Cũng coi như có kỹ thuật truyền thông.
Đầu tiên là lấy scandal để tuyên truyền, hấp dẫn sự chú ý của công chúng, mượn nhân khí của những người nổi tiếng có liên quan làm bàn đạp, rồi lại dùng thủ đoạn tỏ ra vô tội tranh thủ sự đồng cảm của cư dân mạng, từ đó lập tức tẩy trắg cho chính mình.
Thông thường, mọi người vẫn ít có ấn tượng xấu với những người đẹp, cho nên càng là nữ nghệ sĩ xinh đẹp lại càng dễ tẩy trắng.
Nhưng Tần Chu cũng rất nhanh bình ổn lại tâm trạng, lăn lộn trong cái giới giải trí này đã lâu như vậy, có mưa to gió lớn nào mà anh ta chưa trải qua, thủ đoạn như vậy, anh ta gặp nhiều đến phát chán rồi, bởi vậy cũng không cảm thấy quá xa lạ.
Nhưng Mộc Tịch lại tức giận không chịu được, nhìn weibo của Lý Hương Nhi, tức đến thiếu chút nữa đập bể điện thoại luôn.
“Thật không biết xấu hổ! Người phụ nữ này đúng là một bạch liên hoa! Rõ ràng phẫu thuật chỉnh hình cho giống Vân Thi Thi, đã không thừa nhận thì thôi, còn công khai đăng thông cáo weibo như vậy, chính là muốn mượn danh tiếng của Thi Thi để tuyền truyền mà! Một mình Thi Thi chưa đủ, còn kéo cả Tinh Trạch vào, kết hợp lại làm bàn đạp cho cô ta nổi tiếng! Tôi tức chết mất!”
Khóe miệng Tần Chu giật giật, cơ mặt cũng co giật từng cơn: “Thằng nhóc Tinh Trạch này, đúng là làm loạn rồi!”
Mộc Tịch tò mò hỏi han: “Bên kia Tinh Trạch không có phản ứng gì sao? Studio của anh ta không có động tĩnh gì à?”
Tần Chu lạnh lùng đáp: “Tinh Trạch bên kia nhất định phải im lặng rồi, đây là cách phản ứng tốt nhất với sự việc lần này. Đối với tình huống bất lợi với anh ta như lần này, tất nhiên phải ân thầm xử lý. Anh ta càng giải thích, chẳng phải càng làm vấn đề phức tạp hơn còn gì.”
“Sao lại thế?”
“Làm người hâm mộ, điều họ hi vọng nhất là đương sự trong việc này - Cố Tinh Trạch có thể đứng ra cho một lời giải thích, nhưng lời giải thích này phải thỏa mãn họ. Hiện giờ Cố Tinh Trạch không có cách nào đưa ra một câu trả lời làm hài lòng bọn họ, cho nên chỉ có thể giữ im lặng. Nếu không, cục diện sẽ càng hỗn loạn hơn thôi.”
“Trời ơi… Tức chết tôi rồi.” Mộc Tịch gần như tức phát khóc: “Đời tôi chưa gặp người phụ nữ nào vô liêm sỉ như vậy!”
“Trong cái giới này, người không biết xấu hổ còn nhiều lắm.”
“Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?”
Mộc Tịch hậm hực nói: “Chẳng lẽ cứ để cho người phụ nữ kia lợi dụng Thi Thi để tuyên truyền à? Tôi thấy công ty đối phương rõ ràng là muốn cắn lấy Thi Thi không buông mà!”
Tần Chu cũng hiểu chuyện này có chút khó giải quyết: “Hiện tại tuy Thi Thi cũng chưa phải ngôi sao hạng A, nhưng nhân khí cũng rất cao, nếu trực tiếp ra mặt vướng mắc với người phụ nữ kia mãi, không tránh khỏi rất hạ thấp giá trị. Cho nên, tạm thời chúng ta cũng cứ án binh bất động, xem xem tình thế phát triển như thế nào đã!”
“Cũng đúng. Nói tới nói lui cũng chỉ là bị chó cắn, nếu cắn ngược lại thì khó tránh khỏi có vẻ hạ giá.”
...
Sau khi Vân Thi Thi trang điểm xong, tòa soạn đã nhanh chóng cử phóng viên phỏng vấn đến.
Sau khi ngồi xuống hàn huyên mấy câu, phóng viên kia cũng đi thẳng vào sự việc của Lý Hương Nhi.
“Thi Thi, đối với chuyện của Lý Hương Nhi, cô cảm thấy thế nào?”
Vân Thi Thi ngạc nhiên hỏi lại: “Lý Hương Nhi?”
“Hả? Cô không biết chuyện này sao?”
Phóng viên cũng ngạc nhiên: “Sáng nay trên weibo, tòa soạn báo Giải trí Chanh Quang đăng một bức ảnh, cô người mẫu đi cùng Cố Tinh Trạch vào khách sạn, chính là Lý Hương Nhi.”
“À.”
Vân Thi Thi gật đầu, hơi nhíu mày, bình tĩnh hỏi lại: “Xin hỏi sự việc đó, cùng với lần phỏng vấn này có liên quan gì sao?”
Giọng nói của cô vẫn lịch sự, chỉ là mang theo chút ý tứ không hài lòng với kịch bản ngoài ý muốn này.