Già Thiên

Chương 1376: Chương 1376: Yêu Hoàng Xích




Đây là huyệt mộ của một vị Đại đế hay là nơi mai táng một số Đại đế, như thế nào lại có tới mấy kiện Đế binh? Quả thật làm cho người ta phát lạnh từ da lông vào tận cốt tủy, toàn thân sợ run.

Đó khẳng định là Đế binh, bằng không sao có thể đánh cho cây Lượng Thiên Xích dùng Tiên Lệ Lục Kim chế thành phải nứt rạn; vừa rồi lại không một tiếng động giết chết một vị Đại Thánh, cũng không thể phản kháng mảy may nào.

Lập tức tại đây liền bùng lên tiếng hô cảm thán, thế này còn làm sao mà đánh, nhất định là tới bao nhiêu người chết bấy nhiêu. Đại Thánh cũng không Ịà địch thủ, dù toàn bộ tu sĩ cả vũ trụ tới cũng không được, đều phải lấy thi thể chất đống mà thôi!

- Lui lại, mau mau lui lại!

Hộ đạo giả Nhân tộc vội kêu lên, giọng nói đều phát run. Phần mộ lần lượt phát sinh ra ngoài dự liệu của họ, hoàn toàn không giống như tưởng tượng, chưa nhìn thấy thi thể Đế, lại liên tiếp phát sinh thảm hoạ.

Đó là một tòa Tế Đàn Thần Ma thật lớn, chặt đứt sạn bằng núi cao mà thành, mặt trên táng năm kiện binh khí, từng cái đều đang sống lại, tràn ngập từng đợt từng đợt khí tức Đại đế cổ.

Đáng tiếc, không thấy rõ. Hào quang hừng hực làm cho máu nước mắt mọi người tràn ra, thần thức sắp vỡ nát. Còn binh khí kia ảm đạm ẩn trong hư vô, cũng không thể thấy được hình dáng, không biết là hình dạng gì.

Đây là chỗ chôn vùi Đại đế binh, là Thần khí chinh chiến cả đời được táng như thế để làm bạn với hắn.

Đột nhiên, một tiếng long ngâm vang vọng trên chín tầng trời. Con Long Mã thật lớn lúc nãy biến mất lại xuất hiện, nằm ngang phía chân trời, hướng về phía này ngẩng cao đầu ngâm dài.

Đây thật sự là một hình ảnh mang đầy tính rung động, con Xích Long còn to lớn hơn so với rất nhiều dãy núi, bất cứ ngọn núi nào ở trước mặt nó đều như một đống đất nhỏ, quá mức nhỏ bé.

Đế binh hiện ra, tọa kỵ của Đại đế cổ cũng xuất hiện, cùng ngẩng cao đầu nhìn về hướng bên này, thật rúng động lòng người.

“Ầm!”

Ở sau lưng Xích Long hiện lên một ngọn núi cực lớn, cùng không biết cao bao nhiêu vạn trượng, vắt ngang thiên địa, còn to lớn hơn so với một tinh tú. Hùng vĩ khôn cùng, trên chống hỗn độn, dưới trấn Cửu U.

Ở dưới chân núi, có một hang động thật lớn, Xích Long vẫy đuôi chìm sâu vào bên trong, truyền đến từng tràng tiếng long ngâm chấn nhiếp hồn phách mọi người. Mây mù cuồn cuộn, trong động thỉnh thoảng lóe ra sừng rồng màu đỏ. Tọa kỵ của Đại đế cổ, từ ngựa hóa thân thành rồng, ở trong sào huyệt cực lớn quẩy mình, mỗi một mảnh vảy rồng màu đỏ đều dài tới mấy trượng.

- Cháu lớn xông vào đi! Đây là tổ tông của chúng ta đang triệu hoán ngươi đấy! Mau mau đi thỉnh giáo đi!

Bách Kiếp đạo nhân vừa kêu lên, vừa tung một cước đá vào mông Long Mã, làm cho hắn bay tung lên như một viên đạn pháo bay tới hướng hang động.

Long Mã phẫn nộ khịt “phì phì” thiếu chút nữa méo cái mũi. Lão con lừa này cũng quá thất đức đi! Đối mặt với con Xích Long cực lớn phía trước, nó không tự chủ được run rẩy toàn thân, nếu như Xích Long chụp móng vuốt xuống, cái mạng nhỏ của nó ắt không còn.

“Ông!”

Tiên vụ sôi trào! Núi lớn biến mất, một luồng hào quang cuốn Long Mã mang đi.

- Cháu lớn! Đừng quên lão thúc, mang về cho ta chút thứ tốt đấy!

Bách Kiếp đạo nhân ở phía sau kêu lên.

Mọi người ngẩn người ra. Tất cả đều kinh ngạc đến sững sờ.

“Ầm!”

Đế binh phát sinh biến cố! Trời sụp đất nứt, như là mấy vị Đại đế sắp sống lại, từng mảng lớn núi rừng đều trở thành bụi bậm, chỉ có Tế đàn cao ngất ở nơi đó không ngừng lay động, chưa bị phá hủy.

Đế binh sống lại mà lập tức chính là năm kiện, thế này ai có thể chịu đựng được? Mọi người không còn quản gì khác nữa, đều xoay người bỏ chạy.

- Ngừng lại! Ngàn vạn lần không được phát ra sát khí! Đây là khinh nhờn đối với Đế binh, bọn họ chính vì vậy mà bị kích hoạt! Chúng ta phải bình tĩnh lại!

Lão tăng đến từ A Di Đà cổ tinh vực phát ra tiếng hô lớn.

Lão nhìn ra được thực chất của vấn đề, Đế binh xưng tôn trong binh khí, thần thánh uy nghiêm biết bao, bị chôn vùi biết bao năm tháng. Ngày nay nhìn thấy ánh mặt trời, thần linh bên trong tự nhiên sẽ có phản ứng hơi kịch liệt.

Tử kim phật kiều chợt lóe sáng, ở dưới chân mọi người toát ra một cổ khí tường hòa, tràn ngập tín ngưỡng lực tinh thuần, làm cho tâm linh mọi người đều bình tĩnh trở lại.

Cái cầu này xuất xứ từ tay A Di Đà Phật Đại đế rèn đúc niệm lực của chúng sinh, trải qua thiên chùy bách luyện không có một tia tạp chất, có thần huy của thiện tâm tinh khiết nhất. Nó được xưng có thể độ hóa vạn vật sinh linh chư thiên, giúp chúng sinh đi thông tới hướng bờ đối diện... ngày nay chân chính hiển hóa ra chỗ siêu phàm của nó, hóa giải sát niệm hữu hiệu.

Đến lúc này, năm kiện binh khí trên tòa Te đàn Thần Ma cũng đều chậm rãi bình tĩnh lại, không còn hiển hóa khí tức Đại đế.

- A Di Đà Phật!

Rất nhiều người không tự chủ cùng niệm một tiếng phật hiệu, mà Tử kim phật kiều cũng vì vậy càng thêm thần thánh bình hòa, tỏa ra hào quang tường hòa.

Bất kể là Thần Ma trùm áo bào đen đến từ Địa phủ, hay là Chủ thần của tổ chức Thần, tất cả đều biến sắc. Phật Giáo của A Di Đà Phật khai sáng làm cho bọn họ kiêng kị.

Núi sông sụp đổ, cả khu vực này đổ nát không còn gì, trước mắt biến thành phế tích, chỉ còn lại Tế đàn không tổn hao gì, vẫn tản ra phong cách cổ xưa mà khí thế hùng tráng.

Năm kiện Đế binh trên đó lộ ra thực thể, không còn dao động, bình ổn trưng bày ở nơi đó. Không ngờ lại đều là mảnh vỡ mà không phải là năm kiện binh khí không sứt mẻ.

Cả vật thể chúng có màu xanh, có đoạn phi thường ảm đạm, mà có đoạn còn có một lớp hào quang màu xanh lưu động. Mỗi một mảnh đều có một loại phong cách cổ xưa tang thương, không biết đã trải qua bao nhiêu vạn năm.

Đâỵ là một cây thước từ Vù Hóa Thanh Kim thần bí luyện chế thành, là tiên liệu nổi danh cùng Hoàng Huyết Xích Kim, Tiên Lệ Lục Kim... Không biết vì sao gãy đoạn, trở thành năm khúc, rơi trên mặt Tế đàn.

Tất cả mọi người đều ngây dại, đây khẳng định là Đế khí, không ngờ lại bị người đánh nát, điều này quả thực nghe mà rợn cả người!

Khó trách nó công kích cây thước bằng Tiên Lệ Lục Kim của Thánh linh, bởi vì bản thân nó chính là một thanh Lượng Thiên Xích, bị sát khí kích động không chấp nhận một cái “phàm binh” ở tại đây khiêu khích nó.

- Đến tột cùng vì sao nó lại gãy đoạn?

Mọi người đều khiếp sợ, không dám tới gần, ở xa xa quan sát.

Mặt dứt gãy không có quy tắc, giống như bị người mạnh mẽ đánh gãy. Đây phải là lực lượng cường đại cỡ nào mới có thể phá hủy được một thanh Đế binh. Quả thực vượt qua lẽ thường!

Nếu là một trận chiến, tất nhiên phải kinh thiên động địa!

- Cái này... khó có thể tưởng tượng, chỉ nghe nói Thần chiến thảm thiết ở thời đại thần thoại cùng với Thiên Đình cổ mới từng phát sinh chuyện phá hủy binh khí như vậy, chẳng lẽ là một Chí tôn ở thời kỳ đó?

Một vị Đại Thánh sinh ra nghi hoặc, thanh âm không thể bình tĩnh.

- Không đúng! Thoạt nhìn có hơi nhìn quen mắt, giống như một vật trên sách cổ ghi lại: Thần khí này giống như kiện binh khí chí tôn trong truyền thuyết kia!

Bách Kiếp đạo nhân đột nhiên lên tiếng, thần sắc kích động dị thường.

Ngay sau đó, Hộ đạo giả Nhân tộc, Ngưu Ma Vương, cường giả tuyệt đại Địa phủ, cùng vị Chủ thần kia, tất cả đều biến sắc, đồng thời nghĩ tới một nhân vật ngạo thị muôn đời.

- Là hắn! Là Chí tôn bễ nghễ chín tầng trời mười tầng đất: là Yêu Hoàng!

Một vị Hộ đạo giả ôm lòng kính sợ, run giọng nói ra một cái đại danh như vậy. Đây là một vị Cổ Hoàng Yêu tộc nhìn xuống cổ kim, ngạo thị vạn vực chư thiên.

Phong thái vô địch của Yêu Hoàng chiếu sáng tinh không, chí cao vô thượng, uy danh hiển hách khiến mọi người khi đề cập đều phải run sợ. Thời đại Yêu Hoàng thống trị, chín tầng trời mười tầng đất ai dám không tuân theo.

- Như thế nào chính là Yêu Hoàng, không phải táng ở tại Bắc Đẩu cổ Tinh Vực sao, không ngờ xuất hiện ở nơi đây!

Niên đại của Yêu Hoàng không thể khảo chứng. Có người nói là ở niên đại yêu thế huy hoàng mấy chục vạn năm trước; cũng có người nói là trăm vạn năm trước, gần những năm cuối thời thái cổ.

Truyền thuyết về Yêu Hoàng, ngày nay phần lớn mọi người đều không biết, nhưng thân là Đại Thánh trên tinh không cổ lộ cùng không phải hoàn toàn không biết gì cả. Cái loại hào quang tỏa sáng này khiến cho bọn họ mỗi khi nghĩ tới liền ôm lòng kính sợ.

Đó thật đúng là hoành hành tinh không, vô địch trên cổ lộ, thời đại Yêu Hoàng còn trẻ tuổi đi lên cổ lộ Nhân tộc, gặp phải mọi người đuổi giết, kết quả lại là càng đánh càng mạnh, rồi đi tới vô địch trong thiên hạ.

Bản thể của Yêu Hoàng cùng không cường đại, tương truyền chỉ là một con thỏ tuyết. Nhưng lại trở thành chí tôn cái thế, được xưng là chí tôn đứng trên thiên hạ, trong vạn giới chư thiên chỉ có ta độc tôn.

Thời điểm trước khi Yêu Hoàng chứng đạo, từng có một đêm huyết chiến chấn nhiếp muôn đời: Giết chết chí tôn Thần huyết; giết chết cổ tổ vô địch trong Thánh linh; đánh chết mấy vị Tà Thần cổ xưa cảnh giới Chuẩn đế.

Trận chiến ấy trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào. Mọi người rất khó tưởng tượng, một mình hắn gào thét trong vũ trụ, trong một đêm đánh bại thập phương, giết chết tất cả người cạnh tranh. Cường thể bước lên đỉnh phong!

Tên của hắn là Tuyết Nguyệt Thanh, một nam nhân áo trắng như tuyết, vượt qua Thần bình thường. Vào thời đại đó hắn trên đánh Thần minh trên chín tầng trời, dưới trấn thi loạn dưới Cửu U địa phủ, phong thái tuyệt thế, trên đời có một không hai.

Mặc dù xuất thân của hắn chỉ là một con thỏ tuyết rất bé nhỏ yếu ớt, nhưng hắn lại là bất phàm như thế, từng bước một đi tới trước, cuối cùng trở thành Yêu Hoàng Cực Đạo đứng trên tuyệt đỉnh.

Tới cuối cùng, mọi người quên đi thân phận của hắn, bởi vì hắn quá cường đại khiến chư thần đều sợ run.

- Tục truyền, Yêu Hoàng tuyệt thế thiên hạ, với thân thể nhỏ yếu rèn luyện máu, tẩm bổ bản thân mình, không ngừng cường đại, cuối cùng một giọt máu cũng có thể giết chết một con rồng!

Thế nhân đều nghĩ rằng đến lúc tuổi già Yêu Hoàng đã tọa hóa ở Bắc Đẩu. Nhưng cũng có một số sách cổ ghi lại, nói là phần mộ của hắn hóa thành một đại lục, cuối cùng lưu lạc vào chỗ sâu trong vũ trụ.

Lúc này, Yêu Hoàng Xích vừa hiện, mọi người đều biết đây là cổ mộ của Yêu Hoàng!

Nhưng, mọi người nghi hoặc: đến đây rồi, vì sao Yêu Hoàng Xích được ghi chép danh vang cổ sử lại bị gãy đoạn, nên biết ràng uy danh của nó cực kỳ bề thể.

Trên lịch sử cũng không có ghi lại gì về Yêu Hoàng tửng phát sinh đại chiến kinh thế với người nào như vậy, càng chưa bao giờ nhắc tới qua Yêu Hoàng Xích bị gãy đoạn, mà đúng ra phải cùng nhau biến mất với Yêu Hoàng mới đúng.

- Chẳng lẽ nói, Yêu Hoàng lúc tuổi già, cô đơn tọa hóa trong lăng tẩm rồi gặp phải một trận chiến đáng sợ nhất, đến nỗi Đế binh gãy rời, phần mộ bị đánh bay vào chỗ sâu trong vũ trụ?!

Khi nghĩ tới khả năng này mỗi người đều sởn tóc gáy, đó phải là địch thủ cường đại tới mức nào! Quả thực không thể tìm ra được người nào từ trong lịch sử.

Yêu Hoàng áo trắng phong tư có một không hai, năm đó hắn sao có thể có địch thủ!? Trong truyền thuyết hắn vì cầu có một địch thủ mà đi khắp vũ trụ, hoàn toàn không ai có thể chống đỡ được một đầu ngón tay của hắn.

Mọi người suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn nghi vấn, cuối cùng đều dõi ánh mắt trông mong nhìn vào mấy mảnh binh khí kia.

Lúc này nếu nói mọi người không có ý tham đó là chuyện không có khả năng, đây chính là Yêu Hoàng Xích thần uy kinh khiếp cổ kim, mặc dù gãy đoạn cũng là chí bảo vô giá.

Vả lại, nếu thật sự là Lượng Thiên Xích nguyên vẹn, khẳng định mọi người không ai nắm được trong tay, nhưng nếu là một khúc trong đó, nói không chừng có thể là chỗ tốt của cường giả tuyệt đại cấp Đại Thánh.

“Xoát!”

Hào quang màu xanh nhoáng lên một cái, Chủ thần cầm cái đỉnh cất bước đi tới, thu hồi tất cả sát niệm, cả người bình tĩnh tường hòa, tới gần phía trước muốn thu hồi Yêu Hoàng Xích.

Một vị Đại Thánh đầu tiên ra tay, những người khác tự nhiên cũng không thể đứng yên, sáu bảy vị Đại Thánh tuyệt thế đều tiến lên, thật thận trọng đi tới gần Tế đàn Thần Ma.

Loại cơ hội này ai nguyện ý buông tha? Binh khí một thế hệ của Yêu Hoàng, ngày nay gãy đoạn thành năm khúc nằm đó, phàm là tu sĩ đều động tâm.

Những người khác như ngừng lại hô hấp, không dám đi tranh đoạt, chỉ lo lắng theo dõi. Hộ đạo giả Nhân tộc có người chưa động, thần sắc biển đổi không chừng, chờ đợi thời cơ.

“Ầm!”

Đột nhiên, ngay lúc sáu bảy vị Đại Thánh tới gần Tế đàn, nó phát ra một quầng sáng, làm nổi bật cả vùng sương mù nơi đó, rồi từng đạo từng đạo huyết quang hiện lên, kết thành một hư ảnh áo trắng dựng thân tại đó đưa lưng về phía mọi người, yên lặng nhìn Đế binh trên Tế Đàn.

“Phù phù!”

Gần như mọi người đều quỳ xuống, ai nấy đều cảm nhận được một loại uy áp muôn đời, Đại Thánh đều không kiềm nổi hai đầu gối run rẩy, phải dập đầu bái lạy.

Cảnh tượng này chấn khiếp mọi người. Trong nháy mắt này, mọi người biết rằng hư ảnh áo trắng kia khẳng định là: Yêu Hoàng!

Nói chính xác, đây là một đạo tàn ấn của Yêu Hoàng lưu lại, đến nay chưa tiêu tan theo năm tháng. Chỉ là một dấu vết tàn ấn mà thôi đã khiến cho Đại Thánh đều vội quỳ sát xuống, đây là loại cường đại cái thế đến cỡ nào?

Tiếp theo, chợt hiện lên một vài bức hình ảnh, toàn bộ mọi người đều chấn động, thân thể run rẩy: rốt cục biết được vì sao Yêu Hoàng Xích gãy đoạn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.