Một nam tử thân cao trung bình, diện mạo bỉnh
thường, im lặng ít nói đột ngột xuất hiện giữa chiến trường, ra tay giết một Bán
Thánh Cổ tộc, tiếp đó một chiêu đánh Thiên Hoàng tử phun máu lui ra, nhanh đến
mức làm người ta hoa mắt.
Hắn bước đi giữa hư không, thiên địa này như
không có gì cản được hắn, nhanh chóng triển khai đợt tấn công thứ hai lên Thiên
Hoàng tử, làm cho người ta không kịp phản ứng.
Bùm!
Thiên Hoàng tử vội vàng chống cự, thân thể bị
chấn lảo đảo lui ra mấy chục trượng, sắc mặt trắng bệch, miệng phun máu.
Mọi người ngây ra, đó là nhân vật phương nào?
Nhanh như điện giật, còn làm Thiên Hoàng tử bị thương, thật nằm ngoài dự đoán của
mọi người.
Người Đại Hoang ồ lên, người này đột nhiên xuất
hiện, đúng là trời giáng thần binh, đánh cho Thiên Hoàng tử cũng bị thương,
trình độ chiến lực khủng bố làm cho người ta hoảng sợ.
Trước đây, Thiên Hoàng tử đại quyết chiến với
Thánh Hoàng tử, quả thật đã bị trọng thương, hao hết phân nửa chiến lực, không
còn dũng mãnh như trước, nhưng người bình thường cũng không thể làm hắn bị
thương được.
Ở thời đại Thánh nhân không xuất hiện này, dù
là ở tình huống đó, chỉ có nhân vật cấp Đế tử mới làm hắn trọng thương được,
ngoài ra, không có ai làm được.
- Đế tử... Hắn là Để tử Nhân tộc, nếu không
khó mà tổn thương được Thiên Hoàng tử!
- Nhân tộc lại có một vị Để tử xuất thế, trận
chiến này diễn biến thật bất ngờ, càng lúc càng đáng sợ, người dính líu càng phức
tạp.
Mọi người sớm coi Diệp Phàm là một Đế tử, bởi
vì hắn có đủ chiến lực, mà lúc này thanh niên tướng mạo không xuất chúng kia hiện
thân, cũng được đặt vào hạng này.
Phốc!
Thiên Hoàng tử lại bị đánh bay, thiếu chút chết
tại chỗ. Nam tử im lặng ít lời kia đánh liền mạch lưu loát, chiến lực khiến mọi
người khiếp sợ, liên tục ra tay.
Phong thái Đế tử!
Mọi người ai cũng rung động, thế công mạnh mẽ
đánh Thiên Hoàng tử không thở nổi, không ngừng lui bước, không nói được một tiếng,
cả người rách toạt, máu tươi phun ra.
- Ngươi dám...
Bát bộ thần tướng rốt cuộc phản ứng lại, có
Bán Thánh ra tay lao tới, ngăn cản hắn ra tay. Vừa rồi bọn họ không phải không
muốn cản, nhưng mà mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Thiên địa bùng nổ.
Thanh niên im tiếng kia ném ra một tấm bia, một
tòa thần bia hư không xuất hiện, đương trường đè tên Bán Thánh kia nứt toát cả
người, máu tràn lan thiếu chút thân thể nổ tung.
Tên Bán Thánh kia rất mạnh, kinh nghiêm chiến
đấu phong phú, dùng hết sức rút lui, để lại một chuỗi máu tươi thật dài, lộn
nhào không xa liền té ngã, thiếu nữa cắm đầu vào đất.
Mọi người rung động!
Nam tử trẻ tuổi mặt xấu xí, thoạt nhìn không
có gì xuất chúng này, một bia chưởng trực tiếp đánh ngã Bán Thánh lộn nhào, thực
lực này khiến người ta phát lạnh.
Cùng lúc mọi người chấn động, hắn lại lao tới,
hư không bị cản trở, vạn vật thiên địa đều là đường đi, bước nửa bước là nháy mắt
xuất hiện bên cạnh Thiên Hoàng tử.
Phốc!
Thiên Hoàng tử cũng chấn động, nhanh chóng phản
kích, chỉ là đạo hạnh pháp lực đều hao hết bảy tám phần, lại bị người này đánh
bay, phun ra thần huyết.
- Đánh tốt, giết tên cẩu hoàng tử kia!
Ở xa xa, Đông Phương Dã quát lớn, một mình
đánh tới bây giờ, rốt cuộc có nhân sĩ kinh diễm Nhân tộc ra tay, hơn nữa mạnh tới
như vậy, khiến hắn không khỏi máu nóng sôi trào.
- Giết!
Bát bộ thần tướng vừa sợ vừa giận, đúng là trời
giáng kỳ binh, đánh cho bọn họ không kịp trở tay, tới sát cạnh Thiên Hoàng tử,
liên tục bị trọng thương, bọn họ liền tràn tới như thác lũ.
- Là hắn, người kia tên là Cơ Tử!
Xa xa, rốt cuộc có tu sĩ Nhân tộc nhận ra thân
phận nam tử trẻ tuổi trên chiến trường, mọi người đều ngạc nhiên.
- Nhân tài mới xuất hiện của Cơ gia... nói
chơi hả, đó rõ ràng là., một vị Đế tử!
Một vị Giáo chủ run giọng nói.
- Cơ Tử, vốn từ Cơ gia, là... Con của Hư Không
Đại đế?
Mấy lão tu sĩ nhìn nhau, sau đó hoảng sợ,
thông qua cái tên cân nhắc ra ý nghĩa thật sự.
Coi nhân vật này là nhân tài mới xuất hiện
đúng là vớ vẩn buồn cười, hắn sinh ra ở loạn thế, giam trong Thần Nguyên, hôm
nay tái hiện nhân gian trở thành hào kiệt cái thế tranh hùng với Thái Cổ Hoàng
tử.
- Tử Y Hầu, Lý Khinh Chu sao xứng đặt ngang với
hắn, ta nhớ rồi, mười mấy năm trước từng gặp hắn một lần, xuất thế nhiều năm,
chẳng qua quá khiêm nhường, chưa bao giờ ra tay.
Một vị hóa thạch bỗng bừng tỉnh.
Một vị Đế tử Nhân tộc không vang danh phủ xuống,
đánh giết vào loạn cuộc, quét ngang Cổ tộc tiến sát từng bước, muốn trấn áp
Thiên Hoàng tử.
- Hư không thần thuật, ngươi là người Cơ gia?
Dám là địch với ta, ngươi phải biết rõ sẽ có họa diệt môn.
Thiên Hoàng tử lùi nghiêng một phía quát lạnh.
- Hư không nhất mạch không yểu hơn ai, nào sợ
ngươi uy hiếp, Nam Vực không phải chỗ ngươi có thể giương oai.
Cơ Tử nói thật bình thản, ra tay càng sắc bén
hơn, gần như muốn đánh tan Thiên Hoàng tử.
Mọi người trợn mắt há mồm, Đế tử Nhân tộc dũng
mãnh không thể cản, đáng thương Thiên Hoàng tử cả người bị thương, thiếu chút bị
Thánh Hoàng tử chém giết, hôm nay lại bị một vị cường giả im tiếng đánh hắn bay
lung tung.
Phốc!
Thiên Hoàng tử cả người đầy thương tích, xương
sắp gãy vụn, lại bị Cơ Tử đè ép, liên tục trọng thương bại lui.
- Sảng khoái, đánh chết cẩu hoàng tử kia, đánh
chết hắn!
Ngay cả Yến Nhất Tịch phong lưu phóng khoáng
như thế cũng không nhịn được hét dài, hô to lên.
Có rất nhiều người Nhân tộc đang xem chiến,
nhưng không có một người hỗ trợ, trong đám người lạnh lùng nhảy ra một vị Cơ Tử
kinh diễm, khiến người ta bị xúc động.
Không thẹn phong thái Đế tử, đây là tiếng lòng
của mọi người. Dù là các cường giả Cổ tộc đối địch, cũng không nói ra được lời
bôi nhọ nào.
- Giết!
Tiếng kêu thét rung trời, mấy Bán Thánh đồng
loạt ra tay, bát bộ thần tướng điên cuồng đánh vào chống lại Cơ Tử. Nếu không
thể tách hai người ra, Thiên Hoàng tử sẽ nguy hiểm, có thể sẽ ngã xuống ở đây.
Đế tử Nhân tộc vô địch, rất nhiều người có thể
nhìn ra điều này, đè ép đánh Thiên Hoàng tử vết thương chồng chất, lúc nào cũng
có thể chết giữa hư không.
Vào lúc này, vạn người chú ý, mọi người ngừng
thở không dám chớp mắt, khẩn trương nhìn chiến trường, sợ bỏ sót khoảng khắc
chiến đấu.
Tuy ràng Cơ Tử tướng mạo thường thường, im lặng
kiệm lời, nhưng lúc này lại khiến người ta sáng chói phá tan chín tầng trời, một
người có nghĩa sinh động, chân thật khiêm nhường, đứng ra vào lúc mấu chốt.
Hư không thần thuật ở trong tay hắn xuất thần
nhập hóa, thiên địa tứ hải dưới chân hắn, lại một chiêu thật nặng đánh Thiên
Hoàng tử té nhào, chật vật không chịu nổi, tóc tai bù xù.
Bát bộ thần tướng, Bán Thánh đồng loạt xông
lên cũng không cản được, không thể phá giải Đại Hư Không Thuật, không đâu không
có hắn.
Ầm!
Vào lúc mấu chốt, Hoàng Hư Đạo xuất hiện, phượng
hót xé trời, vung tay đánh lên như Tiên Hoàng chém ngược Tiên vực, trời sụp đất
nứt cản trở Cơ Tử.
Vào khoảng khắc nguy cấp, vẫn là Cổ Hoàng tử hiển
lộ thần uy, mạnh mẽ khí phách, bát bộ thần tướng không có tác dụng, Hoàng Hư Đạo
thay bọn họ cản trở Cơ Tử.
Lúc này hắn sẽ không bảo thủ như trước, nếu
còn cho có lệ, Thiên Hoàng tử thật sự sẽ bị người ta chém chết, hắn phải dốc hết
khả năng đại chiến Cơ Tử.
- Đáng tiếc, chỉ còn thiếu một bước!
Ngay cả Diệp Phàm cũng cảm thấy đáng tiếc.
- Tiếp tục như vậy không được.
Thánh Hoàng tử nhíu mày, bởi vì Hỏa Lân Nhi
cũng muốn ra tay, hắn vừa vung hắc thiết côn đại chiến, vừa nói với Diệp Phàm.
- Các ngươi lui ra trước, ta cần một thời gian
mới có thể chém giết Thiên Hoàng tử.
Diệp Phàm nói.
Thánh Hoàng tử lắc đầu, nói:
- Ta có thể ra tay chém hắn, không ai làm khó
được ta. Còn ngươi sẽ không thể ra tay với hắn, bằng không sẽ có họa lớn.
Một cột sáng vọt lên, Diệp Phàm dùng Đại Hư
Không Thuật của Cơ gia Truyền thần dịch cho hầu tử, khiến tinh khí thần của hắn
tăng vọt một mảng lớn, mất sạch vẻ uể oải.
- Được, vậy hôm nay phải giết hắn!
Thánh Hoàng tử ánh mắt sáng rực, khí nuốt núi
sông, đương trường dọa mấy Bán Thánh rút lui.
Vương Đằng sừng sững trên chiến xa cổ màu
vàng, chạy ra thật xa, cũng không đi lên trước, nửa đường giết ra một Cơ Tử làm
cho hắn cảm giác nơi đây rất nguy hiểm.
Còn cường giả Nhân tộc thần bí khác cũng trốn
ra xa, ẩn nấp chờ đợi thời cơ.
Ầm!
Diệp Phàm đại chiến Hỏa Kỳ Tử, dẫn lửa chiến
lan tới gần Thiên Hoàng tử, đánh tới bên đó, Cổ Hoàng tử cũng khó vây khốn hắn,
hắn mạnh mẽ xông ra.
Rốt cuộc, Hỏa Lân Nhi cũng ra tay, mỗi một sợi
tóc trên mái tóc dài màu lam như đè sập tầng trời, khuôn mạnh lạnh lẽo, đôi mắt
như nước ẩn chứa sát khí trấn áp Diệp Phàm.
Bây giờ là đại thế, sẽ thành truyền thuyết,
huynh muội Hỏa Lân Động hợp chung một chỗ sẽ vô địch thiên hạ, không đơn giản
như một cộng một, có thể quét ngang thế gian.
Diệp Phàm đánh tới đỏ mắt, dù là đối mặt với
đôi huynh muội vô địch này cũng vẫn không sợ, nắm đấm như đá của hắn chọi cứng
với Thánh khí Phương Thiên Họa Kích của Hỏa Kỳ Tử.
- Rống...
Diệp Phàm rống to một tiếng, tay phải vô tình
hợp với chân nghĩa Lục đạo luân hồi, đánh ra một chiêu kinh thiên động địa, gần
như đè lên thân thể tuyệt mỹ của Hỏa Lân Nhi, lao vọt đi dũng mãnh vô song chưa
từng có.
Hắn một mình kéo khắp chiến trường, không ngừng
tiến tới phía Thiên Hoàng tử, quét ngang bát bộ thần tướng, thỉnh thoảng còn chọi
cứng mấy trận với Bán Thánh, dòng máu hiếu chiến trong cơ thể sôi trào.
Nhưng mà có chút không ổn, trong những Cổ tộc
xem chiến có mấy kẻ mạnh mẽ như Bán Thánh, chiến lực vô cùng sắc bén làm người
ta sợ hãi.
Hơn nữa đại quân bát bộ thần tướng giết không
hết, bao phủ toàn bộ nơi này.
Thánh Hoàng tử vừa khôi phục một ít nguyên
khí, lại rơi vào khổ chiến. Đám người Diệp Đồng cũng tràn ngập nguy cơ, không
chỉ có Bán Thánh tấn công, còn có Vương Đằng cùng một vị cường giả Nhân tộc thần
bí khác tập kích.
Cơ Tử đại chiến Hoàng Hư Đạo, đây là một trận
quyết đấu đỉnh cao chân chính, con Đại đế cổ chống lại con Thái Cổ Hoàng, kinh
thiên địa khiếp quỷ thần, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Phong thái Để tử kinh diễm cổ kim!
Hoàng Hư Đạo cũng mạnh mẽ đến mức khiến người
ta run sợ, chấn vỡ đạo ngân, mặc chiến y kim loại ngũ sắc, lông phượng hoàng vọt
lên, hào quang phủ thiên địa rung trời sụp đất.
Đại quân bát bộ thần tướng ổn định, mấỵ Bán
Thánh mạnh mẽ bảo hộ Thiên Hoàng tử ở giữa, không ai tới gần được, hắn lấy ra một
lọ thần dịch uống vào, xương cốt rung động, khôi phục nguyên khí.
Khóe miệng Thiên Hoàng tử nhếch lên một tia lạnh
lẽo, không ngừng cười lạnh, hơn nữa tiếng cười càng lúc càng lớn, lời nói âm trầm:
- Đến lúc này, các ngươi không thể xoay chuyển
được nữa.
Vừa rồi hắn đạo tâm không ổn, trước tiên bị
Thánh Hoàng tử lấy thiết côn thiếu chút nữa đánh chết, sau lại thiếu chút bị Cơ
Tử giết chết, suýt nữa ngã xuống.
Lúc này chúng quân vây quanh, đại cục đã định,
Thiên Hoàng tử hoàn toàn trấn định lại, ánh mắt lạnh lẽo, hạ quyết tâm phải trừ
bỏ mấy đại địch.
Diệp Phàm nhíu mày, tiếp tục như vậy thì không
thể tưởng tượng được hậu quả, tình thế thật không ổn. Hắn bị huynh muội Hỏa Lân
Động bám trụ, hai người hợp nhất chiến lực tăng vọt vượt quá tưởng tượng.
- Các ngươi đi giết Thiên Hoàng tử, ta cản tất
cả!
Diệp Phàm truyền âm với Cơ Tử cùng Thánh Hoàng
tử.
Hắn gầm to, khai triển dị tượng, đáng ngang ba
ngàn giới, nghịch chiến chín tầng trời, từng đạo dị tượng mơ hồ vọt lên, khủng
bố cực hạn, cuốn lấy Hoàng Hư Đạo, gom lấy những Bán Thánh cùng bát bộ thần tướng
vây giết hầu tử tới cạnh mình.
Mọi người khiếp sợ, chiến lực như vậy phải mạnh
cỡ nào? Muốn một mình chống lại những Cổ Hoàng tử, còn phải chịu đựng công kích
của Bán Thánh cùng bát bộ thần tướng, còn có Vương Đằng, cường giả Nhân tộc thần
bí tập kích, quả là nghịch thiên mà.
Ầm!
Mọi người cùng công kích, dù cho các dị tượng
mạnh cỡ nào, Diệp Phàm cũng không chịu nổi, muốn phun ra một ngụm máu, lại bị hắn
mạnh mẽ nuốt xuống.
- Hắn đúng là muốn chết, không ai có thể sáng
tạo ra thần thoại này, ba vị Cổ Hoàng tử cùng ra tay, hai vị cường giả Nhân tộc
không kém hơn đánh bên sườn, còn có mấy Bán Thánh cùng với bát bộ thần tướng.
Dù cho là thần linh chuyển thế cũng phải tử trận.
Có cường giả Cổ tộc cười lạnh.
Diệp Đồng lo lắng, hắn biết rõ sư phụ rơi vào
tuyệt cảnh, có thể sẽ ngã xuống, cùng đám người Lệ Thiên thúc đẩy Thần Nữ Lô
ngăn cản bát bộ thần tướng, tránh cho càng nhiều người đánh tới.
- Giết!
Thánh Hoàng tử rống to, sau khi được cứu
thoát, tinh khí thần cả người thiêu đốt, quay lại đỉnh cao, bộ lông vàng sáng
chói đánh về phía Thiên Hoàng tử.
Nhưng mà bên này cũng có cao thủ tọa trấn, Bán
Thánh mạnh nhất tụ tập bên này, hơn nữa Thiên Hoàng tử không hổ là huyết mạch
thể chất đứng đầu thiên hạ, lúc này đã sắp phục hồi tới đỉnh.
Thiên Hoàng tử cười lạnh tàn khốc, nói:
- Kẻ kia chết chắc rồi, hắn không chống đỡ được,
các ngươi cứ xông tới đây, ta muốn diệt sạch các ngươi.
Hắn nói thật, Diệp Phàm nguy hiểm cực điểm, một
mình bị ngàn quân công kích, ngay cả những dị tượng của hắn liên hợp có một
không hai, vẫn có nguy hiểm ngã xuống.
Máu tươi không ngừng trào lên, đều bị hắn ép
nuốt xuống, thân thể luôn có thể bị đánh tan, lung lay muốn ngã.
- Ta tới!
Cơ Tử đột nhiên lui về.
Hắn không nói nhiều, muốn thay Diệp Phàm ngăn
cản những người này. Hắn không chỉ luyện Hư không thần thuật tới tuyệt hảo, còn
sáng tạo độc đáo, kéo mọi người vào hư không vô tận.
Diệp Phàm không chậm trễ, Cơ Tử thích hợp quần
chiến, có thể làm đám người tạm thời rơi vào vũng bùn hư không vô tận, tiến
hành trục xuất, nhưng cũng là lấy mạng cản trở, không thể cho hắn chần chờ.
- Kẻ cản ta chết!
Diệp Phàm vung nắm đấm, thân nhập vào thạch
thai thánh cấp hộ thể, dũng mãnh không thể cản, một quyền đánh một Bán Thánh
tan xác, xương trắng bắn tung tóe, máu phun trào.
Hắn chém giết giữa ngàn quân, sát ý sôi trào,
đây là lần đầu tiên sau khi hắn trở về phải liều mạng như thế, đánh tới bước
này, mặc kệ thể nào cũng phải chém ngã Thiên Hoàng tử, bàng không ngày sau khó
có cơ hội.
Trước có Thánh Hoàng tử, sau có Diệp Phàm,
cùng xông tới, một Bán Thánh mạnh nhất bị giết, Thiên Hoàng tử sắc mặt ữắng bệch,
nắm chặt Thiên Đao bất tử.
Diệp Phàm tung hoành bốn phương, tàn chi xương
máu không ngừng bắn ra, hắn như sát thần không gì cản nổi, lao thẳng về phía
Thiên Hoàng tử.
Bát bộ thần tướng hung hãn không sợ chết cuồn
cuộn kéo tới, tạo thành bức tường dài, nhưng khó mà cản nổi Diệp Phàm. Phía trước
máu thịt tung tóe, hắn dùng xương máu đắp thành con đường đạp lên trời, đông đảo
Cổ tộc phơi xác dưới chân hắn.
- Thật sự muốn diệt Thiên Hoàng tử hay sao?
Trong đám người xem chiến có người nói.
- Có lẽ thật sự thành công, nhưng quá nửa sẽ
gây ra một trận sóng to gió lớn, chúng ta tốt nhất tránh xa.
Cũng có người run run nói.
- Đối địch với ta, ngươi sẽ đại họa khôn cùng.
Không cần nói ngươi không giết được ta, dù cho thành công, Nhân tộc cũng sẽ
không hoan hô cho ngươi!
Thiên Hoàng tử nắm chặt Thiên Đao bất tử giơ
lên cao, ánh mắt khiếp người.
- Ý ta đã quyết, hôm nay phải chém ngươi, là địch
với cả thế gian thì sao, ta hoành hành chín tầng trời, đánh ra một con đường.
Diệp Phàm rống to một tiếng, chấn động những Cổ
tộc phía trước run lên, nhiều người thân thể trực tiếp nổ tung thành sương máu.