Hắn lạnh lẽo nhìn ta trong mắt có mấy phần nghi hoặc,nhưng vẫn ngồi xuống bàn,ta cười nhạt chậm rãi mở miệng:
_Ở 1 phủ lễ có 1 tiểu thư là con vợ lẽ,do vợ lẽ thân phận thấp hèn so với con vợ cả một chút địa vị cũng k có,vì k muốn con gái mình lại đi theo vết xe đổ liền bắt nàng học đủ cầm kì thi họa,cái gì cũng thông.Một ngày trong phủ xuất hiện 1 nam nhân vừa tuấn lãng lại tài giỏi hơn người,từ lúc đó nàng liền muốn nâng khăn sửa gối nam nhân đó cả đời.Nàng bít đó là vương gia,cầu xin cha mình đc gả cho nam nhân đó.Nàng đc toại nguyện đc gả làm trắc phi kim phi.Nàng ở bên nam nhân đó rất lâu nhưng mà nam nhân k để ý nàng.sau đó 1 nữ nhân xuất hiện cướp đi trái tim cuả nam nhân kia,nhưng nữ nhân kia k hề yêu hắn.nàng nhìn hắn thống khố mỗi đêm đều ra sau hoa viên uống rượu,nàng mặc kệ nắng hay mưa đều đứng đến khi hắn vào phòng nghỉ mới hồi viện.nữ nhân kia vì sớm có ý chung nhân,nàng k mún nhìn thấy nam nhân đau khổ liền tận lực giúp nàng chốn.hắn bít đc,làm nàng ngã xuống nước mất nửa cái mạng.
Hắn im lặng,vẻ mặt nghi hoặc trong mắt vài áy náy nhưng mà rất nhanh biến mất.hắn lạnh giọng:
_Dung Nhi ở nơi nào?
Ta tiếu phi tiếu 1 cái:
_phía Nam.nàng chỉ nói với ta như vậy.
Tiểu Đào đã sớm bưng đĩa quế hoa lên,nàng cầm 1 cái đưa hắn:
_k phải vi phu thích ăn quế hoa sao?
Hắn nhìn ta bằng đôi mắt k độ ấm,mắt ta cười 1 cái:
_vi phu bít nàng đã yêu 1 người rồi.ngay cả tính mạng nàng cũng k cần.nàng yêu 1 người như thế?trong mắt liệu có ngài?
Mày kiếm nhíu lại 1 cái,sắc mặt tối đi vài phần,ta quay mặt đi.ta bít hắn đang hận ta đi,nhưng bất quá ta k dính líu tới hắn,có cơ hội ta nhất định rời đi.Ta liếc hắn,giọng chậm rãi:
_ta bít cái gì đã nói.tìm đc hay k do duyên của nàng với ngài đi.
Ta tiếu phi tiếu lần nữa,hắn lên tiếng:
_ngươi mún ta sủng ngươi?
Ta thoáng hoảng đi,giọng hờ hững:
-Sủng thì sao?mà k sủng thì sao?k phải đều là 1 con búp bê sao?
Hắn im lặng,k gian trầm mặc 2 khắc,bỗng hắn lạnh lẽo:
_1 tháng k tìm đc nàng ta sẽ cho ngươi nếm thống khổ.
Ta cười nhạt:
_vương gia người hạnh phúc k?