Thời gian vội vàng trôi qua, đến nay là năm thứ
hai mươi!
Ai cũng không nghĩ tới, tân Thần thế công uy mãnh như vậy, phi thường trực
tiếp bắt đầu công khai trắng trợn soán vị, chiêu cáo khắp thiên hạ sẽ đi vào làm
chủ Thần vực.
Thiên hạ đại loạn, Thần vực chấn động, các Đại
thống lĩnh, Thần lão, Thánh nữ. Điện chù... tất cả đều bất an, không biết lựa
chọn như thế nào.
- Ta nẳm trong tay Thần khí chí tôn, ai có thể
tranh hùng?
Lão Thần hét lớn.
Nhưng mà, ngay một ngày này, Thần vực gần như
sụp đổ, Thần khí chí tôn không nghe triệu hoán của Thần, xé trời mà đi, tự mình
rời khỏi Thần đàn.
- Thần đồ trung lập, không tương trợ bên nào!
Một Thần lão giật mình nói.
Cùng lúc đó, bên ngoài Thần Vực rất nhiều người khiếp sợ. Ngưu Ma Vương,
Thánh linh, Kim Thiềm, Hôi Giao... các Đại Thánh đến từ Vực ngoại vẫn luôn âm
thầm theo dõi, vừa nhìn thấy một màn này đều phát lạnh từ đầu đến chân.
Thần khí chí tôn của Thần vực không ngờ lại là
một tấm Trận đồ, xem theo phù văn trên mặt đồ cùng với sát khí vô lượng lưu
chuyến tản ra, rõ ràng cũng một nguồn gốc với bốn thanh sát kiếm trong Mệnh Tuyền
của Thiên Tôn cổ.
- Là... Trận đồ của Linh Bảo Thiên Tôn!
Mọi người không thể không rủng động, nếu như
có kiện Thần khí này nơi tay, tương lai có thể thu được bốn thanh sát kiếm, tổ
hợp cũng một chỗ là vô địch thiên hạ.
Thần đồ vắt ngang trời, chìm nổi ở phía trên
Thần vực, thủ hộ cây Sinh mệnh cổ thụ. Nó chậm rãi chuyển động, khí thế bàng bạc
như là có thể dập nát vạn giới chư thiên, sương mù hỗn độn dâng lên vô cùng đáng
sợ.
- Là trận đồ Tru Tiên, không nghĩ tới lại ở đây!
Cuối cùng vào thời khắc mẩu chốt này, Bàng Bác
cũng Diệp Phàm bọn họ cũng tới đây âm thầm quan sát, muốn nhìn xem Thần chiến chân
chính như thế nào!
Thần chiến bùng nố, là đột ngột như thế, Thần
vực rung chuyển, đây là một loại tai nạn khó có thể tưởng tượng.
Thay thế lão Thần mới, từ xưa tới nay đều là
tàn bạo và đẫm máu, trừ phi Thần chỉ định người kế vị, bằng không thiên địa sẽ hóa thành trường Tu La, máu
tươi nhuộm đỏ mặt đất.
Thần vực rộng lớn nhưng gần như nổ nát, hai cổ
uy áp kinh khủng bùng nổ, triển khai đấu chiến kịch liệt, khủng bố ngập trời,
như là sóng lớn vỗ bờ, giống như đại dương mênh mông chảy ngược lên chín tầng trời.
- Tượng đắp là thực, không ngờ đúng thật là ngươi:
Thanh Minh, kẻ bại cạnh tranh Thần vị cũng ta năm đó còn chưa chết!
Lão Thần rống to. Hắn đứng sừng sững ở trên Thần
đàn. Tuy rằng bên ngoài tín ngưỡng lực ảm đạm, nhưng từ trong thân thể hắn phát
sáng tỏa ra phía ngoài, vẫn rất rực rỡ như trước.
- Ngươi làm rồi! Ta không phải Thanh Minh, đó
là tổ phụ ta. Người không có Sinh mệnh cổ thụ, không có khả năng sống thêm đời
thứ hai như ngươi. Ta là Thanh Vũ Thiên, sẽ chăm sóc cho ngươi trước lúc lâm chung, đoạt lại hết thảy
thuộc về tộc ta!
Đây là một nam nhân trung niên thần võ, giống y như đúc thần tượng
của các tộc bí mặt cung phụng. Thân ảnh hắn oai hùng vĩ ngạn, bễ nghễ thiên hạ,
con ngươi sâu sắc, thân
thể cao lớn có một loại uy nghiêm khiếp người.
- Kẻ loạn thần soán vị, phải bị tru diệt!
Lão Thần rống to, bổ một chưởng về phía trước,
cuồn cuộn mãnh liệt, làm cho các Đại Thánh ở bên ngoài Thần Vực đều rúng động.
Thực lực này dường như bước thêm một bước sẽ
thành Chuẩn đế, khiến mọi người kinh sợ. Nhưng nhìn kỳ lại không quá giống, ít
nhiều còn có chút dấu vết có thể nhìn ra không giống như là cảnh giới Chuẩn đế.
“Ầm!”
Thanh Vũ Thiên vui mừng không sợ, xông thẳng
lên trời cao, nhấc tay dùng cứng chọi cứng, không có một chút ý sợ hãi, ung dung
trấn định, quát lớn:
- Năm đó tổ phụ ta là Thần từ, lại bị ngươi
soán vị, thí sát lão Thần, đuổi giết tộc ta... Chính ngươi mới là kẻ loạn thần
soán vị! Hôm nay ta tru diệt ngươi, để Thần vực trở thành một càn khôn sáng sủa!
Đừng nói người tới từ Vực ngoại chấn động,
chính là trong Thần vực đều rối loạn một trận, mà dân bản xứ càng chấn động
mãnh liệt, các tộc đều nhớ tới một chuyện cũ năm xưa.
Lão Thần thượng vị rất không quang minh chính
đại, thí sát tiền nhiệm, cướp đi Thần vị, đuổi đi Thần tử ngày xưa. Quá khử đã
qua năm tháng lâu dài gần như sắp mai một theo thời gian.
Lão Thần ngày nay sống hai kiếp, người cũng thời
đại với hắn đã sớm chết hết, hắn cố lòng che dấu chuyện cũ đen tối đó, tự nhiên trên đời không có người nào
biết được. Chỉ có lão nhân cao niên của các đại tộc là biết được phần nào.
Lão Thần quát lớn:
- Phản nghịch! Ngươi có trở về cũng vô dụng, bộ
tộc các ngươi là đến từ Vực ngoại, ngày xưa muốn đảo điên Thần vực, bị ta bình
định còn lưu danh trong sử sách!
Mọi người lại nghi hoặc, rốt cuộc là ai nói thực
ai nói giả? Tuy nhiên, trước mắt hết thảy điều này đều không trọng yếu, phải dựa
vào thực lực nói chuyện.
- Lão tặc! Ngay cả Thần khí chí tôn cũng không
nghe hiệu lệnh của ngươi. Còn không phải đã nói rõ vấn đề sao, đợi ta chân
chính bình định cho Thần vực rực rỡ càn khôn!
Thanh Vũ Thiên rống to.
Hai người tranh phong kịch liệt, quấn lấy nhau
đại chiến, làm cho khấp thiên địa đều hủy nát. Thần vực vỡ tan sắp bị hủy diệt.
Nhưng ctúng lúc này, trên một ngọn núi thấp cùng
với một cung điện cổ xưa cũng phát ra thần lực khủng bố, so với đại dương mênh
mông cùng với tinh hải còn bao la bát ngát hơn rất nhiều lần. trong nháy mắt cổ
định được Thần vực, chữa trị vết nứt.
- Đây là...
Mọi người khiếp sợ, đây là một ngọn núi cổ xưa
nhất ở Thần vực, có thể nói cũng tồn tại một thời, có thế giới này nó đã tồn tại.
Nó dù không cao lắm, cũng không bắt mắt, nhưng
không ai dám khinh nhờn, đây là Thần sơn chí tôn của Thần vực, còn thần thánh
hơn so với Sinh mệnh cổ thụ trồng trên núi cổ đó.
Phía trên có một tòa cổ điện, được xưng cũng tồn
tại cũng thời, chưa bao giờ đổ sụp, từ trước tới nay đã có trên thế gian. cũng
không phải to lớn nhất nhưng tuyệt đối là thần bí nhất. Ngay cả Thần dưới tình
hình chung cũng không thế giao tiếp với trong đó.
Ngọn núi thấp này là tượng trưng cho Thần vực,
giống như Tu Di Sơn của Phật môn. Mà địa vị của tòa cổ điện này thì giống như Đại
Lôi Âm Tự, tuy nhiên nơi này có nhiều cấm kỵ, không cho người thường đặt chân
lên.
Sơn thể cổ xưa, mỗi một tấc đều có vết nứt, thể
mà lúc này lại đột nhiên phát sáng. từ trong các khe tuôn tràn ra tín ngưỡng lực
mênh mông khó lường, bàng bạc khôn cùng.
Đây cũng không phải là tích lũy một thế hệ của
Thần thu được, mà là từ xưa đến nay, chúng thần lấng đọng lại, chỉ cần tín đồ đối
mặt với Thần vực thì sẽ có niệm lực bay tới.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, tín ngưỡng lực trong
ngọn núi này đều nhiều hơn so với bất kỳ một vị Thần nào có được. Nó là tích
lũy năm này qua năm khác, ngày này qua ngày nọ, cho dù là một ngọn núi bình thường,
cả vật thể rạn nứt, ngày nay cũng trở thành là địa phương chí thần chí thánh.
Vì vậy, trong các khe nứt phun trào ra niệm lực
thần thánh, làm cho bốn phương Thần vực chấn động mãnh liệt, rất nhiều người
không kiềm nổi dập đầu cúng bái. Đây là tòa cố sơn này cố định càn khôn bảo vệ
Thần vực.
Trên bầu trời đại chiến kịch liệt, hai người
tranh phong làm cho hư không nổ tung, lan tràn tới vũ trụ, nếu không có tín ngưỡng
lực quá mức mênh mông trong Cổ Thần sơn, không ngừng phun trào cuồn cuộn, cố định
được địa hòa phong thủy, Thần vực phía dưới tất nhiên toàn bộ bị hủy.
- Thực khủng bố, một chân gần như bước vào cảnh
giới Chuẩn đế, nhưng chung quy chưa thể đột phá đi vào!
Đây là các Đại Thánh Vực ngoại đưa ra phán
đoán.
- Bọn họ quả thật rất cường đại, vô địch ở một
vực, có thể quét ngang thiên hạ. nhưng hai mươi năm trước gạt bỏ mấy Đại Thánh
như vậy, hẳn cũng không dễ làm được mới đúng!
Bọn họ sinh ra nghi hoặc.
Có lẽ chỉ có thể tính là Thần vận dụng Thần
khí chí tôn để giải thích, bằng không bàng vào tu vi còn không phải là cảnh giới
Chuẩn đế chân chính của hắn như vậy, mà giết gọn mấy Đại Thánh hiển nhiên không
có khả năng.
“Ầm!”
Tinh tú trên bầu trời đều bị đánh nát. hai người
vọt vào chiến trường Vực ngoại, chiến đấu càng ngày càng đáng sợ, trời sụp đất
nứt, quỷ khóc thần gào.
- Lão tặc! Nhiều năm như vậy ngươi thật sự là
không có một chút tiến bộ, tu vi vĩnh viễn ngừng lại ở cảnh giới này, Hôm nay
đưa ngươi ra đi, chấm dứt kẻ thống trị hắc ầm của Thần vực!
Thanh Vũ Thiên càng ngày càng tự tin. Hắn giơ
tay có thể hái sao lấy trăng trên trời, lực có thể chống lại Thần, đánh đâu
tháng đó, không gì cản nổi, bức bách cho Thần liên tục thối lui, ở vào thế hạ
phong.
- Loạn thần tặc tử! Thực tưởng ta không thế
thu thập ngươi sao? Nhiều năm qua ta ẩn nhẫn chỉ là để cho ngươi xuất hiện, hôm
nay trấn giết ngươi!
Lão Thần hét lớn.
Đột nhiên, tiếng thần âm kinh thể, như hoàng
chung đại lữ nổ vang, tín ngưỡng lực của lão Thần kia đang ảm đạm đột nhiên hừng
hực lên, phát ra hào quang vô cùng tận, vô cùng thần thánh.
Sợi tóc màu xám trắng bay tung cuồng loạn, con
ngươi Thần như là hai lưỡi dao sáng như tuyết, mỗi một cái lỗ chân lông đều
phun trào kiếm khí, mỗi một đạo dài tới mấy trăm dặm, khủng bố ngập trời.
Lão Thần thực hiện ý nghĩa chân chính thần uy
cái thế, không thể ngăn cản, thế như chẻ tre, đánh tới phía trước, như phải nghiền
sát Thanh Vũ Thiên.
Mọi người rung động, các Đại Thánh đến từ Vực
ngoại hít ngược một hơi khí lạnh, rốt cục hiểu được vì sao Thần có thể dễ dàng
gạt bỏ Đại Thánh: loại tín ngưỡng lực này thêm thân, làm cho hắn tiến vào cảnh giới
Chuẩn đế.
Đây là diệu dụng của tín ngưỡng lực. Mạnh mẽ đẩy mạnh
cảnh giới của
mình đạt tới Chuẩn đế mà xưa nay vô số Đại Thánh luôn khát vọng mà không thể
thành!
- Ở trong mắt ta, cái gọi là âm mưu cũng chỉ
là trò cười, ở trước mặt thực lực tuyệt đối các ngươi không khác gì là thằng hề
nhảy nhót, không chịu nổi một kích!
Lão Thần lành lạnh nói, toàn thân đều được bao
phủ trong vầng hào quang vô cùng tận, chỉ có một đôi đồng tử như ngọn đèn vàng rực
rỡ, bắn ra hai chùm tia sáng bất đồng, thân ảnh mơ hồ thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Tín ngưỡng lực chí thần chí thánh tái hiện, cuồn
cuộn mãnh liệt cuốn tới, gần như muốn làm cho Thanh Vũ Thiên hóa thành bụi bậm!
Dính một cái chữ Đế, mặc dù là thiếu chút nữa
trở thành Chuẩn đế, với Đại Thánh mà nói cũng là một cái lạch trời không thể vượt
qua, không ai có thể chống lại. Không phải thánh lực có thể chống lại được.
Mọi người ngưng trọng trong lòng, lão Thần này
thật đúng là có thể ẩn nhẫn, nhiều năm qua như vậy bị người nghi ngờ sắp chết,
vẫn cổ nhịn không nói toạc ra, chính là vì hôm nay dẫn xà xuất động, một lần
đánh ngã.
“Ầm!”
Nhưng mà, sự tình ra ngoài dự liệu của mọi người,
Thanh Vũ Thiên chưa chết! Trên người hắn cũng vậy bộc phát ra hào quang rực rỡ,
cùng với tín ngưỡng lực ngập trời.
- Ngươi nghĩ rằng ta không biết về tín ngưỡng
lực của ngươi sao. Ngươi nhiều năm qua tích lũy như vậy như thế nào có thể hao
hết sạch, mà ta chẳng qua chỉ là mới cẳt đoạn đường lui của ngươi, không cho tín
ngưỡng lực kế tiếp về ngươi tất cả!
Thanh Vũ Thiên hét lớn.
Hào quang thần thánh trên người hắn chiếu rọi
khắp nơi, làm cho khắp chiến trường Vực ngoại ù ù vang động, trăng sao đều rơi xuống,
Thái dương tinh ảm đạm, như là vòm trời này sắp bị hủy diệt.
- Nhất mạch các ngươi này... Ở cổ vực khác
sáng lập kế thừa tín ngưỡng, tự châm thần hỏa, tự phong là Thần?
Lão Thần khiếp sợ, đây là một vị Thần chân
chính trở về. So với tưởng tượng của hẳn còn khó giải quyết và đáng sợ hơn rất
nhiều lần.
- Không sai! Ba đời tổ tôn ta cố gắng, sáng lập
một cái cổ địa tín ngưỡng lực còn lớn hơn, so với ngươi càng cường đại hơn!
Thanh Vũ Thiên rống to, phóng tới phía trước.
- Thì ra là thế! Ngươi có sẵn thần cách, khí niệm chí tôn Thần nhất
mạch các ngươi này cùng với tổ phụ ngươi tốt lắm. Vì vậy ta nên rời đi!
Lão Thần lẩm bẩm tự nói.
- Cho nên ngươi tất bại, nạp mạng đi!
Thanh Vũ Thiên hét lớn.
Đồng thời trong lúc đó, mấy vị Thần lão trong
Thần vực pháp lực mạnh mẽ lấy Thần vị của lão Thần đập vỡ, đồng thời ở tổ địa
các đại tộc cũng đã xảy ra chuyện như vậy. Thần tượng của lão Thần vỡ nát tan
tành, bị người hủy diệt rồi.
Đây
là phải chật đứt tận gốc, chém chết căn nguyên tín ngưỡng.
- Ngươi...
Lão Thần giận dữ, không nghĩ tới có nhiều người
phản bội như vậy, bộ hạ ở thời khắc mấu chốt này đâm cho hắn một đao.
Nhất đáng sợ chính là Thần vị trong Thần Vực của
hắn bị phá vỡ, làm cho tâm thần hẳn chấn động, tín ngưỡng lực tinh thuần chất
chứa vô tận trong cơ thể cũng không còn ổn định nữa.
“Ầm!”
Một trận chiến này gần như mất đi trì hoàn, lão
Thần đại bại, tín ngưỡng lực gần như bị đánh tan toàn bộ, toàn thân thiêu đốt,
hóa thành một luồng hào quang biến mất trong vũ trụ.
Thanh Vũ Thiên vào làm chủ thần vực, thu được
Thần vị, trở thành thống trị giả một thế hệ tiếp theo.
Hiển nhiên, lão Thần không tạo nên sóng gió
gì, tuổi già sức yếu, vả lại tín ngưỡng lực gần như bị đánh tan toàn bộ, ngày
nay đã không còn có năng lực tiến vào Thần vực tranh hùng.
Các Đại Thánh đến từ Vực ngoại chau mày, lão
Thần tuy rằng thua chạy, nhưng Thần vực có Thần mới kế vị, đối với bọn họ mà
nói không phải là một cái tin tức tốt. Thần khí chí tôn là Trận đồ của Linh Bảo
Thiên Tôn, xem như là một thanh Tu La kiếm treo ở trên đầu bọn họ, một khi bị
phát hiện hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng mà, sự tình biến hóa ra ngoài dự đoán của
mọi người, vẫn chưa kết thúc tại đó. Ngay trong ngày đó lão Thần hồi phục, tiến
vào trong tuyệt địa sản sinh Thần Ma dịch.
Đây là một địa phương đáng sợ, nhiều năm qua
như vậy cũng chỉ có Thần mới có thể đi vào, mọi người khác đều không được.
- Đều nói Thần vực là nơi chí thần, nhưng
không phải là Thần, các ngươi căn bản không biết lai lịch của nó. Đây rõ ràng
là vùng đất lao tù. đây là một địa phương bị nguyền rủa! Một khi tiến vào trong
đó, tín ngưỡng sẽ trở thành gông xiềng. huyết mạch của Thần vực chú định trọn đời
là kẻ tù tội!
Lão Thần lẩm bẩm tự nói, từng bước một đi đến phía
trước.
- Đại đế cổ là tồn tại khiến chư Thần đều không
thể không kính sợ. Thi thể, sát khí của hắn có thể làm cho nguyền rủa tăng lên
sấp bội. Trước đây ta không dám tới nơi đây, sợ một thân đạo quả quay về hư vô,
ngày nay không cần quan tâm, ta muốn cho tên phản đồ Thần vực chôn cũng!
Lão Thần lộ ra chân thân, không có thần quang
hộ thể, chính là một lão nhân khô gầy, chân chính tuổi già sức yếu, sợi tóc xám
trắng, cơ thể không có sáng bóng, máu thịt làn da khô quắt, cũng bộ dáng thần
thánh ngày thường của lão khác nhau một trời một vực.
Lão biết cách làm thế nào ra vào tuyệt địa, bước
chân trên đường nhỏ chính xác lập tức đi vào trong, tránh khỏi phù văn Thần Ma
đáng sợ kia, đến gần cỗ quan tài cực lớn.
- A...
Lão gào rống lên, toàn thân đau nhức, tín ngưỡng
lực còn sót lại đang hóa thành ngọn lửa sáng thiêu đốt. cỗ quan tài cực lớn kia
giống như có một loại ma lực, khiến toàn thân lão chấn động mãnh liệt, hào
quang rừng rực xông thẳng lên trời cao.
Từ cổ quan Đại đế tràn ra từng đợt từng đợt đạo
ngân, khiến tín ngưỡng lực biến thành tro bui, như bươm bướm trong ngon lửa
không còn tồn tại nữa.
Bản thân Lão Thần thiếu chút nữa bị hủy diệt, ở
thời khắc mấu chốt lão nổi ác tâm, ném trở lại một thân tín ngưỡng lực về phía
Thần vị đã hoàn toàn mất đi.
- Các ngươi hãy chôn cùng ta đi!
Lão rống lớn. hai tay múa động xuất hiện từng
đạo quỹ tích đáng sợ, sau đó lấy ra một khối Thần bia quỷ dị, làm vỡ nát thiên
địa đánh ra một cái lỗ hổng hư không. Lão xé mỡ ngay ngực, nơi đó không ngừng
tuôn ra máu, nhỏ giọt trên quan tài chín lớp của thời đại thần thoại, muốn mở
ra quan tài.
- Đáng tiếc là một mặt cổ Thần bia chân chính!
Lão lẩm bẩm tiếc rẻ.
Cái lỗ hống lớn kia liền nổi thỏng với Thần vực,
hiển nhiên lão muốn lợi dụng cỗ quan tài trấn áp Thần vực, hủy diệt hết thảy tín
ngưỡng lực nơi đó, lau đi Thần vị, từ nay về sau thế gian không có Thần.
- Lão đang làm cái gì, Tử Nguyệt và Cơ Hạo Nguyệt
ở trong đó, hẳn phải xuất hiện rồi chứ?
Bàng Bác nghi hoặc nói.
Diệp Phàm không nói gì, theo dối chặt chẽ. Bọn
họ vừa lúc đến chỗ này, muốn xem xét Cơ gia huynh muội như thế nào, không nghĩ
tới nhìn thấy cảnh tượng này.
“Ầm!”
Một ngày này Thần vực chấn động mạnh, trong hư
không xuất hiện một cái động lớn, một cỗ quan tài ngang dọc, buông xuống đạo
văn vô tận, gạt bỏ vô số tín ngưỡnglực!
- A...
Mọi người trong Thần vực hoảng sợ, tất cả đều
kêu to.
“Phốc!”
Thanh Vũ Thiên vừa mới đi lên Thần vị trực tiếp
bay tung lên. bởi vì thân thể hắn đang thiêu đốt, tín ngưỡng lực vô cùng tận
trong cơ thể hắn hóa thành một đoàn lửa đáng sợ.
- Cỗ quan tài chín lớp của thời đại thần thoại,
có táng một vị Đại đế... Cái này như thế nào xuất hiện ở Thần vực?
Thanh Vũ Thiên kêu to, toàn thân đều nứt nẻ, vầng
hào quang tín ngưỡng trở thành ngọn lửa Địa Ngục đáng sợ nhất, làm cho hắn hóa
thành một ngọn lửa lớn.
- Không!
Mọi người đều kêu to, có một số người được gọi
là Thần lão, cũng có người chủ Thánh điện, cũng có Thánh nữ, bọn họ cũng được
thể nhân cung phụng, lập bài vị hưởng hương khói của thế gian, tinh luyện tín
ngưỡng lực.
Lúc này, những người này cũng đều gặp phải bị
thương nặng, đây là một hồi hạo kiếp không thể tưởng tượng, thổi quét khắp cố vực.
- A...
Theo một vị Thần lão cách quan tài Đại đế gần
nhất bị hủy diệt nát tan thành bụi, những người khác đều kinh sợ tới cực hạn, tất
cả đều bay trốn thục mạng. mà còn rất nhanh trút bỏ tín ngưỡng lực trong cơ thể,
bởi vì loại này là chất dẫn lửa đang bị thiêu đốt.
Ngày nay, đây là tử thần chí mạng có thể giết
chết mình!
Mọi người đều chấn kinh rồi, bao gồm các đại
cường tộc bên ngoài Thần Vực, sau khi được tin tức tất cả đều tới nơi, trợn mắt
há hốc mồm nhìn hết thảy một màn này.
Rất nhiều người đều biết được, cỗ quan tài
chín lớp thời đại thần thoại buông xuống ở Bỉ ngạn, chim vào một chỗ tuyệt địa,
nhưng cũng không ai biết đây lại là vũ khí mạnh nhất để đối phó với Thần vực.
Người trong Thần vực kinh hoàng chợt hiểu, khó
trách lão Thần nhiều năm qua càng ngày càng hạ thấp như vậy, trước sau chưa từng
xâm nhập vào chỗ tuyệt địa, ngay cả Thần Ma dịch xuất hiện cũng không đi uống.
Đúng lúc này, Thanh Vũ Thiên, các Thần lão,
Thánh nữ, mấy Điện chủ tất cả đều chạy trốn thục mạng, tận hết mọi khả năng loại
trừ đi tín ngưỡng lực, đồng thời triệu hoán Thần khí chí tôn, định dùng Trận đồ
chống lại cỗ quan tài chín lớp.
- Vì sao lại như vậy, quan tài Đại đế như thế
nào tới trấn áp Thần vực ta?
- Là... Lão Thần, hắn điên rồi! Dĩ nhiên là hắn
đã trở lại, muốn chủng ta cùng nhau đồng quy vụ tận!
Người của Thần vưc sơ hài, tất cả đều kêu to.
Lão Thần tóc trấng xòa tung. trong ngực lão xé
toạt ra, nhỏ giọt xuống chính là máu trong tim lão, mỗi một giọt tính được với trăm
giọt Thần huyết. Trong cơ thể lão tổng cộng cũng không có bao nhiêu giọt, lúc
này bị lão rót ra hết.
Quan tài chín lớp cần Thánh huyết rót vào mới
có thể mở ra, ngày nay đã mở ra mấy lớp, hiển nhiên lão muốn mở ra toàn bộ hủy
diệt nơi đây.
- Đoạt Thần vị của ta. các ngươi đều phải chết!
Lão cười lớn thảm thiết.
“Ầm!”
Thanh Vũ Thiên nổ tung. tín ngưỡng lực trong
cơ thể hắn quá mức mênh mông, hoàn toàn không kịp vứt bỏ, trước mặt cỗ quan tài
cực lớn mở ra thiêu đổt liền bùng nổ.
Mà lão Thần cũng như bươm bướm trong ngọn lửa.
sắp trở thành tro bụi!
- Thần đã chết! Thần vực từ một ngày này sẽ
không có Thần!
Rất nhiều người máu trong cơ thể bẳt đầu sôi
trào.
Ngưu Ma Vương, Thánh linh... các Đại Thánh đều xuất hiện, mỗi người đều đông
tâm!
Tang Cổ, Kim Xà lang quân, Đế Thiên, Đại Ma Thần,
Thôn Thiên Thú, Thần tộc thiên nữ, Thực Kim Thú... cũng đều xuất hiện, mỗi người
đều biến đổi thần sắc không chừng.
Bọn họ biết rằng trên đời này đã không còn có
Thần, cũng có nghĩa không còn có người nào có thể áp chế bọn họ. Một thời loạn
thế đã đến: Sinh mệnh cổ thụ trong Thần vực, cùng với Trận đồ của Linh Bảo
Thiên Tôn sấp dẫn tới phong ba gió lốc!