Chiều muộn hôm đó Deming đếm thấy có cả chục người trong nhóm của Bryce kéo nhau ngồi chật ních hai chiếc bàn kê sát nhau ở phía cuối cửa hiệu pizza trong vùng. Đây là khu Upper East, nơi này trông giống một phòng trưng bày nghệ thuật hơn là một chốn để rong chơi thông thường. Nó có trần nhà lớn bằng kính hình mái vòm phía trên phòng ăn trông ra công viên.
Ngay giữa trung tâm của bàn tiệc là Mimi Force nhưng đúng như Regent đã cảnh cáo trước, cô ấy không hề tỏ ra quen Deming, thậm chí còn không liếc nhìn về phía cô. Deming tìm được một chỗ ngồi ở giữa Croker 'Kiki' Balsan và Bozeman 'Booze' Langdon (sao tất cả bọn họ cứ phải có những cái tên ngớ ngẩn như thế nhỉ?) rồi tập trung ngay vào cuộc nói chuyện.
Daisy Foster - một học sinh lớn tuổi hơn đang nói về sự ra đi đột ngột của Victoria.
- Ờ mà Vix cũng may thật đấy. Hội Kín Châu Âu để họ tự do làm mọi thứ mà. Các cậu đã biết những luật lệ mới nhất của Ủy Ban chưa? Giờ chúng ta sẽ phải đăng ký các thân cận tương lai để làm xét nghiệm máu và kiểm tra tâm lý nữa rồi sau đó họ mới 'cho phép' chúng ta sử dụng bọn họ. Thật điên rồ! - Cô nói và cầm một miếng pizza lên cắn một miếng nhỏ - Ai mà có thời gian cơ chứ?
- Thì cũng là để tốt cho chúng ta thôi mà - Mimi vừa bảo vừa lắc lon cô ca đã cạn - Chỉ có một số Máu Đỏ nhất định mới trở thành thân cận được. Có rất nhiều hiểm hoạ, bệnh tật có thể khiến ta khó chịu hoặc phải trả giá đấy. Các giám thị nên làm điều này từ trước, rồi mới phải.
Daisy nhạo.
- Cho đến khi cậu áp đặt mấy chuyện dở hơi này lên chúng tôi thì cậu vẫn là người vi phạm tệ nhất đấy Mimi ạ. Tôi muốn nói là cậu đã có bao nhiêu thân cận rồi? Không ai trong bọn họ được đăng ký đúng không? Tôi cá là thế đấy.
- Đúng thế. Tại sao cậu không nói cho chúng tôi biết điều gì đang xảy ra trong Hội Kín ấy. Có phải Vix thực sự đang ở Thuỵ Sỹ không? - Willow Frost hỏi.
Mimi trả lời nhẹ nhàng:
- Hôm trước tớ mới nhận được mail của cậu ấy. Cậu ấy đang nghỉ xuân ở Gstaad. Chúng ta có thể tới gặp cậu ấy nếu muốn.
- Chẳng bao giờ thấy cậu ấy nhắc đến chuyến đi trượt tuyết cả! Các cậu trở nên thân thiết với nhau từ hồi nào vậy? - Piper buột miệng, mặt có vẻ hơi tổn thương.
Nếu cô gái này đã hãm hại người bạn thân nhất của mình thì cô ta chắc chắn rất biết cách che giấu nó - Deming nghĩ thầm.
- Cô nàng Vix ấy - Stella Van Rensslaer tiếp - tớ không thể tin được là cô ấy còn không để chúng ta tổ chức bữa tiệc chia tay nữa. Cô ấy tự dưng đi là đi luôn. Thế chuyện gì xảy ra cho cậu bạn trai bé bỏng của cô ấy chứ? Chúng ta cũng không trông thấy cậu ta nữa. Các cậu không nghĩ như thế là kỳ quặc à? Làm thế nào mà cả hai người họ đột nhiên bỏ hết bạn bè như thế chứ? Còn nhớ chuyện xảy ra với Aggie Carondolet và mọi người vài năm về trước không? Tớ cá là Hội Kín đang che giấu điều gì đó.
- Phải rồi, ai đó có thể cho chúng ta biết nhưng lại không làm - Piper trách và nhìn thẳng về phía Mimi.
- Tớ đã nói với các cậu rồi. Đó chỉ là chức vụ danh dự thôi. Thực tế họ còn chẳng cho tớ làm bất cứ điều gì nữa ấy. Ý tớ là - Mimi biện minh - Họ chỉ cho tớ cái danh hiệu đó vì Charles đã mất tích quá lâu rồi. Hội Kín đưa ra mọi quyết định. Thậm chí tớ còn không được mời đến họp ấy.
Deming thấy Mimi thật thông minh khi không để các bạn mình biết được phạm vi quyền lực cũng như trách nhiệm mà cô mới có. Thứ nhất là người ta cũng sẽ chẳng tin nếu có nói ra vì cô còn quá trẻ. Thứ hai là vài người trong Hội sẽ thấy khó chịu khi biết về tầm ảnh hưởng của cô. Trong khi Azrael và Abbadon là hai trong số các chiến binh Máu Xanh mạnh nhất, hung tợn nhất thì sức mạnh của họ luôn được giám sát bởi những người Thanh Liêm. Cùng với sự mất tích của Michael và Gabrielle thì đây là một kịch bản hoàn toàn khác. Chẳng phải suy nghĩ nhiều cũng biết Hội Kín đang chuẩn bị cho một cuộc cải tổ chính trị.
Froggy ném một miếng bánh mỳ về phía Bryce khiến nổ ra một trận chiến bánh mỳ giữa các nam sinh, được cổ vũ bởi nhừng tràng cười của các cô gái kèm theo cả tiếng hét bảo họ dừng lại - họ đều có đẩy tỏi trên tóc.
Deming nhận thấy các vị khách còn lại trong quán đang nhìn về phía bàn của họ với vẻ khó chịu. Các ma cà rồng đã tự mình gây chú ý. Họ đang hành động y như các Máu Đỏ. Ngu ngốc và bất cẩn.
Deming nhìn Mimi, nhưng vị Regent trông có vẻ chào thua rồi.
Ra ngoài - Mimi gửi thông điệp rồi cáo lỗi ra khỏi bàn. Vài phút sau, sau khi đã trả tiền cho xuất ăn của mình Deming cũng đi theo ra hành lang phía sau nhà hàng - nơi họ không bị nhóm kia trông thấy.
- Cô sẽ phải báo cáo với tôi vào mỗi sáng xem công việc của cô tiến triển đến đâu - Mimi bảo - Mấy con chuột trong Hội đã sẵn sàng để phá Kho Lưu Trữ rồi đấy. Sao họ có thể cho rằng tôi không nhận ra điều ấy nhỉ? - Cô lắc đầu vẻ không tin nổi.
- Tôi vẫn đang tiếp cận họ. Chỉ mới có ba ngày mà. Vẫn chưa có gì để lập tài liệu cả. Nó cần có chút thời gian để phá những thứ như thế này - Deming nói.
Regent trẻ nghịch nghịch tóc với vẻ căng thẳng.
- Theo nguồn tin của tôi cho biết bọn họ đang chuẩn bị đi vào đó trong hai tuần nữa. Họ sẽ chiếm các trụ sở, rồi khóa tôi cùng các Thợ Săn ở bên ngoài.
- Cô không thể làm gì sao?
- Tôi không thể ra tay cho đến khi tôi có thể giao kẻ sát nhân cho bọn họ. Đó là cách duy nhất giữ cho Hội được bảo toàn và thuyết phục được họ ở lại.
- Tôi sẽ có được kẻ giết người cho cô trước khi họ làm điều đó.
Mimi ôm chặt lấy người.
- Cô nên làm thế. Luôn nhớ cho tôi biết tiến trình công việc.
Nói rồi cô rời đi để quay lại với nhóm bạn lúc này đang tụ tập trên vỉa hè và sau vài phút Deming cũng làm thế.
- Chúng ta sẽ thẳng tiến tới nhà Stella nhé - Piper nói khi nhìn thấy cô Thợ Săn - Anh trai cậu ấy mới trở về từ Brown và anh ấy có những anh bạn đáng yêu nhất đấy.
- Tôi không đi đâu - Deming trả lời hơi thẳng. Cuộc gặp mặt với Regent vừa rồi đã làm cô khó chịu. Được rồi. Cô sẽ phải hành động nhanh hơn nữa, đúng không? Cô nhìn đám nam sinh đang nghịch ngợm ném qua ném lại chiếc iPhone của Froggy.
Cô chào các cô gái rồi đi tới phía Bryce.
- Cậu đưa tớ về nhà được không? - Cô bảo.
Bryce nhìn cô khắp lượt. Họ đã dùng vài ngày cùng nhau để đi quanh quanh với cả nhóm, nhưng lại chưa từng nói với nhau lời nào cho đến tận lúc này. Nhưng điều đó chẳng hề gì nếu cậu ta thích cô mà Deming thì chưa bao giờ bị anh chàng nào từ chối cả.
- Chắc rồi, sao lại không nhỉ - Cậu trả lời đúng như cô nghĩ. Giọng cậu ta nghe ngọt như mật và ngon như rượu Tabasco vậy.
- Gặp lại các cậu sau nhé - cậu chào các bạn rồi cùng Deming bước ra xa.
Deming quan sát anh chàng đẹp trai đang đi cạnh mình. Là một Thợ Săn cô đã từng thấy rất nhiều điều bất công và độc ác trong đời và việc không đếm xỉa gì đến mạng sống của người khác làm cô thấy xúc phạm ghê gớm. Cô không quan tâm đó là sinh mạng của một người bất tử hay của một người bình thường. Đối với cô chúng đều đáng giá. Có phải chính Bryce Cutting đã quyết định mạng sống của Victoria là không có giá trị gì không? Nếu đúng thế thì tại sao chứ?
Cô đã hứa với Regent sẽ tìm ra kẻ giết Victoria. Deming đã không hứa như vậy nếu cô không thể giữ lời.