Hai nhân vật
gầy trơ xương giống như thi quỷ đồng thời mơ hồ cùng tiên môn, hoàn toàn biến mất.
Sát khí vô tận cũng đều giấu đi.
Trên người Diệp Phàm nổi lên một lớp da gà. Lời vừa rồi của Tề La nói rõ hết thảy,
Nhân Thế Gian cùng Địa ngục có Sát tổ, là hai nhân vật cực đoan khủng bố.
- Cứnhư vậy tiến vào tiên môn...
Tề La ngẩn người một hồi. Hai đại địch vô thượng rời đi, nhưng lại bước lên đường
thành tiên.
Không chỉ nói tu sĩ bình thường, ngay cả chư hiền cùng với chúng Cổ Thánh tới từ
Vực ngoại cũng đều lông tóc dựng đứng, thân thể từ trong lạnh lẽo khôi phục lại,
chậm rãi thở ra một hơi.
Lấy sát chứng đạo, Sát tổ cổ! Cũng chỉ có người như vậy mới có thể im hơi lặng
tiếng gạt bỏ Thánh nhân vương của Đại La tộc. Quá mức khủng bố.
Diệp Phàm thở ra một hơi, loại nhân vật đáng sợ này hơn phân nửa đều có thể tạo
thành uy hiếp với Đại Thánh, bọn họ chỉ thiếu một bước bước qua cửa ải kia.
- Cái gì ân oán, cái gì cừu địch ở trước mặt đường thành tiên đều là không. Cái
gì cũng có thể buông, cứ như vậy rời đi.
Cổ tộc xuất thế làm hại nhân gian, hai vị Sát tổ này thờ ơ lạnh nhạt, không hỏi
không quản. Thiên Đình tái lập, bọn họ mắt lạnh nhìn vào, có lẽ thời khắc mấu
chốt sẽ cho một kích.
Ngày nay đường thành tiên vừa mở ra, tất cả mọi ân oán đều có vẻ không trọng yếu,
đều bị vứt bỏ. Bọn họ trực tiếp đăng tiên mà đi.
Ngày thứ 20, lại một vị Thánh nhân vương đẫm máu ẩu đả, toàn thân đều là vết
thương, hộc búng máu to, nhưng lại cười to vẻ mặt kích động xông vào tiên môn.
Đây là một vị Thánh nhân vương của Đọa Vũ tộc, khá thù hận Nhân tộc, từng chủ
trương tiêu diệt sinh linh của Bắc Đẩu Tinh Vực, tái hiện huy hoàng của vương tộc
thái cổ.
Nhưng mà chính là một vị Cổ Thánh cực đoan như vậy, trong khoảnh khắc tiên môn
xuất hiện lại vứt bỏ tộc đàn của mình, cũng bất chấp nhằm vào Nhân tộc, trực tiếp
vọt vào tiên môn.
Chỉ tới giờ khắc này các loại chấp niệm mới có thể buông. So với con đường
thành tiên cái gì cũng đều có thể bỏ lại, không còn trọng yếu.
- Phụ thân, người ném ta lại không để ý sao?
Một nữ nhân của Đọa Vũ Tộc tuy rằng mới thăng cấp Tổ Vương nhưng trên mặt lại
xuất hiện ngấn lệ. Đường thành tiên lại khiến cho người chí thân đều vứt bỏ,
chém đứt tình cha con.
Bắc Đẩu Tinh Vực đại loạn. Đây là một hồi tiên duyên có một không hai, giấc mộng
mà Đại đế cổ cũng không hoàn thành ngày nay hiện ra trước mắt khiến mọi người
hoàn toàn điên cuồng.
Mấy ngày nay máu tươi lênh láng, tinh không nhuộm đỏ chỉ vì tranh đoạt hy vọng
một bước lên trời thành tiên kia.
Thánh nhân đang ngã xuống. Cho tới giờ mới thôi chỉ có mấy vị Thánh nhân vương
tiến vào, thành công bước lên tiên lộ.
Các tộc phát cuồng, có người đem binh khí Cực Đạo lấy ra, vài lần oanh kích vòm
trời giam cầm tiên môn nhưng là đều không thành công. Mỗi một lần tiên môn đều
bỏ chạy trước thời hạn.
- Không đúng. Chúng ta có Cổ Hoàng binh, hơn xa Thánh nhân vương vì sao không
được tiên môn mà vào, liên tiếp bị người nhanh chân đến trước?
- Tiên môn không chứa được binh khí của Đại đế cổ sao?
Thành tiên ở trước mắt, mọi người đều điên cuồng nhưng cũng chợt phát hiện ra một
vấn đề. Hoàng tộc Thái cổ đều tham dự vì sao không thể thành công?
- Nếu là tình thế nguy hiểm, Cổ Hoàng binh sẽ sống lại, có thể so với một kích
nghịch thiên của Đại đế. Trừ khi có binh khí cùng cấp mới có thể trấn áp. Tiên
môn đang lo sợ!
Rất nhiều người đương trường sợ hãi. Tiên môn này né tránh Cổ Hoàng binh hiển
nhiên là có vấn đề lớn. Không ít người sau khi thanh tỉnh sắc mặt trắng bệch.
Nếu là một hồi âm mưu, sẽ đáng sợ cỡ nào? Đều nhằm vào Thánh nhân, mà tiến vào
lại càng là Thánh nhân vương.
- Đây... chẳng lẽ là một hồi âm mưu?
Điều này làm cho Thánh nhân phát lạnh từ xương sống lên đầu, toàn thân giá lạnh.
Điều này cũng quá kinh sợ, bố cục lừa gạt giết Cổ Thánh.
Tiên môn này rốt cục là cái gì, không phải đường thông tới Tiên vực sao?
Đây cũng không phải mọi người nóng đầu, mà là không nghĩ quá nhiều. Thật sự là
thời cơ này quá mức mẫn cảm. Đường thành tiên sắp mở ra, xuất hiện một cái tiên
môn như vậy ai có thể liếc mắt nhìn thấu?
Hơn nữa, đi vào đều là Thánh nhân vương, trước khi đi bọn họ đều từng dùng pháp
nhãn thông thiên quan sát, khẳng định đó là Tiên vực.
Hơn nữa, có Thánh nhân vương tự mình cảm nhận được những tiên khí kia làm cho
thể chất bọn họ được lột xác, thoát thai hoán cốt. Ngoại trừ Tiên vực còn chỗ
nào có thể như thế?
Quá mức giống thật, khiến người khó lòngphòng bị.
Có thể giấu được linh giác của Thánh nhân vương, đó là nhân vật đáng sợ cỡ nào?
Nghĩ đến vấn đề này rất nhiều người lạnh buốt tận xương tủy, toàn thân lạnh lẽo.
- Quá đáng sợ. Đường thành tiên quả nhiên là thi thể hài cốt chất lên, ngay cả
Đại đế cổ đều khó có thể bước vào, chúng ta tài gì đức gì? Đây tất là một hồi
âm mưu!
Mọi người bắt đầu tỉnh lại, may mà tổng cộng chỉ mấy người đi vào mà thôi, nếu
như toàn bộ xâm nhập như ong vỡ tổ, đều bị nuốt hết đó chính là một hồi huyết
tai muôn đời.
- Cũng chưa chắc là âm mưu, đây chẳng qua chỉ là suy đoán mà thôi. Ta không
tin. Thánh nhân vương khoảnh khắc bước vào tiên môn còn có thể nhìn lầm. Thiên
Nhãn có thể chiếu âm u, còn có thể giả?
Tự nhiên cũng có người vững tin. Đường thành tiên sắp mở ra, những cái khe –
tiên môn này mở ra trước thời hạn hẳn là thực mà không phải giả.
- Chỉ cần chúng ta đợi thêm mấy ngày là có thể nhận ra thật giả.
Một vị lão tộc trưởng của hoàng tộc thái cổ trầm mặt nói.
Diệp Phàm cùng Tề La liếc nhau một cái, không muốn chen vào, tránh bị rơi vào
sát cục. Người của Thiên Chi Thôn đều lặng im mà tới im lìm mà đi.
- Nếu là tĩnh tâm lại, nhận ra thật giả cũng không phải rất khó. Đáng tiếc đường
thành tiên truyền vô tận năm tháng, khiến người chờ đợi muôn đời, đều nói mở ra
ở thời nay. Ngay cả Thánh nhân lúc đầu đều bị chấp niệm lớn nhất trong lòng che
mờ hai mắt.
- Đúng vậy, chỉ cần chờ thêm vài ngày nhìn xem bảy Cấm địa Sinh Mệnh có dị động
hay không, hết thảy đều rõ. Nên biết rằng nhân vật vô thượng chính đang đợi đường
thành tiên.
Người của Thiên Chi Thôn nghị luận, một đường rút lui.
Trong mấy ngày tiếp theo, không có mộtvị Thánh nhân tiến vào tiên môn, sau khi
tỉnh táo lại điểm đáng ngờ dần nhiều, tất cả đều cảm thấy xương cốt lạnh buốt,
trong lòng dâng lên từng đợt khí lạnh.
Tiên môn xuất hiện vài lần, mọi người dùng chiến sủng dị thú dò đường, lại gặp
được kỳ cảnh tráng lệ trong Tiên vực cùng tiên phượng, thanh long phát ra khí tức
Thần minh.
- Chuyện gì xảy ra, quả là thật sao?
Mọi người lại có chút nghi ngờ. Mọi phát hiện giống như không có nửa điểm vô
căn cứ, đó giống như thật sự là một thế giới Tiên vực rộng lớn.
- Trời ạ, ta nhìn thấy một gốc cổ dược biết chạy trốn.
Bình lặng ngắn ngủi Vực ngoại lại sôi trào, tai nghe là giả mắt thấy là thực.
Rõ ràng cảm ứng được đó không phải hư ảo, chư thánh đều động tâm.
Cuối cùng có một đám người thọ nguyên sắp hết mà vẫn chưa thành thánh cắn răng
cùng xông vào.
- Dù sao sắp tọa hóa cùng lắm thì vứt bỏ mấy tháng cuối cùng, cũng không tính lỗ
vốn!
Người ôm loại tâm tính này tự nhiên không chút sợ hãi, sau khi xông vào truyền
tin tức ra ngoài. Một số người khiếp sợ sau đó vui sướng.
- Là thật... Ta cảm giác ngừng già cả, trong cơ thể khô héo có sinh cơ, có thể
sống thêm rất lâu.
Thanh âm bọn họ gần như run rẩy, nhưng rất nhanh tiên môn liền biến mất, lại lần
nữa ngăn cách hai vực.
Đến tận lúc này, mọi người vô cùng kinh ngạc, có chút khó thể đoán trước thật
giả, không thể phán đoán chuẩn xác.
- Vì sao người của Cấm địa Sinh Mệnh chưa tới?
- Vì sao người cầm Cổ Hoàng binh không thể tiến vào?
Đây là hai điểm đáng ngờ mấu chốt nhất khiến chư thánh tỉnh táo lại không dám
hành động thiếu suy nghĩ.
- Ai biết chí tôn của Cấm địa Sinh Mệnh có còn hay không. Có lẽ nửa tháng trước
đã bước lên tiên lộ chỉ có điều chúng ta không biết mà thôi.
- Hẳn là bản thân Cổ Hoàng binh không muốn lên đường, bọn họ đang chờ chủ nhân
ngày xưa, một mình thương cảm...
Có người giải thích về hai điểm đáng ngờ này, khiến mọi người càng thêm không
tin tưởng. Mấy ngày nay vùng cấm rất bình tĩnh, mọi người không biết tình huống
bên trong.
Rốt cục mấy vị Thánh nhân thọ nguyên sắp hết cũng lựa chọn ra đi, vọt vào trong
thiên môn.
- Đạo hữu, thủ đoạn của ngươi lại làm quá mức tàn khốc.
Ngày thứ 24, một lão già ốm yếu được một cô gái môi hồng răng trắng mắt ngọc
mày ngài nâng đỡ xuất hiện ở tinh không Vực ngoại.
- Cái... Cửu U!
Một số người của Cổ tộc biến sắc, đối mặt vị chí tôn của Nhân tộc này đều lo lắng
đề phòng. Hai năm trước vị lão nhân này đại khai sát giới, ngay cả Đại Thánh đều
đánh chết, liên tiếp tru Tổ Vương mười tộc rung động khắp Bắc Đẩu Tinh Vực.
Một thanh âm già cả từ trong tiên môn kia truyền ra, dường như là một âm hồn sống
ngàn đời, khiến linh hồn người ta theo âm thanh này run rẩy.
- Người từng là... Chuẩn đế! Vãn bối có lễ, ra mắt tiền bối cao nhân.
Mọi người nghe được xưng hô của hắn đối với Cái Cửu U, tất cả đều da đầu phát
run. Chuẩn đế... Thật sự từng là Chuẩn đế. Trong lòng biết là một chuyện, được
chứng thật lại là một chuyện khác.