chấp chưởng luân hồi thiên hạ, chính là người
chủ của thế gian, ngày xưa chín tầng trời mười tầng đất không một kháng thủ. Kiếp
này cũng sẽ không bại, chiến hồn sống lại, ta sẽ diệt thế!
Chủ nhân Luân Hồi bước tới phía trước, con
ngươi sâu sắc dọa người, trong đó có cảnh tượng nhật nguyệt bị hủy diệt, tinh
tú rơi xuống, thiên địa vỡ nát, thân thể hắn được bao phủ trong hỗn độn, cực kỳ
khủng bố.
Luân Hồi Hải đang quay tròn, như là sẽ tiến
hành một lần luân hồi với khắp nhân gian giới. Giờ khắc này lại làm cho rất nhiều
tinh tú đều bay lại đây, chìm sâu vào trong đó.
Rồi sau đó, càng thêm nhiều tinh tú rực rỡ rơi
xuống, từng dải từng dải tinh hà buông xuống, tất cả đều chìm sâu vào trong
Luân Hồi Hải. Hắn giống như thật sự trở lại là một kẻ thống trị vô địch cái thế.
- Ngươi chấp chưởng luân hồi thiên hạ, nếu là
trời cao thì sao?
Nữ nhân áo trắng lần đầu tiên lên tiếng, giọng
nói lãnh liệt, nhưng cũng có một loại từ tính, nếu không hàm chứa sự vô tình,
thì nghe như tiếng sáo trời cực kỳ êm tai.
- Vậy thì chiến đi! Chí tôn quyết đấu, phân
cho rõ thắng bại, để nhìn xem ai là chủ nhân gian!
Chủ nhân Luân Hồi rống to, sợi tóc dày rậm đầu
đầy bay phất phới, chiến y Thanh Kim phát sáng, Thần linh bên trong cũng đang
phẫn nộ, vừa rồi bị đánh vỡ nát một bộ phận, làm như nó cũng muốn báo thù.
“Ầm!”
Hai người va chạm vào nhau, muốn triển khai một
trận chiến đỉnh phong nhất!
Bên cạnh, bốn chí tôn khác thấy thế, tất cả đều
thần sắc lạnh lùng, không có ra tay, cũng không có biếu hiện gì.
Họ đều là chí tôn, năm đó đều là kẻ thống trị
vũ trụ hồng hoang nên khinh thường liên thủ đối địch, bởi vì bọn họ đều là vô địch,
trong lòng chỉ có ta độc tôn, sao có thể cho rằng người khác là mạnh nhất thế
gian.
Đây không phải là tự phụ, mà là sự thật, năm
đó bọn họ đích xác như thế!
- Chủ nhân Luân Hồi đã khai chiến, chúng ta
cũng phải ra đi rồi! Từ đây chia tay mỗi người đều tự khởi hành đi!
- Chủ nhân Luân Hồi tình cảnh có khả năng lo lắng,
hơn phân nửa phải đánh mất cái danh vô địch một đời!
- Hoang chủ có thiếu sót, thần thức vô thường,
chủ nhân Luân Hồi phải không sợ hãi mới đúng!
Mấy người này đều là tồn tại cường đại cái thế,
đối với vũ trụ này cũng không xa lạ, đã từng thống trị, từng thủ hộ, từng chinh
chiến, nhớ lại năm tháng cao chót vót ngày xưa, thần sắc mỗi người đều ngẩn ngơ
hồi lâu.
Đáng tiếc, chuyện qua đi không còn trở lại nữa,
bọn họ đã thay đổi!
Không hề nghi ngờ, chí tôn trong bảy đại cấm địa
Sinh Mệnh không phải là chí tôn của thời đại thần thoại, chính là Thái Cổ Hoàng,
nếu không cũng là Đại đế Nhân tộc cùng với Thần thai Thánh Linh... mỗi người đều
có lai lịch kinh người.
Tới hiện tại, đã không còn điều gì là bí mật,
đã bị thế nhân biết được.
Cấp bậc này tuyệt đối không thể tự phong mình
trong nguyên, trên trời dưới đất cũng không có vật chất gì có thể bảo trì được
Tiên Thai bất hủ của họ, bởi vì đều quá cường đại căn bản là không trấn áp được.
Bọn họ sở dĩ có thể sống sót là bởi vì mỗi người
đều có pháp trường sinh riêng, đương nhiên còn có một điều kiện tiên quyết:
chính là phải tự chém một đao, rời khỏi ngôi vị Hoàng Đạo, hạ xuống khỏi cảnh
giới kia, bằng không sao có thể tự phong đến bây giờ.
Có người sau khi hạ xuống cảnh giới đó, có thể
ngủ đông muôn đời vẫn không xuất thế, có được Thái sơ mệnh thạch, tiên nguyên
các thứ có thể che lại cho bọn họ năm tháng thực dài lâu.
Tồn tại như vậy có Đại đế Nhân tộc cá biệt, có
Thái Cổ Hoàng cá biệt, cũng có các chí tôn khác, thẳng đến khi con đường thành
tiên mở ra mới thức tỉnh, trực tiếp xuất thế, chinh chiến trên Tiên lộ kiếp
này.
Đương nhiên, người như vậy, trạng thái thân thể
khẳng định là phải suy yếu đến điếm thấp nhất, vì vậy Tiên lộ còn chưa chấm dứt
họ đã ngã xuống, máu chảy đầm đia như ví dụ trước đó.
Mà có người, mặc dù dùng tiên nguyên, Thái sơ
mệnh thạch các thứ vật chất quý hiếm để tự phong ấn mình, nhưng vì thời gian
quá mức lâu dài, hoặc là trên đường xảy ra như vậy, hoặc xảy ra vấn đề không
kiên trì được, khi thức tỉnh trước thời hạn cổ đại thì sẽ biến chất.
Do đó, nên mới có hắc ám náo động!
Một hạt cát một thế giới, một cây cỏ một thiên
đường. Đồng dạng, sinh linh cũng như thế, bất kể bọn họ nhỏ yếu cỡ nào, bọn họ
đều ẩn chứa một kỳ tích, trong cơ thể đều có vật chất quý báu trên thế gian
này, đó chính là sinh mệnh!
Người càng cường đại thì loại vật chất này
càng nhiều, người yếu thì có ít, đó giống như là từng hạt trân bảo cất giấu ở
trong thân thể của mỗi một sinh linh.
Chí tôn trên đường thức tỉnh, vì mạng sống, vì
để kéo dài bất hủ, nên phải tạo ra hắc ám náo động, cũng không giới hạn ở Bắc Đẩu,
trong vũ trụ bát hoang đều là trường săn bắt của họ.
Thời điếm Thánh hiền cổ Vực ngoại buông xuống
Bắc Đẩu, từng có người bàn luận, cũng từng hoài nghi bắt nguồn từ Bắc Đẩu Tinh
Vực, chính là không có được chứng thật mà thôi.
Chí tôn cổ đại sẽ không để cho một địa vực nào
khô kiệt, mà là tiến hành có lựa chọn, là bảo lưu lại những cổ tinh vực đó một
ít hạt giống sinh mệnh, coi như dành để hấp thu sinh mệnh trường kỳ, bảo trì
Tiên Thai bất hủ của mình ngăn cản vết rách lan rộng, chữa trị luân bàn sinh mệnh.
Đương nhiên, loại này cũng giống như Bất Tử Thần
Dược, dùng qua một lần dược tính sẽ giảm mạnh, đồng dạng liều lượng tất nhiên
phải khác, lần sau nếu lại có nhu cầu, phải dùng đến một lượng lớn hơn gấp mười
gấp trăm lần!
Vì vậy, một lần hắc ám náo động sẽ càng đáng sợ
hơn so với lần trước. Mỗi một vị chí tôn tới hiện tại lượng sinh mệnh cần phải
cắn nuốt động một cái chính là dùng hàng ức làm đơn vị. Người nhiều nhất tổng cộng
đã huyết tẩy mấy trăm ức sinh linh, ví dụ như Thạch Hoàng!
Nhưng điều này cũng không phải có thể làm cho
họ sống tiếp đời thứ hai, mà chỉ là tạm thời ngăn cản xâm nhập của năm tháng,
chống cự lại già cả mà thôi.
Sinh mệnh là kỳ tích vĩ đại nhất trên thế
gian, nhưng cũng trở thành nguyên nhân tai họa và rắc rối lớn nhất!
Chí tôn trong cấm địa Sinh Mệnh phát động hắc
ám náo động, khi gặp phải thời điếm có Đại đế xuất thế, tự nhiên phải cực lực
tránh lui, dù sao bọn họ đã hạ xuống khỏi cảnh giới đó, nên không nghĩ liều mạng.
Nhưng nếu là thời kỳ vượt qua năm tháng thời
hoang cổ, mà cần sinh mệnh lực, lúc đó cũng chỉ phải chiến một trận là không
tránh khỏi. Bởi vì trong thời kỳ mãng hoang đó, Đại đế xuất thể bất cứ lúc nào,
cũng không phải một hai người, một người tọa hóa, sau đó không phải không còn,
mà sẽ có người thành đạo, chính là gần như một niên đại đều lập tức có ngay người
thành đạo!
Đương nhiên, không có khả năng Đại đế chân
chính gặp nhau, dù sao có một ảnh htrởng kỳ hạn chứng đạo. Còn nếu niên đại
không có Đại đế, cũng sẽ có Thánh thể đại thành!
Ở thời kỳ đó chí tôn cổ đại chỉ phải ra tay
không có lựa chọn nào khác, họ có muốn tránh cũng không thể tránh. Do đó cũng
chính là tạo thành hắc ám náo động đáng sợ nhất, tiến hành đại chiến đổ máu.
Chí tôn cổ đại tuy rằng rời khỏi ngôi vị Hoàng
Đạo, nhưng Đại đế Nhân tộc nếu đi trấn sát, họ cũng có thể tăng lên tới tuyệt đỉnh,
khôi phục vinh quang ngày xưa trong thời gian ngắn ngủi, đến lúc đó liều chết
thì thắng thua cũng khó lường!
Tuy nhiên, chỉ cần làm như vậy thì phải trả
cái giá thật lớn, mặc dù không có chết trận, thậm chí hợp lại đánh chết Đại đế
Nhân tộc, cũng rất có thể sau một trận chiến qua đi chính mình cũng tàn lụi.
Một trận chiến qua đi, dù không có chết trận,
cũng đã vận dụng đạo quả chém chết Đế Hoàng, chỉ có số ít chí tôn mới có thể
may mắn sống sót.
Vì vậy, nếu không phải là niên đại thời hoang
cổ Đại đế lúc nào cũng xuất hiện, Thánh thể đại thành nối tiếp hiện ra, thì chỉ
phải bị nhấn chìm đổ máu đáng sợ như vậy, bởi vì không người nào có thể trấn áp
bọn họ.
Không có người nào nguyện ý tiến hành Đại đế
chiến, bất kể là chí tôn cổ đại, hay là Đại đế Nhân tộc đều có nguy hiểm ngã xuống.
Mà ở những niên đại không có Đại đế xuất thế,
thì thật sự rất thảm thiết, trên trời dưới đất đều bị nhuộm đỏ máu loãng, không
phải giới hạn ở Bắc Đẩu, mà các địa phương khác cũng từng phát sinh, đó chính
là thảm kịch nhân gian!
Bốn vị chí tôn cũng từng là chủ nhân gian một
thời, là người chủ thiên hạ được mấy chục vạn đại tộc trong vũ trụ cùng tôn
sùng, nhưng tới ngày nay dù có quay đầu lại cũng đâu còn gì?
Có lẽ, trong nội tâm của họ cũng từng có lúc
thở dài, nhưng lại sớm bị chôn vùi trong băng lạnh, sớm bị thay đổi trong vô
tình!
Bọn họ đã không còn là chính mình ngày xưa!
Bốn vị chí tôn cổ đại nhìn lại một lần cuối
cùng, rồi tự lựa chọn một phương hướng lên đường, chạy tới cổ vực cổ xưa bất đồng
để “ăn uống”, sắp sửa phát động hắc ám náo động lớn nhất trên lịch sử!
Cả vũ trụ đều đang run rẩy, chúng sinh đều sợ
hãi, tất cả đều cảm giác được một khí tức như sắp diệt thế, một tai họa đến
nơi, ai nấy đều sợ run.
Mà có một số cổ vực lại sớm biết Bắc Đẩu Tinh
Vực đã xảy ra chuyện gì, có một ít Thiên Cơ Sư dự cảm được máu tanh của thời loạn
thế khủng bố nhất đã đến, đều đang khóc lớn.
- Đại đế của Nhân tộc ơi, mời các ngài sống lại
đi! Nhân gian này lại sắp rơi vào khổ nạn rồi, ai có thể cứu chúng sinh khỏi nước
lửa, ai có thể tránh cho chúng sinh phải đổ máu?! Hu hu...
- Bắc Đẩu đã sinh linh đồ thán, Đại đế vô thượng
cầu các ngài sống lại trở về!
- Hu hu... Hư Không Đại đế ở đâu? Chúng ta cầu
nguyện với ngài, nguyện ý dùng sinh mệnh của chính mình đổi ngài trở về, tái hiện
nhân gian đi!
Tiếng khóc đau thương của chúng sinh kinh
thiên động địa, dường như đều truyền tới vực này, đây là một loại cảm ứng tinh
thần thăng hoa.
Đột nhiên, Hoang chủ ra tay, không ngờ lại
phân biệt phát động công kích đáng sợ nhất công tới bốn vị chí tôn định rời đi
kia!
Nàng áo trắng tuyệt thế, mái tóc dài tung bay,
thanh lệ xuất trần, vẫn cứ cường thể tới cực điểm, đó là Phi Tiên Lực tỏa hào
quang chiếu sáng ba mươi ba tầng trời, làm cho khắp vũ trụ đều run rẩy. Dùng lực
một người ngăn cản năm vị chí tôn!
Hoang chủ hành động rồi, nữ nhân này dáng người
nhỏ nhắn mềm mại uyển chuyển không ngờ lại một mình đồng thời ra tay với mấy đại
chí tôn!
Thật sự rúng động lòng người, khiến người ta cảm
thấy khó tin! Đó chính là chí tôn cổ đại chân chính a, từng là Đế với Hoàng hoặc
là Thiên Tôn chân chính, mỗi người đều lai lịch lớn kinh người, ai có thể chiến
bại, ai dám một người đối chiến?
Ngày nay thật sự xuất hiện cảnh tượng như vậy,
một nữ nhân áo trắng thanh tú, xuất trần tuyệt thế dám làm như vậy, Phi Tiên Lực
đánh ra hướng lục hợp bát hoang, trong nháy mắt đánh tới năm đại chí tôn.