Ở trong đại mộ hải yêu thượng cổ, lão tăng
cùng Đoạn Đức ngồi đối diện, nói về chuyện quỷ dị trong mộ huyệt, đạo lý rõ
ràng, hắn từng diệt trừ không ít Ác Linh, nhưng cũng không bằng một tên của
Thích Ca Mâu Ni trấn áp, kinh thiên động địa.
- Hắn nói đó là một vị Thánh thể đại thành sau
khi chết hóa sinh mà thành, có thể nói là Quỷ Thánh, là một loại ác niệm chí cường,
cực kỳ hung mãnh nanh ác, năm đó không người nào có thể thu phục.
Cuối cùng, Thích Ca Mâu Ni ra tay, dùng diệu
thuật Phật môn tước bỏ chín thành tu vi của nó, rút sạch đạo căn, lúc này mới
đem chế phục, nhốt đánh vào mười tám tầng Địa Ngục, vĩnh viễn trấn áp dưới Đại
Lôi Âm Tự.
- Ác niệm của Thánh thể đại thành?
Bàng Bác kinh dị, lộ ra vẻ suy tư, nói:
- Chẳng lẽ là Thần Chi Niệm?
- Hắn nói đó là một loại lệ quỷ, đã thành
thánh. Ngày nay nghĩ đến chính là cái gọi là Thần Chi Niệm!
Đoạn Đức nói.
Tương truyền, Thần Chi Niệm là Thần minh sau
khi chết đản sinh ra một loại ác niệm. Nhưng mà, trước có Bất Tử Thiên Hoàng,
sau có Thái Dương Thánh Hoàng, lại có Thánh thể đại thành, sau khi chết nhưng lại
đều xuất hiện loại ác niệm này, bọn họ cũng không phải Thần linh thật khiến người
ta kinh dị.
- Thế gian có ai tận mắt thấy thần minh? Theo
ta nghĩ chính là một tồn tại cường đại nhất một thời kì nào đó được người ta thần
hóa, được truyền tụng là Thần.
Hắc Hoàng nói.
Diệp Phàm trong lòng trầm xuống, lệ quỷ là Thần
Chi Niệm của Thánh thể đại thành, làm cho hắn phi thường bất an. Đây là có nhân
quả cùng hắn sao, dường như có mối liên hệ nào đó, vì hắn mà đến.
- Lão tăng kia nói, bị Thích Ca Mâu Ni trấn áp
đều có thể nói là Thần linh một vực. Có số tồn tại sở dĩ khó diệt, bởi vì còn
có một lũ “niệm” lưu lại ở thế gian, cùng có liên quan với công tích ngày xưa.
Đoạn Đức nói.
- Ngươi nói gì?
Hầu tử hỏi.
Hỏi khắp thế gian ai có thể không chết? Đây là
nan đề Đại đế cổ đều khổ sở truy tìm, vẫn không có người nào phá được, tuy
nhiên lại chạm tới rất nhiều pháp môn bất hủ có thể tăng thêm sức mạnh, kéo dài
tuổi thọ.
Có công tích lớn cho thế gian được người truyền
tụng, có thể trở thành truyền thuyết bất hủ, làm cho đạo quả trường tồn, thậm
chí có thể sống hơn hai kiếp, đây là Đại đế cổ thăm dò được.
Thế gian rất nhiều sinh linh cùng tôn sùng một
người, mỗi ngày triều bái, đây giống như là cùng chú một loại niệm lực, thêm
vào trên người Đại Đế, làm cho bọn họ tiến thêm một bước bất hủ, bước tới hướng
vĩnh hằng.
Phàm là người như thế đều rất khó tiêu diệt.
Thần Chi Niệm bị Thích Ca Mâu Ni trấn áp, khi còn sống chính là một người có
công tích lớn, sau khi chết mọi người còn nhớ rõ, mặc tụng đại đức huy hoàng của
họ, bởi vậy làm cho một lũ thần thức tái sinh trở thành Thần Chi Niệm.
- Thần Chi Niệm là sinh ra như vậy sao?
Mấy người mở mang kiến thức! Không thể không
nói, kiến thức của Chuẩn đế quả nhiên không tầm thường, có một ít khí tượng và
tầm nhìn của Đại đế cổ.
“Bồ Đề khắp cả, tín ngưỡng ngưng tụ, lập giáo
bất hủ...” Lệ Thiên nghĩ tới lời tiên đoán của hai linh đồng ở Thiên Chi Thôn,
cùng người ở đây hai mặt nhìn nhau.
- Loại này đều là người khác ban cho, mấu chốt
còn là phải nhìn xem, bằng không vì sao Đại đế cổ không có xem con đường này
làm như pháp môn trường sinh duy nhất, khẳng định là trong đó có chỗ không ổn.
Diệp Phàm nói.
- Hay là nói về lệ quỷ đi! Đoạn đạo trưởng! Hẳn
không phải ngươi muốn nói cho chúng ta biết, con quỷ màu đen trong Đồng Quan
kia chính là Thần Chi Niệm của Thánh thể đại thành chứ?
Bàng Bác hỏi.
Đoạn Đức gật đầu, nói:
- Ta cảm thấy hẳn chính là nó, đến từ dưới Đại
Lôi Âm Tự ở Huỳnh Hoặc cổ Tinh, ngoài ra còn có thể có ai khác sao?
Mọi người thật hít một hơi khí lạnh, lệ quỷ
lai lịch lớn như vậy, dĩ nhiên là một Thần Chi Niệm, loại này đáng sợ nhất, khi
còn sống được xem như là Thần linh, sau khi chết cũng không hủ hoại, có lực lượng
pháp tắc vượt ra ngoài thế gian.
- Đây cũng không phải Thánh thể đại thành bình
thường, nhất định là một trong chín người vô địch thế gian năm đó!
Hắc Hoàng nói.
Năm đó, Thánh thể đại thành sở dĩ chấn nhiếp cả
cổ tinh, ẩn ẩn có thể chất khí thế thiên hạ đệ nhất. Chủ yếu là trước thời đại
thái cổ xuất hiện chín vị quá mức cường đại, mỗi người đều vô địch trên trời dưới
đất, quét ngang chư thiên, trấn áp hết thảy.
Một người mất đi, không bao lâu sau người khác
xuất thế, liên tiếp tiếp diễn loại huy hoàng này, nếu muốn không chấn nhiếp
lòng người đều không được, muốn thế nhân quên đi cũng không có thể.
Có thể nói, ở thời kì đó chiến tích cùng hào
quang huy hoàng của bọn họ chiếu sáng khắp thiên địa, phàm là sinh linh trên cổ
tinh này đều không thể không cúng bái, cũng chỉ có người như vậy mới có thể
sinh ra Thần Chi Niệm.
- Đúng rồi, nhất định là như vậy! Bất Tử Thiên
Hoàng được vạn tộc cùng tôn sùng, bởi vậy sau khi chết một lũ thần thức bất diệt.
Thái Dương Thánh Hoàng ở Tử Vi Cổ Tinh Vực địa vị cũng giống như thế, cũng là
được mọi sinh linh trên thế gian cùng tế bái, nên cũng sinh ra Thần Chi Niệm!
- Không sai! Chín vị Thánh thể đại thành vô địch,
có mấy người rời khỏi viên cổ tinh này đi Vực ngoại, có người cả đời không về,
nhất định là một vị trong đó sau khi tọa hóa sinh ra ác niệm!
Bọn họ đưa ra đủ loại suy đoán, ý tưởng rất
nhiều, cảm thấy được hẳn là đến gần chân tướng sự tình.
- Ngày đó, bần đạo thảo luận cùng lão tăng kia
thật lâu, từng đề cập tới các loại quỷ có đạo hạnh, chúng ta có nhất trí chung
cái nhìn, bọn họ e ngại khi còn sống, cũng chính là thân thể huy hoàng ngày
xưa, đồng thời cũng rất mong muốn có được.
Đoạn Đức nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, Diệp Phàm có cảm
giác sống lưng sinh ra một luồng hơi lạnh: lệ quỷ trong Đồng Quan nhất định là
nhắm vào hắn mà tới, bởi vì là cùng một loại thể chất, nó vừa e ngại thân thể
này, nên muốn hủy diệt, lại vừa có một loại mong muốn lấy được, đây là một loại
tâm lý mâu thuẫn.
Đoạn Đức nói:
- Kỳ thật cũng không cần lo lắng, lão tăng kia
nói, Thần Chi Niệm của Thánh thể đại thành hóa thành bị Thích Ca Mâu Ni tước bỏ
chín thành tu vi, ngay cả đạo căn đều bị rút sạch, lại bị trấn áp một hơi gần
hai ngàn năm, đã sớm cực kỳ suy yếu.
Hơn nữa, thánh huyết trời sinh khắc với loại
ác niệm sau khi chết mới sinh ra này, nó tới gần không được. Nhất là hiện tại,
đã không còn đạo căn, cho dù nó có khôi phục một ít tu vi cũng có hạn.
- Nếu đúng như dự đoán như vậy, lệ quỷ của
Thánh thể đại thành hóa thành không đáng lo, hắn không làm gì được Diệp Phàm!
- Hắn mang đi ba người, Lưu Vân Chí, Lý Trường
Thanh, Vương Diễm, đó đều là quân cờ, mà dường như còn tiến vào trong Tiên
Cung.
Bàng Bác trầm giọng nói, mấy người này vô cùng
hiểu biết về Diệp Phàm, học một ít thủ đoạn đáng sợ, vả lại thân ở trong bóng tối,
ắt là đại địch.
- Tiên Cung chết tiệt này ta cũng vào không được!
Bần đạo không ít lần tới vùng đó, vẫn vô duyên không đi vào được khảo cổ!
Trộm phần quật mộ? Không! Đoạn Đức cũng không
làm loại chuyện này, theo trong lời nói của hắn, đây là đi khảo cổ, thăm dò bí
tân thượng cổ, công bố di bí tiền sử, việc làm của hắn nhân đức không nhường
ai, cúc cung tận tụy, nguyện hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp cao cả này.
Cuối cùng, bọn họ rời phiến sơn lĩnh này, biến
mất trong vùng núi hoang mờ mịt. Cuối cùng biết được địch nhân là ai trong lòng
dễ thở, có thể từ từ bố trí.
Nửa tháng sau, Thiên Yêu Bảo Khuyết, Cơ gia Thần
Lâu, Khương gia Trân Các, Dao Trì Tiên Trai, tại các Phòng đấu giá lớn cùng với
rất nhiều thương xã khắp thiên hạ, tất cả đều cùng nhau thu mua Ngũ sắc Trân Thạch.
Tin tức này vừa ra, lập tức làm cho năm địa vực
chấn động, dẫn phát một hồi phong ba không nhỏ, ai cũng không biết đã xảy ra
chuyện gì, vì sao các đại tài phiệt đều cùng nhau hành động một lúc?
Rốt cục, có người tin tức linh thông đào móc
ra chung cực bí ẩn, là có người muốn thành lập Ngũ sắc Tế Đàn, nhằm về phía Vực
ngoại, tiến vào tinh không vô ngần mà sáng lạn.
- Là ai, thật sự điên rồi sao? Hay là các đại
Thánh địa muốn làm như vậy? Một đại thế tiến sắp đến, đều muốn đi vào Vực ngoại
phát triển?
Mọi người khiếp sợ, thiên hạ bàn tán xôn xao dẫn
tới chấn động lớn.
Ngũ Sắc Trân Thạch cũng không phải là ngọc thạch,
mà là một loại linh mộc cổ xưa kết xuất thành tinh thể. Loại cây này sớm đã tuyệt
diệt trên cổ tinh này. Trong lòng đất ngẫu nhiên có thể đào ra một ít tinh thể,
nhưng rất hi hữu.
Các hàng buôn lớn cùng hành động, điên cuồng
sưu tầm, tự nhiên làm cho giá cả của loại trân thạch này nước lên thì thuyền
lên, tất cả mọi người khai thác Nguyên đều bỏ nghề chính, gia nhập vào ngành
khai thác đá.
Mọi người đều dự cảm có một hồi phong ba bào
táp sắp tới, thu thập Ngũ sắc Thạch đại quy mô như vậy, tương lai hơn phân nửa
thật sự có người sẽ thành công tiến vào Vực ngoại.
Trong lúc này, các nơi chợ đen, các Phòng đấu
giá, cũng có người đang sưu tập hết thảy truyền tống trận cổ xưa, phàm là có
liên quan với vượt qua tinh vực, cho dù là chỉ là một góc trận văn, đều có giá
trên trời.
Ngoài ra, một ít đại sư trận văn, một ít kế thừa
cổ xưa, đều có người đưa tới kỳ trân dị bảo, thỉnh bọn họ rời núi đi tới một địa
phương thần bí, cùng chung nghiên cứu về Ngũ Sắc Tế Đàn. Dể mở ra con đường đi
thông tới Vực ngoại, nên cần rất nhiều đại sư đồng loạt ra tay.
Rồi sau đó, ngay cả các bộ cổ tộc đều đã bị ảnh
hưởng, có người khai ra giá cao, hoặc kỳ trân hấp dẫn làm cho người ta khó có
thể từ chối để thu mua một loại thần thạch bọn họ có thể tìm được.
Rất nhiều người đều biết, không chỉ có Ngũ sắc
Tế Đàn có thể đi ngang qua tinh vực, mà thần thai của cổ Hoàng cũng có thể, năm
đó Diệp Phàm cũng chính là nhờ vào đó từ Tử Vi cổ Tinh Vực về đây.
Thực hiển nhiên, người trong bóng tối rất điên
cuồng, muốn hai bút cùng vẽ, bức thiết phải đi Vực ngoại, cả hai loại trân liệu
đều bắt đầu thu thập ở các nơi, chờ đợi cơ hội.
Thậm chí, một ít đại sư tinh thông trận văn của
cổ tộc đều được mời đi, dùng kỳ trân đánh động tâm của họ, để tụ cùng một chỗ
nghiên cứu, từ đó có thể thấy được đương sự rất cấp bách.
- Đến tột cùng là ai đang làm hết thảy chuyện
này?
Mọi người đều muốn biết, trong mơ hồ mọi người
cảm nhận được, thực rất có thể là cùng một cái thế lực lớn gây nên.
Cuối cùng, Nhân Thế Gian cùng với Địa Ngục ra
tay, cướp sạch hai nhà tài phiệt, cướp bóc các loại trân thạch bọn họ đã thu
mua, biết được quả nhiên là do một thế lực thu mua, hứa trả với số tiền lớn.
Cùng ngày, có người làm ra phản kích phát ra lệnh
tưởng thưởng: Phàm là ai có thể chém đầu một đệ tử của hai đại Sát Thủ Thần Triều
đều có thể lĩnh thưởng Nguyên với cái giá trên trời, làm cho loại phong ba này
càng ngày càng sôi trào.
Chuyện này càng ngày càng khiến cho người ta
kinh dị, rốt cuộc là ai đang tiêu xài với dạng này, đến tột cùng là thế lực lớn
nào phô trương lãng phí như vậy, chẳng lẽ Vực ngoại thật sự có tiên trân hay
sao?
Trong nửa tháng kế tiếp, Sát Thủ Thần Triều
không ngừng có người ngã xuống. Tất cả người ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đều với
thất bại mà chấm dứt, có người nhàm vào bọn họ, như là có đại hận.
- Là Thánh thể Nhân tộc đang thu thập Ngũ sắc
Trân Thạch!
Rốt cục, một ngày này Nhân Thế Gian tuôn ra một
kết quả như vậy! Bọn họ lại cướp sạch một nhà tài phiệt, tìm hiểu nguồn gốc rốt
cục tra được một chút manh mối.
Tin tức vừa ra, thiên hạ đều “ồ” lên, Diệp
Phàm hắn muốn làm gì? Dám hao tốn Nguyên như vậy chung quanh sưu tầm Ngũ sắc
Trân Thạch, thật muốn kiến tạo Tế Đàn rời khỏi thế giới này hay sao?
Rất nhiều người đều biết, hắn từng đi Vực ngoại
mà còn thành công quay về, đối với hắn tràn ngập tò mò, ai cũng suy nghĩ tìm hiểu
chân tướng.
- Ta có cảm giác dường như hắn đang lẩn trốn,
hy vọng bức thiết rời đi! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Ngay trong ngày đó, Diệp Phàm cùng người bên cạnh
cực lực bác bỏ tin đồn, lên tiếng cũng không phải bọn họ đang thu mua Ngũ sắc
Trân Thạch! Bọn họ cũng không biết là người nào gây nên, không cần liên tưởng
vô ích.
Chưa quá hai ngày sau, có một vị đại sư trận
pháp cổ tộc lộ ra thiên cơ, có người dùng một khối nhỏ Đại La Ngân Tinh thuyết
phục hắn, bảo hắn rời núi, đi vào một chỗ địa phương thần bí phụ trách chữa trị
một góc trận văn.
- Còn nói không phải Thánh thể Nhân tộc Diệp
Phàm sao, cũng chỉ có hắn mới có thể lấy ra loại Thần liệu vô giá này!
Theo lời nói của đại sư đó, hắn được dẫn tới một
chỗ rất thần bí, có một tòa Ngũ Sắc Tế Đàn gần như đều sắp thành hình, mỗi một
vị đại sư đều chỉ phụ trách một khu vực nhỏ, chỉ cần có thể chữa trị coi như
hoàn thành nhiệm vụ.
Khắp nơi chấn động, thiên hạ đều bị kinh động,
Thánh thể Nhân tộc thực sự làm việc như vậy sao, phục hồi một tòa Ngũ sắc Tế
Đàn như cũ, thật muốn mở ra con đường của Vực ngoại sao?
- Ta lập lại một lần nữa: việc này nhất định
có người khác làm, không có một chút quan hệ gì với ta!
Diệp Phàm lại một lần nữa đứng ra bác bỏ tin đồn,
rồi sau đó từ đó không hề lộ diện.
- Đến tột cùng là người điên nào làm hết thảy
chuyện này, rốt cuộc vì lý do gì?
Mọi người dều mơ hồ, cảm giác như gió thổi mưa
giông trước cơn bão, nhất định có đại sự sắp xảy ra.